HOA TÀN HOA KHAI

Tư Đồ Thanh Lăng đắc ý dào dạt trở lại tẩm cung đã xa cách nửa năm, hắn vừa mới ngồi xuống ghế, chỗ còn chưa kịp ấm, đã có thái giám báo lại, nói Vân Cô Nhạn cầu kiến.

Vân Cô Nhạn? Hiện tại hắn đến làm cái gì? Tư Đồ Thanh Lăng ôm đầy bụng nghi hoặc, đang muốn để hắn chờ ngoài cửa, nhưng đột nhiên nhớ tới Sở Mộ Hiên đang mang bệnh không giống bình thường, cần phải để cho Vân Cô Nhạn nhanh chóng bắt mạch, thế nên gật đầu, ngầm ý cho truyền Vân Cô Nhạn vào.

Vân Cô Nhạn nổi giận đùng đùng đi đến, nhìn thấy Tư Đồ Thanh Lăng, cũng không hành lễ, vội vàng hỏi: “Sở Mộ Hiên đâu??”

“Sở Mộ Hiên? Hắn ăn trộm tình báo của quân ta, bị trẫm phát hiện, hiện tại vừa mới được áp giải hồi kinh.”

“Cái gì? Người áp giải hắn? Người có biết tình huống của hắn hiện giờ hay không, hiện tại làm sao thân thể hắn chịu được khổ ải như vậy?”

“Tình huống gì?” Tư Đồ Thanh Lăng bị Vân Cô Nhạn xoay cho hồ đồ.

“Không đúng, chiếu ngày mà tính, hiện tại hẳn đã rõ ràng rồi, người không nhìn thấy sao? Sao lại có thể không biết tình huống gì?”

“Ngươi rốt cuộc đang nói cái gì vậy?” Tư Đồ Thanh Lăng ghét nhất người khác nói vòng vo.

“Thôi quên đi, không nói nữa, mang thần đến gặp Sở Mộ Hiên, đến lúc đó người sẽ hiểu tất cả!”

“Cùng trẫm đến!”

Trong thiên lao.

Tư Đồ Thanh Lăng cùng Vân Cô Nhạn đi vào thiên lao, đi tới trước cửa nhà lao đang giam giữ Sở Mộ Hiên, chỉ thấy Sở Mộ Hiên đang ngồi trong nhà lao nhìn ra cửa mà ngẩn người.

Ngục tốt vừa mở cửa lao, Vân Cô Nhạn liền khẩn cấp vọt tới, hắn nhìn chăm chăm cái bụng bằng phẳng của Sở Mộ Hiên, sờ một chút, mới hỏi: “Đứa bé đâu, không phải đã sinh ra rồi chứ.”

Sở Mộ Hiên nhìn Vân Cô Nhạn, lại nhìn sang Tư Đồ Thanh Lăng, một lúc lâu sau, mới chậm rãi thốt lên: “Sinh non.”

“Cái gì! Sao lại có thể sinh non được!” Vân Cô Nhạn sợ hãi, nói: “Ta không phải đã cho người một lọ Hồi Xuân hoàn giữ thai sao? Chẳng lẽ ngươi không dùng?”

“Vì sao sinh non, ngươi hỏi quốc quân của các ngươi đi.” Sở Mộ Hiên liếc mắt về phía Tư Đồ Thanh Lăng, đáp.

“Từ từ, các ngươi đang nói cái gì vậy? Cái gì mà đứa nhỏ? Cái gì mà sinh non? Ta nghe một câu cũng không hiểu!” Tư Đồ Thanh Lăng bị đoạn đối thoại của hai người làm cho hồ đồ.

“Quả nhiên hắn không nói cho người! Ai, nói tiếp khả năng người sẽ cảm thấy khó tin, nhưng trước khi xuất chinh thần bắt mạch cho Sở Mộ Hiên thì hắn đã mang thai hơn một tháng rồi!”

“Sao có thể như vậy, hắn rõ ràng là nam nhân, sao có thể mang thai?”

“Không biết người có từng nghe nói đến Lạc Nhân tộc hay không, Lạc Nhân tộc dù là nam ha nữ đều có khả năng mang thai, mà Sở Mộ Hiên chính là người thuộc tộc Lạc Nhân!”

“Ngươi đang nói trước khi xuất chinh Sở Mộ Hiên đã mang thai con của ta?” Tư Đồ Thanh Lăng cuối cùng hiểu rõ.

“Không phải của ngài còn có thể là của ai?” Vân Cô Nhạn đáp.

“Trời!” Giờ phút này trong đầu Tư Đồ Thanh Lăng không ngừng hiện ra tình hình Sở Mộ Hiên khi đó, nôn mửa bất bình thường, chính mình sau khi biết Sở Mộ Hiên trộm tình báo liền đẩy ngã người kia, huyệt khẩu Sở Mộ Hiên nhét vải cùng với máu tươi chảy ra không ngừng….Chẳng lẽ đúng là bản thân, hại chết thân sinh cốt nhục của chính mình?

Bình luận

Truyện đang đọc