ĐI NGƯỢC CHIỀU GIÓ ĐẾN BÊN CẠNH EM



Một tháng sau.

“Vạn tổng, Lục tổng đang đợi ông ở trên phòng”
“Vậy chúng ta lên đó đi”
Vạn tổng đi theo sau trợ lí, ông ta thầm nghĩ trong lòng.

( Đến cuối cùng thì cũng không ngăn cản được tôi, năm đó các người hại tôi mất hết tất cả, lần này tôi sẽ khiến Lục thị trả lại tất cả những thứ đã nợ Vạn Lân Quân tôi )
Nhớ đến hôm trước ông ta liên hệ với Lục Thiên Chính.

“Ngày mai tôi sẽ giúp ông đuổi thằng nhóc đó ra khỏi Lục thị, tới lúc đó dự án của tôi sẽ giao cho ông”
“Được thôi, vậy ông dự định thế nào ?”
“Dự án đó tôi sẽ đưa cho ông, ông chỉ cần đưa cho công ty đối thủ là được, tới khi đến kí hợp đồng tôi sẽ nói cậu ta dùng dự án của tôi bán cho công ty đối thủ rồi sẽ trực tiếp dùng áp lực đuổi cậu ta đi”
“Ông đúng là nham hiểm đó, vậy được…….

.


chúng ta hẹn ngày mai thành công mĩ mãn”
Lên đến phòng họp, ông ta giả vờ vui vẻ đến bắt tay cùng Lục Thành.

“Chào”
“Chú Vạn, ngồi đi”
“Hôm nay chúng ta sẽ chính thức kí hợp đồng hợp tác thực hiện dự án, hy vọng dự án này sẽ thành công tốt đẹp”
“Đúng vậy”
Lục Thành cho trợ lí mang hợp đồng ra, khi họ chuẩn bị kí thì Lục Thiên Chính đi vào.

“Khoan đã”
Vạn tổng thấy Lục Thiên Chính thì bỗng bật cười nham hiểm.

“Ha, đến rồi à ?”
“Chú ba, chú đưa nhiều phóng viên vào đây để làm gì vậy ?”
“Tất nhiên là ông ấy giúp tôi phơi bày bộ mặt của cậu rồi”
Ông ta dứt khoát vứt đi cây bút trên tay, kiêu ngạo ngã lưng lên ghế, thay đổi sắc mặt lập tức.

Trong lúc Lục Thành còn đang ngơ ngác thì phóng viên đồng loạt ập vào, Vạn tổng còn nghĩ lần này ông ta đã thắng thì đột nhiên phóng viên lại đột nhiên hỏi ông ta.

“Vạn tổng, nghe nói ông âm mưu hãm hại tổng giám đốc Lục thị bán dự án để đẩy cậu ấy ra khỏi ghế tổng giám đốc có phải là thật không ?”
“Nghe nói ông dự định để Lục tổng gánh hết tội của mình để lật đổ Lục thị có đúng là sự thật không ?”
“Vạn tổng rốt cuộc ông và Lục thị có mối hận thù thế nào mà lại có thể làm như vậy ?”
“Tôi nghe nói cố chủ tịch là bạn thân lâu năm của ông, tại sao ông lại làm như vậy ?”
Lục Thành từ vẻ mặt ngơ ngác chuyển sang đắc thắng.

“Vạn Lân Quân, ông tính hay lắm…….

.

nhưng ông lại hợp tác không đúng người rồi”

Vạn Lân Quân sửng sốt.

“Mày………”
Ông ta nhớ ra gì đó rồi quay sang Lục Thiên Chính.

“Là ông, ông là người phản bội tôi”
Lục Thiên Chính bước đến bên cạnh Lục Thành.

“Tôi phản bội ông cái gì chứ ? Ông hãm hại Lục thị, tôi thân là người Lục thị thì sao có thể để cho ông thành công âm mưu này được”
Vạn Lân Quân bị phóng viên chụp ảnh thì vô cùng tức giận hét lớn.

“Tránh ra, chụp cái gì ? Mau tránh ra”
Lục phu nhân và Lục Vĩnh Tâm cuối cùng cũng đã đến nơi, họ cho mời phóng viên ra ngoài rồi ở lại phòng họp làm rõ mọi chuyện với Vạn Lân Quân.

Lục phu nhân nhìn ông ấy với ánh mắt vô cùng thất vọng, không hiểu vì sao ông ấy lại làm như vậy.

“Vạn Lân Quân, tại sao anh lại làm như vậy ? Rốt cuộc chúng tôi nợ anh cái gì mà anh lại có thể làm vậy với con trai tôi và Lục thị ?”
Vạn Lân Quân biết mình đã không thể tránh được nên đã bật cười nói ra sự thật.

“Ha ha, các người nghĩ tại sao tự nhiên tôi lại làm như vậy chứ ? Chẳng phải chỉ là vì muốn báo thù thôi sao ?”
Lục phu nhân nghi hoặc, khó hiểu hỏi ông ta.

“Báo thù ? Chúng tôi làm gì mà anh lại muốn báo thù”
Lúc đó Lục Thành mới lên tiếng.

“Mẹ còn nhớ năm đó ba nhận một dự án đầu tư, năm khó khi tham gia thực nghiệm thì xảy ra vấn đề, sau vụ việc đó mọi thông tin liên quan đến vụ việc đó đều bị xoá bỏ………và ông ta chính là chủ của dự án năm đó mà ba đã đầu tư”
Đến bây giờ Lục phu nhân mới biết người năm đó mà chồng mình nói phải cố gắng giúp đỡ chính là Vạn Lân Quân.

“Sao lại có thể là anh ? Sao lại như thế được ?”
Vạn Lân Quân căm phẫn nhìn Lục phu nhân.


“Tại sao ư ? Nếu không phải năm đó vì Viên Dĩnh can dự vào thì dự án sẽ không xảy ra vấn đề, cuối cùng công ty của tôi cũng sẽ không bị phá sản, mẹ tôi cũng sẽ không vì thiếu tiền chữa bệnh mà qua đời, tôi cũng sẽ không vì thế mà bôn ba khắp nơi làm việc cực khổ để gây dựng lại sự nghiệp như ngày hôm nay”
Lục phu nhân bị đả kích, bà ấy loạng choạng sắp ngã thì được Lục Vĩnh Tâm đỡ lấy.

“Mẹ, không sao chứ?”
Lục Thành khó chịu khi thấy mẹ mình như vậy, anh ấy bước đến trước mặt Vạn Lân Quân, tức giận phơi bày sự thật đằng sau mà ông ta không hề hay biết.

“Ông luôn miệng nói phải báo thù, ông nói dì Dĩnh có lỗi với ông, vậy ông có thật sự là biết sự thật năm đó thế nào hay không ?”
“Ý…….

ý mày là sao ?”
Ngay lập tức Tần Thiếu Nhiên đi vào, phía sau anh ấy còn đưa đến một ngươig đàn ông, khi thấy ông ấy Lục phu nhân và Vạn Lân Quân đều rất ngạc nhiên.

“Chủ tịch Hạ”
Lục Thành đi đến chỗ người đàn ông đó, lịch sự mời ông ấy vào trong để làm rõ vài việc đã xảy ra năm đó.

“Chủ tịch Hạ mời ông”
Chủ tịch Hạ là nhà đầu tư chính cho dự án năm đó của Vạn Lân Quân, năm xưa vì muốn kéo thêm đối tác cho Vạn Lân Quân mà Lục Thiên Phong không ngần ngại đi đến tìm chủ tịch Hạ mong ông ấy xem xét và đầu tư dự án cho bạn mình.

Vạn Lân Quân thấy chủ tịch Hạ xuất hiện thì cứ nghĩ rằng bản thân lại có thêm một nhân chứng để chứng minh năm đó Viên Dĩnh hại mình.

“Chủ tịch Hạ, ông đến đúng lúc lắm, vậy ông nói đi, hãy nói lại năm đó Viên Dĩnh đã làm những gì ? Cô ta vì chồng của mình mà đã làm những gì ?”
Chủ tịch Hạ nghe xong thì cũng bắt đầu kể lại mọi chuyện.

“Được, nếu vậy thì kể lại một chút sự việc năm đó vậy”


Bình luận

Truyện đang đọc