- Ta đi nói lời từ biệt với Hiên Viên Băng, nàng rảnh rỗi nên cũng đến tiễn ta.
Diệp Lãng chậm rãi nói.
- A, ngươi cũng tới à.
Diệp Lam Vũ thực không thèm để ý tới một câu nói, dường như bây giờ nàng mới phát hiện ra Hiên Viên Băng.
Hiên Viên Băng cũng không thèm để ý, chỉ nhìn thấy một chiếc xe ngựa nói:
- Sao chỉ có mỗi một chiếc xe ngựa, các ngươi nhiều người như vậy chen hỏng mất thì sao?
- Ai nói ngươi nhiều người, chỉ có một mình hắn phải đi thôi, chúng ta còn phải ở lại đây, phải trao đổi vũ kỹ ma pháp vân vân nữa.
Diệp Lam Vũ hồi đáp.
- ?
Hiên Viên Băng ngây người ra, nàng còn tưởng rằng đám người Diệp Lam Vũ cũng sẽ đi cùng, không ngờ chỉ có một mình Diệp Lãng thôi.
Nàng cũng không biết sau khi Bài Vị Tái chấm dứt, tất cả đệ tử còn có thể ở lại chừng một tháng, trong một tháng này bọn họ sẽ trao đổi cùng nhau, trao đổi về những mặt mình cảm thấy hứng thú cùng người khác.
Mà đồng thời nương theo đợt trao đổi này cũng là cơ hội mà thế lực khắp nơi mượn sức nhân tài, bọn họ sẽ bắt lấy những nhân tài có tiềm lực nhưng lại không thuộc về bất cứ thế lực nào, đương nhiên cũng sẽ đưa ra rất nhiều điều kiện tốt.
Bất quá lần này cử hành ở Thánh Thành nên họ cũng không dám làm càn, chỉ điệu thấp tiến hành.
Mà cùng lúc đó dường như Thánh Thành cũng có trao đổi, trao đổi ở các phương diện, tất nhiên chỉ về kỹ thuật thôi, không có bất cứ hành động chào mời gì.
Mặc kệ nói gì thì nói, tất cả đều không quan hệ tới Diệp Lãng, Diệp Lãng không có chút hứng thú nào với việc này, hắn chỉ muốn nhanh chóng đến Hổ tộc bộ lạc, lần này hắn quyết định đến đó trước rồi tính, nếu không sẽ có thể bị chuyện khác làm trì hoãn.
- Nhớ rõ cố gắng chiếu cố chính mình, thay chúng ta chào hỏi Thái Nhã, tốt nhất mang Thái Nhã về luôn, có nàng ở bên cạnh ngươi thì chúng ta sẽ an tâm hơn một chút!
Đây là lời Diệp Lam Vũ nói với Diệp Lãng trước khi chia tay.
- Đã biết, ta sẽ!
Diệp Lãng gật gật đầu, sau đó liền đi vào xe ngựa, chuẩn bị lại thăng cấp cho Tiểu Nhị một chút.
Đường xá xa xôi, không tìm việc gì làm thì Diệp Lãng sẽ thực nhàm chán, mà gần nhất đọc một ít sách của Thánh Giáo làm Diệp Lãng chiếm được một ít dẫn dắt, muốn thí nghiệm trên người Tiểu Nhị một chút.
Mà hành vi này của hắn bị xa phu lầm tưởng là hắn làm việc cẩu thả gì với Tiểu Nhị, bất quá xa phu cũng không có ý tưởng đặc biệt gì, hai người họ làm gì là chuyện của họ, đâu liên quan đến mình, mình chỉ cần làm tốt bổn phận là được rồi.
Cũng khó trách xa phu sẽ hoài nghi, khi Diệp Lãng thăng cấp cho Tiểu Nhị, cởi sạch y phục của nàng, hình ảnh kia rất xinh đẹp làm người ta miên man bất định.
Đương nhiên xa phu không nhìn thấy thân thể Tiểu Nhị, hắn chỉ nhận ra từ một ít phương diện mà thôi.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vnKhi giúp Tiểu Nhị thăng cấp, Diệp Lãng rất tập trung, không làm chuyện gì khác, dọc đường cũng bình yên vô sự đi đến lãnh địa của Thú nhân, băng qua các bộ lạc, ngày càng đến gần Hổ tộc.
Diệp Lãng cũng không biết chuyện mình rời khỏi Thánh Tành làm nhiều người cảm thấy ngoài ý muốn bởi trước đó không có chút dấu hiệu gì cả, rất nhiều người đều tiếc nuối mình không có cả cơ hội đưa tiễn, không biết lần tiếp theo nhìn thấy Diệp Lãng là bao giờ nữa!
Trong đó có cả Quang Minh Y Sư, có cả Quang Minh Luyện Kim Thuật Sĩ, còn có cả Quang Minh Kỵ Sĩ vân vân, mà đồng thời sinh khí nhất chính là mấy thiếu nữ.
- Tên tiểu đệ đáng chết này, ngay cả đi cũng không báo trước cho ta 1 tiếng, tam muội cũng vậy, cũng không nói chút nào, thật đúng là không để Nhị tỷ ta vào mắt mà!
Nhị tỷ rất căm tức việc này.
- Đúng vậy, không nói tiếng nào, sau này ta sao có thể tìm được lông chim của ta…
Mia ở bên cạnh khẽ cắn môi nói.
- Cái gì? Đồ lưu manh kia đi rồi?
Khi Phi Phi nhận được tien này ngây người một chút, sau đó vẻ mặt nổi giận nói:
- Chúng ta còn chưa tính sổ xong mà hắn cứ vậy bỏ đi? Lần sau nhất định không buông tha hắn!
- Công tử đi rồi?
A Nhĩ Ôn ở Mơ Hồ Đường hỗ trợ cũng ngẩn người ra, trong lòng ngổn ngang, nghĩ không biết bao giờ mới gặp lại được Diệp Lãng, mà nàng cảm thấy hi vọng này quả thật rất xa, rất xa…
Hôm nay Diệp Lãng cũng như bình thường, lên xe ngựa lập tức chạy đi, bất quá hôm nay khác thường một chút, công tác thăng cấp cho Tiểu Nhị đã xong, bây giờ Diệp Lãng không có việc gì để làm.
- Thật nhàm chán, sao vẫn chưa tới chứ… Sửa sang công cụ lại vậy…
Diệp Lãng lấy ra luyện kim công cụ, bắt đầu kiểm tu, hơn nữa tiến hành thăng cấp nếu được để giết thời gian.
Ngay khi Diệp Lãng đang nhàm chán, xe ngựa đột nhiên không dấu hiệ dừng lại…
- Chuyện gì vậy?
Diệp Lãng mở cửa sổ ra, muốn biết chuyện gì xảy ra, mà khi hắn vừa mở cửa sổ liền phát hiện một đám Thú Nhân đang vây quanh xe ngựa mình.
Đàn Thú Nhân cũng không giống như chỉ có một bộ tộc mà lẫn lộn rất nhiều bộ tộc ở trong, tuy rằng chủng tộc khác nhau nhưng đều có chung một đặc điểm là rất cường tráng.
Những Thú Nhân cường tráng này muốn làm gì? Cướp bóc sao?
Tình hình này làm người ta rất dễ liên tưởng đến chặn đường cướp bóc, tuy rằng Thú Nhân rất ít có cường đạo nhưng không có nghĩa là không có.
Chẳng lẽ Diệp Lãng không hay ho như vậy, lại gặp cường đạo?
- Xin hỏi, các ngươi có chuyện gì không?
Diệp Lãng đi xuống xe ngựa, rất có lễ phép hỏi, mặc kệ đối phương là ai thì trước tiên cũng phải biết rõ thân phận cùng ý đồ của đối phương đã.
- Xin lỗi, vị công tử nhân tộc này, chúng ta đang cử hành một lần hội nghị ở phía trước nên người không liên quan không thể tiến vào, mời chờ ở đằng kia vài ngày, sau khi hội nghị chấm dứt thì mọi người có thể đi vào.
Thú nhân này rất có lễ phép đáp lời.
Lời Thú Nhân làm cho xa phu khẳng định được một chuyện, hóa ra Thú Nhân này cũng không phải cường đạo, có điều mình rất không hay ho gặp phải Thú Nhân hội nghị nên muốn đi là không thể.
Xa phu cũng có nghe qua Thú Nhân hội nghị, cách mấy năm Thú Nhân Bộ Lạc lại cử hành một lần hội nghị, nói chuyện về vấn đề giữa bọn họ.
Hội nghị này đều là theo khu vực, đến bây giờ còn chưa thấy toàn bộ Thú Nhân bộ tộc hội nghị cùng một chỗ!
Muốn cho toàn bộ Thú Nhân tụ tập cùng một chỗ thì chỉ có một khả năng đó là trăm năm một lần, trong Thú Thần Tế Điển, lúc đó tất cả các tù trưởng đều sẽ xuất hiện ở Thú Thần Chi Thành trong truyền thuyết.
Vì sao nói là trong truyền thuyết? Đơn giản là những ngoại tộc khác không có ai biết vị trí của Thú Thần Chi Thành cả, chưa từng có ai đi đến đó.
Cho dù là Thú Nhân cũng chỉ có một phần nhỏ biết Thú Thần Chi Thành ở đâu, hơn nữa vẫn bảo thủ bí mật, không cho những người khác biết vị trí này.