MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NAM THỨ VẠN NĂM MAU YÊU TA!



Thế mới nói, được làm nam phụ cũng phải là người có nét đẹp ‘dưới nam chính trên vạn người’ nha. Nếu đạt đến độ tuổi trưởng thành nhất định, chắc chắn sẽ là chàng trai sở hữu một loại mị lực hút người.

Hạ Y chăm chú nhìn Lưu Tử Luân, từ trong cuống họng đã nghe được tiếng nước miếng chảy ừng ực, cô vừa mới vớ được một tiểu thịt tươi ! Hớ hớ hớ!

Hệ thống đổ mồ hôi lạnh: \[Khụ! Kí chủ xin dừng cái suy nghĩ dê già đó lại, chú tâm công lược mục tiêu.\]


Lưu Tử Luân đứng nhìn hai nữ sinh trước mặt, theo thói quen nở nụ cười xã giao, dưới tia nắng vàng phản chiếu qua khung cửa sổ, ánh lên nét mặt dịu dàng ấm áp, làm mấy nữ sinh gần đó không nhịn được đưa mắt nhìn sang.

Nhưng mà Hạ Y tinh ý nhận ra, cô chỉ là người được hưởng ké. Vì sự dịu dàng trong nụ cười ấy là dành cho nữ chính Ái Lạc.

Đừng tưởng Lưu Tử Luân dễ gần, thật ra thái độ anh đối với mọi người chỉ được xem là giữ lễ, nữ nhân gần gũi với anh chỉ có nữ chính Ái Lạc, còn với những người khác đều sẽ chuyển sang chế độ đề phòng, thân thiện mà xa cách.

"Lưu Tử Luân? Sao cậu lại đến đây?" Ái Lạc cũng cười thân thiện đáp lại, thắc mắc hỏi.

"Mình đang tính vào thư viện, sẵn tiện đi ngang qua đây thăm cậu một chút." Lưu Tử Luân dịu giọng trả lời, đột nhiên cảm thấy như có ai đang nhìn chằm chằm vào mình, lúc này mới để ý đến Hạ Y. "Tiểu Lạc, đây là...?"

"A! Quên mất, giới thiệu với cậu, đây là Hạ Y, bạn thân của mình." Ái Lạc sực nhớ đến việc này, nhanh chóng giới thiệu với Lưu Tử Luân rồi quay sang Hạ Y, "Tiểu Y, đây là Lưu Tử Luân, bạn từ nhỏ của mình."

Hạ Y gật đầu tươi cười, đưa tay ra trước mặt Lưu Tử Luân, "Chào cậu, rất vui được làm quen. Sau này chúng ta làm bạn nhé!"


Lưu Tử Luân nhìn nhìn cô một hồi, không nhanh không chậm bình thản đưa tay ra gật đầu, "Chào cậu."

\[Tinh! Độ hảo cảm của mục tiêu đối với kí chủ \+20! Độ hảo cảm hiện giờ là 25!\]

Nghe tiếng hệ thống thông báo, Hạ Y nhoẻn miệng cười thầm, bước đầu tiên đã hoàn thành!

"Tử Luân, bọn mình tính xuống căn tin mua ít đồ, cậu đi theo không?"

"Không cần, mình cũng không có gì để mua hết." Lưu Tử Luân nghĩ ngợi một lúc mới quyết định từ chối.

"Vậy bọn mình đi đây. Đi thôi, Tiểu Y!" Ái Lạc gật đầu, xoay qua kéo tay Hạ Y rời đi.


Hạ Y lúc này còn đang tính toán sự kiện sắp xảy ra, có rảnh đâu mà nói này nói nọ, cứ thế tiếp bước đi theo Ái Lạc.

Đôi lời tác giả:

Cầu tym, cầu bình luận tương tác aaaa!!! \(ỌAỌ\)/ Các nàng tương tác ít quá Ka buồn TvT Không bạo chương nữa đâu\~\~\~






Bình luận

Truyện đang đọc