CỰC PHẨM TÔNG SƯ

Chương 92

Nếu như dùng cách như vậy để có được cơ thể của Đổng Minh Nguyệt, theo như cậu thấy cũng chẳng có gì hay.

“Phù…”

Diệp Phong thở dài một hơi, cố ép mình bình tĩnh lại, sau đó hỏi:

“Chị Minh Nguyệt, chị hiểu lầm ý tôi rồi, tôi không phải loại người đó! Chị mặc quần áo vào đi, chỉ cần chị làm tốt công việc của chị, tôi sẽ không bạc đãi chị đâu! Chỉ cần chị không muốn, tôi đảm bảo, cho dù là ai cũng không thể ép chị làm chuyện này được!”

Giọng Diệp Phong vô cùng có khí phách, vang vang hữu lực.

Lòng Đổng Minh Nguyệt lập tức cảm thấy ấm áp, thậm chí khóe mắt cô ấy cũng ươn ướt.

Cô ấy biết mình gặp được ông chủ tốt thật sự rồi!

Sau đó cô ấy lập tức nhặt bộ sườn xám lên, mặc lên người, cẩn thận đi ra khỏi phòng.

Tuy nhiên trong lòng cô ấy lại cảm thấy hơi buồn bã, Đổng Minh Nguyệt thầm nghĩ, chẳng nhẽ cơ thể mình không có chút mê hoặc nào với Diệp Phong sao?

Ở bên kia, đợi Đổng Minh Nguyệt rời đi, Diệp Phong lập tức rời khỏi bằng đường cửa sổ, mượn bóng đêm đến ẩn giấu thân phận, cậu an toàn đáp xuống đất.

Cảnh tượng này nếu như bị người ngoài nhìn thấy chắc sẽ vô cùng khiếp sợ!

Nhưng bây giờ Diệp Phong là tu tiên giả cảnh giới Luyện Khí tam trọng, thể chất cơ thể thậm chí được gọi là “siêu nhân”.

Sau đó cậu lập tức đi về đầm nước sau núi kia.

Bên ngoài đầm nước khoảng trăm mét, có một cái hàng rào sắt cao ba mét, bao vây hết chỗ này lại, có điều việc này chẳng thể làm khó được Diệp Phong.

Cậu dồn sức, cơ thể linh động như con chim én, nhảy vọt qua hàng rào sắt, đi thẳng đến chiếc đầm.

Tuy nhiên càng cách chiếc đầm càng gần Diệp Phong càng có thể cảm nhận được linh lực nồng đậm, thậm chí sắp ngưng tụ thành dạng thể lỏng rồi, nồng đậm hơn thế giới bên ngoài tận mười lần!

Linh tuyền này rốt cuộc được hình thành như nào, Diệp Phong cũng không rõ, chắc là món quà trời ban đây.

Có điều nếu như có thể tu luyện ở đây nhất định sẽ đạt được nhiều tiến bộ.

Ngay giây sau, Diệp Phong không hề do dự, nhảy ào xuống đầm nước, cậu nhắm mặt lại, dựa theo phát hiện mà ông Ngụy truyền lại bắt đầu tu luyện.

Ngay sau đó, cậu chỉ cảm thấy linh khí bên trong linh tuyền này vô hình trung không hẹn mà cùng chui vào cơ thể cậu, linh khí nồng đậm khiến tinh thần cậu phấn chấn, không kìm được thở ra một tiếng.

Mà bên cạnh cậu có một lớp sương mù bao phủ, như tiên nhân thời cổ đại đang tu luyện, huyền diệu mờ ảo.

Trong trạng thái này, Diệp Phong nhanh chóng quên thời gian, không ngừng hấp thu linh khí vào trong cơ thể, hy vọng sớm đột phá được Luyện Khí tứ trọng!

Chẳng bao lâu sau một đêm đã trôi qua.

Khi Diệp Phong lại mở mắt ra, mặt trời đã lên cao, đã là sáu giờ sáng ngày hôm sau rồi.

Diệp Phong một đêm không ngủ nhưng không hề cảm thấy mệt mỏi, ngược lại rất phấn chấn, trạng thái không thể tốt hơn.

Mà cậu phát hiện ra, mình tu luyện trong linh tuyền cả đêm bằng khổ luyện mười ngày ở ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc