LUYỆN KIM CUỒNG TRIỀU


- Không, không có gì!

Athena từ từ nói, nàng biết dù Diệp Lãng có nghe được cũng không hiểu chứ huống gì hắn nghe không rõ.

- Dọn dẹp một chút!

Diệp Lãng cũng không thèm để ý, lắc lắc tay rồi bắt đầu thu thập phòng ở, mà phương pháp thu thập của hắn hơi đặc biệt, hắn lợi dụng luyện kim thuật biến tất cả những thứ bị tàn phá trở về như cũ.

Chi cần đồ vật còn đó thì hắn đều có thể biến trở về như cũ, bất quá đây chi là mặt ngoài, biến hóa ở bên trong thì hắn không thể khống chế, trừ phi thứ này là chính bản thân hắn, hắn rất quen thuộc.

- ?!

Athena ngơ ngác nhìn một màn thần kỳ này, đến bây giờ nàng còn không biết Diệp Lãng là một luyện kim thuật sĩ, cho dù biết nàng cũng không ngờ Diệp Lãng có thể làm được điều này.

Nàng từng nghe nói qua chồ thần kỳ của luyện kim thuật, trên lý luận có thể biến hóa gì gì đó, tuy không thể trống rỗng biến ra đồ vật này nọ, cần dùng tài liệu nhưng chỉ riêng cái biến hóa này đã là giấc mơ tha thiết của rất nhiều người rồi.

Mà Diệp Lãng đang hoàn mỹ bày ra loại biến hóa này, đương nhiên cũng không phải nói người khác không làm được điều này, điểu này vẫn khá dễ, đại bộ phận luyện kim thuật sĩ đều có thể làm được.

Chẳng qua làm được thì làm được nhưng tùy tay thi triển như Diệp Lãng thi không nhiều lắm!

- Thiếu gia, ăn mì!

Lúc này Hổ Nữ đã đi ra, cũng không kinh ngạc như Athena, tựa hồ chưa có gì phát sinh cả, giống như cũng không phát hiện gia cụ của mình đã biến về như cũ.

- Này, đây là?

Tương đối với Hổ Nữ mà nói, Athena cảm thấy phản ứng của Thái Dã mới là bình thường, nhìn bộ dáng giật mình, cái miệng nhỏ nhắn có thể nhét cả quả trứng vào của nàng là biết.

- Ăn mì...

Diệp Lãng nghe thấy ăn mì lập tức chạy đến ăn, mặc kệ những chuyện khác, bất quá dường như cũng không có chuyện của hắn...

- Athena, đây là sao? Vừa rồi không phải mấy thứ này đều hỏng sao? Chẳng lẽ ta đang nằm mơ?

Tiểu miêu nữ rất mê hoặc hỏi. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

- Đúng vậy, ngươi không nằm mơ, đều hỏng!

Athena nói.

- Vậy sao bây giờ...

Trên đầu tiểu miêu nữ đầy dấu chấm hỏi.

- Là thiếu gia dùng luyện kim thuật biến trở lại như cũ, cái này không khó với hắn!

Athena còn chưa nói gì, Hổ Nữ đã trả lời thay nàng, mà lời của Hổ Nữ cũng làm cho Athena hiểu vì sao Hổ Nữ không kinh ngạc, hóa ra là nàng biết chuyện gì xảy ra rồi.

- Ừ...

Tiểu miêu nữ xem như hiểu được, suy nghĩ một lúc sau liền ăn mì với Diệp Lãng, bụng nàng cũng có chút đói, vừa rồi đứng ngoài chờ cũng khá lâu.

Cứ như vậy, một hình ảnh rất khó gặp xuất hiện trong căn phòng này, bốn người nguyên bản không thể tụ lại cùng chỗ ngồi lại ăn mì, nhất là ba nữ tử trong đó, mới hôm qua thôi các nàng còn là đối thủ của nhau, cho dù chấm dứt diễn tập cũng sẽ không tụ lại một chỗ.

Hiện tại cũng vì quan hệ với Diệp Lãng mà ngồi cùng nhau, hơn nữa ăn mì cùng Diệp Lãng, tuy rằng trước đó không thoải mái nhưng ít ra khi ăn vẫn rất hòa thuận.

Trong phòng nghị sự, một đám người khác đang hưởng dụng cơm trưa, cơm trưa này ăn cũng trễ, đơn giản là trước đó mấy người tranh cãi rất kịch liệt nên mới trễ.

Mà mấy nhân vật mấu chốt họ thảo luận vẫn còn đang ăn mì, tuy không gian khác nhau nhưng cũng coi như cùng ăn trưa.

- Mấy người Thái Nhã chưa tới à?

Nhân vật trọng yếu kia ngẩng đầu hỏi.

- Còn chưa tới!

Người bên cạnh lập tức hồi đáp.

- Mấy nha đầu này đang làm cái quỷ gì, một người là từ hôm qua đã không đến, hai người khác đi gọi cũng không quay về nữa!

Đối với việc này, nhân vật trọng yếu có điểm đau đầu, mà hắn cũng chỉ đau đầu một hồi liền lập tức tập trung vào những chuyện khác.

Tuy rằng mấy người Thái Nhã là nhân vật mấu chốt của cuộc tranh luận nhưng cũng không nhất thiết phải trình diện! Ít nhất trước khi có kết quả, các nàng có ở đây hay không cũng không phải quá quan trọng.

Sau khi ăn cơm trưa, có người lập tức kéo mọi người vào trong tranh luận...

- Lần này là bên xanh chiến thắng nên đám người Thác Mã Tư, Athena hẳn là có tư cách này!

- Không, ta không đồng ý! Tuy bên xanh chiến thắng nhưng đó là vì Athena bắt người đến uy hiếp tiểu hổ nữ Thái Nhã, nếu không phải vậy thì bên xanh cũng đã thua rồi..." Người này vừa nói xong, một người khác liền phản đối.

- Đừng quên trước đó là bên xanh chiếm ưu thế, nếu không có thần uy của tiểu hổ nữ thì cũng là bên xanh thắng lợi, cho nên không cần nghi ngờ năng lực bên xanh!

- Ngươi cũng đừng quên sở dĩ bên xanh chiếm ưu thế là vì có "thiếu gia" nhân tộc kia hỗ trợ!

- Hỗ trợ thì sao, trong chiến tranh, chỉ cần ngươi có thể mời đến sự trợ giúp thì dù có đến từ bên ngoài cũng không có vấn đề gì cả, chúng ta chỉ cần kết quả!

- Kết quả, nếu chỉ cần kết quả thì lần diễn tập này còn ý nghĩa gì? Lần này chủ yếu là xem năng lực của mỗi người...

Hai bên lại bắt đầu kịch liệt khắc khẩu, mà không cần giải thích nhiều, nhìn là biết bọn họ đại biểu cho hai bên xanh đỏ, tiếp tục cuộc chiến...

Bất quá ngoài hai trận doanh này, trong phòng nghị sự này còn một bên đứng ở trung lập, bọn họ chính là những người quyết định đến chuyện này, đồng thời cũng là đối tượng được hai bên cố gắng mượn sức.

Đương nhiên bên trung lập này cũng thuộc loại trọng tại, bọn họ sẽ lấy quan niệm khách quan, trung lập nhất để phân tích, bọn họ chỉ nói sự thật, sẽ không bị bất cứ bên nào mượn sức.

- Lần này chúng ta chỉ cần tuyển ra những người ưu tú nhất, cũng không nhất định phải là bên thắng nên các ngươi hãy báo tên những người có tư cách ra, sau đó lại thảo luận những người cuối cùng được chọn!

Quyền uy trọng tài nói.

- Athena, Thác Mã Tư, Miêu tộc Thái Dã...

Bên xanh lập tức đưa ra trận doanh của mình, còn về trận doanh của đối phương thì tất nhiên không đề cập đến.

Mà bên đỏ cũng tương tự, cũng tuyển ra những người ưu tú nhất của mình, cũng không có bất cứ ai thuộc loại trận doanh đối phương.

Bên trung lập cũng đã sớm nghĩ đến tình huống này, mà tựa hồ bọn họ cũng muốn nhìn xem nên mới không buông tha cho những người ưu tú.

Có điều làm bọn họ đau đầu là, sau khi tuyển ra, hai bên lại bắt đầu khắc khẩu bời vì thật sự không thể nào chọn ra một cái đội hình cân bằng cho cả hai bên, không phải bên đỏ nhiều một chút thì là bên xanh nhiều một chút.

Lại lâm vào cãi nhau...

- Các ngươi đang ồn ào gì vậy?

Một thanh âm mang theo một ít mê hoặc vang lên, rõ ràng truyền vào lỗ tai tất cả những người trong này...

Bình luận

Truyện đang đọc