CỰC PHẨM TÔNG SƯ

Chương 153

Đây mà là học sinh bình thường gì chứ, rõ ràng là hổ đột lốt cừu!

Trong ngõ vắng lặng không một tiếng động.

Người đàn ông mặt sẹo trước đó vẫn còn hùng dũng giờ mặt trở nên tái nhợt và run rẩy không thể kiểm soát.

Những gì vừa xảy ra đã có một tác động thị giác chưa từng có đối với hắn.

Lúc này, Đại Vũ đang gục xuống cách hắn hơn mười mét, toàn bộ cánh tay phải dường như bị một loạt đạn bắn vào, máu me đầm đìa, xương cốt nát bét.

Tiểu Vũ thì bị dính trên bức tường nứt, bụng dưới lõm xuống, không biết đã gãy bao nhiêu chiếc xương sườn.

Người đàn ông mặt sẹo không ngờ trên đời này lại có loại sức mạnh đáng sợ như vậy, có thể đá người dính hẳn vào tường!

Mặt sẹo hắn tuyệt đối không phải là kẻ hèn nhát, hắn kiếm sống trên mũi đao, ngày ngày dắt đầu người bên hông ấy chứ!

Nhưng bây giờ, hắn đã sợ mất mật!

Nếu sớm biết, đừng nói đến một triệu, ngay cả khi cho hắn mười triệu, hắn cũng sẽ không chấp nhận cuộc làm ăn này!

Lúc này, hắn chú ý tới Diệp Phong trên mặt đột nhiên nở một nụ cười vô hại, sau đó từng bước một đi về phía hắn.

“Xạt!”

“Xạt!”

“Xạt!”

Mỗi một tiếng bước chân đều giống như trống trận đánh vào lồng ngực của hắn, khiến khí huyết hắn dâng trào.

Lúc này, Diệp Phong trông cực kỳ thoải mái, giống như vừa đập chết hai con ruồi vậy.

Kể từ khi trở thành Luyện Khí tứ trọng, các võ giả bình thường hoàn toàn không phải là đối thủ của Diệp Phong!

Trong mắt cậu, tiến công của hai huynh đệ Đại Vũ cùng Tiểu Vũ lúc nãy chậm chẳng khác nào sên bò.

Xét về thực lực, hai người bọn họ ngay cả võ giả ngũ phẩm Lâm Phá Thiên cũng không đuổi kịp, Diệp Phong cần gì để ý đến?

Ở một bên khác, tên mặt sẹo ngơ ngác đứng ở nơi đó, không có ý định chạy trốn, cũng không phải muốn làm một trận sống mái với Diệp Phong.

Xét về sức chiến đấu, hắn kém xa Đại Vũ và Tiểu Vũ!

Mà thực lực đáng sợ mà Diệp Phong vừa rồi biểu hiện ra, đã hoàn toàn nghiền ép hắn!

“Hít!”

Người đàn ông mặt sẹo hít sâu một hơi, tựa hồ đã đưa ra quyết định, trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn, hắn đột nhiên đưa tay phải vào trong áo khoác, lấy ra một khẩu súng lục Browning.

Họng súng đen ngòm nhắm vào đầu của Diệp Phong.

Đột nhiên, sát ý tràn ngập!

Súng lục lạnh lẽo, giống như lưỡi hái tử thần, mang đến cho Diệp Phong áp lực chưa từng có.

Bình luận

Truyện đang đọc