ĐẾ VƯƠNG TIỀN TRUYỆN

Lưu Kim cũng không thèm đứng dậy chào, quay sang nói với Quản Tống Hiên:

“ Mấy hôm nữa đến Ironlance thần điện, thể nào cũng sẽ đối đầu nàng, không lo người đi không trở lại.”

“ Ừ.” Quản Tống Hiên đáp lấy lệ, hoàn toàn chú ý không để vào.

Lưu trưởng môn, về nữ nhân, ta không quan tâm a!

“ Thôi, ở đây càng lâu, càng dễ gặp báo chí, càng dễ lộ thực lực, tốt nhất đi về.”

“ Ừ.”

“….”

Hai tên này kiếm lấy một bộ thường phục, cải trang thành dân thường đi ra ngoài. Lưu Kim trước hết hướng một tiệm kim hoàn, đem nghiền hết Hoàng Kim lại thành bụi nhỏ, hồi phục lại khả năng sử dụng, xong liền về dinh thự. Lưu Kim vừa bước vào, liền nghe thật lớn tiếng chúc mừng:

“ Long Tử, Tống Hiên, hai ngươi lần này làm rất tốt, đoạn phim về năng lực của các ngươi tuy được đăng tải nhưng ta đã cho bên an ninh mạng lắng xuống rồi, không lo lộ bài!”

Nguyễn Nam ung dung ngồi, tay khẽ nâng một tách trà, hơi nước bốc lên thoang thoảng thơm, hắn cũng là có rảnh, bay luôn qua Châu Âu trực tiếp nói chuyện.

“ Nguyễn bộ trưởng, ngươi có rõ vì sao bọn chúng muốn bắt ta không ??” Lưu Kim đem nghi vấn bày tỏ, nếu được giải đáp, chính là một dạng biết để phòng thân.

“ Tử Sắc Giáo Phái truy lùng ngươi để gắn chíp thao túng, Noz Á Quốc cùng Bata thất tộc muốn tóm về để trả thù, riêng đối với Kim Lân chiến đoàn, bọn chúng rất có khả năng là muốn mô phỏng năng lực của ngươi. “

“ Mô phỏng năng lực ???”

“ Đúng thế, cái đặc sắc tại Huyết Luyện Cảnh của ngươi, khiến tất cả bọn chúng thèm nhỏ dãi, một mình ngươi tương đương với một Ngự Kim Sư và Ngự Lôi Sư. Thật lòng mà nói, tưởng tượng đến cảnh bọn chúng có chục tên như ngươi tung hoành, ta đã thấy bất lực rồi.” Nguyễn Nam cũng cười khổ nói ra.

Lúc này trong mắt Nguyễn Nam ta, liền Long Tử mạnh nhất tiềm năng trong thế hệ này !

Một thế hệ của sự hỗn độn…

Mấy tên lập ra Thú Hội, đẩy cán cân thế giới nghiêng đi, khiến cho tất cả thế lực dốc cạn sức để tranh giành.

Thiên tài sinh ra mơn mởn, đông như cỏ dại, bị các ác đoàn bắt đi thao túng.

Mấy tên như Long Tử, đem các ác đoàn chà đạp từng kẻ một, đối với nhân dân đức như đông hải.

“ Đây là huân chương tham gia giải đấu, các ngươi cầm lấy, hảo hảo giật vô địch!” Nguyễn Nam giao ra bảo vật, nói.

Nội quy vào thi, trên tay có huân chương, trên người có thiết bị thợ săn, liền chính là đáp ứng.


Thứ này cầm trên tay cũng là nguy hiểm, dù là mình có lúc này, lúc sau cũng có thể bị một kẻ khác cướp lấy, chính là bày ra vẻ của bọ ngựa bắt ve.

Lưu Kim cũng nghĩ thông, đây cũng chỉ để cho thí sinh hảo hảo rèn luyện các mặt, loại bớt những kẻ không xứng ngay từ trước cuộc thi.

Nguyễn Nam định rời đi, Lưu Kim liền bảo:

“ Ngươi tới Châu Âu rồi, chẳng phải nên ở chốn hoa lệ này kiếm một phu nhân ??”

Hắn lộ ra một nụ cười châm biếm, Quản Tống Hiên bên cạnh thì không giữ được, lập tức bật cười thành tiếng.

“ Ta chính là có ý này…” Nguyễn Nam quay mặt về vô định, nói ra, thực có chút ngượng.

“ Ây, ta cũng là giúp ngươi, đi thôi!!”

“ Hả ??!” Lão bộ trưởng cũng là chưa kịp nói gì, liền bị Lưu Kim gô đi luôn.

Chuyện là hôm trước, Lê lão gửi trưởng môn nhẫn kèm với một phong thư, sai hắn đến bái phỏng tiền bối, thông báo việc kế nhiệm trưởng môn.

Cái này tiền bối, chính là tiểu sư muội của Lê lão, Phương Tư Tư, cũng là một cái trạc tuổi Nguyễn Nam. Nàng danh tự đến gần đây Lưu Kim mới biết, càng là hoàn toàn không rõ nhân diện, chỉ biết địa chỉ, lần mò mà đến.

Sư phụ của Lê lão tức cố cố trưởng môn, có một đồ đệ khác, hắn bị mưu sát, để lại ái nữ hắn Phương Tư Tư, cố cố trưởng môn liền nhận nàng làm tam đồ đệ, tuổi tác so với Lê lão chênh hơn một thế hệ.

Nguyễn Nam, họ Lưu ta hôm nay nhất định sẽ cho ngươi một thê tử !

….

Lưu Kim cùng Nguyễn Nam đứng trước một võ quán, liền cũng có một điểm bối rối, cớ gì một võ quán…lại có hai biển hiệu. Hắn bấm chuông, rất nhanh cánh cửa bật mở, ló đầu ra một trung niên nam tử. Trung niên nam tử trông thấy Lưu Kim, liền là hơi đơ người, thốt lên:

“ Tường Lý !!!”

“ Tổng biên tập !!!”

Cái kia Đinh Du tổng biên tập cũng cười cười, mời hai người vào, từ từ mời trà kể chuyện.

“ Ta kì thực là hậu duệ Đinh Tiên Hoàng, nắm trong tay cổ võ ngài truyền lại, cũng là chủ Đinh Quán này! “

“ Ngươi có võ công, cớ sao lại bị Kim Lân chiến đoàn tuỳ ý trói như vậy ??” Lưu Kim cười mỉa mai nói.

“ Bọn chúng dị nhân như vậy cường đại, làm sao ta chống lại được!”

“ Rồi, cho là vậy…” Lưu Kim vẻ mặt lộ một vẻ kiểu lão tử không vạch coi như tặng ngươi mặt mũi.



“ Hừ, tiếp khách không hỏi ta, lại còn dám ngạo mạn xưng làm chủ võ quán, hôm nay lại muốn trật khớp hả, Nhược Du ???” Một nữ nhân bước từ xa lại, giọng vang đầy nội lực, trực tiếp khiến cho cái này Định Du tổng biên tập run lên.

Nàng cùng Đinh Du liền hai cái đều là có võ phái riêng biệt, tuy vậy võ quán không có đủ tiền thuê, chia nhau mỗi người dùng một nửa.

“ Ngươi cái thứ ế chồng, cứ dùng như vậy ngữ điệu, nam tử ngàn dặm xa cách nghe thấy cũng bỏ chạy !!” Đinh Du chọc ngoáy.

“ Hai ngươi cái này thấp kém, lăn sang một bên, hôm nay bản nương ta không đem Nhược Du đánh gãy chân không dừng !!!” Nữ nhân kia nhướng lông mày, lăm lăm nắm đấm giơ đến.

Lưu Kim cũng là một dạng sửng sốt, nhìn nàng nắm đấm hơi ngả sang màu đỏ máu, thực rất giống Huyết Long Quyền dấu hiệu.

“ Phương sư cô ??” Lưu Kim tròn mắt nói.

“ Cái gì ??” Nữ tử kia nghe được cũng là một phen giật mình, quay sang nhìn cái thiếu niên có chút tầm thường trang phục này, hỏi lại xác nhận.

Hắn nhìn vị này trung niên nữ tử phản ứng, hẳn là một điểm gọi trúng, liền đứng lên, từ từ nói:

“ Không giấu gì tiền bối, vãn bối là Lưu Kim, đại đồ đệ Lê Quán Trung, lặn lội từ Nam Hà tới đây thỉnh giáo.”

“ Ngươi là đồ đệ Quán Trung ca ??”

“ Thưa, đúng vậy.” Hắn cười lễ phép, đưa tay lên làm một tiểu động tác chào.

Phương Tư Tư nhìn tên trẻ tuổi này, lòng dâng lên một cái cảm giác vui vẻ, trông thấy hậu bối có thể như vậy biết điều, hẳn cũng là hỉ sự. Bỗng, nàng mắt dán vào cái kia nhẫn đỏ trên tay Lưu Kim, từng điểm từng điểm bốc lên ngạc nhiên cùng khó nói.

Nhẫn đỏ từng minh văn toả sáng, đem tôn lên không gì sánh được tuyệt mỹ hồng ngọc, càng là đem huyết nhục trưởng môn tô lên, tạo thành một cái huyết khí bảo vật, uy nghiêm lẫm liệt có thừa.

“ Trưởng môn ??” Phương Tư Tư ngây người, nhỏ giọng ôn nhu hỏi.

“ Thưa tiền bối, phải.” Lưu Kim lúc này cũng là khó hiểu, không biết vì sao máu thích chọc chó nổi lên, ngữ điệu kì quái muốn mỉa mai.

“ Lê Quán Trung cái kẻ này, hắn làm trưởng môn từ lúc đó đến giờ ta còn chưa gặp lại, giờ đồ đệ hắn làm trưởng môn, càng là ta không biết, nghĩa lý để đi đâu !!!” Phương Tư Tư bộc phát nói ra.

“ Ngươi làm trưởng môn, phải trải qua xác nhận của các trưởng lão như ta, giờ này tháo nhẫn đó xuống, đem thực lực ra cùng ta bàn luận !!!” Nàng tiếp lời, hoàn toàn lộ ra một cỗ coi thường, một vẻ ta đây thực lực tự tin rất cao.

Lưu Kim cũng không phải là kẻ nhược trí, hắn càng là đẩy chặt nhẫn trưởng môn, đáp lại đầy cứng rắn:

“ Thưa tiền bối, ta giờ làm trưởng môn, không phải muốn lấy xuống là lấy xuống, ngươi muốn giành nhẫn, bước qua xác ta trước !!!”

Phương Tư Tư cười thầm, ngạo khí thế hệ này cũng tốt, cũng là xứng vẻ trưởng môn kiêu ngạo, nhưng để xem nàng vùi hắn ra sao.


“ Lên đài !!”

“ Mời !!”

Lưu Kim thoáng lướt Nguyễn Nam, thấy bộ trưởng lúc này biểu lộ rõ lắm, một vẻ đây rồi mẫu người ta tìm kiếm.

Chậc chậc, hảo hảo tác thành cho lão này!

“ Phương sư cô, ta có điều kiện, nói ra cũng là lợi cho ngươi!”

“ Cứ nói !”

“ Nếu ta thua, ngươi có thể cầm nhẫn trưởng môn, hảo hảo xưng địa vị, còn nếu ta thắng, ngươi phải xuất giá !!!”

“ Cái này ta không đồng ý, đối với nam nhân, ta không hứng thú !!!” Phương Tư Tư bị chạm đến tim đen, cả mặt đều ửng đỏ, sém chút bộc phát lao đến vặn đầu tên kia.

“ Đối với ngươi, ta hứa người này cực kì đặc thù, chính là Nam Đấu Chiến Đế huyền thoại Châu Á, hiện đang là đương nhiệm bộ trưởng bộ quốc phòng, hữu dũng hữu mưu, chỉ là đường tình trắc trở chưa gặp được !!!”

Phương Tư Tư bỗng cảm thấy hoài nghi nhân sinh, không ngờ tên kia bộ trưởng giờ này cũng còn ế giống mình. Nàng chiến ý như rơi xuống, cảm giác cứ thua đi còn có lợi.

“ Sư phụ, lần này để ta tới, ngươi đối đầu với hắn có chút chèn ép hậu bối, hơn nữa, chính ta cũng nhận ra, tâm ngươi đang hỗn loạn…” Một giọng nữ nhân bỗng từ đâu truyền đến, người không xuất đầu lộ diện, chỉ là cũng rất sắc sảo ngữ điệu.

“ Ngân Sa, tuỳ ý…” Phương Tư Tư nhẹ thả tâm trạng, dẫu sao chiến ý không có, đánh rất gượng ép, hơn nữa, nàng đâu muốn…thắng.

Một nữ tử từ trong phòng bước ra, nàng nhìn Lưu Kim, Lưu Kim nhìn nàng, cả hai đồng thời kinh ngạc.

Hắn trước đây mộng thấy, luôn luôn có hình bóng một nữ hài giống hắn mấy phần, nàng cùng hắn an ủi chuyện mất phụ mẫu, kéo hắn ra khỏi cái bóng tâm lý lúc đó.

Cái nữ hài ấy, khẳng định là nàng.

Bên kia Lưu Ngân Sa, nàng cũng là có một cái tương tự tình huống.

Nguyễn Nam, Đinh Du, Phương Tư Tư ba người này trong nhất thời, liền có cảm giác Lưu Kim cùng Lưu Ngân Sa là song bào huynh muội, về dung mạo, khí chất đều có tương đồng.

“ Ngân Sa, ngươi cũng là Huyết Long Phái thành viên ???”

“ Ca ca, chính ngươi là trưởng môn ??”

Giới thiệu truyện , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .

Bình luận

Truyện đang đọc