HỆ THỐNG ĐIÊN CUỒNG TÌM CÁCH SINH TỒN TRONG TRUYỆN BE


Chẳng ai có thể cưỡng lại được sự mời gọi ấy, huống gì là Hạ Tri Hứa đã si mê người trước mặt suốt mười năm ròng.

Trừ lúc uống say, Hứa Kỳ Sâm rất ít khi chủ động, lần nào chủ động cũng mang theo tính xoa dịu.
Cậu muốn đáp lại Hạ Tri Hứa bằng tình cảm nồng nhiệt nhất, cho hắn hiểu được rằng bản thân mình cũng si mê hắn ngang mức ấy.
Mà thậm chí còn nhiều hơn.
Hạ Tri Hứa nghiêng đầu hôn môi Hứa Kỳ Sâm, động tác dịu dàng.

Hứa Kỳ Sâm thì sốt ruột hơn nhiều, cậu vòng tay ôm cổ hắn, gần như đu cả người lên cơ thể hắn.

Hạ tri Hứa nhấc hai đùi cậu quặp qua eo mình, giữ đùi bế cậu lên, hai người cùng vào phòng tắm.
Trong phòng tắm, hơi nước nóng mịt mù, tầm nhìn mông lung, Hạ Tri Hứa bế Hứa Kỳ Sâm tới trước vách tường lát gạch men sứ, để lưng cậu dựa vào tường, còn mình thì nghiêng đầu hôn cậu, đầu lưỡi liếm trong khuôn miệng ướt nóng, gáy Hứa Kỳ Sâm không còn đường lui vì bị chặn bởi bức tường lạnh lẽo, đành mặc Hạ Tri Hứa tận sức vào sâu, cướp lấy hơi thở.
“Ưm…” Mỗi lần hôn sâu với Hạ Tri Hứa, hai chân Hứa Kỳ Sâm thường sẽ vô thức mềm nhũn, cậu cũng chẳng biết vì sao.

Giờ phút này, cậu cảm tưởng như hai chân mình không còn sức để mà trụ lấy eo Hạ Tri Hứa nữa, đành phải ôm chặt lấy hắn bằng hai tay, cảm giác sợ rơi xuống và sự khó kìm nén bị dục vọng thao túng như tra tấn trái tim cậu.
Đôi môi ướt mềm của Hạ Tri Hứa rời khỏi cánh môi cậu, lần dọc xuống theo đường cằm tuyệt đẹp, liếm quanh sườn cổ cậu ướt át.

Tay hắn dịch từ háng ra sau mông Hứa Kỳ Sâm, xoa bóp mạnh qua lớp quần ở nhà bằng vải bông, mỗi lần xoa bóp, Hứa Kỳ Sâm lại cảm tưởng như có một dòng điện vừa chạy trong người mình, chỗ ở giữa càng lúc càng cứng.

Cậu ngửa đầu hít thở như một người mang cơn bệnh nặng thèm khát không khí quý giá, Hạ Tri Hứa liếm yết hầu hơi lăn của cậu, động tác này khiến chân Hứa Kỳ Sâm cuối cùng cũng không thể giữ nổi nữa, buông lỏng khỏi eo hắn, cơ thể dựa trên vách tường ướt đẫm trượt xuống nền đất, hai đùi mềm như bông khuỵu xuống sàn phòng tắm ướt sũng.
Hạ Tri Hứa cũng ngồi xổm xuống theo, nghiêng người cậu sang một bên ngay ngắn.

Hắn hơi quỳ xuống, hôn lên mắt cậu, thanh âm trầm thấp, “Không phải muốn tắm rửa à? Cởi quần áo ra đi.”
Hứa Kỳ Sâm kiệt sức nhìn hắn, khẽ hé đôi môi đỏ ửng vì bị hôn, “Bạn tắm giúp em, đương nhiên là bạn cởi rồi.” Đoạn, cậu nâng một chân lên rồi hạ xuống dọc theo đường nhân ngư nơi hông hắn, quặp chiếc khăn tắm quấn quanh eo hắn xuống.
Sức câu dẫn của Hứa Kỳ Sâm khác với rất nhiều người, cậu giấu thật kín, nhưng lại thường xuyên để lộ ra vào những lúc chẳng hề hay biết gì, không cần học tập hay bất kì hướng dẫn nào.

Hạ Tri Hứa bị kích thích cũng chẳng còn lòng dạ đâu mà vờn nhau với cậu nữa, thẳng tay cởi quần và áo trên rộng thùng thình của Hứa Kỳ Sâm ra, để lộ cơ thể trắng trẻo, gầy mà săn chắc.
“Lạnh…” Làn da dán lên gạch sứ lạnh như băng khiến Hứa Kỳ Sâm bật rên rỉ, Hạ Tri Hứa vươn tay bật mở chốt tắm vòi sen, làn nước ấm lập tức xối xuống hai người, hơi nóng nhanh chóng tỏa lan.

Hai người trao nhau những nụ hôn càn quấy, cùng với làn nước ấm nóng chảy xiết.
Hứa Kỳ Sâm gần như không thể mở nổi mắt nữa, Hạ Tri Hứa thấy cậu đáng yêu kinh khủng, nom y như đứa bé con tắm rửa không sao dám mở to mắt ra vậy.

Hắn liên tục hôn lên tai Hứa Kỳ Sâm, dịu dàng vỗ về: “Ngoan, để anh tắm cho nhé.” (anh này là cách gọi đặc biệt chứ không phải xưng hô bình thường)
Rõ ràng cơ thể đã mềm nhũn cả ra, ấy vậy mà Hứa Kỳ Sâm vẫn rất chấp nhất với cách xưng hô mà Hạ Tri Hứa tự chủ trương, “Em, em lớn hơn bạn mấy tháng đấy nhé…”
Thật là nghiêm túc quá đi.
“Vâng, thưa anh.” Hạ Tri Hứa cũng không tranh giành so đo gì với cậu, thậm chí còn gọi cậu là “anh” rất ngoan, hắn ngậm lấy vành tai cậu, “Dù sao cũng là em ch*ch anh, ai làm anh trai cũng được hết.”
Dứt lời, hắn tắt nước âm, ấn chai sữa tắm bên cạnh mấy lần, xoa ra bọt trong lòng bàn tay, quay khuôn mặt Hứa Kỳ Sâm đã mềm nhũn đến lạ thường tới.

Cánh tay luồn từ dưới nách áp lên ngực cậu, xoa mài từng vòng, giọng nói như trêu chọc dục vọng của Hứa Kỳ Sâm, “Anh à, tắm thế này được chưa?”
Hứa Kỳ Sâm cắn môi dưới, cậu nghển cổ, gục đầu lên vai Hạ Tri Hứa.

Thấy cậu không nói gì, Hạ Tri Hứa véo đầu ti Hứa Kỳ Sâm.
“A…”
“Anh không nói gì nghĩa là tắm rửa không thoải mái phải không?” Hạ Tri Hứa vừa liếm vừa hôn vành tai Hứa Kỳ Sâm, hai tay hòa cùng bọt bôi trơn mặc sức xoa véo người cậu.
“Tri Hứa… Không đứng được…” Giọng nói Hứa Kỳ Sâm vừa bé vừa khẽ, cậu dựa cả người lên người Hạ Tri Hứa.
“Chân anh mềm thế, chỗ này thì lại cứng lắm này.” Hạ Tri Hứa cầm lấy dương vật đã cố gượng từ lâu của Hứa Kỳ Sâm, bàn tay ướt át to rộng bao lấy, thong thả cọ xát lên xuống.
Bàn tay còn lại của hắn cũng không rỗi ràng, tìm đến cửa sau của Hứa Kỳ Sâm, ấn nhẹ, “Thả lỏng ra nào, chỗ này cũng phải tắm rửa sạch sẽ.”
Hứa Kỳ Sâm không thể đỡ nổi kiểu dirty talk này, người cậu nóng như phát sốt, hơi thở dồn dập, tay vòng ra sau lưng giữ lấy Hạ Tri Hứa vì sợ ngã xuống, động tác của đối phương lại càng lúc càng nhanh.
“Không được, chậm thôi, chậm thôi, làm ơn… A ——”
Cứ thế giao vào trong tay hắn, tinh dịch bắn lên nền gạch sứ, Hứa Kỳ Sâm nằm lệch trên người Hạ Tri Hứa, thở dốc dồn dập, ngón tay Hạ Tri Hứa còn đang đâm vào rút ra mãnh liệt trong lỗ sau của cậu.
“Được, được rồi…” Hứa Kỳ Sâm quay mặt đi, vội vàng gọi tên Hạ Tri Hứa, “Tri Hứa, Tri Hứa, vào đi…”
Hạ Tri Hứa đáp “Ừm”, lúc cuối ngón tay còn ấn mạnh vào nơi mẫn cảm của Hứa Kỳ Sâm, dương vật vừa tiết ra lại hơi dựng thẳng.

Hạ Tri Hứa dồn cậu đến ven tường, chầm chậm đâm vào bằng tư thế vào từ đằng sau.
“A…… A ——”
Sự kích thích khi đút nguyên con c*c vào thật sự quá dữ dội, Hứa Kỳ Sâm muốn chạy trốn, nhưng lại phát hiện mình đã bị giam giữ kín kẽ giữa lồng ngực Hạ Tri Hứa và vách tường, không còn đường thoát, chỉ có thể mặc hắn từ từ đâm vào nơi sâu hơn.
“Sâu quá… Đừng…”
Hạ Tri Hứa cắn tai Hứa Kỳ Sâm từ đằng sau, ngữ điệu trầm thấp, “Anh đừng sợ, sâu tí mới sướng…”

Nói rồi, hắn lách đầu gối đẩy tách hai chân Hứa Kỳ Sâm ra từ đằng sau, cố gắng dang rộng ra hai bên hết mức để cậu chỉ có thể ngồi lên người mình, từ thế cơ thể này khiến hắn vào được sâu hơn.

Tiếng xác thịt làm tình lẫn cùng tần số hổn hển rên rỉ, khói sương mông lung phủ kín toàn bộ căn phòng tắm.

Phần kia dựng thẳng của Hứa Kỳ Sâm rung lắc lung tung vì bị Hạ Tri Hứa ch*ch, không biết có phải vì cọ lên vách tường lạnh như băng không mà hơi khó chịu.
“Sướng không, hửm?” Hạ Tri Hứa đâm mạnh vào nơi mẫn cảm của Hứa Kỳ Sâm, dẫu đã cắn môi thật chặt, cậu vẫn bất cẩn kêu lên kích động, “A ——”
Lúc tỉnh táo, Hứa Kỳ Sâm luôn nhẫn nại kiềm chế, Hạ Tri Hứa rất rõ điều ấy.

Hắn vặn cằm Hứa Kỳ Sâm tới để hôn môi, không cho cậu cắn môi mình tiếp nữa, vừa hôn vừa dỗ dàng: “Kêu ra cũng không sao cả, đừng cắn môi…”
Nói đoạn, hắn lại ch*ch mạnh vào nơi mẫn cảm kia, tiếng rên phủ ngập trong những nụ hôn, sau khi quen dần, Hạ Tri Hứa rời môi, Hứa Kỳ Sâm vẫn rên rỉ chẳng dứt, đã đắm chìm trong tình dục dâng trào.
Ngón tay Hứa Kỳ Sâm bắt đầu tê dại, cơ thể run rẩy mất kiểm soát, cảm giác rùng mình nối tiếp nhau cao trào như sóng biển, gần như nuốt chửng lý trí của cậu.

Tiếng hổn hển của Hạ Tri Hứa quanh quẩn bên tai, phóng đại tất thảy các giác quan.
“Anh à… Anh chặt quá… Thả lỏng ra chút đi nào, nếu không em… Ưm… Em không kiên trì được nữa đâu…”
Nói thì là vậy, song eo vẫn vận động còn nhanh hơn cả mấy con chó đến kỳ động dục.

Hứa Kỳ Sâm nắm chặt lấy cánh tay hắn, khàn giọng: “Thế bạn… Nhanh lên đi… Bắn ra đi…”
Hạ Tri Hứa xốc cậu lên thay đổi tư thế, bàn tay to rộng nắm lấy hai cổ tay của cậu rồi vòng ra sau lưng, eo Hứa Kỳ Sâm bị tư thế này buộc lòng khuỵu xuống, xương sống khom xuống, lộ ra đường eo tuyệt đẹp mượt mà.
Dường như phòng tắm hợp với tư thế đâm vào từ đằng sau đến lạ, khi con cá chà bặc của Hạ Tri Hứa đâm vào trong vách động nhỏ ướt nóng chật hẹp kia lần nữa thì đã mượt hơn lúc trước nhiều.
“Anh à… Ch*ch thế này sướng không…”
Hứa Kỳ Sâm cắn chặt răng, cả người run rẩy vì bị hắn đâm, đôi tay bị trói ra sau lưng nên gần như đã đánh mất tất thảy những thứ có thể chống đỡ, đành phải hơi ghé vào bồn rửa tay, khe khẽ nức nở.
Sợ cậu làm thế sẽ khó chịu, Hạ Tri Hứa buông tay cậu ra, “Bám lấy mặt bàn tay.”
Vốn ngỡ rằng đây là lời nhắc nhở chu đáo, nào ngờ Hạ Tri Hứa lại vươn tay lau sạch hơi nước bám lên gượng, sau đó giữ lấy eo Hứa Kỳ Sâm, ngón cái ấn vào hõm Venus nông của cậu, bắt đầu đâm vào rút ra điên cuồng, tiếng tinh hoàn vỗ vào mông quẩn quanh trong phòng tắm.
“Anh à, anh nhìn mình đi…” Hạ Tri Hứa đỡ cằm Hứa Kỳ Sâm, có phần ép buộc cậu phải ngẩng lên nhìn gương, “Mặt anh đỏ quá…” Hắn thò ngón tay tới miệng Hứa Kỳ Sâm, chen vào giữa hai hàm răng, để cậu giải phóng tất cả âm thanh.

Mỗi lần Hạ Tri Hứa đâm ch*ch mạnh về phía trước, Hứa Kỳ Sâm sẽ mất kiểm soát rên lên thành tiếng.
“Anh Sâm à, lúc bị em ch*ch trông anh đẹp lắm đấy…”
Người đang trần truồng trong gương bị hắn đâm vào từ đằng sau, khuôn mặt đỏ hồng, không kìm được tiếng rên rỉ.
Hứa Kỳ Sâm cảm thấy mình sắp phát điên mất rồi.
Nước mắt sinh lý trào ra dẫu chẳng hề hỏi xin ý kiến cậu trước, Hạ Tri Hứa càng đ* càng chặt, gần như không phát huy được gì nữa mới thô lô rút ra một chút, “Sao chặt thế…”
Hứa Kỳ Sâm ghé vào bồn rửa tay với cơ thể run rẩy, Hạ Tri Hứa rút ra, thấy khuôn mặt Hứa Kỳ Sâm sũng nước, hắn hôn lên mặt cậu, nghe vị mằn mặn mới phát hiện ra cậu đã khóc đến nhường ấy.

Trái tim hắn tan chảy ngay tức thì, ôm cậu vào trong lòng, xoa lưng, “Cục cưng không khóc, do anh không tốt, quá đáng rồi.”
Hứa Kỳ Sâm kiệt sức nằm lệch người trong lòng hắn, sau một hồi lâu thở hổn hển, cậu lại sờ vào dương vật đã gồng cứng của Hạ Tri Hứa, yếu ớt hôn nó, nói bằng chất giọng dính dớp, “…Muốn nữa.”
Hoàn toàn không còn tỉnh táo.

Hạ Tri Hứa ôm eo cậu, nâng một chân cậu lên, đâm vào.

Lần này, hắn vận động dữ hơn, vào nơi sâu nhất rồi lại rời đi, đâm mạnh vào khoảng thịt mềm mẫn cảm, Hứa Kỳ Sâm hoàn toàn trút bỏ mọi tôn nghiêm và rụt rè, kêu to theo từng động tác ch*ch, “A —— Tri Hứa… Tri Hứa… Sướng quá…” Hạ Tri Hứa rất hài lòng với kết quả ấy, thò một bàn tay ra trước nắm giữ dương vật đã bồn chồn muốn bùng nổ đến nơi của Hứa Kỳ Sâm, vuốt ve mấy lượt dữ dội.
Da đầu tê dại, Hứa Kỳ Sâm tưởng như ngất đi.

Hạ Tri Hứa cảm nhận được động thịt ướt mềm bỗng chặt lại, thắt vào khiến xương sống hắn tê rần, suýt nữa thì bắn ngay bên trong, vì vậy lại càng ch*ch dữ hơn nữa.
“Không được, không được! Tri Hứa, Tri Hứa…” Tay Hứa Kỳ Sâm bóp chặt eo Hạ Tri Hứa, giọng điệu đã hoàn toàn thay đổi, đến khi có tiếng thét chói tai bật ra, dương vật run rẩy – lại bắn ra lần nữa.

Sau cơn cao trào, cậu xụi lơ trong lòng Hạ Tri Hứa, chẳng còn một chút sức nào, Hạ Tri Hứa nhẹ nhàng đâm rút bên trong, Hứa Kỳ Sâm chỉ có thể rủ rỉ nói, chịu thôi, thật sự chịu rồi.
Nhưng hắn vẫn chưa bắn.

Hứa Kỳ Sâm cảm thấy mình làm như thế có vẻ hơi thiếu trách nhiệm, vì vậy, cậu quấn lấy môi Hạ Tri Hứa, hôn hắn đầy nhớp nháp.

Nụ hôn kéo dài đến tận tai, cậu thở hổn hển phả ra hơi nóng sau cơn cao trào, đứt quãng nói với hắn.
“Tiếng hít thở như thế này… có hay hơn không?”
Nghe vậy, tự dưng Hạ Tri Hứa như hung hãn hẳn lên, điên cuồng đâm ch*ch.

Hứa Kỳ Sâm thắt chặt phần đằng sau, không ngừng gọi tên hắn bên tai.
“Bạn… bạn nên….

ghi âm tiếng hít thở này lại… Tối hôm nào không ngủ được… a… a… thì lấy ra nghe một lúc…”
Như con dã thú, hai mắt Hạ Tri Hứa đỏ quạch, eo rung lắc như phát điên.


Gần bắn tinh, hắn chực rút ra, bị Hứa Kỳ Sâm cản lại.
“Đừng rút…” Hứa Kỳ Sâm hôn tai Hạ Tri Hứa, “Dùng của bạn… giúp em… rửa sạch bên trong… a…”
Đầu óc rỗng tuếch, bắn vào trong người cậu.
Hứa Kỳ Sâm thở dốc, cậu ghé vào trong lòng hắn cười khúc khích, Hạ Tri Hứa véo eo cậu, “Sướng đến nỗi ngốc nghếch luôn rồi à.”
“Không phải…” Hứa Kỳ Sâm hôn môi hắn, “Kể cho bạn nghe một bí mật.”
“Bí mật gì?”
Hứa Kỳ Sâm ghé vào vai hắn mềm nhũn, mở miệng nói dẫu thở còn chẳng xong, “Trước đây em… lúc nghỉ trưa, từng lén lút ngắm bạn ngủ…”
Con ngươi màu hổ phách tràn trề ánh nước như cũng bị thấm ướt bởi nước từ vòi sen nhìn vào đôi mắt rõ ràng trắng đen của hắn.
“Đẹp lắm, lúc nằm mơ em thường hay mơ thấy.”
Hạ Tri Hứa sửng sốt, sau đó ôm lấy tấm lưng lành lạnh của Hứa Kỳ Sâm, nhẹ nhàng xoa.
“Hai đứa bọn mình… đúng là kẻ tám lạng người nửa cân.”
Ngốc nghếch tám lạng nửa cân.
Kết thúc “kỳ nghỉ thoát ế”, Hạ Tri Hứa lại đi sớm về muộn, bận rộn túi bụi, thỉnh thoảng Hứa Kỳ Sâm sẽ được biên tập viên nhà xuất bản hẹn ra ngoài ăn cơm, nhưng phần lớn thời gian vẫn là ở nhà viết truyện, việc cả hai không nhìn mặt nhau suốt cả ngày là điều thường xuyên.
Được một thời gian, Hứa Kỳ Sâm thấy rất phiền muộn.
Mặc dù ngày nào cũng có thể nằm cạnh nhau ngủ, có thể cùng nhau rời giường, nhưng cậu vẫn thấy không đủ.
Tình yêu của người trưởng thành đúng là không dễ dàng gì.
Nhận nghe xong cuộc gọi từ biên tập viên, Hứa Kỳ Sâm thoáng nhìn đồng hồ trong phòng làm việc.

11 giờ 45 phút tối.
Cậu ngồi xoay hai vòng trên ghế, mặc bộ đồ ngủ màu xanh biển, đi chân trần ra phòng khách, nhờ 0901 bật cho một bộ phim khoa học viễn tưởng dạo này đang muốn xem, cầm cả một hộp sôcôla viên tròn có nhân bắt đầu ăn.
Năm giờ sáng tại Lăng Thành, Hạ Tri Hứa mới tan làm về nhà.

Trước đó có một hạng mục gặp vấn đề, hắn phải dẫn dắt cả team cật lực chiến đấu mới gắng gượng giải quyết xong xuôi.
Rạng sáng năm giờ ngày tháng tư vẫn còn se lạnh, trời chưa hửng nắng.

Hạ Tri Hứa đẩy cửa nhà, phát hiện ra TV đang bật, ánh sáng chập chờn rải trên chiếc sô pha thật dài, trên tay vịn sô pha để lộ đôi chân trắng nõn và một nửa cẳng chân nhẵn mịn thò ra khỏi ống quần.

Hạ Tri Hứa đặt đồ lên sàn nhà, nhẹ nhàng bước đến bên cạnh sô pha, chạm lên chân Hứa Kỳ Sâm.
Lạnh buốt.
Thậm chí cậu còn không thèm trải chăn, cứ nằm thế nằm lăn ra sô pha mà ngủ, lạnh đến mức cuộn tròn lại thành một cục, tay vẫn đang cầm chặt một viên socola tròn chưa bóc vỏ.
Hạ Tri Hứa nửa quỳ trước mặt Hứa Kỳ Sâm, luồn một bàn tay phía dưới cổ rồi ôm lấy vai cậu, tay còn lại luồn phía dưới đầu gối.

Vì thức đêm quá độ nên hắn hơi mệt, phải mất chút ít sức lực mới bế được cậu lên.

Hứa Kỳ Sâm nửa tỉnh nửa mơ rên hừ hừ, Hạ Tri Hứa vội vàng dỗ dành, “Chúng ta về giường ngủ, ngoan.”
Dường như vì nghe thấy giọng Hạ Tri Hứa, Hứa Kỳ Sâm yên tâm trở lại.

Cậu vô thức nghiêng mặt vào trong ngực hắn, buông lỏng ngón tay, sôcôla rơi trên mặt đất lăn mấy vòng.
Hạ Tri Hứa nhét Hứa Kỳ Sâm vào trong hắn, đắp chăn đàng hoàng cho cậu, còn bản thân mình thì nhanh chóng tắm rửa rồi thay đồ ngủ.

Khi quay trở lại phòng, hắn cẩn thận nằm xuống thật gần cậu, giấc ngủ của Hứa Kỳ Sâm rất nông, Hạ Tri Hứa sợ sẽ đánh thức cậu.
Hứa Kỳ Sâm ngủ rất say, nhưng lạ là Hạ Tri Hứa vừa nằm xuống, Hứa Kỳ Sâm như cảm ứng được điều đó ngay vậy.

Cậu nhắm mắt chui tới gần hắn, ôm lấy cánh tay Hạ Tri Hứa.
Tiếng hít thở của cậu vẫn y như trước đây, chậm rãi và điềm tĩnh.
Cõi lòng ấm áp, Hạ Tri Hứa hôn lên trán Hứa Kỳ Sâm, ôm cậu điềm nhiên đi vào giấc ngủ.
Cứ tưởng hôm sau là cuối tuần nên có thể ngủ cùng nhau thật lâu, nào ngờ chưa đến tám giờ sáng người bên cạnh đã dậy.

Hạ Tri Hứa rất nhạy, mở mắt ra ngay lập tức, hắn nắm lấy cổ tay Hứa Kỳ Sâm, mơ màng mở miệng, “Bạn đi đâu thế?”
Hứa Kỳ Sâm quay lại năm bò lên người hắn, đè Hạ Tri Hứa kêu thành tiếng, “Nặng quá…”
“Nặng á? Thế này còn nặng không?” Hứa Kỳ Sâm cố ý đè xuống nữa, sau đó cười hôn lên hàng mày nhăn tít của Hạ Tri Hứa, quỳ gối, “Hôm nay em có một buổi ký tặng vào mười giờ sáng, bây giờ phải đi rồi.”
Hạ Tri Hứa dụi mắt, “Sao lại tổ chức vào cuối tuần?”
“Thì nhiều người đọc cuối tuần mới rảnh.” Hứa Kỳ Sâm bò dậy khỏi giường, chân trần vào nhà vệ sinh.
Lúc Hứa Kỳ Sâm đứng đánh răng đối diện gương, nhìn thấy Hạ Tri Hứa cũng đi tới, cậu nhổ bọt trong miệng ra, “Sao bạn đã dậy rồi?”

Hạ Tri Hứa uể oải bóp kem đánh răng cho mình, “Anh lái xe đưa bạn đi.”
“Không cần đâu.” Hứa Kỳ Sâm súc miệng, “Em tự đi là được.”
Hạ Tri Hứa vẫn cố chấp đánh răng, không đáp lại.

Rửa mặt xong, Hứa Kỳ Sâm nhăn mặt đứng trước mặt Hạ Tri Hứa như đợi cái gì đó, lúc Hạ Tri Hứa quay mặt sang chỗ cậu, Hứa Kỳ Sâm hắt xì về phía hắn.
Hắt xì xong tự bật cười, nắm vai Hạ Tri Hứa cười như nắc nẻ.
“Chắc chắn là bị cảm rồi.” Hạ Tri Hứa vươn tay sờ lên cổ Hứa Kỳ Sâm.
“Lạnh quá…” Hứa Kỳ Sâm rụt cổ, hắt xì hai cái nữa.
Hạ Tri Hứa kéo cậu ra khỏi phòng tắm, “Anh đưa bạn đi, đợi bạn xong việc thì chúng ta cùng đi khám.”
Hai người cùng thay quần áo, Hứa Kỳ Sâm mặc chiếc áo sơ mi trắng phối cùng quần dài màu đen – cách phối đồ đơn giản nhất.

Sợ cậu lạnh, Hạ Tri Hứa lấy chiếc áo len màu xám đậm mình hay mặc ra, “Duỗi tay.”
Hứa Kỳ Sâm biết dù mình có giãy giụa như thế nào thì cuối cùng vẫn phải nghe lời hắn, vì vậy cậu quyết định bỏ qua bước chống cự, vươn hai cánh tay ra mặc cho Hạ Tri Hứa tròng chiếc áo len bên ngoài.
“Chắc đợi không lâu lắm đâu nhỉ?” Hạ Tri Hứa vừa kéo cổ áo sơ mi ra cho cậu vừa hỏi.
“Chắc khoảng hai tiếng.” Hứa Kỳ Sâm cũng chỉnh lại chiếc áo hoodie màu đen trên người Hạ Tri Hứa cho hắn.
“Được rồi.”
Hai người đứng trước gương tủ quần áo, Hứa Kỳ Sâm cười nói, “Bọn mình mặc đồ trông xứng đôi ghê.” Cậu chỉ vào ống quần phẳng màu xám đậm của Hạ Tri Hứa.
Một người trên đen xám dưới, một người trên xám dưới đen.
Hạ Tri Hứa ôm lấy vai Hứa Kỳ Sâm, “Bạn bỏ hai chữ “mặc đồ” đi, hai bọn mình vốn dĩ đã xứng đôi rồi.”
“Tự luyến.” Hứa Kỳ Sâm đẩy tay hắn ra.
Hạ Tri Hứa cười nói, “Anh không hề tự luyến nhé, là cô bạn lớp bên cạnh hồi huấn luyện quân sự năm lớp mười của bọn mình nói đấy.”
“Bạn cứ huyên thuyên tiếp đi.”
“Thật mà, biết ngay là bạn không tin.”
Lúc thay giày ngoài huyền quan, Hứa Kỳ Sâm nhìn Hạ Tri Hứa lấy một đôi giày thể thao mới rồi hơi ngồi xổm xuống để đi, bỗng nghĩ đến một joke trên mạng, cậu cười.
“Bạn cười gì?” Hạ Tri Hứa đứng thẳng người, véo má cậu.
Hứa Kỳ Sâm nhịn cười nhìn hắn, nghiêm túc mở miệng, “Em dẫm lên AJ của bạn để hôn bạn được không(*)?”
(*) Một câu nói khá nổi bên Trung.

Có thể hiểu AJ là một hãng giày, đối với con trai, giày cực kỳ quan trọng, cách nói này giống kiểu so sánh bạn gái với giày, cách hỏi khác là “Anh thích AJ hay thích em? Có đôi AJ mà anh cũng không cho em giẫm thì tức là anh không yêu em rồi” kiểu kiểu vậy.
Hạ Tri Hứa lập tức bật cười thành tiếng, hắn kéo cậu ra tủ quần thật to ngoài huyền quan, chỉ vào rất nhiều giày thể thao nhét đầy bên trong, “Ông trời con của anh muốn giẫm đôi nào cũng được, giẫm xong nhớ hôn anh là được.”
“Thế khỏi dẫm, hôn luôn đi.” Hai tay Hứa Kỳ Sâm ôm lấy mặt Hạ Tri Hứa, đè hắn lên tủ giày hôn.

Đang hôn hăng say quên trời quên đất, điện thoại trong túi quần Hứa Kỳ Sâm bỗng đổ chuông, cậu muốn dời ra, lại bị Hạ Tri Hứa ôm mặt không cho, “Đợi, đợi chút đã…”
“Không cho.”
Hứa Kỳ Sâm đành thò tay lấy điện thoại của mình, cậu muốn đẩy Hạ Tri Hứa ra mà không đẩy được, đã vậy còn bất cẩn ấn nghe máy.
Đầu bên kia vang lên tiếng nói: “Tây Á! Ra khỏi nhà chưa?”
“Ra… Ưm ưm…” Hứa Kỳ Sâm đẩy mạnh ngực Hạ Tri Hứa, vất vả lắm mới rời ra được một chút, bấy giờ mới vội vã trả lời bên tập viên ở bên kia điện thoại, “Em sắp ra cửa rồi nửa tiếng nữa thôi chắc chắn sẽ đến thế nhé hẹn gặp lại sau!”
Nói xong thì cúp điện thoại, Hạ Tri Hứa lại quấn lấy cậu, hai người làm trò chán ngấy thêm một lúc nữa rồi mới ra khỏi nhà.
“Lái nhanh nhé.” Hứa Kỳ Sâm cúi đầu thắt dây an toàn cho mình, “Em sắp muộn rồi.”
Hạ Tri Hứa đánh vô lăng, “Tại ai?”
Hứa Kỳ Sâm liếc hắn, “Bạn nói xem tại ai?”
“Tại anh tại anh, tại anh không đủ dè dặt, vừa tán đã gục.”
Địa điểm ký tặng được chỉ định nằm trong một khu quảng trường thương mại, may mà cuối tuần không có giờ cao điểm buổi sáng, lái xe hơn mười phút là đến nơi, Hứa Kỳ Sâm đeo khẩu trang đen xuống xe, “Bạn về ngủ đi.”
“Không việc gì, anh đi dạo quanh khu gần đây xem có tiệm cà phê gì đó không.”
Hứa Kỳ Sâm phía dưới khẩu trang chỉ lộ ra đôi mắt, vốn dĩ khuôn mặt cậu rất gầy, chỉ cần một chiếc mặt nạ nhỏ là có thể che khuất hoàn toàn.
“Bạn còn khẩu trang không? Cho anh một cái.”
Hứa Kỳ Sâm vừa lấy khẩu trang vừa hỏi, “Lấy cái này làm gì?”
“Cảm giác không khí hôm nay không được tốt lắm…” Hạ Tri Hứa tìm bừa một cái cớ, nhận lấy khẩu trang rồi đeo lên.
Hứa Kỳ Sâm đứng bên ngoài xe nhìn hắn cười, đôi mắt cong cong, “Trông bạn giống đặc công ghê ấy.”
“Thế cơ à?”
“Ừ, là đặc công cực kì đẹp trai.” Hứa Kỳ Sâm khen rất chân thành.
Hạ Tri Hứa đắc ý nhướng mày, tạm biệt cậu xong thì lái xe đến bãi đỗ.
Hứa Kỳ Sâm bị biên tập túm tới phòng chuẩn bị, bàn giao đủ loại công việc.

Buổi kí tên này là cho một quyển đam mỹ đề tài khoa học viễn tưởng trước đây cậu từng viết, công là robot đã bị cải tạo quá nửa, thụ là nhà khoa học, giống như những bộ truyện trước đó, không có tuyến tình cảm gì.
Lúc chuẩn bị lên sân khấu, Hứa Kỳ Sâm mới phát hiện ra fans độc giả đến đây đông hơn trong tưởng tượng của cậu nhiều.

Giờ phút này cậu có phần biết ơn Hạ Tri Hứa đã lừa cậu vào trong hệ thống, dù sao trải qua những trường hợp của Quý Mộng Trạch, mấy chuyện này đều chỉ là một bữa ăn sáng.
Người dẫn chương trình cầm mic, cười hỏi: “Tây Á, bạn có thể chia sẻ với những bạn đọc chúng tôi về cảm hứng sáng tác bộ truyện [Dữ liệu nguyên thủy] này, ví dụ như nhân vật có nguyên mẫu nào trong cuộc sống hiện thực hay không không?”
Hứa Kỳ Sâm nhận lấy mic, nghĩ ngợi, “Ừm… Thật ra thì có nguyên mẫu, nhưng mình không thể tiết lộ quá nhiều được, cảm hứng thì đến từ một người bạn… thích khoa học.”
Chỉ mấy câu nói đơn giản như vậy thôi cũng khiến cho người đọc phía dưới bắt đầu la hét chói tai, người dẫn chương trình vội vàng cười nói, “Mọi người đừng kích động, giờ chỉ mới bắt đầu thôi, đợi lát nữa còn tiết mục hỏi đáp đặc biệt cơ mà.”
Giải thích đại khái về quyển truyện bán ngày hôm nay, sau đó dựa theo cách nói của biên tập viên để quảng bá thêm cho những quyển tiểu thuyết đang viết của mình và những quyển sách mới sau này.

Chẳng mấy chốc đã đến phần hỏi đáp, tất cả độc giả phía dưới đều giơ thẳng cánh tay, tích cực vô cùng.
Hứa Kỳ Sâm cầm micro, “Thế… bạn nữ mặc bộ đồ màu hồng kia đi?”
Cô bé được điểm tên phấn khích nhận lấy mic, “Cảm ơn Tây Á đại đại, ừm, em muốn hỏi là có thể tiết lộ kết thúc của bộ mới được không ạ?”
“Ừm…” Hứa Kỳ Sâm suy nghĩ, “Cốt truyện thì chắc chắn mình không thể nói được rồi, nhưng mà lần này hai nhân vật chính có thể thuận lợi đến với nhau.”

Vừa nói dứt lời, phía dưới sân khấu đã nổ một tràng ầm ĩ chói tai và đủ tiếng bàn tán.
“HE thật kìa!!”
“Trời ơi, không thể tin được, cấu tôi một cái đi nhanh!:
“Thế tức là bọn mình có thể chứng kiến quyển truyện HE đầu tiên của Tây Á đại đại đúng không!!!”
“Có kết hôn không? Kết hôn! Kết hôn!”
“Bồ được voi lại đòi Hai Bà Trưng đấy, hai người sống được bình yên là tôi đã phải lén lút vui thầm rồi.”

Hứa Kỳ Sâm ho nhẹ, “Mọi người bình tĩnh lại trước đã… Đầu tiên, mình thật sự rất rất rất cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình đến ngày hôm nay, mình cũng rất ý thức được những thiếu sót của bản thân trong quá trình viết lách, vì vậy mình cũng hy vọng bắt đầu từ bộ này, mình có thể thoát khỏi cổ bình của chính bản thân, lấp đầy được tuyến tình cảm giữa hai nhân vật chính, mong rằng mọi người vẫn sẽ thích mình sau những sự thay đổi.”
Dưới sân khấu lại hò hét.
“Tây Á đại đại ngầu quá!”
“Giọng cũng hay nữa, vừa dịu dàng vừa rắn rỏi!”
“Nói đúng lắm.”
“Tây Á đại đại viết gì em cũng đọc, em sẽ luôn luôn ủng hộ anh!”

Sau khi hoạt động quảng bá kết thúc, Hứa Kỳ Sâm bắt đầu ký tên sách bán.

Cậu ngồi trước bàn ksi tặng, đằng trước mặt là độc giả xếp hàng dài không thấy đuôi, mọi người đều ôm sách trong tay.
“Tây Á đại đại, anh ký chúc mừng sinh nhật cho em được không ạ? Hôm nay là sinh nhật của em.”
Hứa Kỳ Sâm ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ ra vẻ bất ngờ, “Ồ, vậy sao? Chúc em sinh nhật vui vẻ nhé.”
“Cảm ơn đại đại, Tây Á đại đại, em yêu anh!” Nói xong, cô bé ôm quyển sách chụp một tấm selfie với cậu rồi mới lưu luyến rời khỏi hàng.
“Tây Á đại đại, em mua tận mười quyển sách đó!”
“Mua nhiều vậy à?” Hứa Kỳ Sâm cười dịu dàng.
“Đúng vậy, em còn đem tặng cho bạn bè nữa.

Tây Á đại đại cố lên, nhất định phải chú ý đến sức khỏe đấy nhé, đây là đồ bổ em mua cho anh này.”
Hứa Kỳ Sâm nhận lấy đủ loại thực phẩm chức năng trong tay cô, nói cảm ơn không ngớt.
Các độc giả đều nhiệt tình quá.
Tay Hứa Kỳ Sâm ký tên lia lịa, lúc cúi đầu, trong tầm mắt cậu lại xuất hiện thêm một quyển nữa.
Cậu không ngẩng đầu, lật trang tiêu đề của cuốn sách, tiện thể hỏi, “Chào bạn, bạn có muốn ký gì đặc biệt không?”
“Kí… chúc cho lâu dài vĩnh cửu đi ạ.”
Giọng nói này…
Hứa Kỳ Sâm ngẩng phắt đầu lên, nhìn thấy Hạ Tri Hứa mặc áo hoodie đen đeo chiếc khẩu trang giống y như mình, ánh mắt đong đầy ý cười, “À phải rồi, chỗ ký tên phải ghi vào ba chữ, ông trời con.”
Hứa Kỳ Sâm trừng mắt nhìn hắn, túm lấy cổ tay Hạ Tri Hứa.

Cậu liếc nhìn độc giả xếp hàng đằng sau, thì thầm mở miệng: “Sao bạn lại đến đây?”
“Anh cũng là fan của bạn mà.” Hạ Tri Hứa cười nói, “Anh còn xếp hàng mua sách đấy nhé, mau ký cho anh đi.”
Thật là bó tay với hắn rồi.

Hứa Kỳ Sâm cúi đầu ký tên xong thì định tống cổ hắn đi, nào ngờ Hạ Tri Hứa lại cố ý hỏi thật lớn tiếng, “Tây Á đại đại, vừa nãy mình giơ tay không được gọi trúng, mình có một câu hỏi muốn hỏi bạn, giờ bạn có độc thân không?”
Fan đứng đằng sau cũng ồn ào hò reo, Hứa Kỳ Sâm nhìn chằm chằm Hạ Tri Hứa, cảm tưởng dường như ánh mắt mình có thể xuyên thấu qua khẩu trang, nhìn thấy chiếc răng nanh đầy đắc ý bị giấu đi phía dưới.
Hạ Tri Hứa lại nói với vẻ rất lịch sự, “Tây Á đại đại không muốn nói cũng được.”
Hứa Kỳ Sâm thong thả chớp mắt nhìn hắn, lộ ra một nụ cười mỉm đầy thân thiện.
Cậu gằn từng chữ một, trả lời nghiêm túc.
“Giờ, mình, đang, độc, thân.”
Hạ Tri Hứa giả làm fan gật đầu đầy suy tư, “Vậy à…”
Hắn vươn một tay tới chống lên mặt bàn ký tên, hơi cúi người xuống, “Độc thân thì tốt quá, mình thích bạn rất —— nhiều —— năm rồi, xin hỏi mình có thể theo đuổi bạn được không?”
Âm lượng khi nói câu ấy không lớn cũng không nhỏ, lại mang theo ngữ điệu đầy trêu ghẹo, các độc giả nữ đứng đằng sau phấn khích đến mức hét lên chói tai.
“Á huhuhu đây là cốt truyện cổ tích gì thế này!!!”
“Kích thích quá đi!”
“ĐM có tướng phu thê vãi! Anh trai kia cao với đẹp trai ghê!”
“Đệt… Không ngờ đi tham gia buổi kí tặng cũng có thể được chứng kiến cảnh tượng xuất sắc như vậy!”
“Tự tưởng tượng ra một cuốn tiểu thuyết bốn trăm nghìn chữ!”‘
“Cần gì đến tưởng tượng? Cứ thay thẳng vào tiểu thuyết của Tây Á đại đại là được mà!!”
…Tình cảnh lại mất kiểm soát lần nữa.
Trước khi nhân viên công tác đến vì nghe thấy tiếng ồn, Hứa Kỳ Sâm đứng dậy đập mạnh quyển sách đã ký xong vào ngực Hạ Tri Hứa, cố gắng giữ vững vẻ bình tĩnh trên mặt mình, cười rất hiền lành, “Độc giả thân mến này, mời bạn lấy sách rồi ra cửa rẽ trái, đi thong thả nhé, không tiễn.”
Hạ Tri Hứa nhướng mày với cậu, “Cảm ơn.”
Hắn xoay người, đi chưa được hai bước lại giơ cánh tay dài vẫy Hứa Kỳ Sâm, không quay đầu lại, chỉ kêu: “Mình nghiêm túc đó.”
Thần kinh…
Độc giả tiếp theo còn chưa ổn định lại được tâm trạng kích động, Hứa Kỳ Sâm nhận lấy cuốn sách từ cánh tay run rẩy của cô, dịu dàng nói: “Có muốn ký gì đặc biệt không?”
Kết thúc trò đùa nhây, Hạ Tri Hứa quay về xe mình, tháo khẩu trang xuống, nghĩ đến dáng vẻ khi nãy của Hứa Kỳ Sâm lại không nhịn được cười.
Hắn tiện tay lật bừa quyển sách vừa được cậu ký tên, chợt sửng sốt.
Trên trang tiêu đề là dòng chữ viết tay tuyệt đẹp của Hứa Kỳ Sâm, nhưng hơi khác so với những gì hắn yêu cầu.
[Tri Hứa Giải Hạ, lâu dài vĩnh cửu.]
—— By: Ông trời con.




Bình luận

Truyện đang đọc