HOÀN TOÀN MẤT KIỂM SOÁT

1 tháng sau, cuối cùng Vua tốc độ cũng chiếu xong, Trần Bác Hàm thở dài nhẹ nhõm, bằng không đoàn đội của Tào Yên Na chẳng biết sẽ trói buộc với Đàm Trận đến khi nào. Về phần vì sao Đàm Trận lại chủ động phối hợp với đối phương xào CP, Trần Bác Hàm cũng không muốn truy cứu, coi như là cậu ấy vì phim của mình đi, mặc kệ là vì Vua tốc độ hay là vì Kết cấu ổn định.

Nói đến Kết cấu ổn định, Trần Bác Hàm hối hận không thôi. Sớm biết bộ phim này mang đến cho Đàm Trận nhiều phiền toái như vậy, lúc trước anh nhất định không nên đồng ý cho Đàm Trận diễn. Bộ phim này quả thực có độc, đụng đến nó Đàm Trận liền mất kiểm soát.

Lần này có quan hệ với nữ hoàng scandal, Đàm Trận bị giễu cợt một trận, đoàn đội Tào Yên Na mua hotsearch xong thì những tin bôi đen Đàm Trận chậm rãi nổi lên. Đám anti chê cười anh

[Đã nói cả đời giả bộ là đóa hoa cao lãnh rồi mà, sao lại không nhịn được thế]

[Quả nhiên không phải là người cùng một nhà thì không vào chung một cửa mà]

[Đàm Trận và Tào Yên Na quậy tung webo ghê tởm chết tôi, coi weibo là thẻ tín dụng đấy à?]

[Sợ phòng vé của Vua tốc độ không đạt đến mức đó sao? Hả ngài Ảnh đế nhặt được?]

[Đoàn đội của Xán Tinh thế mà lại lưu lạc đến mức khiến Đàm ảnh đế và Tào nữ vương xào CP]

[Bởi thế mới nói, nữ diễn viên đứng đắn không muốn bị liên lụy với người đó nên mới phải tìm đến Tào Yên Na đó thôi]

[Thật ra là sợ rating của Diễn viên không cao đúng không, đợt giới thiệu chẳng có mấy ai chú ý, bằng không vì sao Đàm Trận lại trả lời Tào Yên Na trong phần bình luận là hoan nghênh đến Diễn viên làm khách mời chứ]



Trần Bác Hàm bỏ ra một số tiền lớn để đẩy những bình luận tiêu cực xuống, Đàm Trận lấy hơn phân nửa cat-xê của Vua tốc độ ra, chia hoa hồng cho nhân viên công ty.

Bị hút máu, bị người ta mắng, còn phải bỏ tiền túi ra, việc gì phải thế?

Trần Bác Hàm tỏ vẻ tôi không hiểu.

***

Sự kiện đạo văn chấm dứt, Diễn viên cuối cùng cũng sắp lên sóng, độ hot trước khi chương trình lên sóng quả thực không cao, dù sao cũng không phải là chương trình giải trí, cũng chẳng có mánh lới gì, tuy nhiên giới biểu diễn và người trong cuộc đều rất chú ý. Hôm nay Thịnh Dã theo dõi xong việc trang trí nhà cửa trở về thì nhận được wechat của Giới Bình An, bảo cậu rảnh rỗi thì có thể xem chương trình này.

Thịnh Dã nói chuyện đôi ba câu với ông mới biết Giới Bình An là khách mời của tập 3, ông ghi hình tập 3 xong thì khen ngợi không dứt miệng với sự chuyên nghiệp của tiết mục này.

Muốn cho chú Giới phỉ nhổ không thương tiếc cái showbiz này thay đổi cái nhìn, Thịnh Dã cũng tò mò, tự giễu nghĩ, có phải mình nên chịu áp lực của bạn trai cũ mà đến xem chương trình này không?

Nếu Đàm Trận không phải là giám khảo, nhất định cậu sẽ xem, nhưng mà bây giờ…

Mặc dù đã chia tay, nhưng so với những chuyện khác, Đàm Trận vẫn đứng cao hơn hết thảy.

Trước kia cậu sẽ vì Đàm Trận mà đi xem những bộ phim thần tượng nhàm chán kia, còn hiện tại cũng vì Đàm Trận mà cậu không dám vượt lôi trì nửa bước.

Về đến nhà một hồi lâu, cậu vẫn bật TV lên, Lâu Dĩnh ngủ được một lát thì nghe được động tĩnh liền mở cửa ra, thấy cậu ngồi một mình trong phòng khách xem TV. Quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, đã 1h sáng, bà buồn bực: “Trễ vậy rồi con còn xem TV à?”

Thịnh Dã ấp úng nói: “Vâng, con vừa mới nhớ ra tối nay Diễn viên phát sóng.”

Lâu Dĩnh đã từng nghe qua cậu nói về tiết mục này: “Vậy thì cũng đã chiếu xong rồi.”

Thịnh Dã nói: “Con xem phát lại, mẹ cứ ngủ trước đi.”

Nửa đêm mọi người đều đã ngủ, trong phòng khách sáng sủa cực kỳ yên tĩnh, Thịnh Dã chỉnh âm lượng nhỏ lại, nhìn thấy tiêu đề của Diễn viên, thiết kế rất dễ chịu. Cậu cho rằng còn phải một lúc nữa mới nhìn thấy được Đàm Trận, muốn nhân lúc đó xây dựng tâm lý thật kỹ cho mình, ai ngờ nhà tài trợ chính của chương trình này là thương hiệu bia do Đàm Trận phát ngôn. Phần tiêu đề của Diễn viên vừa qua, cậu đã bất ngờ không kịp đề phòng đối diện với gương mặt của Đàm Trận được phóng to trên màn hình lớn 48 inch.

Đàm Trận trong quảng cáo tươi cười sảng khoái, một thân áo thun trắng và áo khoác denim, anh đang nói lời quảng cáo, gì mà “Uống cùng tôi một cốc”, hiệu ứng đặc biệt cộng thêm động tác ấy càng khiến anh thêm rực rỡ chói mắt, mắt Thịnh Dã cúi xuống, giống như không dám nhìn thẳng vào anh.

Cái gì mà uống cùng anh một cốc chứ, giờ phút này, ngay cả 1 giây cũng không có khả năng, cậu có chút buồn cười nghĩ, lại ngẩng đầu lên. Lần này tốt hơn nhiều, cậu thậm chí nhớ lại lần trước khi đi từ công viên sinh thái về, Đàm Trận không muốn mua cho cậu uống loại bia này.

Chương trình chính thức bắt đầu, Thịnh Dã nhìn thấy Trương Nhạc Tồn trên ghế giám khảo, Trình Hách Nam, Lương Đống và cả Đàm Trận. Đàm Trận ăn mặc rất đơn giản, một chiếc áo khoác âu phục giản dị màu be phối với một chiếc áo thun màu trắng bên trong, mặt dây chuyền đeo trong áo như ẩn như hiện, lộ ra một đoạn màu bạc tinh tế khiến cho cần cổ anh càng thêm đẹp hơn.

Khách mời tập đầu tiên của Diễn viên là Dư Tuấn Lâm, giáo viên dạy biểu diễn của Học viện Điện ảnh CTR. Thịnh Dã nhìn cô thì cảm thấy cực kỳ thân thiết, cô Dư đã dạy Đàm Trận, cũng từng dạy cậu. Cậu còn nhớ rõ trong buổi liên hoan tốt nghiệp, trên bàn ăn cô Dư Tuấn Lâm nói về Đàm Trận, nói anh “có thể không phải người có thiên phú nhất, nhưng tuyệt đối là người ưu tú nhất”, còn nói “Các em đều sẽ muốn trở thành một diễn viên như vậy”.

Cũng nhớ rõ khi cậu quyết định cả đời là một diễn viên kịch nói, cô Dư Tuấn Lâm xa xôi ngàn dặm bay đến tìm cậu tâm sự.

Thịnh Dã xuất thần trong chốc lát lại bị diễn xuất của diễn viên kéo sự chú ý về. Chú Giới nói không sai, tiết mục này đúng là làm rất công phu, diễn viên đến tham gia phần lớn đều rất trẻ tuổi, không có tác phẩm đại diện nào, có người thì đang theo học ở trường diễn xuất, cũng có thần tượng mới ra mắt mà chưa có danh tiếng gì nhưng muốn đi theo con đường diễn xuất.

Cậu không khỏi nhìn lên ảnh chụp cha mình trên tủ TV, cha không thể nhìn thấy một chương trình như vậy thật sự quá đáng tiếc, bằng không nhất định người sẽ rất thích. Không biết ở trên trời nếu cha có thể xem được, sẽ đánh giá những diễn viên này như thế nào, liệu ông có thay đổi cái nhìn về Đàm Trận không?

Sau này mỗi một tập Diễn viên, Thịnh Dã đều không bỏ lỡ. Lâu Dĩnh cũng bị cậu amway*, cứ đến cuối tuần là hai mẹ con sẽ ngồi trên sô pha chờ chương trình phát sóng.

*amway: nghĩa là nhiệt liệt đề cử cái gì cho ai đó, nó giống như cách nói của những người đi bán hàng tiếp thị ấy

Đến tập 3, Giới Bình An xuất hiện với tư cách khách mời, Lâu Dĩnh còn rất kích động: “Ai nha, chú Giới kìa!”

Khi giới thiệu Giới Bình An, trên màn hình xuất hiện tác phẩm tiêu biểu của ông có Kết cấu ổn định. Thịnh Dã cười nghĩ, nam chính của Kết cấu ổn định lại đang ngồi trên ghế giám khảo, đây là lần hội ngộ tuyệt vời cỡ nào.

Khi Diễn viên giới thiệu Đàm Trận ở tập đầu tiên, tác phẩm đại diện của anh cũng có Kết cấu ổn định, nghĩ đến đây Thịnh Dã không khỏi có chút tiếc nuối, lần đầu tiên cậu xuất hiện ở Thứ sáu yêu đương chỉ được giới thiệu là diễn viên, diễn viên mới xuất sắc nhất giải Kim Lan.

Đến khi nào cậu mới có thể tham gia một chương trình như vậy, sẽ được liệt kê những tác phẩm mà cậu tham gia với tư cách là một diễn viên, mà nhất định Kết cấu ổn định sẽ là một trong số đó.

Và rằng, đó sẽ là cuộc gặp gỡ còn sót lại giữa cậu và Đàm Trận.

Nhưng nút giao này cũng chính là vĩnh cửu.

Ôi, biểu diễn của thí sinh trên sân khấu vẫn không được tốt lắm, cậu lại thất thần nghĩ lung tung.

Thí sinh tiếp theo lên sân khấu, Đàm Trận ngồi trên ghế giám khảo ngẩng đầu, bỗng dưng sửng sốt một chút. Nam diễn viên bắt đầu giới thiệu bản thân, ống kính hướng vào mặt chàng trai, Lâu Dĩnh không khỏi mở to hai mắt nói: “Ô cậu trai này nhìn có chút giống con đó!”

Thịnh Dã nháy mắt tỉnh táo: “Thế ạ?”

Cậu cũng không cảm thấy nam sinh tên Chương Thành này rất giống mình, nhưng Lâu Dĩnh nói: “Giống, nhất là nhìn góc nghiêng, vô cùng giống!”

Chương Thành giới thiệu mình là thực tập sinh của một công ty nào đó, năm nay 20 tuổi, bởi vì Lâu Dĩnh nói cậu ấy lớn lên giống mình, Thịnh Dã cũng có chút chờ mong biểu hiện của cậu.

Nhưng mà diễn xuất của đối phương thật sự là không ổn. Đề bài do Giới Bình An đặt ra, yêu cầu vào vai một người mù, toàn bộ quá trình Thịnh Dã xem mà không biết nên khóc hay nên cười, đại khái là cậu ấy dùng sức nhiều quá, càng muốn biểu hiện ra sự bất lực của người mù càng khiến người ta cảm thấy như không ốm mà rên, ngay cả Lâu Dĩnh cũng cười đến không ngừng được.

Giới Bình An đưa ra nhận xét rất trung thực: “Tôi muốn cậu diễn một người bị mù 10 năm, làm gì có chuyện người này không tìm được đồ vật gì là lại sụp đổ như vậy? Mặc dù theo tiêu chuẩn của người mới bị mù thì cậu cũng diễn rất phô trương, nếu là một người mù, động tác chân tay của họ sẽ không khoa trương như vậy.”

Những giám khảo khác cũng bình luận rất sắc bén, cho rằng cậu ấy diễn quá lố, cảm thấy cậu ấy có lẽ không thích hợp với diễn xuất, hỏi cậu ấy rốt cuộc đã tham gia bao nhiêu tiết học diễn xuất rồi, Thịnh Dã cũng có thể cảm nhận được Chương Thành đứng ở đó có bao nhiêu buồn bã và chán nản.

Cũng không trách được lời nói sắc bén của các vị giám khảo, có lẽ từ khi chương trình ghi hình đến nay, Chương Thành là người cách xa hai chữ “Diễn viên” này nhất.

Đến lượt Đàm Trận, chỉ có Đàm Trận cho Chương Thành một phiếu cổ vũ, khi tiết lộ lựa chọn của anh, khán giả trong trường quay đều rất bất ngờ, thậm chí Thịnh Dã cũng thấy ngoài ý muốn.

“Tuy rằng diễn xuất của cậu chưa thành thục, nhưng cậu đã biết phóng cảm xúc của mình rất tốt”, Đàm Trận nói với Chương Thành, “Chỉ riêng điểm này khi đó tôi so ra còn kém cậu, cậu còn trẻ, mới 20 tuổi, hãy nỗ lực thật tốt!”

Thịnh Dã nhìn Đàm Trận dịu dàng như thế, cùng với Chương Thành đang rưng rưng cúi đầu, buồn bã như người mất hồn.

Bởi vì một phiếu bầu khuyến khích này, Đàm Trận một lần nữa bị cư dân mạng nghi ngờ, nhất là người hâm mộ và người ủng hộ các thí sinh khác, đều đặt câu hỏi rốt cuộc anh có đang đánh giá diễn xuất của người ta công tâm hay không.

Sau đó trong cuộc phỏng vấn hậu trường, đạo diễn cũng hỏi Đàm Trận vì sao lại cho Chương Thành một phiếu bầu thông qua duy nhất này, Đàm Trận nói: “Cũng không có gì, thật ra tôi đồng ý với ý kiến của các vị giám khảo khác, nhưng chỉ là tôi nhìn thấy cậu ấy sắp khóc mất rồi.”

Đoạn này vừa phát sóng, trên màn hình đã có người chửi bới: “Trước đấy cũng có thí sinh bị loại khóc, sao mẹ nó không cho người ta một phiếu đi?!”

Thịnh Dã không đành lòng nhìn màn đạn công kích Đàm Trận như vậy, đang muốn đóng màn đạn lại bỗng nhìn thấy một hàng chữ màu đỏ trên góc màn hình bay qua: “Trận Dã đến rồi đây!”

*màn đạn: khi xem phát sóng các chương trình ở bên Trung, người xem có thể gửi bình luận của mình, những bình luận đó sẽ được hiển thị trên màn hình, được gọi là màn đạn.

Dòng chữ này xen lẫn trong những dòng khống bình nhiều vô số kể, sau đó thậm chí còn có một câu “CP BE tám trăm năm rồi mà vẫn đâm đầu vào”, giây phút đó Thịnh Dã chợt bừng tỉnh, cậu không thể tưởng tượng nổi tua lại cảnh Đàm Trận đánh giá thí sinh kia, cố gắng nắm bắt từng biểu cảm của anh, tim đập thình thịch, là vì cậu ư? Hay là tự cậu đa tình?

Hết lần này đến lần khác tua lại từng ống kính có Đàm Trận, mỗi một câu nói của anh, trong lòng cậu hiểu chuyện này thật ra chẳng có ý nghĩa gì cả, cho dù bọn họ còn có tình cảm với nhau, cũng chỉ là tro tàn còn hơi ấm mà thôi.

Nhưng cậu vẫn bị nhiệt độ ấm áp ấy làm cho cảm động.

Trong màn đạn vẫn có người khinh thường Đàm Trận, bởi vì tư lịch của anh là nông cạn nhất trong tất cả các giám khảo, nhưng lại được các thí sinh hoan nghênh nhất. sau sự khiện “phiếu khuyến khích” kia, người diss Đàm Trận càng nhiều hơn.

Mặc dù fan của Đàm Trận cẩn thận khống bình, nhưng những công kích kia vẫn ở khắp mọi nơi, Thịnh Dã tức giận, cũng đăng ký tài khoản bình luận. Bình luận của cậu liệt kê những thành tích của Đàm Trận từ khi ra mắt đến nay, lọt vào vòng chung kết và giành được giải thưởng, rating mỗi bộ phim truyền hình, doanh thu của mỗi bộ phim điện ảnh. Một đoạn bình luận dài trượt qua màn hình, các con số choán đầy trên đó, không muốn thấy cũng không được. Fan Đàm Trận xếp hàng ở dưới like cho cậu, còn từ đó dẫn đến không ít chửi bới, có người nói fan Đàm Trận trái tim thủy tinh. Một câu cũng không thể nói hết được, fan và anti Đàm Trận lại ở trong màn đạn ngươi tới ta lui, khiến những khán giả khác oán trách, những oán trách này cuối cùng lại đổ lên đầu Đàm Trận.

*trái tim thủy tinh: mong manh yếu đuối không chịu được tổn thương

Thịnh Dã lại hối hận, nghĩ mình thật sự quá ngu xuẩn. Chính cậu khiến Đàm Trận bị bôi đen thêm. Rốt cuộc phải đến khi nào cậu mới có thể suy nghĩ thoáng ra, rèn luyện được đến trạng thái như Đàm Trận, khi nào mới có thể không màng hơn thua, bình tâm tĩnh khí được?

Có phải chỉ cần là chuyện liên quan đến Đàm Trận, cả đời này cậu cũng đừng mong nghĩ đến chuyện đó?
Hết chương 89.

Bình luận

Truyện đang đọc