ĐỐT XƯƠNG CUỐI CÙNG (TỐI HẬU NHẤT CĂN CỐT ĐẦU)

Chương 60: Tình yêu chân thành (07)
Mộc Hi Lương ăn tối với hai người Susen rồi mới về nhà, vốn cũng định đi ăn với Giản Mạc nhưng một câu nói của Susen đã khiến nàng phải gạt bỏ ý định này.
Susen nói: "Lúc này có lẽ Madam vẫn còn đang quấn quýt chuyện của mình, cũng có thể đang bối rối về nụ hôn của hai người, bây giờ cậu đến tìm cô ấy thì cô ấy sẽ suy nghĩ không thông, tôi nghĩ hay là cậu chờ đến lúc cô ấy suy nghĩ xong rồi hẵng đi tìm cô ấy. Tiểu Hi, người cậu yêu là Giản Mạc trong trí nhớ hay là Giản Mạc của hôm nay? Đôi khi kí ức tuy tràn đầy hạnh phúc, thế nhưng đối với một người mất trí nhớ, cậu có từng nghĩ kí ức đó sẽ là phiền toái với họ hay không? Cậu nói xem đến ngày mà Giản Mạc yêu cậu, cô ấy nhìn thấy hình ảnh trong nhà cậu, có thể nào tự ăn dấm chua với bản thân mình hay không?"
Lúc về đến nhà, Mộc Hi Lương nhìn đống hình treo đầy tường, suy nghĩ đến lời của Susen, do dự một lát, cau mày, cuối cùng vẫn đứng dậy, cắn môi, tháo hết những tấm hình chụp chung với Giản Mạc xuống, cất vào trong thùng giấy.
Mọi chuyện Mộc Hi Lương làm đều suy tính cho Giản Mạc, cũng giống như hành động bây giờ.
Giản Mạc sớm muộn gì cũng đến nhà Mộc Hi Lương, nếu những trưng bày ở đây bị Giản Mạc nhìn thấy thì nhất định cô sẽ truy hỏi, đến lúc đó thì lựa chọn nói thật hay nói dối đây?
Kể từ khi biết những chuyện Giản Mạc trải qua, trong tâm tư, Mộc Hi Lương luôn hi vọng Giản Mạc có thể nhớ lại những chuyện đã quên. Thế nhưng mỗi lần nghĩ như vậy thì hình ảnh Giản Mạc té ngã trên mặt đất lại thấm vào đầu của Mộc Hi Lương, dai dẳng mà khắc sâu, khiến cho ý tưởng này của Mộc Hi Lương liền biến mất.
Dáng vẻ đó của Giản Mạc, là điều mà Mộc Hi Lương ngàn vạn lần không muốn nhìn thấy, tình nguyện Giản Mạc không khôi phục trí nhớ chứ không muốn Giản Mạc chịu thống khổ. Tình nguyện để Giản Mạc một lần nữa yêu mình chứ không phải là dựa vào những kí ức xưa cũ.
Không biết là đọc được câu nói này ở chỗ nào: "Duy trì tình cảm của hai người, không chỉ là kí ức cũ kĩ mà còn là cuộc sống tương lai mà hai người cùng nhau xây dựng."
Mộc Hi Lương nhìn thùng giấy, đột nhiên bật cười, sau khi tạm biệt với quá khứ, Mộc Hi Lương tin tưởng nàng có thể cùng Giản Mạc tạo ra thật nhiều kí ức tốt đẹp cho tương lai.
Đem những thứ này cất vào thùng giấy, nếu có một ngày những thứ bên trong được nhìn thấy ánh mặt trời, như vậy có nghĩa là Giản Mạc của quá khứ đã quay trở lại.
So với Mộc Hi Lương đang giày vò trong đống hình thì Giản Mạc bên kia lại an tĩnh hơn nhiều, ăn mì gói, xem thời sự, rồi nhìn đồng hồ thì thấy sắp đến giờ đi ngủ, đột nhiên cảm thấy cuộc sống không có Mộc Hi Lương bầu bạn thật quá đau khổ.
Thói quen thật đáng sợ, năm tháng giống như một con dao, khiến cho người ta hận cũng không được mà yêu cũng không xong.
Mặc dù chuyện ban ngày khiến Giản Mạc không thể nghĩ thông nhưng mà bây giờ Giản Mạc cũng không muốn làm rõ những chuyện đó. Bởi vì cho dù thế nào thì cũng không phá nổi phòng tuyến trong lòng, chưa đổ xuống thì làm sao bước qua, cho nên cứ chờ đến ngày cần phải đối mặt thôi. Bây giờ trong đầu trong lòng Giản Mạc tràn đầy đều là mùi vị đôi môi của Mộc Hi Lương, đột nhiên thật muốn thưởng thức thêm một lần nữa.
Giật mình với ý tưởng trong đầu, Giản Mạc giống như kẻ gian mà nhìn quanh nhà mình, khi thấy không có ai thì lại thở dài một cái, rồi nhớ đến hành động ban nãy thì cảm thấy vô cùng xấu hổ. Rõ ràng đang ở nhà của mình, rõ ràng trong nhà chỉ có một mình mình, thế mà cũng chột dạ cho được.
Do dự hồi lâu, cuối cùng Giản Mạc cầm điện thoại lên gửi cho Mộc Hi Lương một tin nhắn.
"Ngủ rồi?" Sau khi gởi đi, lẳng lặng chờ động tĩnh từ điện thoại.
"Vẫn chưa, sao vậy?"
Giản Mạc nhìn tin nhắn hồi âm, ngẩn ra, thật ra thì không làm sao cả, chỉ là đột nhiên muốn trò chuyện với cô ấy thôi. Yên lặng nhìn chằm chằm điện thoại một hồi, Giản Mạc còn chưa biết nên trả lời thế nào nên đành gởi cho Mộc Hi Lương một cái tin nhắn qua loa.
"Không sao cả, trễ lắm rồi, nghỉ ngơi sớm một chút nhé."
Giản Mạc nhìn tin nhắn gởi đi thành công, thoáng khinh bỉ hành động của mình, vứt di động qua một bên rồi đi tắm.
Mà bên kia Mộc Hi Lương nhìn tin nhắn của Giản Mạc, lau khô tóc, cũng không định trả lời. Giống như từ trước đến nay luôn là mình chủ động, bây giờ cũng nên bị động, ngạo kiều một chút nhỉ?
Ừm, lời này tuyệt đối không phải Mộc Hi Lương nói, thế nhưng quân sư Susen rất thành thạo, mỗi lần nói chuyện với Susen đều không đáng tin, thế nhưng sau đó suy nghĩ kĩ lại thì cũng có thể áp dụng.
Bỏ điện thoại di động qua một bên, thấy tóc của mình đã khô rồi thì Mộc Hi Lương quyết định đi ngủ sớm một chút, không nghĩ đến chuyện gì nữa, nhất là chuyện liên quan đến Giản Mạc.
Sau khi Giản Mạc tắm xong quay lại thì đầu tiên là nhìn điện thoại một chút, phát hiện không có tin nhắn thì cũng không mất mát, cũng không bất mãn gì. Vốn dĩ mục đích gởi tin nhắn là vì thỏa mãn dục vọng xung động của mình, bây giờ tắm rửa tỉnh táo rồi thì không còn suy nghĩ bậy bạ như khi nãy nữa.
*****
Ngày hôm sau, vẫn như mọi ngày, Giản Mạc lái xe dừng dưới chân chung cư, sau khi Mộc Hi Lương đến thì hai người ăn ý nhìn nhau cười một tiếng. Một người lên xe, thắt dây an toàn, một người cất điện thoại di động, lái xe rời đi.
Có chút ăn ý là lâu dài dưỡng thành, cũng có ăn ý là mỗi người tự hiểu rồi để mặc nó xảy ra.
Bởi vì hôm qua tổ trọng án được nghỉ phép nên hôm nay lúc Giản Mạc đến đồn cảnh sát thì nhanh mắt phát hiện cấp dưới của mình rất khác thường.
Tỷ như Tiêu Tiêu, chỉ mới một ngày không gặp thôi mà cảm giác không giống rồi, Giản Mạc phát hiện hôm nay Tiêu Tiêu mặc quần áo có màu sắc sặc sỡ tươi đẹp. Cho dù màu sắc có chút sặc sỡ nhưng phối với bề ngoài của Tiêu Tiêu thì vẫn tương đối hài hòa. Xem ra nha đầu này thừa dịp hôm qua nghỉ ngơi mà đi mua sắm rồi.
Rồi tỷ như Đại Vĩ, trên mặt tràn đầy tươi cười hạnh phúc, xem ra buổi hẹn hò hôm qua rất thuận lợi.
Còn Tư Hàn thì có vẻ như được ngủ đủ giấc nên tinh thần tốt hơn trước đó rất nhiều. Cuối cùng là Lương Diệc, cũng không có gì khác với trước kia.
"Chào buổi sáng Madam."
"Chào buổi sáng."
"Đúng rồi đúng rồi, mọi người nghe tin gì chưa, hôm nay Hạ Ngữ Mạch và Thần Tử Tiêu sẽ tham gia hoạt động tuyên truyền phim điện ảnh đó, mấy người không biết tôi đã YY hai cô gái đó bao lâu rồi. Aiz... nếu hai người họ là một đôi thì tốt biết mấy a~." Trong giờ làm việc thì Tiêu Tiêu rất nghiêm chỉnh, thế nhưng lúc rảnh rỗi thì liền bát quái những vấn đề như giới giải trí hay quần áo mỹ phẩm.
"Hai cô này mà có scandal như vậy thì sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của họ. Cho dù hai người họ không quan tâm đến hình tượng của bản thân thì công ty cũng không cho họ ở chung một chỗ đâu." Đại Vĩ nói, cuộc sống của minh tinh không gọn gàng xinh đẹp như vẻ bề ngoài. Đám cẩu tử không nơi nào không vào được đó khiến cho cuộc sống của họ có quá nhiều bất đắc dĩ, nếu như ngay cả việc ở nhà cũng sợ bị chụp lén, phải luôn luôn kéo rèm cửa sổ thì sao mà sống nổi chứ?
"Không phải bọn họ vừa mới đóng một bộ điện ảnh "Yêu em, không liên quan đến giới tính" à, anh không biết những hình ảnh kia duy mĩ thế nào đâu. Haizz... nếu có một cô gái đẹp trai như vậy theo đuổi tôi thì tôi cũng cam tâm tình nguyện nha." Nữ thì thế nào, nữ cùng nữ cũng có thể có tình yêu tương nhu dĩ mạt a.
"Này này, Tiêu Tử, sao tôi lại không biết cô cũng có khuynh hướng này vậy?" Tư Hàn vỗ vỗ vai Tiêu Tiêu, nói.
"Khụ khụ, chuyện này, chuyện này.... Nếu cô xem bộ phim này thì cô sẽ cảm thấy hóa ra tình yêu của hai người phụ nữ cũng có thể tinh tế như vậy, đẹp đẽ như vậy. Cuộc sống có quá nhiều khó khăn chờ đón các nàng, thế nhưng hai người yêu nhau sẽ không để ý mà đối mặt tất cả, mặc dù trong quá trình đó hai người phải chia xa, thế nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến hai nhân vật mà tôi yêu thích nha. 'Nếu gặp nhau sau chia xa là cầu vồng sau cơn mưa, chia xa như vậy, tôi nguyện ý.' Tiểu Hàn, cô nghe câu nói này đi, có cảm giác đẹp đẽ không hả." Tiêu Tiêu một bên đắm mình trong điện ảnh, một bên yên lặng ảo tưởng, vừa lôi kéo Tư Hàn vừa kích động nói, không chút nào để ý Tư Hàn đang trợn trắng mắt.
"Tiêu Tử, đều là phim thôi, là phim thôi! Cho dù phim ảnh có đẹp đẽ thế nào thì cũng chỉ xuất hiện trong phim, thực tế không giống với phim ảnh. Những chuyện phải đối mặt qua trong thực tế, người chưa từng trải thì sẽ không hiểu được đâu." Tình yêu của hai người phụ nữ trong cuộc sống chân thật sẽ đơn giản như vậy sao? Sẽ không, bọn họ phải đối mặt với bạn bè, với người nhà, có quá nhiều chuyện không biết nên làm sao, Tư Hàn nói xong những lời này thì sắc mặt có chút ngưng trọng.
"Hả?" Tiêu Tiêu nghi hoặc nhìn Tư Hàn, lời này sao có cảm giác giống như lời trong lòng vậy?
Bởi vì mấy câu nói của Tư Hàn mà người của tổ trọng án đều đưa mắt nhìn cô, như có điều suy nghĩ.
Trong tổ trọng án, ngoại trừ Giản Mạc thì Tư Hàn là người thần bí nhất. Thỉnh thoảng chỉ tham dự bát quái, đa số thời gian đều trầm mặc, không giống những người kia, thường xuyên cãi nhau ầm ĩ.
Cũng bởi vì lời này của Tư Hàn mà Giản Mạc cũng đặt ánh mắt lên người cô, nếu là trước đây thì Giản Mạc sẽ không để ý, nhưng bây giờ có lẽ vì có Mộc Hi Lương xuất hiện nên tính cách của Giản Mạc đã có chút thay đổi.
Những gì Tiêu Tiêu bát quái nãy giờ cũng là tâm tư trong lòng Giản Mạc, khiến cho bước chân đang hướng về phòng làm việc nhỏ của Giản Mạc cũng phải dừng lại, đứng ở một bên, nghe bọn họ nói chuyện phiếm.
Yêu, thật sự không liên quan đến giới tính sao? Hay là yêu thì sẽ không để ý đến tất cả nhân tố bên ngoài?
"Khụ khụ.... Không có gì, chỉ là có chút cảm khái thôi, bộ phim này thật sự đẹp mắt đến vậy à?" Tư Hàn nhận ra ánh mắt của mọi người, mất tự nhiên ho khan vài tiếng, đánh trống lảng sang chuyện khác.
"Ừ nha, nội dung kể về cuộc sống đại học của Tiểu Úc và Tiểu Thu, trong một lần cơ duyên xảo hợp mà hai người vừa gặp đã yêu. Ngọt ngào trải qua mấy năm đại học, sau khi tốt nghiệp thì bất đắc dĩ phải tách ra. Vì tương lại của cả hai nên hai người quyết định tự mình đi phấn đấu, hi vọng sau khi phấn đấu thì trong tương lại hai người có thể nương tựa vào nhau, an tĩnh sống qua ngày. Trước khi chia xa thì hai người đều chuẩn bị cho đối phương một lễ vật đặc biệt, ước hẹn rằng trừ khi chết thì bất kì ai cũng không thể chia cách bọn họ. Cuối cùng hai người rời khỏi thành phố mang đầy kỉ niệm của họ, trở lại quê nhà tự mình phấn đấu. Ở đây Tiểu Thu gặp được Mạch Tư. Mạch Tư là người cố chấp, lúc vừa nhìn thấy Tiểu Thu thì đã bị cô gái này hấp dẫn, cuối cùng to gan triển khai theo đuổi.
Thế nhưng mỗi lần đều bị Tiểu Thu cự tuyệt, Tiểu Thu nói rõ mình đã có người yêu, vì người kia thì dù làm gì cũng đáng giá, bây giờ bọn họ đang phấn đấu vì tương lai của cả hai. Mạch Tư vẫn như cũ chưa từ bỏ ý định, mỗi ngày đều quấn lấy Tiểu Thu, nhưng khi nhìn thấy hai người kia nỗ lực vì cuộc sống sau này thì mới lĩnh ngộ ra tình yêu không phải là chiếm làm của riêng, cũng không phải là cố chấp. Biết rằng vô luận có cố gắng bao nhiêu thì Tiểu Thu cũng chỉ xem nàng là bạn, cho nên lựa chọn từ bỏ, thật lòng chúc phúc cho hai người họ. Mặc dù tình tiết của phim không du dương trầm bổng nhưng cũng được coi là một vở kịch tình yêu thanh xuân, quan trọng nhất là tình yêu cố chấp của hai nhân vật trong phim."
Tiêu Tiêu ngắn gọn kể qua loa nội dung bộ phim, mặc dù cảm thấy bộ phim này không có khả năng đối chọi với những bộ phim điện ảnh lớn khác, nhưng trên thị trường điện ảnh thì người xem phim vẫn nhìn thấy rất nhiều poster lớn, hình ảnh thanh xuân mát mẻ đó cũng đánh vào thị giác của người xem.
Thật ra thì tình yêu của hai người phụ nữ cũng có thể đẹp đẽ như vậy, cũng có thể lâu dài như vậy. Tình yêu của hai cô gái không thể bình thản giống như tình yêu nam nữ, có thêm một chút kinh tâm động phách, sau khi nếm trải gian khổ thì mới bất ly bất khí.
"Nghe cô nói như vậy, xem ra bộ phim này đúng là rất tươi mát, rất thích hợp cho học sinh xem. Chẳng qua đề tài này quá nhạy cả, có lẽ lời phản đối cũng không ít đi."
"Đúng vậy đúng vậy, tình cảm của hai cô gái a~... Cho dù tôi không đồng ý nhưng cũng không bài xích. Tiêu Tiêu, nếu cô cũng như vậy thì tôi sẽ không bài xích chuyện làm việc chung với cô đâu." Đại Vĩ nói đùa, cười như kẻ gian, thật giống như ở trong lòng đã nhận định Tiêu Tiêu chính là người như vậy rồi.
"Dẹp dẹp dẹp, ban đầu xem bộ phim này là vì Hạ Ngữ Mạch, kĩ năng diễn xuất của cô gái này không tệ, là phái thực lực, thế nhưng từ sau khi bộ phim này công chiếu thì rất nhiều người hâm mộ đều YY cô ấy với Thần Tử Tiêu là một đôi." Tiêu Tiêu mặt đầy chê bai nhìn Đại Vĩ, nhớ đến những bằng chứng mà người hâm mộ thu thập được nói bọn họ đang ở chung thì Tiêu Tiêu chỉ cảm thấy buồn cười, không khỏi cảm khái những fan hâm mộ này thật quá mạnh mẽ a~
------------
Mưa gió bão bùng, đi ra đường mà có cảm tưởng như gió sẽ thổi bay mình ra biển luôn ấy =.=

Bình luận

Truyện đang đọc