MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NAM THỨ VẠN NĂM MAU YÊU TA!



Hạ Y trải qua ba tiết học cho đến giờ ra chơi, kiến thức này cô đã học qua nên bây giờ còn nhớ chút ít, nếu ôn lại thì cũng có thể dễ dàng nắm vững cấp kiến thức nguyên thân đang học.

"Tiểu Lạc, chúng ta xuống căn tin mua nước đi, sẵn mua một ít bánh ngọt nữa, cái bụng nhỏ này của mình không đợi được đến giờ trưa đâu!" Hạ Y vừa xoa xoa nơi mới phát ra mấy tiếng ọc ạch be bé vừa chu môi nói. Ái Lạc khẽ cười mắng cô là đồ tham ăn, nhưng cũng đáp ứng cùng cô đi đến căn tin.

Giờ phải làm sao để tình cờ gặp được nam phụ đây? Hạ Y thấy hơi khó xử, bấy giờ nghĩ đến hệ thống, lên tiếng gọi:


"Hệ thống, mi có thể xác định được phương hướng của nam phụ ở đâu không?"

\[Kí chủ chờ một chút, hệ thống đang dò.\] Hệ thống đáp lại Hạ Y, nhanh nhẹn sử dụng máy quét dò vị trí của Lưu Tử Luân.

\[Kí chủ, máy dò cho thấy mục tiêu đang đi về lớp cô, cách chừng 1 mét.\]

"Được, cảm ơn mi." Hạ Y bĩu môi, hừ, muốn tới đây để gặp Ái Lạc chứ gì, vẫn lo cho nữ chính cơ à. Xem ra nam phụ này cũng không phải nói buông là buông ngay, lúc này vẫn đang có tư tưởng vượt mức bạn bè với nữ chính.

Mà nếu thế thì quá tình cờ rồi, cô chỉ cần đi ra cửa lớp là có thể chạm mặt Lưu Tử Luân.

Hạ Y nghĩ xong, thong thả cùng Ái Lạc rời chỗ ngồi đi ra cửa, vừa đi vừa cố tình gợi chuyện rút ngắn thời gian để nam phụ tới đây đúng lúc.


\[Mục tiêu đã xuất hiện, độ hảo cảm đối với nguyên chủ hiện giờ là 5, thỉnh kí chủ cố gắng!\] Tiếng hệ thống máy móc vang lên.

Nam phụ rốt cuộc đã xuất hiện!

Hừ, nhưng chỉ mới 5 thôi sao? Còn chưa thể tính là quen biết nữa!

Thì, nguyên thân chỉ mới gặp qua Lưu Tử Luân vài lần, một lần trong bữa tiệc khi nữ chính gặp nam phụ và lần trước trong thư viện thôi, chưa phải là quen biết kia mà.

Đúng như dự đoán, ngay khi hai người vừa ra khỏi cửa lớp, chuẩn bị hướng đến phía nhà ăn thì một giọng nói trầm ấm vang lên sau lưng: "Tiểu Lạc!"

Ái Lạc theo đó quay lại nhìn, Hạ Y cũng đưa mắt về phía sau quan sát chủ nhân của giọng nói đó.


Quả nhiên, là nam phụ Lưu Tử Luân.

Dưới góc nhìn của một người phụ nữ công sở như Hạ Y, chỉ có thể vụng về nhận xét anh bằng hai từ: non và đẹp.

Khuôn mặt và cơ thể bởi vì còn đang trong giai đoạn phát triển nên có rất nhiều điểm chưa được đột phá hoàn toàn. Song nhìn chung vẫn toát lên vẻ đẹp tinh túy của một cậu sinh viên mười bảy tuổi.




Bình luận

Truyện đang đọc