LĂNG THIÊN MỘNG HUYỄN

Đã chiếm được một câu hứa hẹn của Lãnh Thanh Vũ, Lâm Dật Hiên liền về tới chỗ ở của mình, chẳng qua là mới đến dưới lầu, hắn liền chứng kiến một chiếc xe thể thao màu đỏ đậu ở chỗ đó, mà Thượng Quan Tuyết Yên đang đứng ở bên cạnh xe, vẻ mặt sương lạnh mà nhìn về phía Lâm Dật Hiên, khí tràng lạnh như băng kia coi như là Lâm Dật Hiên ở chỗ này cũng không khỏi rùng mình một cái.
Mới sáng sớm liền gặp được hai Băng mỹ nhân, cũng không sợ bắt hắn chết cóng, trong nội tâm Lâm Dật Hiên âm thầm nói thầm một câu.
- Tối hôm qua ngươi đi đâu?
Thượng Quan Tuyết Yên mặt lạnh hỏi, đêm qua nàng ngồi chờ Lâm Dật Hiên trở về, kết quả một mực ở chỗ này chờ mấy canh giờ cũng không có thấy hắn đâu, chỉ có thể tức giận trở về, kết quả bị Thượng Quan Minh Nguyệt kéo lại thuyết giáo, Thượng Quan Minh Nguyệt cho rằng hai người đang cãi nhau.
- Có một số việc.
Lâm Dật Hiên chậm rãi nói, hiện tại hắn cũng có chút đau đầu, từ lần trước nhất thời xúc động nói những lời kia, thái độ của Thượng Quan Tuyết Yên đối với của hắn càng thêm lãnh đạm, mà bây giờ Thượng Quan Tuyết Yên tìm đến hắn, nhất định là nguyên nhân từ mẫu thân của nàng, ai bảo Thượng Quan Tuyết Yên là một hiếu nữ chứ.
- Mẹ của ta nghĩ ta và ngươi cãi nhau, ngươi trở về giải thích cho người thoáng một phát.
Thượng Quan Tuyết Yên nhàn nhạt nói.
Lâm Dật Hiên có thể cảm giác được tuy Thượng Quan Tuyết Yên nhìn về phía hắn, nhưng mà ánh mắt kia không mang theo một tia cảm tình, thậm chí còn có một tia cảnh giác, cái này lại để cho Lâm Dật Hiên ngầm cười khổ, xem ra lần trước xúc động thoáng cái làm Thượng Quan Tuyết Yên rất đề phòng hắn, cái này gọi là trộm gà không được còn mất nắm gạo a.

- Ừ, chúng ta trở về đi.
Lâm Dật Hiên gật gật đầu, trực tiếp mở cửa xe, tuy thái độ của Thượng Quan Tuyết Yên đối với hắn hết sức lãnh đạm, nhưng mà Lâm Dật Hiên vẫn là muốn giúp nàng ứng phó mẹ của nàng, bởi vì đây là sự tình hắn đã từng đáp ứng, Lâm Dật Hiên không có ưu điểm khác, chỉ là đối với hứa hẹn mình nói ra hết sức để ý, tuy còn chưa tới mức nói là làm, nhưng sẽ hết sức hoàn thành.
Thượng Quan Tuyết Yên thấy Lâm Dật Hiên lên xe, vẻ mặt lạnh nhạt mở cửa xe ra, sau đó lái xe chạy về Vận Trúc Uyển.
Tiến vào Vận Trúc Uyển, trong nội tâm Lâm Dật Hiên cười cười, hắn vừa mới từ nơi này đi ra, không nghĩ tới trong nháy mắt lại trở về, cũng không biết Lãnh Thanh Vũ đã đi chưa, biệt thự của Lãnh Thanh Vũ cùng biệt thự của Thượng Quan Tuyết Yên rất gần, cũng không biết có thể gặp được hay không, nếu như gặp được, cũng không biết hai Băng mỹ nhân này sẽ có phản ứng gì.
Bất quá lúc đi ngang qua biệt thự của Lãnh Thanh Vũ, Lâm Dật Hiên phát hiện chiếc xe cảnh sát kia đã không có ở đây, xem ra Lãnh Thanh Vũ đã đi rồi.
Xe chạy đến cửa biệt thự của Thượng Quan Tuyết Yên mới ngừng lại, sau khi xuống xe, Thượng Quan Tuyết Yên trước tiên mở cửa, sau đó tiến vào, Lâm Dật Hiên theo sát phía sau, sau khi vào cửa, Lâm Dật Hiên mới phát hiện lúc này Thượng Quan Minh Nguyệt đang ưu nhã ngồi trong phòng khách, sau khi nhìn thấy Lâm Dật Hiên, trên khuôn mặt cao quý xinh đẹp kia của Thượng Quan Minh Nguyệt lộ ra mỉm cười.
- Dật Hiên, ngươi đã trở về.
Thượng Quan Minh Nguyệt cười nhẹ hướng Lâm Dật Hiên chào hỏi, mọi cử động của nàng đều tản ra một tia thành thục hàm súc.
- Ta đã trở về, mẹ.
Lâm Dật Hiên cũng bề bộn lên tiếng chào hỏi.
- Tăng ca cả đêm có mệt không, ta chuẩn bị một ít thức ăn, ngươi nếm xong liền đi nghỉ ngơi a.
Thượng Quan Minh Nguyệt thấy trên mặt Lâm Dật Hiên có vẻ mệt mỏi nhàn nhạt nên quan tâm nói, nàng còn tưởng rằng mệt mỏi trên mặt Lâm Dật Hiên là vì tối hôm qua tăng ca.
Lâm Dật Hiên vốn là khẽ giật mình, sau đó hiểu được, tăng ca nhất định là Thượng Quan Tuyết Yên tìm cớ cho hắn, bất quá bây giờ hắn xác thực là rất đói bụng, đêm qua vì tỷ muội Lãnh gia mà giằng co nửa buổi tối, lại hao phí đại lượng tâm lực, bây giờ ngược lại còn chưa có khôi phục, nghe có ăn tự nhiên rất là vui vẻ.
- Cảm ơn mẹ.
Lâm Dật Hiên vội vàng cảm tạ.

- Cám ơn cái gì, cơm mới vừa làm xong, vẫn còn nóng lắm, nhanh đi ăn đi.
Thượng Quan Minh Nguyệt nhẹ nhàng cười cười, sau đó thanh nhã nói.
Lâm Dật Hiên đi vào phòng ăn, chứng kiến trên bàn có mấy món ăn sáng, còn có một chén cháo bốc hơi nóng, xem ra Thượng Quan Minh Nguyệt đoán đúng thời gian, sớm chuẩn bị xong đồ ăn, quan tâm nồng đậm này làm cho trong nội tâm Lâm Dật Hiên ấm áp.
Hắn rất nhanh ăn hết đồ ăn, mặc dù tài nấu nướng của Thượng Quan Minh Nguyệt không tốt bằng hắn, nhưng làm thức ăn cũng có một loại phong vị khác, điều này làm cho khẩu vị của Lâm Dật Hiên mở rộng ra, ăn ngấu nghiến.
Thượng Quan Minh Nguyệt đi tới, chứng kiến Lâm Dật Hiên ăn như hổ đói, không khỏi hỏi:
- Ăn ngon không?
- Quá ngon rồi!
Lâm Dật Hiên kìm lòng không được khen ngợi một câu.
Nghe được Lâm Dật Hiên nói, trên mặt Thượng Quan Minh Nguyệt cười nhạt một tiếng, sau đó nói:
- Tuyết Yên cũng thiệt là, vậy mà cho ngươi đi tăng ca, lại tăng ca cả đêm.

Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười nói:
- Không có chuyện gì đâu mẹ, trong công ty gần đây nghiên cứu chế tạo một loại sản phẩm mới, hiện tại đúng là tình trạng nguy cấp, làm thêm giờ cũng không coi vào đâu.
Lâm Dật Hiên cũng không biết Thượng Quan Tuyết Yên nói với Minh Nguyệt như thế nào, cho nên chỉ có thể theo Thượng Quan Minh Nguyệt nói mà che lấp.
Mà Thượng Quan Tuyết Yên theo Thượng Quan Minh Nguyệt đi tới nghe được Lâm Dật Hiên nói, trong mắt hiện lên một tia hài lòng.
Sau khi ăn xong, Thượng Quan Minh Nguyệt liền để cho Lâm Dật Hiên đi nghỉ ngơi, dù sao trong mắt Minh Nguyệt, Lâm Dật Hiên là tăng ca cả đêm rồi.
Cần nghỉ ngơi tự nhiên phải đến phòng của Thượng Quan Tuyết Yên, dù sao hiện tại hai người là quan hệ vợ chồng, hơn nữa Lâm Dật Hiên còn có thể ngủ ở trên giường của Thượng Quan Tuyết Yên, bởi vì bây giờ là ban ngày, nếu như không ngủ trên giường mà nói, dễ dàng bị phát hiện a.



Bình luận

Truyện đang đọc