CỰC PHẨM TÔNG SƯ

Chương 121

Càng khiến Sở Mai Dung xấu hổ hơn là, lúc này hơi thở đàn ông trên người Diệp Phong, đang bao trùm lấy cô, nhưng cô lại không cảm thấy khó chịu.

Hơn nữa trong miệng Diệp Phong truyền đến hơi thở nóng bừng dương cương, giống như ánh sáng mặt trời, vừa hay hóa giải cảm giác lạnh thấu xương trong cơ thể, khiến cho cô cảm nhận được sự thoải mái mà trước đây chưa từng có, cơ thể như hóa thành nước mùa xuân.

“A ư…”

Ánh mắt Sở Mai Dung quyến rũ, cổ họng cô phát ra mấy tiếng rên rỉ, sau đó cô từ từ nhắm hai mắt lại, dường như quên mất mình đang ở câu lạc bộ, hoàn toàn mặc kệ cả trăm bạn học xung quanh, chỉ biết dựa vào bản năng, chiếc lưỡi nhỏ cử động, tham lam nuốt lấy.

Mà khuôn mặt xinh đẹp của cô đã sớm đỏ bừng lên rồi, thậm chí vệt đỏ dần lan xuống, cần cổ trắng nõn cũng hiện lên màu đỏ hồng như hoa đào, trông vô cùng xinh đẹp.

Ở bên kia, Diệp Phong vừa thấy đau, nhưng cũng vừa cảm thấy vui.

Vui đương nhiên là đúng rồi, có thể tiếp xúc thân mật với mỹ nhân tuyệt sắc như Sở Mai Dung chắc chắn là giấc mơ của tất cả anh chàng ở đây.

Nhưng bây giờ cậu không chìm đắm trong nụ hôn mà bình tĩnh lại, vận khí đan điền muốn dùng cách này giúp cô áp chế khí Huyền Âm trong cơ thể.

“Bao Nguyên Thủ Nhất, Cố Thủ Tâm Thần, Âm Dương Tương Kỳ, Luyện Thần Phản Hư…”

Lúc trước ông Ngụy truyền cho cậu câu khẩu quyết này, nó lại hiện lên trong đầu.

Ngay giây sau, Diệp Phong chỉ cảm thấy đan điền trong bụng mình ngưng tụ thành chân khí, giống như một bị lôi kéo bởi một nguồn sức mạnh vô hình, từ lửa của ngôi sao hóa thành ngọn lửa cháy hừng hực, đổ vào miệng của Sở Mai Dung.

Mà khí Huyền Âm tích tụ trong cơ thể Sở Mai Dung cũng điên cuồng chui ra khỏi cơ thể Diệp Phong.

Âm Dương hòa vào nhau, băng lửa hòa vào nhau!

Thời khắc này, hai người chỉ cảm thấy trong tôi có cậu, trong cậu có tôi, dường như hòa thành một, đạt đến cảnh giới huyền ảo giao hòa.

Không biết bao lâu trôi qua, khí Huyền Âm trong cơ thể Sở Mai Dung lại được chấn áp xuống.

Mà Diệp Phong phát hiện ra chân khí trong đan điền mình dường như khỏe hơn, như sắp chạm đến điểm giới hạn, chỉ cần tiến thêm một bước nữa là có thể phá bỏ được vách ngăn vô hình, tiến vào Luyện Khí tứ trọng.

Cho dù trong lòng chưa thỏa mãn, nhưng Diệp Phong vẫn khẽ đẩy Sở Mai Dung ra.

Tuy nhiên trong không trung chợt xuất hiện một sợi tơ bạc, nối giữa môi hai người.

“Hừ…”

Lúc này, Diệp Phong sẽ thở dài một hơi, từ tỉnh táo lại trạng thái ban nãy.

Cậu nhìn xung quanh một lượt, kết quả phát hiện ra tất cả mọi người ở đây đều bất động như bị điểm huyệt, há hốc miệng, ngây người như phỗng, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn hai người, hình như không ai dám tin tưởng ánh mắt của mình.

Cần phải biết, ban nãy hai người đứng giữa sàn nhảy, dưới ánh đèn lung linh trông vô cùng nổi bật.

Cảnh hai người hôn nhau thắm thiết khiến cho tất cả “khán giả” ở đây cảm thấy khiếp sợ.

Bọn họ sao có thể ngờ được ở nơi thế này lại xuất hiện cảnh tượng kích thích đến vậy!

 

Bình luận

Truyện đang đọc