ĐỘC TÌNH SỰ TÀN NHẪN CỦA LÃO ĐẠI


Nam Ân, anh đừng suy nghĩ thế được không Y Mễ nằm lên đùi của Nam Ân
Nam Ân cúi xuống nhìn cô: Anh nói thật
Anh biết không, phải nói là cuộc đời em đầy bất hạnh, chỉ có gặp anh là hào quang sáng nhất trong em … Em không phải con nhà quý tộc cũng chẳng phải cô gái thướt tha …
Ngốc lắm, con nhà quý tộc anh không thiếu, nhưng không phải cứ có gia đình quý tộc, cứ gái ngoan hiền là sẽ hợp với anh đâu
Y Mễ dụi dụi đầu vào cơ bụng của anh
Mai đến buổi tiệc cùng anh
Tiệc sao, em đi cùng sao? Y Mễ ngồi bật dậy
Nam Ân gật đầu
Không được đâu
Sao không
Báo chí sẽ đưa tin cho xem, sẽ ảnh hưởng đến anh lắm thôi đi
Anh không sợ sao em lại sợ, em sánh bước cùng anh, ai dám khônh hài lòng? Nam Ân nói vẻ mặt bực
Không phải vậy, hay là từ từ đi
Y Mễ gác đôi chân thon dài lên đùi Nam Ân dựa đầu vào ghế
Nam Ân yên lặng một chút thì cũng gật đầu: Nhưng em vẫn đến anh sẽ đưa em thư mời
Mà tiệc gì vậy anh
Tiệc rượu thôi Nam Ân tay vuôt ve đôi chân non nã của Y Mễ
Y Mễ gật đầu
Đi ăn tối thôi, em thay đồ đi
Y Mễ gật đầu đứng lên
Lên đến nữa cầu thang Y Mễ quay lại thấy Nam Ân sau lưng
Y Mễ ngạc nhiên

Anh đi thay cùng em
Ây lưu manh xuống dưới đi em xuống liền mà
Không, anh lên cùng còn gì chưa thấy đâu Nam Ân cười giang đẩy Y Mễ về trước
đây anh kéo cho Nam Ân đứng lên từ chiếc giường đưa tay kéo giúp Y Mễ chiếc kéo khoá sau lưng …
Cùng nhau ra ngoài ăn …
Hộp đêm
Cút Tiếng hét lớn của Hạo Dương phá tan không khí vui vẻ vốn có ở phòng bao
Sao vậy Thanh A vừa đi công tác về
Không sao Hạo Dương lấy điện thoại ra bấm một dãy số
Bên kia tiếng thuê bao liên tục truyền đến
Gọi Từ Ni lên đây Hạo Dương quay qua nói với một tên phục vụ
Từ Ni vội vã chạy lên không kịp làm gì
Nhị Gia gọi tôi ạ
Y Mễ không đến sao? Hạo Dương châm điếu thuốc đưa lên miệng
Y Mễ, Y Mễ có đến nhưng ít?
Có phải cô ta không cần chỗ này nữa? Không muốn làm nữa gọi Y Mễ đến đây Hạo Dương Giọng không rét mà run
Cậu lại sao nữa, cậu để cô ấy yên đi Thanh A nhíu mày
Cậu im đi cậu thì biết gì …
Nhị Gia, cô ấy khoá máy rồi Từ Ni môi hôi rơi lắp bắp nói
Thanh A đứng lên bỏ về quay lại nói: Muốn dành lại cô ấy khônh phải cách này đâu, càng làm cô ấy chán ghét thêm thôi
Cạch
cút ra ngoài hết đi
Hạo Dương đuổi hết mọi người ra ngoài một mình trong phòng bao uống ly này đến ly khác … hắn không chút cảm giác nào với mấy cô gái kia … hắn thèm khát Y Mễ.


Muốn thấy nụ cười mỗi khi gặp hắn cô cười.

Bây giờ lại tham vọng muốn cô bên hắn như ngày trước …
! ! ! ! ! ! !.

Buỗi tiệc rượu
Y Mễ sau một đêm ngủ tại nhà Nam Ân
Cô đã chuẩn bị từ sớm, cô sẽ chung xe đến buổi tiệc cùng Nam Ân …
Nhưng sẽ không xuống chỗ đông người.

.

Cô bận chiếc váy ôm trắng, có tà phía sau.

Cô đi một tông trắng thuần khiết.

.

Đẹp Nam Ân chăm chú nhìn cô
Anh đừng nhìn em như thế Y Mễ mĩm cười
Vợ anh đẹp anh có quyền nhìn
Ai vợ anh, bừa bãi Y Mễ bĩu môi
Không nói em biết, anh sẽ nói chuyện với gia đình anh.

Anh muốn gả cho em
Y Mễ bật cười: Anh muốn gả em không muốn nhận
Em dám không nhận anh sao quả nhiên đêm qua anh dạy em học chữ quá ít
Y Mễ xám mặt ngại ngùng vỗ nhẹ vào đùi anh: Thôi đi lưu manh.


Bình luận

Truyện đang đọc