CUỒNG LUYẾN PHARAOH VƯƠNG

Khải Nhạc cố gắng trấn an bản thân, chậm rãi thích ứng, cậu cảm giác được hạ thân đau đớn đón nhận từng đợt xâm nhập của Oropesa Seth, chỗ giao hợp nóng như lửa đốt, cậu lấy hết tất cả sức lực để hô hấp, tất cả tri giác cùng với một chút lí trí cuối cùng đều bị loại ham muốn này vây lấy.

Khải Nhạc mặt đối mặt với Oropesa Seth, cậu phát hiện bên trong đôi mắt đen kia đã bị một màng dục vọng vây kín, cảm thấy chán ghét lập tức rời mắt đi, cậu quả thực không thể tin được có một ngày mình lại nằm dưới một nam nhân làm lọai chuyện này, cậu thật sự không muốn nhìn cảnh này, không muốn!

Vì không muốn Oropesa Seth nhìn mình như vậy, càng không muốn Oropesa Seth nhìn ra cậu khác thường, Khải Nhạc đưa hai tay ôm lấy bã vai rộng lớn đang ẩm ướt vì mồ hôi của Oropesa Seth, đem cơ thể của hắn kéo về phía cậu, đem mặt cậu kề sát lồng ngực của hắn.

Oropesa Seth nghĩ Khải Nhạc là đang chủ động, đã thích ứng được sự hiện hữu của hắn, là muốn được nhiều hơn, hắn cũng nhịn không được nữa mà nhanh chóng đổi tư thế, để cho Khải Nhạc ngồi ở trên đùi của hắn, để cho dục vọng của hắn hoàn toàn vào bên trong nơi kia của Khải Nhạc, chạm đến chỗ sâu nhất.

Cảm giác được mật nguyệt chật hẹp không ngừng siết lấy dục vọng của mình. Oropesa Seth rốt cuộc kiềm nén không được bắt đầu chuyển động, đỡ lấy eo Khải Nhạc, chậm rãi nâng lên, lại nhanh chóng kéo xuống cự vật cứ như thế mà càng vào sâu bên trong, càng lúc càng nhanh, càng làm càng mãnh liệt mà không ngừng va chạm, không ngừng đòi hỏi.

“Ưm…a..aaa…” Đầu Khải Nhạc tựa lên đầu vai Oropesa Seth, trước mắt một mảnh hơi nước xuất hiện, cậu nhanh chóng ngẩng đầu cắn chặt môi dưới, làm như vậy có thể ngăn cản nước mắt của cậu không thể rơi xuống.

Nhưng mà, từng đợt kịch liệt cuồng mãnh, làm cho cho thân thể của cậu không ngừng lắc lư, nước mắt đã không còn cách nào kiềm nén thêm được nữa, cực kỳ bi ai, rốt cuộc nước mắt vẫn là thứ khó khống chế nhất, cứ mặc cho cậu cố gắn nén lại nhưng vẫn cứ chảy ra, trên mặt một mảnh ướt át, cả cơ thể dường như đã mất đi hết sức lực khiến cho Khải Nhạc như sắp ngất.

Hắn biết cậu đã sắp chịu không được nhưng vẫn không ngừng lại, vẫn tiếp tục sáp nhập, nắm chặt lấy vòng eo của cậu, dùng hết tất cả sức lực tiến vào cơ thể Khải Nhạc, hưởng thụ loại cảm giác kích thích, cuồng nhiệt, cường ngạnh… Sự khát khao chiếm đoạt càng không ngừng khiến cho hắn điên cuồng muốn thân thể cậu, hận không thể đem Khải Nhạc hòa tan trong thân thể của mình…

Đột nhiên, sau một lúc mãnh liệt, Oropesa Seth cuối cùng ở trong cơ thể Khải Nhạc phóng thích.

Cự vật của Oropesa Seth ở chỗ sâu nhất trong cơ thể cậu bắn ra, Khải Nhạc co rút mạnh, thân thể bủn rủn vô lực run rẩy, đồng thời cũng mất đi ý thức ngất đi.

“Khải! Thực xin lỗi, ta lại quá kịch liệt rồi, em nhất định rất đau và mệt mỏi phải không?” Oropesa Seth nhẹ nhàng thở dài nỉ non nói, mồ hôi trên trán rơi xuống, thể xác và tinh thần đều đã nhận được thỏa mãn.

Thân ảnh trong lồng ngực không đáp lại, đôi mắt Oropesa Seth dần dần khôi phục thần thái tĩnh mịch, hắn nhìn đăm đăm Khải Nhạc, trìu mến khẽ vuốt lấy khuôn mặt cậu ngón tay lau đi những giọt nước không biết là mồ hôi hay nước mắt còn vương lại, chỉ có thể dùng từ tinh tế để miêu tả khuôn mặt tuấn mỹ của cậu, hắn khẽ hôn lên trán cậu như đang in dấu, sau đó từ từ đặt Khải Nhạc nằm xuống.

“Khải! Ta yêu em, ta sẽ mãi mãi yêu em…”

Bình luận

Truyện đang đọc