Thời gian cứ chậm rãi trôi, có vài người vẫn
"giấy trắng"...
"Đã đến giờ rồi, ký tên các ngươi vào, giấy trắng cũng vậy!" Diệp Lãng đứng dậy, cũng an bài thị vệ làm việc.
Rất nhanh sau đó thị vệ đã thu tất cả
"bài thi" của mọi người lại, mặc dù những người này thực không tình nguyện, bất quá ở đây nhiều người như vậy, cũng không tốt có
"động tác" gì.
"Thất ca, bài thi của ngươi và Thất tẩu tương lai là giấy trắng." Diệp Lãng nhìn bài thi đầu tiên là bài thi của Thất tẩu tương lai hắn.
"Ta biết! Ngươi cũng không cần nói thẳng ra như vậy!" Thất ca nghiến răng, ít nhiều có điểm
"ngứa", là người đầu tiên bị điểm danh, tin tưởng ai cũng khó chịu, ít nhiều cũng sẽ hận Diệp Lãng.
"Sao không nói chứ, đáp không được cũng không có nghĩa là có vấn đề a." Diệp Lãng thực tùy ý nói, sau đó tiếp tục xem thử ai giấy trắng đều gom lại một cục...
Lúc đó, đám người kia mặt đều đỏ hồng, trong lòng không hẹn mà cùng muốn tiến hành một lần
"giáo dục khắc sâu" với Diệp Lãng, đương nhiên, đây cũng chỉ là nghĩ muốn thôi...
"Các ngươi, cũng đến bên kia đứng đi, còn lại..." Diệp Lãng lại bảo những người trả lời dưới ba đạo đề qua kia đứng.
"Quả nhiên không hổ là hoàng cung, nhân tài đông đúc, vậy mà còn có người có thể vượt qua được năm đạo đề." Diệp Lãng nhìn nhìn những người còn lại, kết quả này tựa hồ nhiều hơn một chút so với sự tưởng tượng của hắn.
"Có năm người trả lời hơn mười cái, nhân tài a... Di, đây là? Triệu Nhã Nhu, trả lời toàn bộ? Nữ nhân đáng sợ này là ai?" Diệp Lãng thật bất ngờ phát hiện có đến năm người trả lời quá mười cái, mà nhất là Triệu Nhã Nhu này lại trả lời toàn bộ.
"Cái gì mà đáng sợ? Nhã Nhu là Bát muội, là người xinh đẹp nhất, nhu thuận thông minh nhất trong đám tỷ muội chúng ta, không nghĩ đến đề mục khó như vậy mà nàng có thể trả lời hết được." Thất công chúa tiếp lời.
"Bát muội? Chính là Bát công chúa?" Diệp Lãng hỏi.
"Ừ, ngươi biết nàng mà, ngươi còn khi dễ qua nàng nữa." Thất công chúa gật đầu nói.
"??" Diệp Lãng có chút mơ hồ, mình khi dễ Bát công chúa hồi nào?
"Lúc trước ngươi..." Thất công chúa nhắc nhở, đó cũng là chuyện trước kia, nhớ rõ hay không cũng không sao cả.
"Diệp Lãng, ngươi quên ta sao?" Bát công chúa Triệu Nhã Nhu đi đến trước mặt Diệp Lãng, lấy ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn Diệp Lãng.
Diệp Lãng nhìn Triệu Nhã Nhu một chút, sau đó cố ý né ra một chút, kéo kéo tay Thất công chúa, nhỏ giọng nói:
"Về sau chú ý một chút, đừng gần gũi với nàng quá, nàng thật sự đáng sợ đấy!""..." Triệu Nhã Nhu và Thất công chúa đều ngẩn người, không nghĩ tới Diệp Lãng sẽ có hành động như vậy.
"Ngươi làm sao vậy, bất quá chỉ là trả lời đề mục của ngươi mà thôi, có cái gì đáng sợ?" Thất công chúa không rõ hỏi:
"Chẳng lẽ là vì nàng thông minh hơn ngươi sao?""Tiểu Thất, có một ít vấn đề cũng không phải trả lời càng nhiều càng tốt... Mấy vấn đề này, nếu không phải ta biết trước đáp án, rất có thể một cái ta cũng không trả lời được." Diệp Lãng nhẹ giọng nói, mà thanh âm của hắn chỉ có Diệp Lam Vũ và Thất công chúa có thể nghe rõ, những người khác nhiều nhất chỉ có thể nghe thấy đại khái mà thôi.
"??" Thất công chúa và Diệp Lam Vũ thực không rõ,
"Đệ đệ < Diệp Lãng >, có phải ngươi lại giả vờ ngớ ngẩn hay không?""...""Mặc kệ các ngươi! Hoàng Thượng, chuyện người muốn ta cũng làm rồi, tiếp theo tự người xử lý đi, ta đi trước!" Diệp Lãng vỗ vỗ tay, chuẩn bị chạy lấy người.
Chuyện đã đến mức này, kỳ thật không liên quan gì đến Diệp Lãng nữa, kết quả tự Hoàng Đế sẽ thống kê ra, tuy rằng hắn cũng không thực hiểu mấy vấn đề này của Diệp Lãng rốt cuộc là cái gì, nhưng bất quá cũng chỉ là một cái tham khảo mà thôi, cũng không phải thật sự là chỉ tiêu trọng yếu quyết định người thừa kế.
Bất quá, lúc này, đột nhiên ma xui quỷ khiến thế nào Hoàng Đế đột nhiên hỏi một câu -
"Diệp Lãng, ta muốn hỏi ngươi một vấn đề.""?? Cái gì?""Nếu cho ngươi lựa chọn người thừa kế trong đám nữ nhân này của ta, ngươi sẽ lựa chọn ai?" Hoàng Đế đột nhiên hỏi ra một câu hỏi làm mọi người kinh ngạc, tuyệt đối không ai nghĩ rằng hắn sẽ hỏi Diệp Lãng một câu hỏi như vậy.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Lãng, muốn biết đáp án của hắn là gì, tuy rằng đáp án này có lẽ không có bao nhiêu tác dụng, bất quá cũng làm cho người ta chú ý.
"Nếu cho ta chọn, ta sẽ lựa chọn một cái trong bọn họ." Ra ngoài suy nghĩ của mọi người, hắn lại chỉ vào những người không trả lời được câu nào.
Là thiên vị sao?
"Đừng nghĩ rằng ta thiên vị ai, đây chỉ là sự lựa chọn của ta, tuy nhiên ta lại biết những người này lại càng thích hợp làm vua một nước hơn." Diệp Lãng lại chỉ vào những người trả lời được chừng mười câu.
"??" Lần này, tất cả mọi người đều không hiểu, mà càng làm cho người ta khó hiểu là --
"Mà nàng, là người duy nhất ta cảm thấy không được, nàng tuyệt đối không thích hợp làm người kế thừa ngôi vua!!" Diệp Lãng chỉ vào một người, một người duy nhất trả lời được tất cả vấn đề - Triệu Nhã Nhu!!
Điều này làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy ngoài ý muốn, hắn cảm thấy người trả lời chừng mười câu thích hợp, lại loại bỏ người trả lời được tất, điều này làm cho người ta không thể hiểu được rốt cuộc đề mục của Diệp Lãng có cái tiêu chuẩn gì nữa!
"Diệp Lãng!!" Triệu Nhã Nhu cắn răng nhìn Diệp Lãng. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Hoàng Thượng, nàng làm ta sợ, ta đề nghị ngươi giết nàng đi để tránh hậu hoạn vô cùng!" Diệp Lãng chỉ vào Triệu Nhã Nhu, rất trực tiếp nói ra ý nghĩ trong lòng.
"..."Toàn trường lại trầm mặc một lần nữa. Có ai đi nói như vậy không? Bảo một phụ thân giết con gái của mình, hơn nữa lại không có một cái lý do nào.
"Diệp Lãng, sao ngươi lại giả ngu nữa vậy, Bát muội, ngươi không cần quan tâm đến hắn, hắn là một tiểu ngu ngốc." Thất công chúa lập tức kéo Diệp Lãng.
"Ta chỉ nói sự thật, sau này các ngươi sẽ biết." Diệp Lãng rất vô tội nói, mình cũng không có nói sai cái gì.
"Đề mục của ngươi rốt cuộc tiêu chuẩn gì?" Hoàng Đế bắt đầu hỏi vấn đề quan trọng nhất.
Rốt cuộc đề mục của Diệp Lãng là cái gì?
"Nhà có ba mẹ con, khi mẫu thân qua đời, trong lễ tang, muội muội nhìn thấy một công tử quý tộc làm công tác tang lễ liền nhất kiến chung tình. Mà một tháng sau, muội muội lại giết tỷ tỷ, vì sao?"...
"Ngày xưa, có một công chúa xinh đẹp bị Vu Sư nguyền rủa, bất tỉnh trong một tòa thành. Nghe nói chỉ có thâm tình của một vị vương tử mới có thể hôn tỉnh công chúa. Sau đó, một vị vương tử rất tuấn tú công thành cứu công chúa. Nhưng mà, hắn vừa hôn tỉnh công chúa xong liền bị công chúa giết chết, vì sao?"...
Hiểu chưa, đề mục của hắn toàn bộ là thí nghiệm tâm lý phản nghịch, người trả lời càng nhiều, tâm lý sẽ càng biến thái! Mà Triệu Nhã Nhu lại trả lời hết tất cả, tuyệt đối là biến thái trong biến thái!