ĐỐT XƯƠNG CUỐI CÙNG (TỐI HẬU NHẤT CĂN CỐT ĐẦU)

Chương 62: Tình yêu chân thành (09)
"Hôm nay là buổi tuyên truyền của 'Yêu em, không liên quan đến giới tính'. Các vị diễn viên và đạo diễn của chúng ta sẽ cùng giao lưu với người hâm mộ, mọi người có vui không nào!"
"Có!"
"Mọi người có kích động không?" Người dẫn chương trình hét lớn với khán giả phía dưới khán đài.
"Rất kích động!" Khán giả hô to.
"Tốt lắm, bây giờ xin mời các diễn viên chính thay nhau giới thiệu một chút về nhân vật của mình thôi nào." Người dẫn chương trình lưu loát, ổn định bầu không khí đang nóng hổi.
"Hạ Ngữ Mạch, trong bộ phim này đóng vai Tiểu Úc."
Hạ Ngữ Mạch vừa mở miệng thì đám đông liền hò hét, không ngừng gọi tên của nàng.
"Chào mọi người, tôi là Thần Tử Tiêu diễn vai Tiểu Thu, rất vui được gặp mọi người."
"A a~~, Tử Tiêu, Tử Tiêu ~~" Người hâm mộ lại reo hò một trận.
"Tôi là Tô Thiển Miên, là nhân vật Mạch Tư nho nhỏ không thể làm được tiểu tam của bộ phim này."
Lại thêm một trận hô hào.
Chờ đến khi mọi người giới thiệu xong thì người dẫn chương trình liền đặt câu hỏi. Có câu hỏi liên quan đến tình tiết trong phim, có câu hỏi đạo diễn tại sao lại lựa chọn những diễn viên này đóng vai chính. Dù sao Hạ Ngữ Mạch cũng được gọi là nữ vương băng sơn, Thần Tử Tiêu cũng khá nổi tiếng, còn có Tô Thiển Miên, mọi khi vẫn chỉ diễn mấy vai phi tần tâm kế trong phim cổ trang, cho nên sự hội tụ của ba người họ khiến cho giới truyền thông rất bất ngờ. Hai diễn viên chính đều là những người không thích gần gũi với người khác, truyền thông còn đang suy đoán hai người họ ở chung một chỗ sẽ gây ra bầu không khí lạnh lẽo. Thế nhưng nhân vật của Tô Thiển Miên thì khác với những nhân vật trước đây cô từng diễn, Mạch Tư trong bộ phim này vì chiếm được lòng của Tiểu Thu mà không từ thủ đoạn theo đuổi. Sự nhiệt tình lần này khác hẳn với thủ đoạn tâm cơ trước đây, là muốn nhận được thành quả bằng chính sức của mình, thế nhưng cuối cùng nhìn thấy người có tình cũng thành quyến thuộc thì lại buông tay đi tìm con đường khác.
"Haha, lúc tôi đang quay bộ phim trước thì cũng đã suy nghĩ đến câu chuyện của nhân vật chính, chuyện tìm ba người họ đến diễn cũng đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ rồi, ngoài kĩ năng diễn xuất thì những mặt khác của họ đều không tệ. Tiểu Úc có tính cách khá giống với Ngữ Mạch, mà Thần Tử thì vô cùng phù hợp với hình tượng của Tiểu Thu, còn Thiển Miên, là bởi vì trong mắt của cô ấy tôi nhìn thấy sự cố chấp của Mạch Tư nha~. Cho nên lúc tìm diễn viên thì không chần chừ mà tìm ba người bọn họ. Dù sao cả ba đều là diễn viên chuyên nghiệp, mặc dù ngoài đời có tính cách thế nào thì khi bước vào vai diễn đều biểu hiện rất tốt, hoàn toàn hòa mình vào nhân vật, khiến cho đạo diễn tôi đây rất bội phục." Đạo diễn Lý cầm micro, đầu tiên là cười một chút, sau đó trả lời các câu hỏi của người dẫn chương trình.
Nếu đã đến để tuyên truyền phim, vậy thì các diễn viên chính không tránh được việc phải trả lời đủ thứ chuyện trên trời dưới đất của người dẫn chương trình.
Tỷ như người dẫn chương trình hỏi Hạ Ngữ Mạch về tính cách của nhân vật Tiểu Úc trong phim thế nào, tình yêu bền chặt đó có sai lầm gì không, rồi lại so sánh những món trang sức đôi của Hạ Ngữ Mạch và Thần Tử Tiêu ở trên phim, trên thực tế quan hệ của hai người họ ra sao, hoặc là trong lúc quay phim có chỗ nào lúng túng hay không. Rồi tỷ như hỏi Tô Thiển Miên rằng nhân vật Mạch Tư này có cách nhìn thế nào với Tiểu Thu, nếu ngoài đời gặp được chuyện như vậy thì có thể cố chấp giống như Mạch Tư hay không.
Câu hỏi của người dẫn chương trình hơi nghiêng về phía kịch tình, là những vấn đề mà người hâm mộ muốn biết, nhìn chung thì buổi tuyên truyền này diễn ra vô cùng tốt đẹp.
Sau đó chính là tiết mục giao lưu của dàn diễn viên và người hâm mộ. Bởi vì là nhân vật chính của bộ phim nên Hạ Ngữ Mạch và Thần Tử Tiêu bắt đầu trước tiên.
Lúc hai người cầm micro đi về phía người dẫn chương trình thì động tác của Hạ Ngữ Mạch đột nhiên chậm đi, cuối cùng là ôm ngực ngã xuống đất. Ngay lúc Hạ Ngữ Mạch ngã xuống, Thần Tử Tiêu đang ở bên cạnh nàng lập tức phản ứng, ôm chầm lấy nàng. Hạ Ngữ Mạch nằm trong lòng Thần Tử Tiêu nhíu chặt mày, nhỏ giọng nói gì đó với Thần Tử Tiêu thì liền ngất đi, cuối cùng là không còn phản ứng gì nữa. Mà Thần Tử Tiêu vốn đang lục lọi thứ gì đó trên người Hạ Ngữ Mạch, sau khi nghe được lời nói cuối cùng của Hạ Ngữ Mạch thì ánh mắt đờ đẫn ôm lấy nàng, mặc kệ thế giới bên ngoài.
"Được rồi, đây là video hiện trường của buổi tuyên truyền, mọi người xem xong rồi có ý kiến gì không?"
Giản Mạc và nhóm người Lương Diệc đang ngồi ở phòng họp xem video của buổi tuyên truyền "Yêu em, không liên quan đến giới tính". Trong video, trước khi chết Hạ Ngữ Mạch không có biểu hiện gì khác thường, nhưng lúc nàng vừa bước lên trước sân khấu thì liền ngã xuống, sau đó hiện trường tương đối rối loạn, cho nên đoạn cuối của video chỉ thấy được cảnh hỗn loạn.
"Madam, trước khi Hạ Ngữ Mạch lên sân khấu, động tác hơi chậm một chút, hơn nữa bàn tay lại đặt đúng ngay vị trí của trái tim, trước đó Thần Tử Tiêu có nói cô ấy bị bệnh tim, có phải lúc đó trùng hợp phát tác hay không?" Tư Hàn chú ý đến động tác của Hạ Ngữ Mạch, trầm tư nói.
"Bác sĩ Mộc cũng có nói Hạ Ngữ Mạch chết vì suy tim, cơ mà phát bệnh như vậy cũng quá bất ngờ đi?" Đại Vĩ nói.
"Không hẳn, những minh tinh như bọn họ, cuộc sống điên đảo, lại thích uống rượu thức khuya, có thể vì vậy mà dẫn đến chuyện bệnh tình đột nhiên phát tác." Lương Diệc không đồng tình phản bác.
Cuộc sống của nhiều ngôi sao hiện nay đều như vậy, có khi thời gian nghỉ ngơi còn không nhiều bằng cảnh sát. Vì một bộ phim mà có thể một ngày chỉ ngủ có vài tiếng đồng hồ.
"Sẽ không đâu, thời gian biểu của Hạ Ngữ Mạch rất cố định, hơn nữa nghe nói cô ấy rất chú trọng đến sức khỏe của mình, cho dù có vì quay phim mà cuộc sống đảo lộn, thức đêm hay gì đó thì sẽ không vì vậy mà đột ngột suy tim." Tiêu Tiêu phản bác, nghĩ đến minh tinh mình thích cứ như vậy mà chết đi, trong lòng vẫn buồn rầu bi thống, chẳng qua nghe được phân tích của Lương Diệc thì Tiêu Tiêu liền thoát khỏi trạng thái đau lòng mà lên tiếng vì Hạ Ngữ Mạch.
"Ui chao~, xem ra cô rất hiểu biết về người ta nha." Đại Vĩ giống như không nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Tiêu, không nhịn được mà nhạo báng.
"Đại Vĩ đáng chết! Còn không mau ngậm cái miệng thối của anh lại!"
"Được rồi, bên bác sĩ Mộc vẫn chưa có báo cáo nghiệm thi, mọi người chớ làm loạn. Đúng rồi, trong ghi chép ở phòng nghỉ ngơi lúc trước có người nào nhắc đến phản ứng khác thường của Hạ Ngữ Mạch không?" Giản Mạc trừng mắt với Đại Vĩ và Tiêu Tiêu lại sắp bắt đầu cãi nhau, sau đó hỏi Lương Diệc.
"Dạ không, trong ghi chép chỉ kể lại chuyện trước buổi tuyên truyền, đều nói phản ứng của Hạ Ngữ Mạch rất bình thường. Hơn nữa bởi vì Hạ Ngữ Mạch tính tình lạnh lùng nên không có nhiều người tiếp xúc với cô ấy, còn người đại diện vẫn luôn đi theo thì cũng nói là không có gì khác thường."
"Chuyện này thật kì quái, chẳng lẽ Hạ Ngữ Mạch thật sự đột nhiên phát bệnh tim mà chết?" Tư Hàn hồ nghi.
"Không phải!" Từ ngoài cửa truyền đến giọng nói tỉnh táo cắt đứt cuộc đối thoại của mọi người trong phòng họp.
Sau đó liền nhìn thấy Mộc Hi Lương cầm một kiện văn bản đi vào, đến bên cạnh Giản Mạc, kéo cái ghế bên cạnh ra ngồi xuống.
"Ý của bác sĩ Mộc là có người mưu sát Hạ Ngữ Mạch?" Tiêu Tiêu nói, nếu vì phát bệnh tim mà chết, Tiêu Tiêu còn có thể an ủi một chút, nhưng nếu là bị người khác hại, vậy thì không thể buông tha dễ dàng được!
"Ừm, tôi vừa phát hiện trong thi thể Hạ Ngữ Mạch có thành phần thuốc giãn cơ, đây là một loại thuốc bất lợi với bệnh tim, cho dù là người bình thường thì cũng không nên dùng nó." Lúc nãy ở hiện trường chỉ có thể đưa ra dự đoán ban đầu, đến khi quay về phòng phẫu thuật tiến hành nghiệm thi thì Mộc Hi Lương mới phát hiện ra chỗ không bình thường.
"Nói cách khác, Hạ Ngữ Mạch bị người ta cho uống thuốc này?" Đại Vĩ hỏi.
"Không loại trừ khả năng này."
"Nhưng với tính cách lạnh như băng của Hạ Ngữ Mạch, trừ phi là người thân cận thì không ai có thể âm thầm cho cô ấy uống thuốc cả."
"Có khi nào là xuống tay trong đồ ăn thức uống của cô ấy không nhỉ?"
"Buổi tuyên truyền diễn ra vào buổi sáng, huống chi diễn viên bọn họ có yêu cầu cao với vóc người, có thể vì tiết mục mà không ăn sáng cũng nên."
"Đây coi như là điểm khả nghi, nếu chắc chắn Hạ Ngữ Mạch bị hại, chúng ta cần xốc tinh thần lên. Mọi người vẫn chưa lấy lời khai của Thần Tử Tiêu đúng không?" Giản Mạc xoay cây bút trong tay, nhìn động tác lưu loát kia, không khó nhìn ra Giản Mạc rất thành thạo chuyên này.
"Đúng vậy, Madam." Lúc đó ngoại trừ Thần Tử Tiêu được Giản Mạc đặc biệt cho phép ra thì Lương Diệc đã lấy lời khai của tất cả mọi người, đến người đại diện và đạo diễn cũng không bỏ qua.
"Lão đại, không phải là chị hoài nghi Thần Tử Tiêu đó chứ? Không phải đâu, không phải đâu, hai người họ có căn cơ tình cảm, làm sao có thể là Thần Tử Tiêu được chứ." Tiêu Tiêu luống cuống cả lên, khiến cho Giản Mạc ngừng động tác xoay bút, híp mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Tiêu.
Mình khi nào thì nói hoài nghi Thần Tử Tiêu? Mà cho dù có hoài nghi thì cũng không phải chuyện sai trái gì. Đối với phản ứng này của Tiêu Tiêu, Giản Mạc có chút không vui. Mặc dù cảnh sát cũng có quyền theo đuổi thần tượng, nhưng nếu bởi vì vậy mà quên đi trách nhiệm mà một cảnh sát nên có thì Giản Mạc không ngại sắp xếp thêm nhiều công việc để đám người này có thể tranh tỉnh một chút.
Những người còn lại cũng nhìn ra khác thường của Tiêu Tiêu, mặt đầy khinh bỉ, chỉ cảm thấy trên đầu có vài con quạ đen đang bay ngang qua.
"Tiêu tTử, tin đồn tình cảm của hai người này, chắc là do cô hay lên mạng xem chút tin tức bát quái chứ gì, thế nhưng quan hệ của hai người họ còn chưa biết thật giả ra sao đâu." Tư Hàn lắc đầu thở dài, ngay cả một cảnh sát mà cũng bị đống chuyện cổ quái trên mạng làm cho hư đầu óc, chuyện không thành có, chuyện giả thành thật.
"Mới không phải, hôm qua mọi người chỉ lo làm biên bản, không hề để ý đến phản ứng của Thần Tử Tiêu. Nhưng tôi luôn luôn chú ý đến cô ấy, Thần Tử Tiêu luôn ngồi trong góc, không nói lời nào. Cho đến khi Madam đi qua thì mới thấy được mắt cô ấy đỏ ửng lên, khi đó tôi còn nghe thấy giọng nói nghẹn ngào của cô ấy. Cho dù hai người họ không phải là kiểu quan hệ đó thì nhìn từ điểm này cũng có thể thấy tình cảm của họ rất tốt nha." Không thể không nói khả năng quan sát của Tiêu Tiêu rất tốt, ngay cả chi tiết nhỏ như vậy cũng nhìn ra. Chẳng qua có trời mới biết Tiêu Tiêu cẩn thận quan sát như vậy là vì những chuyện bát quái trong lòng mình.
"Chuyện này cũng không nhất định, cô không thử nghĩ một chút, khi đó Hạ Ngữ Mạch chết trong lòng Thần Tử Tiêu, có khi nào vì thế mà Thần Tử Tiêu sinh ra bóng ma, cho nên mới trốn ở một góc?" Nếu có một ngày Đại Vĩ không tranh luận với Tiêu Tiêu thì quan hệ tình cảm của hai người sẽ tốt hơn rất nhiều.
"Này! Tôi nói anh nhất định phải cãi nhau với tôi thì mới chịu phải không!" Lúc này Tiêu Tiêu rất khó chịu, rất muốn xé nát Đại Vĩ ra thành nhiều mảnh.
Giản Mạc, Lương Diệc và Tư Hàn đã quá quen với tình cảnh này, chỉ có thể nhìn thấy vẻ mặt bất đắc dĩ của bọn họ.
"Hạ Ngữ Mạch là ngôi sao sáng của công ty giải trí xxxx, cứ như thế mà chết ở buổi tuyên truyền, công ty của cô ấy không có phản ứng gì à? Người đại diện thì sao?" So với bầu không khí ồn ào, Mộc Hi Lương lại lạnh nhạt đặt câu hỏi.
"À, bác sĩ Mộc, tôi có thể giải đáp chuyện này." Lương Diệc tiếp lời, nói: "Công ty xxxx của Hạ Ngữ Mạch sau khi nhận được tin cô ấy chết ở buổi tuyên truyền thì lập tức phong tỏa mọi tin tức có liên quan đến cô ấy, người đại diện làm xong biên bản thì cũng bị gọi về công ty xử lí chuyện này. Hơn nữa còn chưa biết được nguyên nhân thật sự khiến Hạ Ngữ Mạch chết cho nên trước mắt tôi nghĩ sẽ có rất nhiều tin tức bát quái." Một ngôi sao đang lên đột nhiên qua đời trong buổi tuyên truyền, tin tức lớn như vậy, nhất định có rất nhiều truyền thông muốn moi móc, không vội vàng mới là lạ. Hơn nữa còn không biết nên giải thích thế nào với truyền thông đây.
Mộc Hi Lương nãy giờ chỉ lẳng lặng ngồi nghe, thỉnh thoảng chen vào vài câu ra thì không hề phát biểu ý kiến gì, chẳng qua cũng bày tỏ tán thành với lời của Lương Diệc.
-------------
Từng có những ngày mê mệt với bài Họa Tình này, phần nhạc và phần lời như thấm tận tim gan! Trong lòng mình thì không có ca sĩ nào hát live hay hơn Diêu Bối Na cả. Cứ mỗi lần nghe những bản hát live của chị ấy thì lại thêm một lần trầm trồ kinh ngạc, cảm giác như không phân biệt được đâu là bản live, đâu là bản thu âm, từng âm luyến, từng cách nhấn, từng cái lấy hơi cũng tròn và ngọt đến ngây lòng người. Chỉ tiếc là hồng nhan bạc mệnh.

Bình luận

Truyện đang đọc