Màn kịch nhỏ/Châu Ánh Hi
Luân Đôn, ngày nắng.
Đây là tháng thứ ba kể từ khi Châu Ánh Hi và Lê Phù cắt đứt liên lạc.
Tận dụng những ngày rảnh rỗi hiếm hoi gần đây, Châu Ánh Hi gọi Đàm Tự đi Armani chọn bộ âu phục cùng mình.
Đàm Tự ngồi trên sofa màu đen, thấy Châu Ánh Hi thay một bộ âu phục đen tuyền đi tới trước gương, chất liệu tơ tằm thật sự tôn lên thân phận và khí chất quý phái của anh. Trong ấn tượng của anh ấy, cho dù là trang phục hàng ngày, Châu Ánh Hi tới bây giờ gần như chưa từng mặc màu đen tuyền.
“Cậu sao thế?” Đàm Tự hỏi.
Châu Ánh Hi giật giật ống tay áo: “Sao? Khó coi lắm à?”
“Không, rất đẹp.” Đàm Tự cảm thấy người bạn này của mình rất thú vị: “Có phải cậu lại tìm linh cảm từ Ins của Lê Phù không?”
Thấy Châu Ánh Hi chỉ nhìn gương không nói lời nào, anh ấy mở điện thoại ra. Quả nhiên, mấy ngày trước, anh ấy thấy Lê Phù gửi một tấm ảnh nam minh tinh Âu Mỹ, còn có một đoạn chú thích mê trai.
[Quả nhiên, đàn ông mặc âu phục màu đen là gợi cảm nhất.]
Đàm Tự ngước mắt, hai tay chống trên sofa đánh giá người đàn ông lẳng lơ trước mắt. Bởi vì cách không xa, anh ấy còn cố ý đá gót giày Châu Ánh Hi.
Châu Ánh Hi nhấc chân, nói: “Nói chuyện chính.”
Đàm Tự cố ý khiêu khích anh: “Tớ nói nè, lỡ như cậu về tới Hồng Kông, em gái Lê của cậu có người yêu rồi thì làm sao bây giờ?”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
“…”
…
10 phút sau, hai người quay lại bãi đỗ xe.
Châu Ánh Hi vừa ngồi vào trong xe, Đàm Tự ném chìa khóa xe, gõ cửa sổ xe.
Cửa sổ xe hạ xuống, Châu Ánh Hi hỏi anh ấy còn chuyện gì không?
Đàm Tự khom lưng ngồi vào trong xe, anh ấy nhíu mày: “Thầy Châu, kỹ thuật cơ bản học hành thế nào rồi?”
Châu Ánh Hi không muốn để ý đến anh ấy.
Phát hiện anh muốn đóng cửa sổ xe, Đàm Tự kịp thời dùng bàn tay chặn lại, tiếp tục trêu chọc: “Dựa vào năng lực học tập này của cậu, đoán chừng 7, 8 tư thế cũng không thành vấn đề, còn thiếu mỗi việc thực hành thôi.” Anh ấy không nhịn được khoanh tay, mỉa mai nói: “Em gái Lê đáng thương thật, sắp bị cá mập lớn ăn thịt rồi.”