ĐẾ VƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Một đêm qua đi...

Lê Tỉnh thần sắc đều có chút không tỉnh...

Linh hồn hắn, bây giờ mà quy về tờ giấy, chính là nát bươm nát bét đầu đường xó chợ giấy gói xôi...

Phong Hạ Mâu bên cạnh hắn, đồng dạng là mồ hôi như tắm, nhoài mình trên ngươi Lê Tỉnh, liên tục từng điểm thở dốc đi ra...

“ Tỉnh ca, ngươi quả thực rất mạnh...”

“ Ừ, hợp ý ngươi chứ...”

“ Hợp cái đầu huynh, nếu không phải ta tới giúp, e rằng Napoleon đã dẫm ngươi được mấy lần rồi...”

“ Nha, cái này ta đồng tình...”

“ Còn cả Thành Cát Tư Hãn lão đầu nữa, Trọng Kiếm ấy nếu cực lực oanh, e rằng ngươi Thiên Địa Tâm Thức nát đến không cách nào hồi phục...”

“ Ta không phản đối...”

Một đêm này, song song Lê Tỉnh cùng Phong Hạ Mâu tu luyện, trấn áp hai cái kia vô cùng cường đại linh hồn, đều là tướng với vua, căn bản trên kiếm khảm số không dưới 1000, linh hồn tính là vô cùng hoàn thiện.

Phong Lục Vu cũng là túc trực, được một lúc quan sát liền nghiêng sang tự oán lấy bản thân, cớ sao trước không chăm chỉ tìm một chút cơ duyên, liền lúc này có thể cùng Tỉnh ca tiếp xúc..., à nhầm, tiếp sức chống chọi.

Lê Tỉnh dung mạo, chính xác là đạt đến độ cực cùng đẹp đẽ, nếu theo Phong Hàn Lãng qua mấy đợt học nghệ, liền có thể kinh doanh một cái song song chức nghiệp với Hoàng Trung, hình như dân gian gọi là...đào mỏ.

“ Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn không phải như mấy kẻ kia, ngài là trong lòng dân đấng cứu thế, thu được vô số linh hồn phụ trợ, ước số khoảng...hơn 1 triệu...” Phong Hạ Mâu nói.

“ Nha, Tiểu Mâu, ngươi đối với ta tiếp tục giúp đỡ mới được...” Lê Tỉnh khó khăn nói.

“ Tỉnh ca, ta từ lâu đã quyết với ngươi một lòng...” Phong Hạ Mâu đáp.

Quá bức mắt người, căn bản là tình tứ công khai, tỉ tỉ thật không ra dáng tỉ tỉ, giật đến chính muội muội nam nhân !

Phong Lục Vu cáu !

“ Bắt đầu.” Phong Hạ Mâu xuất ra chỉ trắng, điều khiển vào bên trong hồ lô dò xét.


-Oành !!!!!-

Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn thân ảnh bước ra, phảng phất sau lưng là cuồn cuộn sóng gào thét, vô số chiến thuyền gãy nứt, chiếc này đè lên chiến kia đi ra, phá mở về sau một cái cự đại chiến thuyền. Ngài áo giáp có chút thô sơ, nhân diện là không thấy rõ, nhưng, tổng thể nhìn lại có vẻ một tia ôn hòa thư nhã, tạo bộ không phải kẻ thuần túy mãnh nhân.

Xác thực là như vậy, mưu lược bày ra, chấn động toàn trường, thiên địa rung chuyển, lấy nhỏ địch lớn, chung quy xét lại chính là nghịch thiên hai chữ này.

Đối với ngoại nhân mà nói, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn là tận dụng thủy triều, nhưng, đối với những kẻ chứng kiến mà nói, càng là Vô Linh Sư nói chuyện với linh hồn như Phong Hạ Mâu mà nói, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn chính là một mực dùng kiếm chưởng khống thủy tố !

“ Tiểu bối, ngươi hẳn là tìm kiếm ta thủy ngự năng lực.” Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn âm trầm nói ra.

“ Thưa tiền bối, ta chính là có ý này, mong được nương tay.” Lê Tỉnh đang sợ, nhưng, cố trấn tĩnh nói ra.

Hắn nhìn bên hông Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn kiếm, rõ ràng là lơ lửng đến 7 chữ số, tính bằng đơn vị triệu trở lên !

“ Ngươi chỉ cần đáp ta một câu.” Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn nói.

“ Nghe theo tiền bối, mời.” Lê Tỉnh sững sờ quy về sững sờ, đáp.

“Nếu chỉ thấy quân nó kéo đến như lửa, như gió thì thế nào ? Nếu nó tiến chậm như các tằm ăn, không cầu thắng chóng, thì làm sao ?” Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn ngắn gọn hai câu nói ra.

Lê Tỉnh đăm chiêu...

Hắn bỗng nhiên nhận ra, Lưu Kim binh pháp kiến thức đang ngày một xa vời, cảm giác như cách biệt, không cách nào với lấy vậy.

Cái vẹo gì ??

Không phải hắn với Lưu Kim là một sao ??

“ Huynh đệ, ngươi đã nhận ra cái này tình huống, ta cũng là đồng dạng, không ngờ có thể đến đây.” Từ trong Thiên Địa Tâm Thức truyền ra một giọng nói quen thuộc, phá tan suy nghĩ của Lê Tỉnh.

“ Lưu Kim ?!?!” Lê Tỉnh nhìn người mặc áo bào trước mắt, có chút không dám tin, nói.

“ Lê Tỉnh, đúng là ta, chúng ta bây giờ đã không còn như trước là nhất thể, ngươi đã tách khỏi ta, à không, nói thế có chút không bình đẳng, là chúng ta đã tách khỏi nhau. Tri thức cũng đã được phân ra, ngươi sẽ càng lúc càng không nhớ về những gì ta trải qua, đến cuối sẽ chỉ còn nhớ chính Lưu Kim ta mà thôi.” Lưu Kim cười khổ, nói.

“ Lưu Kim, ngươi không úy kị ta cướp mất thể xác này sao ??” Lê Tỉnh hỏi.

“ Không, ngươi về bản nguyên vẫn là ta, nếu như không trả lại, chính là vong ân bội nghĩa, ta tin ngươi ngay thẳng.” Lưu Kim lắc đầu đáp.



Hắn có thể đối với nhân tâm nhìn, dĩ nhiên có thể đối với bản thân nhìn, Lê Tỉnh nhìn, chắc chắn đối phương sẽ không làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy.

“ Lưu Kim, cảm tạ.” Lê Tỉnh quỳ xuống nói.

“ Khoan, nghe ta nói một thể, nếu như địch nhân tiến nhanh, đánh nhanh, ấy chính là đang bị thúc, không phải là gốc rễ căn cơ sâu xa, ta chỉ cần dùng binh chậm, binh ít ra cự, rất nhanh có thể hàng phục, ngược lại, nếu địch đi chậm, vừa đi vừa thôn phệ tàn phá, ta cần kén lấy tinh binh, tướng giỏi, địa hình hợp lý, đánh thành nhiều trận tiêu hao, trường kì như vậy mới có thể thành công.” Lưu Kim oai phong lẫm liệt nói ra.

“ Cảm tạ.” Lê Tỉnh xúc động đến cực điểm, đáp.

“ Ừm, giúp ta làm tốt việc cứu Quốc Vương.” Lưu Kim khoát tay áo, nói.

Lê Tỉnh thoát ra, nhìn thẳng Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, nói lại những cái kia Lưu Kim truyền đạt, chỉ thấy ngài khí tức có chút chậm lại, hoàn toàn là khác biệt rất lớn.

“ Ha ha, dĩ nhiên, dĩ nhiên, ngươi dĩ nhiên là thông thạo được, ta biết ta rồi cũng sẽ dưới tay ngươi bại, chi bằng lúc này liền hảo hảo dung nhập, cung kính !!” Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn cười lớn, nói.

Lê Tỉnh mừng lên đến tận mặt, nhìn Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn thân ảnh biến trở về thời còn tại thế, khẽ cúi đầu một cái, liền đón thủy cầu lơ lửng kia.

-Ào !!!!-

Thiên Địa Tâm Thức bên trong dội một dòng thác lớn, xung quanh dựng lên dày dặc như nêm cọc gỗ, hiện ở ấy chính là sừng sững một cái chuôi kiếm, lưỡi kiếm cấu thành từ thủy tố, hết sức sinh động chuyển qua chuyển lại.

Lê Tỉnh nhìn Lôi Kiếp một lần nữa giáng lâm, căn bản không có chút nào chùn, thấy bên kia Lưu Kim thảnh thơi ngồi chơi, hắn cười, ngồi xuống bên cạnh, nói:

“ Lưu Kim, ngươi nghĩ ta đột phá xong, liền có thể thăng nhanh đến cái nào cảnh giới ??”

“ Khà khà, Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, ấy chính là một vĩ nhân, ta đối với ngài là kính trọng, ngươi hẳn có thể ngấp nghé Đại vị đại viên mãn đi !!” Lưu Kim trả lời.

“ Khụ, có cao quá không ??”

“ Không, Đại Việt Cổ Quốc tướng quân, căn bản là không thể nào xếp chung với mấy kẻ kia, ngài cao hơn bọn hắn mọi mặt.” Lưu Kim nói ra.

“ Ừm, ta cũng mong là vậy.” Lê Tỉnh đáp lời.

Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn Lượng Kiếm lao lên, dẫn đầu đoàn kiếm, bên cạnh Napoleon Giác Kiếm sắc bén lạnh lùng, sau có Thành Cát Tư Hãn Trọng Kiếm phả đầy hơi cát bụi, liền đếm đến hai thanh Musashi Song Kiếm rít vào trong gió, cuối cùng đốc hậu Edward Trường Kiếm xé nát hư không đầy uy mãnh.

Lôi Kiếp tự bản thân thấy sợ.


-Oành !!!-

Đếm không đến mấy giây, đoàn kiếm triệt để đánh nát Lôi Kiếp, đẩy Lê Tỉnh tiến vào Đại vị.

Đại vị sơ giai...

Đại vị trung giai...

Đại vị cao giai...

Đại vị đại viên mãn !

Hoàn toàn là tới !!

Kiếm quay về chỗ cũ, trên thân ngũ hành khí tức tỏa ra, kết thành một mảnh hỗn độn.

Lê Tỉnh rút ra Bích Huyền Lượng Kiếm, thông qua nó truyền một lượng lớn nội công vào mảnh kia hỗn độn.

-Phá !!!!-

Mảnh hỗn độn nổ tung, ngũ sắc ngũ hành khí tức ngợp cả Thiên Địa Tâm Thức, rơi xuống xung quanh, từng điểm từng điểm tu dưỡng hắn linh hồn, thoáng chốc đã vẹn toàn hồi phục.

“ Thắng cược.” Lưu Kim nói.

“ Ừm.” Lê Tỉnh đáp.

Liền ngay lập tức, Lưu Kim ngồi vào tư thế, liên tiếp thu lấy những cái này ngũ hành chi khí.

“ Ngươi làm cái gì ??”

“ Tu luyện, linh khí từ ngũ hành tự động đản sinh, ngươi thừa mứa để xó vô ích, ta đến thu một chút, coi như là dùng hộ.” Lưu Kim mắt vẫn nhắm, đáp ngắn.

“!?!?!” Lê Tỉnh lộ ra một vẻ khó xử, thôi cũng là tính bỏ qua.

đồng nhân đấu la...
Trảm vũ hồn điện, diệt hạo thiên tông, đánh bom hải thần đảo, xiên đường tam, chém đầu thất quái đây...

Bình luận

Truyện đang đọc