KIẾP NÀY KHÔNG HẬN CŨNG KHÔNG YÊU


Tại Chính Hiên sau khi nghe thuộc hạ nói về Chu Đình liền đâm chiêu, Chu Đình thế nhưng lại thích nam nhân sao, chuyện này lan truyền trong giang hồ, Chu Đình đã năm lần nảy lượt bị bắt về Chu gia giáo huấn một trận nhưng gốt cuộc vẫn là như vậy, hơn thế nửa năm nay hắn trốn ở kinh thành không thèm về Chu gia, ngày nào cũng ra vào câu lang viện đến say khướt, vì mẹ hắn mất sớm cho nên nhà mẹ vô cùng cưng chiều hắn, Chu Minh cho dù có đánh hắn mắng hắn không cho hắn bất cứ thứ gì cả nhưng nhà mẹ vẫn cho hắn hơn nữa muốn bao nhiêu cho bấy nhiêu, nên những ngày tháng ở kinh thành hắn vô cùng thoải mái
Chu Đình có một vị tỷ tỷ là Chu Vân, Chu Vân vô cùng xinh đẹp chỉ tiếc là nữ nhi không thể kế thừa chức vị võ lâm minh chủ được, mà Chu Đình thì suốt ngày ăn chơi nên người ngoài sớm đã cho rằng Từ Chấn Thiên sau này sẽ trở thành minh chủ tương lai vì không ai là không biết Chu Vân và Từ Chấn Thiên là một đôi, có người còn nói là sớm hay muộn Từ Chấn Thiên cũng bước chân vào Chu gia mà thôi
“Ngày mai chúng ta đến phủ Chu minh chủ đón thái tử trở về”
Dinh Lâm tròn mắt, thiếu chủ người muốn làm gì đây nếu đến đó chẳng khác nào để lộ thân phận của người, như vậy gia gia của người không phải sẽ tức chết sao, người tốn bao nhiêu công sức để gây dựng thế lực âm thầm ở trong giang hồ thành lập một tổ chức sát thủ mà giang hồ nghe đến vẫn phải sợ vài phần, nếu bây giờ đến như vậy lấy tư cách gì mà đến
“Ngươi không cần lo, ta không lấy tư cách thiếu chủ của của Phong ra mà đến đó, ta lấy danh nghĩa của tứ vương gia đón thái tử về cung”
Dinh Lâm thở phào
“Ngươi chuẩn bị một chút”
Ngày hôm sau, Tại Chính Hiên dẫn theo người đến cầu kiến Chu minh chủ, nhưng hiện tại Chu minh chủ đã ra ngoài, trong phủ giao cho Từ Chấn Thiên, Từ Chấn Thiên đương nhiên biết Tại Chính Hiên, đây là nam nhân mà Ngôn Tuấn Hàn có tình cảm
“Không biết Tại thị vệ đến đây có việc gì”
“Từ đại hiệp hẵn là nên hỏi Chu công tử”
Chu Vân nghe đến đệ đệ liền lo lắng, đột nhiên người của triều đình lại đến đây không lẽ Chu Đình lại đắc tội gì sao
Chu Đình lúc này cũng đến, bên cạnh còn có Ngôn Tuấn Hàn, vừa nhìn thấy khuôn mặt của người bên trong, Ngôn Tuấn Hàn liền khựng lại, sao hắn lại ở đây chứ

“Tuấn Hàn người sao vậy”
Nhìn thấy Ngôn Tuấn Hàn đột nhiên rung rẩy, Chu Đình liền lo lắng
“Ta ….

ta muốn trở về phòng”
“Vậy ta đưa ngươi trở về”
“Các người đến rồi thì vào đây đi”
Từ Chấn Thiên liền lên tiếng
Ngôn Tuấn Hàn nhìn Chu Đình sau đó bảo hộ người phía sau bước vào
Tại Chính Hiên liền hành lễ
“Tham kiến thái tử điện hạ”
Ngôn Tuấn Hàn im lặng không nói, Tôn Tình nhìn chủ nhân không ngừng rung rẩy liền bước đến đỡ Ngôn Tuấn Hàn
“Chủ nhân không sao, ở đây có bọn ta”
Ngôn Tuấn Hàn gật đầu ngồi xuống ghế, Tại Chính Hiên không nhìn nhưng vẫn biết Ngôn Tuấn Hàn hiện tại như thế nào
“Đứng lên đi”
Tại Chính Hiên đứng dậy, đối diện với hắn là khuôn mặt khônv xòn chút huyết sắc của Ngôn Tuấn Hàn và ánh nhìn của Tôn Tình, Kim Hoa An và Viên Trình Nam, ba người ở phía sau bảo hộ Ngôn Tuấn Hàn
“ Đình nhi đệ lại gây rắc rối gì vậy”
Chu Đình nhìn Ngôn Tuấn Hàn không rời mắt, hắn nhìn liền biết Ngôn Tuấn Hàn đang sợ hãi Tại Chính Hiên
“Đệ không có làm gì cả, Tại thị vệ đến đây có việc gì”
Tại Chính Hiên nhìn Chu Đình đánh giá, quả thật tướng mạo cũng không tồi, xung quanh Ngôn Tuấn Hàn quả thật là nhiều nam nhân thế mà hắn lại không hay biết
“Ta là phụng mệnh vương gia đón thái tử điện hạ về cung”
Tại Chính Hiên nói

“Ngươi muốn về cung cùng hắn không”
Chu Đình quay sang hỏi Ngôn Tuấn Hàn, Ngôn Tuấn Hàn liền lắc đầu
“Tuấn Hàn hắn không muốn trở về cùng Tại thị vệ ngươi không nên ép”
Tại Chính Hiên nghe Chu Đình gọi Ngôn Tuấn Hàn là Tuấn Hàn liền biết hai người chắc chắn không phải huynh đệ bình thường, lòng hắn lại chợt lạnh một chưt, hết tên kia nửa đêm đưa Ngôn Tuấn Hàn về gọi y là Hàn nhi, sau đó đến hai tên phía sau y rồi bây giờ xuất hiện thêm cả Chu Đình, Ngôn Tuấn Hàn quả thật là đào hoa quá vậy mà hắn còn tin Ngôn Tuấn Hàn chỉ có một mình hắn mà thôi
“Nhưng đây là ý của vương gia, mong thái tử mau chóng cùng thần trở về nếu việc người bỏ trốn trong lúc bị cấm túc đến tai hoàng thượng, hậu quả vô cùng lớn”
Từ Chấn Thiên nhìn qua Ngôn Tuấn Hàn, không nghĩ người này thế mà lại trốn khỏi cung đây
“Ta…ta tự mình trở về, không phiền Tại thị vệ”
Ngôn Tuấn Hàn nói nhưng mắt vẫn không nhìn Tại Chính Hiên một lần
“Nếu vậy thuộc hạ đành đắc tội thài tử”
Tại Chính Hiên nói sau đó liền nhanh bước đến kéo Ngôn Tuấn Hàn đi, Tôn Tình liền ngăn cảm thế nhưng bị Dinh Lâm theo sau cản lại còn đánh nàng một chưởng
Ngôn Tuấn Hàn lúc này bị người chạm vào càng vùng vẫy kịch liệt hơn nhưng lực tay y không lại Tại Chính Hiên
Chu Đình thấy vậy liền nhanh chân né Dinh Lâm kéo Ngôn Tuấn Hàn về phía mình
“Thỉnh Chu công tử buông tay, nếu không đừng trách ta đắc tội”
Chu Đình đương nhiên không buông, Ngôn Tuấn Hàn là bằng hữu của hắn, nhìn Ngôn Tuấn Hàn bây giờ có chút nào là nguyện ý để Tại Chính Hiên đụng vào hay không
Kim An Hoa cùng Viên Trình Nam cũng chắn trước mặt Tại Chính Hiên không để người mang điện hạ đi
Thấy tình hình không ổn, Từ Chấn Thiên đành lên tiếng

“Thỉnh Tại thị vệ không nên như vậy, nếu Tuấn Hàn hắn không muốn trở về cùng người người đừng ép buột hắn như vậy, nếu không e là cũng phải đắc tội với Tại thị vệ rồi”
Tại Chính Hiên nhìn Ngôn Tuấn Hàn, Ngôn Tuấn Hàn bây giờ chính là sợ hãi hắn, vùng vẫy muốn thoát khỏi tay, hơn nữa còn cắn vào tay hắn, Tại Chính Hiên nhíu mày buông tay, Chu Đình liền kéo người ôm vào lòng
“Không sao, không sao, Tuấn Hàn là ta đây”
Chu Đìn biết Ngôn Tuấn Hàn đã rơi nước mắt liền ôm lấy Ngôn Tuấn Hàn trong lòng
Tôn Tình trúng một trưởng được Chu Vân đỡ dậy, một trưởng này không hề nhẹ xem ra tên này võ công cũng không tầm thường
“Không biết vị thị vệ đây là có ý gì nhưng trước giờ quân tử không đánh nữ nhân, ngươi đã thương một tiểu cô nương như vậy có chút quá đáng”
Chu Vân nói, Dinh Lâm lúc này cũng cảm thấy bản thân hơi thất lễ liền muốn xem xét tình hình Tôn Tình liền bị người mạnh mẽ hất tay
“Ngươi không phải thị vệ trong cung, cũng không phải người của vương gia”
Dinh Lâm liền tròn mắt, sao một tiểu cô nương lại nhận ra
“Y là người của vương gia chính vương gia kêu y đi theo ta đón điện hạ về”
Tại Chính Hiên nói, Tôn Tình đương nhiên không tin chuyện này.


Bình luận

Truyện đang đọc