CUỒNG LUYẾN PHARAOH VƯƠNG

Cách nghĩ thật là ngu xuẩn! Nếu như mình là nữ nhân…, thì không cần phải quấn như thế một cái bự quyển vòng không phải sao? ( Đoạn này hong hiểu mấy nên để nguyên văn ^-^)

“Hửm? Em nói cái gì?”

Oropesa Seth ra vẻ trấn định khiêu mi nói, cho dù nước mắt Khải Nhạc đối với hắn có sức mạnh sát thương rất cao, nhưng hắn nhất định phải để Khải Nhạc buông bỏ điều cố kỵ, chỉ có thể rơi xuống đối với hắn là không bỏ.

“Bội! Nếu như… Tương lai anh lập gia đình như anh nói… Vậy tôi… Anh sẽ an trí tôi như thế nào?”

Khải Nhạc cố nén nước mắt ung dung nói, nhưng mà cậu cũng không có dũng khí đối diện với câu trả lời của Oropesa Seth, càng không muốn suy nghĩ đến cảnh tượng khi đó, chỉ có thể quẫn bách loại bỏ những suy nghĩ, run rẩy cắn chặt môi dưới.

“Cái này… Để ta suy nghĩ…”

Oropesa Seth làm bộ khó xử, nhíu mày nhìn Khải Nhạc, cho đến khi phát hiện nước mắt trong hốc mắt của cậu lại đang dâng lên, mới bày ra nụ cười xấu xa hỏi ngược lại cậu:

“Em đã từng có ý định lập gia đình chưa?”

Kỳ thật, hiện tại đây là vấn đề Oropesa Seth quan tâm nhất, cũng là kế hoạch áp dụng cuối cùng nhất, nếu như chuyện này giải quyết vậy chuyện kế tiếp thì thuận lý thành chương rồi, cho dù hắn không có khả năng sẽ để cho Khải có cơ hội cưới vợ, nhưng là, hắn vẫn muốn biết Khải chính nghĩ như thế nào.

“Chưa! Tôi chưa từng có qua ý nghĩ như vậy, trước kia tôi căn bản không hiểu như thế nào là yêu, sao có khả năng cướp đoạt hạnh phúc của một nữ nhân đây? Nhưng mà hiện tại… Hiện tại tôi cuối cùng hiểu được như thế nào là yêu, con người của tôi đã đặt hết hy vọng, nhận định được đối tượng liền vĩnh viễn không sẽ thay đổi, tôi đã yêu anh, sẽ không có khả năng yêu người khác, càng không có khả năng sẽ cưới vợ, trước kia là vậy… Bây giờ cũng vậy… Tương lai cũng sẽ như vậy!”

Khải Nhạc cân nhắc đưa mắt nhìn Oropesa Seth, nhẹ giọng nói, Oropesa Seth và cậu không nói chuyện, chỉ là đơn thuần muốn biết được ý nghĩ trong lòng của người kia, đây là yêu, cậu nhất định sẽ nương lấy hắn đến ngày chết đi!

Trong nội tâm đã bị một người lấp đầy, thì sao có thể dung nạp được người khác? Tình cảm đã bỏ ra, thì không có khả năng sẽ thu hồi, ít nhất… Bọn hắn bây giờ đang hạnh phúc không phải sao?

“Khải…”

Oropesa Seth nhẹ nhàng nâng tay trái Khải Nhạc lên, đôi môi nóng bỏng hôn lên tay của cậu, bên miệng phát ra nụ cười, từ nội tâm hắn đã kiên định dùng tất cả tín nhiệm, vĩnh viễn lưu lại phần hạnh phúc này.

“Em có biết ta đưa cho em chiếc nhẫn này là dụng ý gì không?” Ngẩng đầu, Oropesa Seth đưa mắt nhìn Khải Nhạc có chút mê mang hỏi.

Khải Nhạc khó hiểu mà nhìn kỹ hành động của Oropesa Seth, chiếc nhẫn này tên là Horus chi nhãn của Pharaoh hiện đang lẳng lặng quấn quanh ngón tay cậu, kỳ thật, cậu cũng rất muốn biết dụng ý mà Bội đeo cho cậu chiếc nhẫn này, cho nên khi bị hỏi đến vấn đề như vậy, cậu cũng chỉ vô thức gật đầu.

“Ha ha…” Bội tát Seth cười khẽ, lập tức chậm rãi nói: “Cái nhẫn này là ta làm để cầu hôn tân nương của mình.”

“Cầu hôn? Cái kia… Anh tại sao đeo nó cho tôi?” Vừa nghe đến chiếc nhẫn này là Oropesa Seth ý định cầu hôn tân nương của hắn, trong nội tâm Khải Nhạc lại một hồi chua xót, đối với Oropesa Seth những lời này bên trong nhất định có ngụ ý căn bản không kịp hiểu được.

“Khải của ta! Không thể không thừa nhận ta thua em rồi! Chẳng lẽ em còn muốn ta nói rõ ra sao?”

Oropesa Seth khoa trương mà vỗ trán của mình, hắn cho tới bây giờ không nghĩ rằng Khải Nhạc lại là người trì độn như vậy, nhưng mà, không thể không thừa nhận cậu giả ngu thật giỏi!

Nếu là như vậy, vậy hắn cũng chỉ có thể gọn gàng dứt khoát mà nói:

“Ta nói chiếc nhẫn này là tặng cho tân nương của ta, hiện tại chiếc nhẫn đã được ta đeo cho em, người ta muốn lấy đương nhiên là em rồi! Hoàng hậu của ta!”

“…”

Bình luận

Truyện đang đọc