CỰC PHẨM TÔNG SƯ

Chương 106

Hoa Anh Kiệt – người đứng ở vị trí gần nhất cảm thấy trái tim mình như bị một đôi tay vô hình bóp chặt, hắn không thở nổi, sắp nghẹt thở tới nơi.

Ông… Ông chủ?

Đùa gì thế?

Tại sao giám đốc Đổng lại gọi tên nghèo hèn Diệp Phong này là ông chủ?

Hoa Anh Kiệt thậm chí còn tự hỏi liệu hắn có phải đang tham gia một trò chơi ngu xuẩn nào đó hay không, chỉ có thế mới có tình tiết hoang đường như vậy!

“Chị Minh Nguyệt, không phải tôi đã nói chị không cần khách khí như vậy rồi sao?

Diệp Phong cười nói, đồng thời đưa tay đỡ Đổng Minh Nguyệt vẫn luôn cúi đầu để cô ấy đứng thẳng lên.

Trước đó khi Đổng Minh Nguyệt suýt ngã nhào, Hoa Anh Kiệt muốn đỡ cô ấy, nhưng Đổng Minh Nguyệt tỏ vẻ chán ghét, như thể Hoa Anh Kiệt mắc bệnh truyền nhiễm nào đó, sợ hãi tránh né.

Nhưng bây giờ, thay vì từ chối sự động chạm của Diệp Phong, dáng vẻ Đổng Minh Nguyệt như vừa mừng vừa lo.

Địa vị của hai người họ trong mắt Đổng Minh Nguyệt được phân biệt trên dưới rõ ràng!

Lúc này, trái tim của Hoa Anh Kiệt đập thình thịch, một dự cảm chẳng lành cứ thế lan ra khắp toàn thân hắn.

“Ừng ực!”

Hắn chật vật nuốt nước bọt, cơ mặt ở khóe mắt giật giật, bởi vì hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện.

Hoa Anh Kiệt chỉ biết giám đốc của câu lạc bộ Thanh Đằng họ Đổng, nhưng không biết tên thật của cô ấy.

Mà vừa rồi lúc Diệp Phong bị hãm hại, đã từng gọi người tới cứu viện, hình như người đó là ‘chị Minh Nguyệt’.

Chẳng lẽ ‘chị Minh Nguyệt’ trong miệng Diệp Phong chính là giám đốc Đổng trước mặt sao?

Vậy thì hơi rắc rối rồi!

Ngay khi Hoa Anh Kiệt đang không ngừng suy đoán, vẻ mặt Đổng Minh Nguyệt nghiêm túc, cung kính nói với Diệp Phong:

“Ông chủ, tôn ti khác biệt, cậu là chủ sở hữu của câu lạc bộ Thanh Đằng, Minh Nguyệt kính trọng cậu như vậy là lẽ đương nhiên!”

“Cái gì?”

Nghe vậy, đám con nhà giàu trong sảnh tiệc đều trợn tròn mắt!

Vừa nãy bọn họ rất ngạc nhiên khi Đổng Minh Nguyệt gọi Diệp Phong là ‘ông chủ’.

Nhưng trong lòng vẫn giữ ‘định kiến’, cho rằng Diệp Phong chỉ là một tên nghèo hèn mà thôi, nhất định có hiểu lầm gì đó.

Nhưng bây giờ, Đổng Minh Nguyệt đã nói rất rõ ràng!

Chủ sở hữu câu lạc bộ Thanh Đằng!

Mấy chữ này giống như một cây đinh thép, đâm vào tai của tất cả những người có mặt.

Trong lúc nhất thời, đám con nhà giàu tụ tập thành từng nhóm nhỏ, xì xào bàn tán:

“Mẹ kiếp! Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này? Sao Diệp Phong có thể là chủ câu lạc bộ Thanh Đằng?”

“Câu lạc bộ Thanh Đằng này là câu lạc bộ cao cấp nhất ở Tô Hành, trị giá ít nhất cũng mấy trăm triệu tệ đấy!”

Bình luận

Truyện đang đọc