ĐỘC TÌNH SỰ TÀN NHẪN CỦA LÃO ĐẠI


Nam Ân sau một ngày mệt mỏi cũng về đến nhà, anh lên phòng thấy cô đã ngủ quay lưng vào bên trong … anh nhẹ nhàng thay đồ đi vào nhà tắm.
Tiếng nước chảy vội cũng quá lớn, Nam Ân quấn chiếc khăn đi ra ngoài … anh ngồi xuống chiếc ghế mây gần đó.

Đột nhiên một bàn tay ấm chạm vào vai anh..
Y Mễ, anh làm em thức giấc sao Nam Ân kéo Y Mễ vào lòng
Không có.

Sao gần đây anh lại về muộn, anh có việc gì sầu não sao Y Mễ dựa mình vào Nam Ân vuốt ve ngực của anh
Nam Ân ôm cô vào lòng bàn tay vỗ nhè nhẹ vào lưng: Có chuyện gì đâu, Y Mễ em có từng nghĩ em còn có người thân không?
Y Mễ ánh mắt ngó nghiêng ngẫng lên: Sao anh hỏi vậy?
Có phải vị sư cô ngày xưa cưu mang em họ Trịnh Nam Ân khẽ hỏi
Y Mễ gật đầu: Có chuyện gì sao anh …
À anh hỏi thế thôi … Không được lo lắng
Ân Y Mễ hít một hơi cô nói: Anh suy nghĩ sao về chuyện phòng nhì?
Phòng Nhì? Nam Ân nhấn mạnh lại hai chử cuối của Y Mễ đã nói
Y Mễ rút ánh mắt đang nhìn Nam Ân lại cúi đầu

Sao thế? Ai nói gì với em sao? Nhì ba bét gì ở đây Nam Ân khó chịu nhau mày lại
Suỵt, không được nóng em chỉ hỏi thôi
Nam Ân giản ra biêt mình có chút lớn tiếng làm Y Mễ sợ anh lại ôm cô vào lòng nhỏ nhẹ: Em sẽ là vợ duy nhất của anh, không có chuyện nhì ba gì ở đây cả hiểu không?
Nhưng nếu em không sinh con được thì sao Y Mễ vừa nói vừa rời khỏi chỗ ngồi êm đó đi lại chiếc giường: Anh cần phải có con, nối dõi.

Nếu em không làm được em sẽ ….
Nam Ân vội đi lại đưa tay lên miệng của Y Mễ: Em nghe cho rõ đây anh chỉ nói một lần một lần duy nhất anh không cần gì ngoài em, em sinh không được mình có thể sinh con nuôi.

Cũng đúng anh nghe nói sinh con rất đau anh không muốn em chịu đau.

Chưa kể sinh ra nó sẽ dành hết tình yêu thương của em.

Anh còn lại gì chứ anh rất ích kỷ anh không muốn thế thôi …
Nam Ân nói một luồng ý, Y Mễ thở dài nhìn anh chăm chú …
Em cũng đừng mong anh sẽ theo nhưng người chồng nhu nhược khác.


Anh thương em, yêu em sẽ chiều em nhưng không có chuyện sẽ đi lấy thêm vợ để sinh con hay thuê sinh mướn.

Em có trái tim đang đập em cũng biết đau, anh không thể và sẽ không muốn em chịu bất kì tổn thương nào … Em đừng nhắc chuyện này với anh nữa
Nam Ân quỳ rạp một chân nắm lấy cánh tay Y Mễ anh lại nói tiếp: Mình có thể sống không cần có con như nhiều nhà khác … có anh có em là đủ rồi.

Cùng nhau già đi, không có chuyện gì là làm không được.

Chỉ là có muốn làm cùng nhau hay không? Em hứa đi không được bỏ cuộc được không hả?.

đam mỹ hài
Y Mễ gật đầu: Được được mà anh đứng lên đi sàn nhà lạnh lắm
Nam Ân ngồi lên ôm lấy Y Mễ.

Sau một lúc chuyện gì xảy ra cũng sẽ xảy ra …
Anh cùng cô lăn giường đến gần rạng sáng hôm sau …
Nam Gia
Buỗi sáng bàn ăn có ông bà Nam
Bà Nam buông ly sữa xuống nói: Ông xem con trai yêu của ông chọn yêu phải gái độc không sinh đẻ gì được … Bà Nam hậm hực nói
Sáng sớm đã nói lời cay độc rồi Ông Nam nhíu mày
Tôi tính tối này bảo nó về tôi sẽ chấp nhận con nhỏ đó với điều kiện nó là phòng nhì … Linh Tư Mạn con bé sẽ là chính thất …
Ông Nam đóng tờ báo đang đọc trên tay nhìn bà Nam nói: Bà thôi sắp đặt cuộc sống người khác lại đi … đừng đi quá giới của nó ….


Bình luận

Truyện đang đọc