HỒNG HOANG THIÊN ĐẾ


Vũ Phàm đi sâu vào bên trong liền phát hiện ra ở phía trước có bố trí khảo nghiệm truyền tử của Tửu Tôn giả, hẳn là lão cố ý bày ra trước khi trút hơi tàn cuối cùng.

Hắn nhíu mày nhìn mấy bộ xương khô ở phía trước, khung xương bị một thứ gì đó cắt qua rất ngọt, chia làm mấy mảnh rơi tung tóe trên mặt đất.

"Nguyệt Quang Cổ"
Nếu hắn đoán không sai, hẳn là ải đầu tiên sẽ phải thu phục Nguyệt Quang Cổ, nếu thất bại, tất nhiên sẽ bị Nguyệt Quang Cổ của lão bố trí ở đây chém chết.

Vũ Phàm có chút chần chờ, không phải hắn sợ hãi, mà là vì hắn đang phải cân đo đong đếm thiệt hơn ở chỗ này.

Vốn dĩ theo lời lão sư của hắn nói, Cổ sư cũng chỉ là một con đường không tệ mà thôi, thiên phú kiếm đạo của hắn rất nổi trội, hắn nên tập trung cho kiếm đạo thì hơn.

Nhưng nếu theo lối suy nghĩ này thì liệu hắn có nên mạo hiểm vì mấy con cổ trùng ở nơi này hay không, ngộ nhỡ không đạt được kỳ vọng của Tửu Tôn giả, khác nào phí mạng vô ích.

Vũ Phàm thở dài, hắn rốt cục cũng lựa chọn tiến vào bên trong khảo nghiệm tràng, nói gì thì nói, bảo tàng của một vị tôn giả để lại, há nào lại tầm thường, quả thực nó có sức hấp dẫn vô cùng lớn.

Hắn đảo mắt nhìn mấy cái hộp ngọc trước mặt, rồi tùy tiện chọn một cái mở ra, bên trong quả nhiên là Nguyệt Quang Cổ.

Trong hộp ngọc có một mảnh giấy nhỏ.

"Nội trong một ngày, phải luyện hóa được Nguyệt Quang Cổ, nếu không, chết!"
Vũ Phàm hít vào thở ra một hơi thật sâu rồi hắn đem Nguyệt Quang Cổ hấp thu vào bên trong nội thể.

Nguyệt Quang Cổ cảm nhận được có người muốn áp chế và luyện hóa nó, nó liền lập tức chống trả, từng đạo nguyệt nhận bén nhọn tỏa ra từ cơ thể nó liên tục trùng kích quang mang tạo bởi chân khí của Vũ Phàm.


Hắn hừ lạnh, từ một kẽ hở nhỏ, mê độc nhanh chóng tràn vào bên trong lớp màng chân khí, con Nguyệt Quang Cổ trở nên yếu dần, rồi nằm yên bất động.

Có kinh nghiệm từ hai lần luyện hóa trước, lại thêm Nguyệt Quang Cổ đang bị trúng độc suy yếu, Vũ Phàm nhanh chóng luyện hóa được nó.

Vũ Phàm đưa mắt nhìn lên bàn tay, một ấn ký hình bán nguyệt ẩn ẩn hiện hiện thấp thoáng, tâm niệm vừa động, từ bàn tay của Vũ Phàm, một cái nguyệt nhận lao nhanh về phía trước chém đôi tảng đá ở trước mặt.

Bành!
"Không tồi!" Vũ Phàm cảm khái một câu, một kích này cũng đã tương đương với một kích toàn lực của Trúc Cơ sơ kỳ vận dụng Sát Long Kiếm Kỹ.

Ấn ký hình bán nguyệt nhạt đi một phần mười so với lúc ban đầu, nếu như hắn đoán không sai, mỗi lần hắn chỉ có thể phát động mười lần mà thôi, sau mười lần này sẽ phải chờ cho Nguyệt Quang Cổ hồi phục.

— QUẢNG CÁO —
Cái hào quang chắn trước mặt hắn bây giờ cũng đã tản đi, Vũ Phàm cẩn thận tiến về phía trước, ở nơi này bày một quyển công pháp tương đối cũ kỹ.

"Hoang Cổ Đại Diễn Kinh"
Hoang Cổ Đại Diễn Kinh là một trong ngũ đại công pháp của giới Cổ sư, tương truyền nghe nói rằng, quyển công pháp này ít nhất cũng phải là Thiên giai trung phẩm.

Vũ Phàm lật trang đầu ra đọc những dòng chữ cổ xưa trong công pháp.

"Hoang Cổ Đại Diễn Kinh, thôi diễn ra một tiểu thế giới trong chân nguyên giải để nuôi dưỡng cổ trùng, cổ trùng được nuôi dưỡng ở đúng môi trường sinh sống sẽ nhanh chóng tăng trưởng ! "
"Thật lợi hại!"
Vũ Phàm lật tiếp mấy trang tiếp theo nghiền ngẫm mà đọc, dần dần hắn đắm chìm vào bên trong Hoang Cổ Đại Diễn Kinh tự lúc nào không hay, một lúc lâu sau, Vũ Phàm gấp quyển công pháp lại, bỏ vào trong nhẫn trữ vật, rồi bắt đầu tu luyện theo công pháp.

Khác với hình thành Chân Nguyên Giải bình thường, Hoang Cổ Đại Diễn Kinh yêu cầu người tu luyện phải dùng tinh thần lực và chân khí để thôi diễn ra một tiểu thế giới ở bên trong Chân Nguyên Giải hình thành từ năm loại nguyên tố ngũ hành là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa và Thổ, rồi dựa trên nguyên tắc nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh tứ, tứ sinh vạn vật mà dùng tinh thần lực để thôi diễn ra tiểu thế giới.


Nhưng mà,
- Ách, ngũ hành chân khí ! ài, lão tặc thiên trêu người a!
Vũ Phàm cười khổ lẩm bẩm một mình, chân khí của hắn bây giờ thuộc tính còn không có nói gì đến ngũ hành.

Đột nhiên hắn cười lạnh, nếu chân khí trong nội thể không có ngũ hành và thuộc tính, vậy thì hắn luyện chế đan dược ngũ hành và thuộc tính là được.

Đan dược chứa ngũ hành chân khí, không phải là không có, thậm chí còn rất thông dụng, tỷ như tu sĩ chuyên tu kim hệ chân khí và thương pháp, sẽ chú trọng bồi dưỡng kim hệ chân khí trong đan điền trước để gia tăng uy lực sát thương.

Vũ Phàm bắt đầu bày trí đan lô và dược liệu, bắt đầu luyện chế đan dược.

Mất khoảng năm canh giờ sau, rốt cuộc hắn cũng đã luyện chế dan dược xong xuôi, bước tiếp theo đó chính là tranh thủ thời gian thôi diễn tiểu thế giới.

Vũ Phàm dồn chân khí vào bồi dưỡng Côn Bằng Cổ, lượng chân khí trong cơ thể nhanh chóng bị rút cạn, đan điền trở nên khô khốc, ngay lúc này, Vũ Phàm nuốt liền mười viên đan dược chứa ngũ hành chân khí và thuộc tính vào.

Ầm!
Dược lực tuôn trào mạnh mẽ, cỗ chân khí mang theo ngũ hành thuộc tính nhanh chóng tản ra khắp kỳ kinh bát mạch của Vũ Phàm, hắn liền chớp thời cơ điều động nó quán nhập chân nguyên hải.

— QUẢNG CÁO —
Vũ Phàm lấy hỏa hệ chân khí cùng thú hỏa ngưng tụ ra mặt trời ở trên đỉnh Chân Nguyên Giải, lại lấy thủy hệ chân khí hóa thành đại hải mênh mông, rồi hắn lấy thổ hệ chân khí ngưng luyện ra mặt đất, rồi từ đó lấy mộc hệ sinh trưởng ra cây cối, cuối cùng là kim hệ chân khí quán nhập vào trời đất, cân bằng ngũ hành tạo nên sỏi đá, đất cát, tạo nên khoáng mạch ở trong tiểu thế giới.

"Dễ như vậy?"
Vũ Phàm mừng rỡ nhìn thành quả bên trong Chân Nguyên Giải, nhưng hắn chưa cười được bao lâu, thì tiểu thế giới nhanh chóng lụi tàn.


- Cái gì?
Cái hắn ngưng luyện ra chỉ là hư ảnh mà thôi, nội tại ở bên trong hắn còn chưa có đạt đến, tất nhiên tiểu thế giới cũng vì vậy mà lụi tàn.

- Quy tắc, là quy tắc!
Hắn đột nhiên ngộ ra thứ gì đó, lại điên cuồng làm lại lần nữa.

Lần này hắn dùng tinh thần lực thôi động mặt trời xoay quanh Chân Nguyên Giải, bắt đầu tạo ra ngày và đêm, lại thôi động tinh thần lực kết hợp với thuộc tính của chân khí tạo nên thời tiết ở bên trong.

Tiểu thế giới dần dần trở nên ổn định, tự mình duy trì một vòng tròn khép kín.

- Hảo!
Vũ Phàm không hề biết, sở dĩ hắn làm được điều này là nhờ cảnh giới thần hồn lực Tam Tài của hắn, nếu đổi lại là một tên Trúc Cơ kỳ khác, cũng là vô phương làm tới.

Bởi vì để quan tưởng ra những thứ này đòi hỏi tiêu hao tinh thần lực cực lớn.

Cổ Sư bình thường cũng phải chờ cho tinh thần lực đạt đến cảnh giới Tam Tài mới dám tu tập công pháp này.

Vũ Phàm thở ra một ngụm trọc khí, hắn cảm thấy đầu có chút đau nhức, lần này tiêu hao quá lớn.

Tính ra thử thách này thiết kế dành cho tu sĩ Kết Đan kỳ mà nói quả nhiên vẫn là khó khăn vô cùng, đòi hỏi kẻ tiếp nhận khảo nghiệm phải có thiên phú tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ.

Hơn nữa, ngộ tính cũng phải thuộc hạng cực phẩm! Nếu không thì khó lòng có thể học được công pháp này trong một sớm một chiều.

Hoang Cổ Đại Diễn Kinh vừa nhập môn, khí chất của Vũ Phàm liền thuế biến.

Chân khí vô thuộc tính của hắn quán nhập vào Chân Nguyên Giải liền bị tiểu thế giới này hấp thụ, sau đó lại luyện hóa thành ngũ hành chân khí theo một tỷ lệ hoàn hảo.

- Ha ha ! — QUẢNG CÁO —

Vũ Phàm ngửa cổ cười lớn một tràng, vốn nghĩ cái công pháp này là một thứ phế phẩm, không ngờ lại còn có hiệu dụng như này.

Bình thường tu sĩ tu luyện Hoang Cổ Đại Diễn Kinh phải cân bằng ngũ hành trong chân khí rồi mới cung cấp cho tiểu thế giới trong Chân Nguyên Giải hấp thu từ đó nuôi dưỡng cổ trùng.

Cái tiểu thế giới này giống như là trữ sẵn chân khí cho cổ trùng hấp thụ liên tục, Cổ Sư không còn bị động trong quá trình truyền chân khí ôn dưỡng cổ trùng nữa.

Thành thử so ra với phương pháp luyện cổ thông thường, Hoang Cổ Đại Diễn Kinh vượt trội hơn hẳn trong tốc độ ôn dưỡng cổ trùng.

Quá trình này tiêu tốn thời gian của Cổ sư không ít, nhưng đổi lại Cổ Trùng sinh trưởng rất nhanh, hơn nữa thực lực cũng mạnh hơn Cổ Trùng nuôi dưỡng trong Chân Nguyên Hải thông thường.

Vũ Phàm nào ngờ cái huyết mạch kỳ dị của hắn kết hợp với chân khí vô thuộc tính trong cơ thể lại sinh ra hiệu quả như vậy.

Nhưng có điều, mười thành chân khí đưa vào Chân Nguyên Giải cũng chỉ cho ra được sáu thành chân khí ngũ hành, còn lại bốn thành hoàn toàn biến mất, cái này quả thật là lỗ to.

Vũ Phàm hừ lạnh, cơ thể hắn có thể hấp thụ đan dược không giới hạn nên hắn không lo lắng về vấn đề này, cùng lắm nuốt thêm bốn thành đan dược so với hiện tại là được.

Côn Bằng Cổ vỗ mạnh cái cánh của nó một cái, nó lập tức xuất hiện ở đại hải, rồi cuộn mình nằm giữa không trung, bên trên vân vụ cuồn cuộn, gió thổi lồng lộng, bên dưới từng cơn sóng dữ vỗ mạnh không ngừng.

Thiên Độc Tằm vương mẫu cũng ẩn mình sau tán lá trong rừng rậm, rồi hoàn toàn mất đi khí tức, nếu không phải Vũ Phàm đã luyện hóa nó, thì hắn cũng không cách nào tìm ra.

Nguyệt Nhận Cổ, đằm mình dưới một cái hồ nhỏ, bắt đầu hấp thu nhật nguyệt lực lượng.

Nhìn Nguyệt Nhận Cổ Vũ Phàm mới ngộ ra, bốn thành chân khí mất đi hẳn là hóa thành lực lượng khác bên trong tiểu thế giới.

Vũ Phàm đặt tay lên bệ đá, cánh cửa đá nặng nề trước mặt hắn ầm ầm mở ra, để lộ ra một thông đạo, ở cuối con đường này chính là bảo tàng của Tửu Tôn giả.

.


Bình luận

Truyện đang đọc