ĐẠI TIÊN CÁ KOI MUỐN RA MẮT

Mẹ An đột nhiên tới, Thẩm Thành cũng trở tay không kịp

Nhưng Thẩm Thành lại không thể đá mẹ An ra ngoài, dù sao đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại. Vạn nhất chung quanh có paparazzi, chẳng phải là chụp được bộ dáng thật của anh sao?

Mẹ An tới khách khách khí khí, trong tay còn xách theo quà, trợ lý bên cạnh còn xách theo nguyên liệu nấu ăn.

Hơn nữa bọn họ cũng không phải tới gặp anh, mà là tìm Tô Cẩm Lê.

Thẩm Thành chỉ có thể rộng cửa đãi khách!

Nhưng Thẩm Thành cực kì không vui.

Mẹ An đến nhà anh, rõ ràng là không có ý tốt, đặc biệt là khi cô biết chính xác khi nào Tô Cẩm Lê sẽ về nhà, cô đã ngay lập tức bắt đầu nấu ăn.

Lúc Tô Cẩm Lê về đến nhà, mẹ An vừa mới xong, đi ra đón Tô Cẩm Lê lại cùng ăn cơm.

Tô Cẩm Lê thấp thỏm ngồi xuống, lúng túng nhìn Mẹ An.

Trong mắt Tô Cẩm Lê, cậu đã đánh dấu An Tử Yến, về sau cũng phải chịu trách nhiệm, cho nên mẹ An về sau cũng là trưởng bối của cậu.

Thình lình thấy cha mẹ, Tô Cẩm Lê trở tay không kịp.

Ai có thể nghĩ mẹ An lại tự tới đây? Trước đó còn chưa chào hỏi một tiếng.

Tô Cẩm Lê nhút nhát không dám nói chuyện, cho nên vẫn luôn ngồi quy củ.

Mẹ An hiền huệ bưng thức ăn tới, còn nhân tiện mời Thẩm Thành, Thẩm Thành cũng chỉ có thể đi tới ngồi xuống.

Mẹ An ngồi đối diện Tô Cẩm Lê, hỏi cậu: “Tiểu Cẩm Lý có bận rộn không?”

“Còn được ạ, ban ngày chụp xong ảnh sân khấu, mấy ngày nữa sẽ tiến tổ, mấy ngày nay đều học diễn xuất.”

“Thẩm ảnh đế, thật hâm mộ cậu có một em trai đáng yêu như vậy.” Mẹ An đột nhiên nói với Thẩm Thành, như thể rất hài lòng.

“Khách khí, gọi tôi Thẩm Thành là được.” Tuy rằng là ảnh đế, nhưng là trực tiếp gọi ảnh đế anh vẫn rất biệt nữu.

“Bình thường cậu dạy dỗ em trai như thế nào mà ngoan như vậy?” Mẹ An nói xong chợt nhận ra có gì đó không đúng, vội vàng đổi lời: “Thật xin lỗi, tôi quên mất hai người chỉ mới nhận thân.”

Thẩm Thành ăn một miếng, không trả lời.

Rõ ràng là cố ý, diễn xuất thật cường điệu.

“Ai, cậu đó, em trai vừa mới trở về, tương đối để ý, quản hơi nghiêm. Kỳ thật con trai thì nên để tự do, bằng không sẽ xuất hiện tâm lý phản nghịch. Hơn nữa Tiểu Cẩm Lý đã lớn như vậy, cậu quản nhiều như vậy không tốt lắm đâu?” Cuối cùng mẹ An cũng nói ra suy nghĩ thật của mình.

“Có việc gì ngài cứ việc nói thẳng đi.” Thẩm Thành lãnh đạm trả lời.

“Tôi cảm thấy, Tiểu Cẩm Lý cũng là người lớn rồi, có thể tự ra quyết định, cho nên con thích ai, hoặc là con không thích ai, muốn cùng ai chơi, đều là tự con lựa chọn. Con muốn ở bên ai, cậu cũng không nên quá cản trở, cậu nói có phải hay không?”

Thẩm Thành nghe xong cười lạnh một tiếng: “Nếu hai đứa con ngài, trong đó có một người ở bên cạnh một tên tội ác tày trời, con trai ngài không thể phân biệt đúng sai, ngài có nhọc lòng không?”

“Vậy thì phải xem tội ác tày trời đến mức nào, nhưng nếu đối phương đối tốt với con tôi, tôi sẽ đồng ý.”

“Con nhỏ phải dạy cái gì phải ăn cái gì không nên ăn. Tôi dạy em trai người gì có thể kết giao, người gì không thể kết giao, này có vấn đề sao?”

“Cậu không cảm thấy cậu quá lộng quyền sao?”

“Mỗi gia đình đều có phong cách riêng, tôi cùng Tô Cẩm Lê ở chung chính là như vậy.” Thẩm Thành trả lời không nhanh không chậm.

Mẹ An chống cằm, nhìn hai anh em, tập trung nhìn Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê hoảng loạn muốn chết, dưới loại tình huống này cậu nên giúp ai đây?

Ai cũng không thể trêu chọc.

Dứt khoát tiếp tục hèn nhát.

“Tiểu Cẩm Lý con dùng bữa đi, cô đều hỏi Tử Yến con thích ăn gì, cô làm cái đó.” Mẹ An cười ha hả nói.

“Vâng, rất ngon.” Tô Cẩm Lê gật gật đầu.

“Cô còn không bằng Tử Yến nấu đâu, nó nấu ăn là đỉnh nhất.”

“An đại ca còn biết nấu ăn ạ?”

“Đúng vậy, vốn là cô dạy, hiện tại trò giỏi hơn thầy.”

“Dì đối xử với con trai thật tốt, dạy con trai đến độ ph óng đãng không kiềm chế được như vậy.” Thẩm Thành cảm thán một câu.

Một chữ dì làm mẹ An cực kì không thích, cô ghét nhất người khác k1ch thích đến tuổi mình.

“Nhà của chúng tôi khá là nuôi thả, lần trước Tử Yến gọi điện thoại nói có người trong lòng, tôi rất vui vẻ.”

Tô Cẩm Lê thiếu chút nữa nghẹn.

Bữa ăn này thật thống khổ!

“Cô thấy con trai gay cũng không thèm để ý sao?” Thẩm Thành hỏi cô.

“Chỉ cần con trai tôi thích.”

“Nếu cả hai con trai của cô đều vậy thì cô còn vui vẻ chắc?”

“Đừng nói cho tôi Tử Yến thích Tiểu Cẩm Lý, cậu liền đi công lược Tử Hàm. Dù cậu đang tức giận nhưng cũng không cần phải hành hạ bản thân, Tử Hàn không phải lương xứng đâu.”

Lời nói của mẹ An khiến động tác của Thẩm Thành khựng lại, anh kinh ngạc nhìn mẹ An, phát hiện mẹ An vẫn đang cười, nụ cười vẫn tươi sáng không chê vào đâu được.

“Thẳng bẻ cong lại không tốt lắm nhỉ?” Thẩm Thành hỏi cô.

“Thẳng nam chân chính bẻ không cong.”

Thẩm Thành tức giận trực tiếp buông đũa, đứng dậy nói: “Tôi no rồi.”

Mẹ An gật đầu, sau đó nói với Tô Cẩm Lê: “Tiểu Cẩm Lý, con ăn nhiều một chút, cô nghe nói con ăn được lắm.”

“Vâng.”

“Tối nay có rảnh không?”

“Tối nay…… Xem kịch bản.”

“Dù sao cô cũng tới rồi, dạy con tiếng Anh đi.”

“Ồ…… được.” Tô Cẩm Lê yếu ớt trả lời.

Tuy rằng nói chưa tiếp xúc với mẹ An nhiều lắm, nhưng cậu có thể nhìn ra, mẹ An cũng không phải người dễ trêu chọc.

Vì thế…… Tiếp tục ngoan ngoãn.

Mẹ An nhìn chằm chằm Tô Cẩm Lê một hồi, nhìn thế nào cũng thích.

Hai đứa nhỏ của mình, thật đúng là không có một đứa ngoan ngoãn hiểu chuyện, cô thấy Tô Cẩm Lê liền bắt đầu thích.

“Cô đem quà cho con.” Mẹ An nói xong, lấy điện thoại gọi người bên ngoài, không lâu sau người ta đem thùng lớn thùng nhỏ vào nhà.

Tô Cẩm Lê trợn mắt há hốc mồm nhìn đống “Quà” cơ hồ chất đầy toàn bộ phòng khách.

“Từ lúc cô biết chuyện đã chú ý đồ cho con, thật là nhìn thấy cái gì đều cảm thấy rất thích hợp với con, cô đều mua. Nơi này có quần áo, đồ chơi, còn có một ít hàng mỹ nghệ, dù sao cái gì cũng có. Mỹ phẩm dưỡng da cô dựa theo tiêu chuẩn mua, hẳn là cái thùng hồng nhạt kia.” Mẹ An giới thiệu cho Tô Cẩm Lê.

Tô Cẩm Lê cầm bát cơm, gật đầu: “Con…… phải đáp lễ sao?”

“Không cần, sau này đều là người nhà.”

“A…… cô, con với…… An đại ca còn chưa…… Cái kia……” Tô Cẩm Lê lắp bắp giải thích.

Mẹ An nghe xong thở dài một hơi: “Ai, mẹ dạy con ngốc nghếch.”

“Không mà.”

“Không ngốc sao lại không theo đuổi con sớm? Trước khi con nhận anh trai đã đuổi được rồi.”

“……” Tô Cẩm Lê đột nhiên không nói nên lời.

*

Trong khi Tô Cẩm Lê đang được đào tạo diễn xuất, đoàn phim đã công bố ảnh phim.

Bởi vì Tô Cẩm Lê là vai phụ, cho nên lúc công bố official weibo đã đăng hết bốn bức ảnh.

Một búc là giả tân nương đội mũ phượng, một bức là bộ dáng chật vật bị nâng cằm. Hai bức khác, một là tạo hình hoa đán, một là phong cách thông thường được sử dụng phổ biến nhất trong phim điện ảnh.

Ảnh của Tô Cẩm Lê sau khi được công bố, lại một lần nữa gây nên làn sóng nhiệt.

Một biệt danh làm Tô Cẩm Lê trở tay không kịp xuất hiện —— đại ca mặc nữ trang.

Ngay sau đó, một đề tài nóng hết sức lạ lùng ngang trời xuất thế: # con trai tôi lớn lên sắp thành con gái #

Không thể nghi ngờ, mấy bức ảnh này của Tô Cẩm Lê sau khi tỉ mỉ chỉnh sửa trông cực kì ấn tượng, đánh sâu vào thị giác.

Dù sao đạo diễn Khương Đinh cũng là bị tạo hình hồng y của Tô Cẩm Lê kinh diễm mới có thể liên hệ An Tử Yến, nếu không thì vai diễn này vẫn vô dụng.

Sự thật đã chứng minh sự lựa chọn của đạo diễn Khương Đinh là chính xác.

Ảnh Tô Cẩm Lê vừa mới công bố đã quét ngang đầu đề, hot search, chủ đề nóng, các fan hưng phấn như ăn tết.

Cùng ngày, nhóm WeChat bùng nổ.

An Tử Hàm: @ Tô Cẩm Lê cậu còn có chị em gì không? Chị cũng được, tôi cảm thấy có thể cố gắng phát triển.

Phạm Thiên Đình: Hơi bị đẹp aa……

Thường Tư Âm: Cấp bậc nữ thần.

Ô Vũ: Kỳ thật thật nhiều nam nghệ sĩ hóa nữ đều rất lố, như Tô Cẩm Lê đúng là hiếm có.

An Tử Hàm: Tô Cẩm Lê, cậu đừng chụp mặt, chỉ chụp cái chân tôi nhìn xem, chuẩn bị làm một phát.

Ô Vũ: Cậu có thấy ghê tởm không?

An Tử Hàm: Lão tử lại không nhìn cậu làm! Nhìn cái bắp chân cơ bắp kia mà tôi quay ngoắc.

Tô Cẩm Lê: Tôi muốn chết……

An Tử Hàm: Làm sao vậy?

Tô Cẩm Lê: Trong lớp diễn xuất, tôi có thể nhìn thấy ánh mắt bất lực của giáo viên mỗi ngày.

An Tử Hàm: Kém đến vậy sao?

Tô Cẩm Lê: [ video ngắn ]

15 giây sau.

An Tử Hàm: Khàn giọng gào rống, tôi không có dũng khí xem lần thứ hai.

Ô Vũ:……

Thường Tư Âm: Đúng thật…… xấu hổ.

Phạm Thiên Đình: Toàn bộ hình ảnh chỉ có mặt có thể nhìn.

An Tử Hàm: Muốn cố hơn nữa thì giọng cũng được.

Rất nhanh, Phạm Thiên Đình đã dùng ảnh Tô Cẩm Lê gào rống làm ra cái meme.

Phạm Thiên Đình: [ anh lại ăn cá!!!.jpg]

Phạm Thiên Đình: [ anh không dám!.jpg]

An Tử Hàm: Ha ha ha ha ha.

An Tử Hàm: Tô Cẩm Lê, mấy cậu khi nào khởi động máy?

Tô Cẩm Lê: Chỉ còn ba ngày.

An Tử Hàm: Lần này chuẩn bị nhanh vậy.

Tô Cẩm Lê: Không phải, là tôi giành nhân vật của người khác, bọn họ đã chuẩn bị rất lâu.

An Tử Hàm: Ồ, cho nên lúc trước mới có thể bị hắc đúng không?

Tô Cẩm Lê: Đúng.

An Tử Hàm: Chúng ta đi ra ngoài chơi đi!

Ô Vũ: Tôi gần đây rất bận.

An Tử Hàm: Sau khi Tô Cẩm Lê tiến tổ, chúng ta phải mấy tháng sau mới có thể tập hợp. Hiện tại là một nhóm không gặp nhau được à?

Ô Vũ: Sau khi lập nhóm không có hoạt động sao?

An Tử Hàm: Tên còn chưa có, cậu cảm thấy họ sắp xếp được hoạt động gì?

Phạm Thiên Đình: Không chỉ không có tên, đến nay cũng chưa cho chúng ta vào ký túc xá.

Tô Cẩm Lê: Nhóm chúng ta đơn sơ như phòng làm việc của tôi.

Thường Tư Âm: Tô Cẩm Lê không phải mang theo phòng làm việc bay rồi sao? Hiện tại thần thú mang theo nhóm chúng ta bay đi!

Tô Cẩm Lê: Chúng ta sẽ nổi tiếng!

An Tử Hàm: Cẩm lý đại tiên nói, chúng ta sẽ nổi tiếng!

An Tử Hàm: Chỉ trong ba ngày này, chúng ta hãy tìm một thời gian để tụ tập, lần trước quá tồi tàn nên không tính. Mấy cậu cho tôi biết thời gian, tôi sẽ sắp xếp phần còn lại.

Bọn họ bàn hết trong nhóm, cuối cùng mới quyết định được thời gian, chính là chiều mai 4 giờ, mọi người có thể đến cùng một địa điểm, sau đó An Tử Hàm im lặng, chắc là đi sắp xếp.

Sau khi An Tử Hàm không nói lời nào những người khác cũng im lặng theo.

Bình luận

Truyện đang đọc