ĐỘC TÌNH SỰ TÀN NHẪN CỦA LÃO ĐẠI


Y Mễ
Hạo Dương thấy cô vẫn phản ứng nào tiếp tục gọi đến lúc đi đến chỗ cô
Khởi nhanh chóng đứng chắn trước mặt Y Mễ
Y Mễ cũng khá bất ngờ
Ý gì? Thanh A lên tiếng nhìn Khởi
Ý tứ quá rõ ràng rồi
Nam Ân phía sau đi lại kéo Y Mễ ra phía sau lưng mình Khởi cúi đầu lui lại
Ý tứ vậy còn chưa rõ? Bây giờ Nhị Gia đây là bên bị hại khó trách tôi lắng bị cáo của tôi sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao?
Y Mễ, sang đây Hạo Dương dùng đôi mắt chim ưng nhìn về phía cô
Y Mễ hít một hơi nói nhỏ với Nam Ân, em xin 10 phút.

Em sẽ quay lại ngay
Nam Ân do dự một lúc thì gật đầu …

Y Mễ đi đến phía trước: Ra kia rồi nói
Đi cách đó không xa mấy Y Mễ thở dài: Chuyện gì?
Em ổn chứ?
Anh cũng thấy rồi còn gì không chết được Y Mễ liếm môi
Đang tạm giữ ở đâu?
ở đâu không quan trọng nếu chỉ có thể tôi xin phép
Hạo Dương kéo lấy cổ tay Y Mễ: Em thay lòng rồi
Y Mễ quay sang rút tay cô về: Phải vậy thôi, tôi rồi lại sẽ yêu sẽ có gia đình hạnh phúc khác … không thể ôm mãi một người không tốt
Nếu tôi nói tôi hối hận rồi thì sao?
Không, anh sẽ không bao giờ biết hối hận cả Hạo Dương với tôi bây giờ 3 phần hận 7 phần đau, mong là kiếp này hay các kiếp sau không tương phùng
Chuyện của Chu Yên, là do tôi không đúng.

Tôi cũng vì quá lo cho Chu Yên, chẳng phải em đã không sao sao?
Y Mễ nhíu mày giọng có chút không còn nhỏ nhẹ mấy: Anh lo cho cô ta nên anh khônh quan tâm tôi có làm hay không? Đừng tưởng tôi biết anh còn tạo bằng chứng giả đẩy tôi vào lao ngục … ngần ấy năm qua với anh tôi chỉ trò tàn không hơn không kém … bây giờ anh nói anh hối hận? Hối hận vì đã cứu tôi hay sao?
Y Mễ, đừng vậy nữa
Hạo Dương nắm cánh tay cô thô bạo kéo cô ngã vào người hắn …
Dương, cậu làm Y Mễ đau đó Thanh A phía xa chạy lại kéo người Y Mễ giữ thăng bằng cho cô
Bỏ tôi ra, chuyện nói cũng đã nói xong.

Anh nên xem bạn tốt của anh sẽ nhận quả đắng nào
Y Mễ quay đầu bỏ đi
Lại bị tiếng nói gọi lại của Thanh A: Y Mễ em nhớ hôm ỡ ngục lao tôi đã nói gì không?
Anh sẽ giúp tôi?
Thanh A gật đầu: Yên Tâm sẽ không sao cả Thanh A không nhìn thấy lúc này khuôn mặt Hạo Dương rất khó coi
Hạo Dương: …..

Không phiền các cậu lo, tôi khẳng định, cô ấy bước ra khỏi nơi nay vẫn danh chính ngôn thuận là người trong sạch, sạch từ đầu đến cuối - Nam Ân từ đâu không biết cũng đã xuất hiện kế Y Mễ
Đi thôi Y Mễ kéo tay Nam Ân đi về phía cổng
Thanh Anh nhìn theo ánh mắt có tia buồn bả?
Dương, cậu đã sáng mắt chưa?
Thanh A lên tiếng hỏi
Sáng mắt?
Thanh A gật đầu: Cậu đã không đối diện với lòng mình sớm hơn? Cậu không tin cô ấy … Đoàn Gia thật là khốn khiếp
Bây giờ cũng đâu muộn, người tôi muốn không sao là không có được.

Còn là người đã từng
Lầm to rồi Dương, Y Mễ bây giờ đến cả nhìn cũng không muốn nhìn cậu.

Nam Ân cũng đã chính thức đứng ra dành lấy Y Mễ.

Đều vốn dĩ 5 năm trước cậu ta có thể làm
Hạo Dương khuôn mặt u não nhìn phía xa xôi: Tôi không tin cô ấy khônh còn yêu tôi …
Hay thôi đi.


Hãy để Y Mễ sống cuộc sống của cô ấy.

Nếu cô ấy hạnh phúc cậu cũng muốn thấy đều đó mà … ngay cả tôi
Chữ tôi đi đến nữa chữ lại bị cắt ngang: Không ai được mang hạnh phúc cho cô ấy ngoài tôi
Thanh A lắc đầu thở dài, Hạo Dương luôn như thế cậu ấy chỉ biết bản thân mình, ích kỷ chiếm hữu.

Chu Yên vẫn còn nằm đó người đàn bà hắn luôn miệng nói yêu …
Trên xe
Y Mễ, còn sợ sao
Y Mễ lắc đầu quay sang nhìn Nam Ân: Sao dừng phien toà có phải có chuyện gì sao
Nam Ân cười nhẹ: Tại anh thích, nói chứ anh sợ em mệt, không sao phiên toà sau cũng không muộn
Y Mễ gật đầu cô làm sao thấy được khuôn mặt vừa rồi dịu dàng đã biến hoá lạnh lùng … Ý đồ của Nam Ân quá rõ ràng anh muốn Đoàn Gia tiếp tục bị tra tấn từ tinh thần đến thể xác … cũng muốn xem có ai ra tay thay anh ta hay không?.


Bình luận

Truyện đang đọc