- Ưm?
Tuy Hổ Nữ đang ngủ, hơn nữa rất quen thuộc với cảm giác này nhưng động tác này cũng làm nàng có dấu hiệu tỉnh lại, nếu lúc này không phải nàng quá mệt mỏi thì tin rằng đã tỉnh.
Ừ, hẳn là quá mệt mỏi, đừng quên trước đó nàng vẫn đầu nhập vào trong
"chiến tranh", vì chỉ huy nên vốn rất ít nghỉ ngơi, hơn nữa cuối cùng còn tự lên sâu khấu, tiêu hao thể lực rất nhiều.
Sau đó nàng cũng không nghỉ ngơi, vẫn nói chuyện cùng Diệp Lãng làm nàng trở nên rất mệt mỏi!
Mà có lẽ vì vậy nên nàng thích ngủ trong lòng Diệp Lãng, cảm giác này làm nàng không muốn tỉnh lại, muốn vẫn tiếp tục ngủ như vậy...
Có điều...
- Hố Nữ, dậy đi, nắng đến tận mông rồi kìa!
Diệp Lãng hoàn toàn không hiểu phong tình, trực tiếp lay lay Hổ Nữ, đánh thức nàng dậy.
- Đã trễ vậy cơ à, thiếu gia ngươi chờ chút, ta đi chuẩn bị nước rửa mặt cho ngươi...
Hổ Nữ tỉnh lại, nhìn đồng hồ liền chuẩn bị đi ra ngoài, nàng hoàn toàn không tức giận gì với Diệp Lãng cả.
Cho dù khi nàng muốn ngủ nhất, bị Diệp Lãng quấy rầy cũng không phát giận huống chi bây giờ đã ngủ no rồi.
- Chi...
Khi Hồ Nữ mở ra cửa phòng, lúc đó nàng ngây người ra một chút, đơn giản là nàng nhìn thấy tình huống bên ngoài có điểm không phản ứng kịp.
Nàng đang mê hoặc, đây là căn phòng quen thuộc của nàng sao?
- Làm sao vậy?
Diệp Lãng phát hiện Hổ Nữ không phản ứng liền chạy tới, hắn không bị chuyện trước mặt mê hoặc, chỉ nói:
- Không có gì cả a, Hổ Nữ sao ngươi đứng ngây ra vậy?
- Không có gì...
Hổ Nữ có điểm vô lực nói, tình huống này cũng gọi là không có gì, phỏng chừng cũng chỉ có ngươi mới nói ra được, cũng chỉ có ngươi mới không phát hiện sự biến hóa này. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLĐây vẫn là căn phòng cũ, có điều trong một đêm bị phá hỏng rất nhiều thứ, như bị cường đạo cướp sạch vậy!
- Đây rốt cuộc là chuyện gì? Sao ta ngủ say như vậy, bên ngoài xảy ra chuyện lớn như vậy mà ta còn ngủ...
Không chỉ nghi hoặc tình huống trước mặt, đồng thời nàng cũng âm thầm kinh tâm, mình đúng là quá mất cảnh giác đi.
Kỳ thật cũng không trách Hổ Nữ không có tính cảnh giác được mà là hết thảy thoạt nhìn động tĩnh rất lớn, kỳ thật chỉ là chuyện trong nháy mắt, đồng thời cũng có người cố ý áp chế động tĩnh, sợ đánh thức người bên trong.
Còn không chờ Hổ Nữ nghĩ lâu, đã có thanh âm truyền vào tai hai người họ:
- Quả nhiên hai người các ngươi ở bên trong, cô nam quả nữ, các ngươi cảm thấy không có vấn đề sao?
Nhìn lại theo thanh âm, Hổ Nữ nhìn thấy một con hồ ly đứng đẳng xa, ừ, chính là một con hồ ly!
- Athena, các ngươi đến nhà ta làm gì?
Hổ Nữ có điểm khó chịu nói, con hồ ly này là Athena, mà trải qua chuyện nàng
"bắt cóc" Diệp Lãng, Hổ Nữ liền không có hảo cảm gì với các nàng.
Mà Athena cũng không phải đến một mình, bên cạnh nàng còn có Miêu tộc Thái Dã!
- Ây, Thái Dã cũng ở à, các ngươi sớm!
Diệp Lãng cười chào hỏi, hắn cũng không có gì phản cảm với hai người, ngược lại có hảo cảm với Thái Dã, tuy rằng rất ít.
- Còn sớm nữa...
Athena cùng Thái Dã đều có điểm vô lực, khi các nàng đến đây đúng là sớm nhưng bây giờ thì hết sớm rồi!
- Thiếu gia, sao ngươi còn khách khí với các nàng như vậy, về sau không cần để ý đến các nàng, các nàng cũng không phải người tốt gì.
Hổ Nữ biết Diệp Lãng trì độn, biết đôi khi hắn bị người tính kế nhưng vẫn không phát hiện.
- Nhưng mà các nàng cũng không phải người xấu a!
Diệp Lãng ngơ ngác hồi đáp.
Những lời này nghe vào trong tai hai người Athena tựa hồ khác với Hổ Nữ!
Athena cho rằng Diệp Lãng giải thích cho các nàng, nói các nàng là người tốt, không phải xấu tất nhiên là tốt!
Đương nhiên rất nhanh hai người hiểu được ý của Diệp Lãng, tuy không có làm thấp đi nhưng cũng không ca ngợi!
Hổ Nữ gật gật đầu nói:
- Ừ, cái này thì không sai, các nàng không tính là người xấu, chỉ thuộc cái loại không tốt thôi!
Athena nhất thời nghẹn lời, nàng không có cách nào phản bác với lời đánh giá này bởi đối phương không nói mình là người xấu đã tốt lắm rồi.
- Tuy rằng lần chiến tranh này chỉ là diễn tập, ta cũng biết ngươi sẽ không thương tổn thiếu gia nhưng với việc ngươi lấy thiếu gia làm con tin thì nơi này không chào đón các ngươi, các ngươi hay là rời đi a!
Hổ Nữ hạ lệnh trục khách, có thể nàng sẽ nhớ chuyện này cả đời, ân oán giữa nàng và Athena sẽ không hóa giải một cách đơn giản như vậy được.
Nếu Athena dùng thủ đoạn hèn hạ hơn nữa cũng được, cho dù nhằm vào nàng cũng được, chỉ cần không liên lụy đến Diệp Lãng thì nàng cũng không thù dai như vậy.
Diệp Lãng chính là nghịch lân của nàng, nàng không cho phép bất cứ ai đụng vào một chút!
- Nếu ngươi đã biết điểm này thì sao còn dễ dàng buông tha như vậy, chẳng lẽ hắn quan trọng với ngươi đến vậy sao?
Athena lại một lần nữa hỏi, nàng càng nghĩ càng không hiểu về vấn đề này.
Lúc trước trong kế hoạch của nàng, nàng muốn nói chuyện điều kiện với Hổ Nữ, nàng cảm thấy Hổ Nữ sẽ không tiếp thụ điều kiện như vậy, sẽ cò kè mặc cả, có điều không ngờ Hổ Nữ lại không nói hai lời đáp ứng, không có gì do dự.
- Vấn đề này sau này ta không muốn trả lời nữa, ta sẽ không để thiếu gia chịu một chút ủy khuất nào, cho dù một chút cũng không thể!
Hổ Nữ lãnh đạm nói, mà khi nói chuyện nàng đã chuẩn bị xong nước rồi, hầu hạ Diệp Lãng rửa mặt, sửa sang cách ăn mặc...
...
Athena trầm mặc, lời của Hổ Nữ làm nàng có rất nhiều cảm xúc, hiện tại ít nhiều nàng có thể hiểu được địa vị của Diệp Lãng trong lòng Hổ Nữ, chỉ có hơn chứ không kém so với mình tưởng tượng.
Mà nàng không rõ vì sao Hổ Nữ từng làm nữ nô của Diệp Lãng lại có cảm tình với hắn đến như vậy, mà đồng thời bây giờ nàng còn đi hầu hạ hắn.
- Sao các ngươi còn không đi?
Hổ Nữ hầu hạ Diệp Lãng xong, phát hiện Athena cùng Thái Dã còn ở một bên ngẩn người, Athena thì suy nghĩ, Thái Dã thì nhìn về phía bên này ngẩn người ra.
Hổ Nữ cũng không để ý, nàng cho rằng Thái Dã đang hâm mộ mình bởi Thái Dã trải qua gần như giống mình nhưng nàng lại gặp Diệp Lãng, Thái Dã gặp chủ nhân khác, khác biệt như một cái trên trời một cái dưới đất vậy.
Trên thực tế quả thật Thái Dã đang so sánh, nhưng không chỉ về gặp gỡ mà còn phương pháp hầu hạ của hai người, nàng cũng từng làm nữ nô của Diệp Lãng vài ngày, cũng hầu hạ qua Diệp Lãng.
Trước khi gặp được Hổ Nữ, nàng cảm thấy mình đã hầu hạ Diệp Lãng rất hoàn mỹ nhưng bây giờ mới phát hiện nó cũng không hoàn mỹ!
Khó trách hắn luôn nhớ mãi không quên nàng, hơn nữa lần đầu tiên nhìn thấy liền nhận ra, tuy rằng nói trước đó hắn nhận sai người nhưng tựa hồ cũng không có chút ảnh hưởng gì...