LĂNG THIÊN MỘNG HUYỄN

Nhưng mà Lâm Dật Hiên mới ra cửa không lâu, một thanh niên đeo kính râm màu đen liền đi theo sau lưng Lâm Dật Hiên, bây giờ cảm giác của Lâm Dật Hiên hết sức lợi hại, người kia đi theo hắn không lâu, hắn liền phát hiện.
Lâm Dật Hiên mày nhăn lại, nghĩ mãi mà không rõ tại sao có người đi theo hắn, trong nhà hắn không có tiền, nhất định sẽ không có người tới bắt cóc hắn, mà bình thường cũng không đắc tội người nào, giống như cũng không ai sẽ đến trả thù, rốt cuộc là ai rảnh rỗi không có việc gì đi theo hắn, chẳng lẽ là hắn cảm ứng sai rồi?
Nghĩ tới đây, Lâm Dật Hiên thoáng cái ngừng lại, quả nhiên sau khi hắn dừng lại, người nọ phía sau cũng ngừng lại, cẩn thận nhìn Lâm Dật Hiên, quả nhiên là đi theo hắn, lông mày Lâm Dật Hiên cau chặt, quay người đi tới con hẻm bên cạnh, trong nháy mắt liền biến mất ở góc rẽ.
Thanh niên theo dõi kia thấy Lâm Dật Hiên tiến vào hẽm, vội vàng lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số nói:
- Ngũ Ca, ta là Lục tử, tiểu tử kia tiến vào phố nhỏ bên cạnh, ngươi mau dẫn người tới đây.
Sau khi gọi điện thoại xong, thanh niên kia trực tiếp tiến vào phố nhỏ, chẳng qua là hắn vào mới phát hiện Lâm Dật Hiên sớm đã mất đi bóng dáng, trong lòng của hắn quýnh lên, sẽ không mất dấu chứ, nếu thật là như vậy, Ngũ Ca có thể lột da hắn, ngay thời điểm hắn muốn bước nhanh đuổi theo, một thanh âm từ phía sau hắn truyền đến làm cho hắn không khỏi rùng mình một cái.
- Ngươi là đang tìm ta sao?
Lâm Dật Hiên nhìn thân thể Lục tử phía trước thoáng cái cứng lại, không khỏi nhẹ nhàng cười cười.

- Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi vậy mà phát hiện, như vậy cũng đừng trách lão tử.
Tuy thanh niên này không rõ tại sao Lâm Dật Hiên phát hiện hắn, nhưng mà hắn cũng không sợ hãi, trong mắt hắn Lâm Dật Hiên chẳng qua là một học sinh, ở đâu là đối thủ của hắn, chỉ cần mình quật ngã Lâm Dật Hiên, cũng tốt đến chỗ Ngũ Ca lĩnh công.
Một quyền của Lục tử trực tiếp đánh tới trên mặt Lâm Dật Hiên, nhìn tư thế hung ác của Lục tử, hiển nhiên là thường đánh nhau.
Lâm Dật Hiên cười nhạt một tiếng, thò tay nhẹ nhàng chặn nắm đấm của Lục tử, sắc mặt Lục tử kia lập tức biến đổi, bởi vì bên trên quả đấm của hắn vậy mà truyền đến một hồi đau nhức kịch liệt, phảng phất như nện vào một miếng sắt, mà hắn càng không tin chính là Lâm Dật Hiên chỉ là một học sinh gầy yếu, vậy mà có thể ngăn cản một quyền của hắn, phải biết rõ tuy hắn không có trãi qua huấn luyện nào, nhưng lại đánh nhau không ít trận, lực đạo trên tay là hết sức lớn.
Nhìn vẻ mặt Lục tử vặn vẹo, Lâm Dật Hiên lạnh lùng cười cười, Véc-tơ Thao Tác của hắn cũng không phải là đơn giản như vậy, hơn nữa hắn phát hiện Véc-tơ Thao Tác có một chỗ càng lợi hại, cái kia chính là không cần làn da tiếp xúc cũng có thể tiến hành khống chế véc-tơ, chỉ cần ở trong một mét quanh người hắn, hắn có thể tùy ý khống chế tất cả véc-tơ.
Mà nắm đấm của Lục tử kia nhìn như đánh vào trên tay của hắn, nhưng kỳ thật không có, thời điểm nắm đấm của Lục tử cách tay của Lâm Dật Hiên một đoạn, Lâm Dật Hiên đã phát động véc-tơ, nắm đấm của Lục tử là bị Lâm Dật Hiên bắn ngược trở về 50%, mà bởi vì tất cả lực tác dụng trên nắm tay củaLục tử, cho nên nắm đấm của Lục tử giống như đánh trúng miếng sắt, dị thường đau đớn.
- Tại sao theo dõi ta?
Lâm Dật Hiên chậm rãi hỏi.
- Cái gì theo dõi ngươi? Ta chẳng qua là trùng hợp đi tới nơi này mà thôi.
Lục tử này vậy mà trợn mắt nói lời bịa đặt, vừa rồi hắn còn thừa nhận, bây giờ lại chuyển khẩu không thừa nhận.
- Ít nói nhảm đi.
Lâm Dật Hiên tát Lục tử kia một bạt tai, tuy lực lượng của Lâm Dật Hiên không lớn, nhưng mà vì có quan hệ tới Véc-tơ Thao Tác, cho nên Lục tử kia ăn lực rất lớn, mặt trực tiếp sưng phồng lên. Lục tử này vừa nhìn chính là không có hảo ý đến đấy, cho nên Lâm Dật Hiên một chút cũng không có lưu tình.
- Đjxmm~, tiểu tử ngươi dám đánh lão tử.

Lục tử bị Lâm Dật Hiên tất một bạt tai làm cho hôn mê rồi, lập tức phản ứng tới, trực tiếp hướng Lâm Dật Hiên gầm thét vọt tới. Vung quyền đánh tới Lâm Dật Hiên.
Tuy Lâm Dật Hiên không có đánh qua một trận nào, nhưng mà vì có quan hệ tới Véc-tơ Thao Tác, lực phản ứng cùng lực cảm giác của hắn hết sức cường đại, cho nên Lục tử công kích trong mắt hắn tràn đầy sơ hở, khống chế véc-tơ trực tiếp để cho lực đánh của Lục tử bắn ngược, sau đó liền một cước đá vào trên lưng Lục tử, cùng lúc đó Lâm Dật Hiên lập tức cải biến trọng lực, Lục tử kia bị một cước của Lâm Dật Hiên đá bay ra ngoài, sau đó nặng nề đập lên tường.
Lúc này Lục tử cũng nhìn ra Lâm Dật Hiên không dễ chọc, đồng thời trong lòng của hắn cũng không khỏi thầm mắng, Lý Tắc Thành cho cái gì tư liệu a, không phải nói Lâm Dật Hiên chính là một học sinh bình thường không thể bình thường hơn sao? Tại sao có thể có thân thủ lợi hại như vậy? Mẹ nó, trở về nhất định phải cho tiểu tử Lý Tắc Thành kia đẹp mắt, bất quá bây giờ vẫn là nghĩ biện pháp kéo dài thời gian, một hồi nữa đám người Ngũ Ca sẽ đến, Ngũ Ca dẫn theo hơn mười người, tin tưởng tiểu tử này lợi hại hơn nữa cũng đánh không lại nhiều người như vậy.
Lâm Dật Hiên thấy Lục tử kia té trên mặt đất giả chết, trực tiếp đi qua chính là một cước, Lục tử kia đau đến trực tiếp từ trên mặt đất nhảy dựng lên.
- Ta hỏi lần nữa, tại sao ngươi theo dõi ta?
Lâm Dật Hiên lạnh mặt nói, nếu như bình thường, chuyện như vậy hắn có thể trốn, tự nhiên là trốn xa một chút, Lục tử này vừa nhìn liền biết không giống như là người tốt lành, nhưng mà hiện tại bởi vì có không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, làm cho Lâm Dật Hiên có không ít lực lượng, đương nhiên chủ yếu nhất là Véc-tơ Thao Tác tồn tại, có một câu nói là có thực lực mới có lực lượng.
Mắt thấy một cước của Lâm Dật Hiên vừa muốn đá xuống, Lục tử vội vàng hét lớn:
- Là có người bảo ta giáo huấn ngươi.
- Người nào?
Lông mày Lâm Dật Hiên nhíu lại, nhàn nhạt hỏi thăm.

- Không biết, ta chỉ là một tiểu đệ, chuyện tình lão đại phân phó, tự nhiên chỉ có thể nghe theo.
Vẻ mặt Lục tử đau khổ nói.
- Lão đại của ngươi là ai?
Lâm Dật Hiên chậm rãi hỏi.
Lục tử đang muốn trả lời, lại nghe đến một hồi tiếng bước chân hỗn loạn truyền tới, nghe thanh âm ít nhất có hơn mười người, sắc mặt Lục tử vui vẻ, xem ra là Ngũ Ca mang người đến.



Bình luận

Truyện đang đọc