MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NAM THỨ VẠN NĂM MAU YÊU TA!



Ái Lạc cúi thấp đầu, ánh mắt vô lực nhìn sàn nhà, trên người cô dính đầy thức ăn, khay cơm rơi trên đất, đồ ăn còn sót lại văng đầy ra sàn.

Lập tức, khắp nhà ăn trở nên xôn xao ồn ào, tiếng bàn tán của học sinh vang lên không ngớt, bởi vì Ái Lạc trong trường ai cũng biết là đều được cả hai nam thần yêu thích, không ít người ghen ghét đố kị với cô. Lúc này cũng thế, không có thương cảm, chỉ có khinh thường, tất thảy đều hướng Ái Lạc mà chỉ chỉ chỏ chỏ.


Lưu Tử Luân nghe Vưu Nhã nói xúc phạm Ái Lạc, sắc mặt liền đen lại, kích động đứng lên, định đi thẳng đến chỗ Vưu Nhã thì ở ống tay áo có gì đó nắm lấy có ý muốn ngăn anh lại. Anh nghi hoặc quay lại liền bắt gặp gương mặt nghiêm nghị của Hạ Y.

"Đừng qua đó." Hạ Y trầm giọng cản lại.

Lưu Tử Luân nghe thấy vậy, nhíu mày càng sâu, âm u nhìn cô.

Sắc mặt Hạ Y không đổi, vẫn nghiêm túc đối mắt với Lưu Tử Luân, bàn tay nắm ống áo anh càng chặt hơn.

\[Kí chủ, cô làm vậy liệu độ hảo cảm có bị giảm đi không?\] Hệ thống lo lắng hỏi, kí chủ của nó dùng bộ mặt như sắp chết nhìn mục tiêu. Haizz, mới chỉ được một chút hảo cảm, nếu bây giờ cô lại làm loạn, đảm bảo với tính cách của anh, mười phần thì đến tám phần sẽ mất thiện cảm ngay.


"Dù hảo cảm có bị giảm tôi cũng không để cậu ta qua đó!" Hạ Y bình thản trả lời hệ thống. Cô biết nếu anh qua đó thì sẽ chẳng có lợi gì cả, nam chính sắp xuất hiện rồi, nếu có thêm hắn nữa thì nam phụ như Lưu Tử Luân chắc chắn sẽ bị nữ chính gạt phắt qua một bên. Phũ phàng biết bao.

Cả cô cũng phải đắn đo một lúc mới quyết định không dùng tư cách là bạn thân qua đó đối chiến với nữ phụ phản diện, bởi vì cô sợ vừa phải ăn cẩu lương của nam nữ chính vừa nhìn thấy tiểu nam phụ nhà mình bị bỏ rơi. Cô đã không có thiện cảm vì hành động ểnh ểnh ương ương trong chuyện tình cảm của nữ chính rồi, lần này ra đó không khéo lại chán nản cô ấy hơn nữa.

Cho nên, lần sau phải đi tạ tội với nữ chính bằng cách khác mới được. Nếu không thì một lát nữa sẽ đến thăm cô ấy sau, chỉ cần đừng là lúc này.

"Vưu Nhã, chị đừng có nói bậy, tôi..." Ái Lạc nãy giờ im lặng nặng nề lên tiếng, cô vẫn luôn cúi gằm mặt, nên Vưu Nhã cùng mọi người không thể nhìn thấy khuôn mặt vặn vẹo tức giận của nữ chính cô.

"Đến lúc này rồi mà mày còn chối à!?" Vưu Nhã thật sự bị làm cho tức điên, tiến đến trước mặt Ái Lạc, vung tay chuẩn bị tát Ái Lạc một phát.


Lưu Tử Luân thấy không ổn, đang muốn giật tay mình ra khỏi Hạ Y thì một giọng nói băng lãnh vang lên.

"Dừng tay."




Bình luận

Truyện đang đọc