NGOAN NGOÃN HỌC CÁCH LÀM CHỒNG EM

Nghe thấy câu hỏi của Hạc Tư Đằng, La Ngữ Tịch vẫn giữ vẻ ngoài điềm nhiên hỏi ngược lại: "Tại sao tôi phải giấu nhẫn anh?"



Ấn đường Hạc Tư Đằng hơi nhíu lại nghi vấn, thừa biết nhẫn cưới của anh làm rơi đang ở chỗ La Ngữ Tịch, càng hiểu cô chỉ đang cố tình làm khó dễ anh. Nhẫn nhịn vì chuyện lớn, anh dùng vẻ mặt xuống nước xin xỏ: "Trả lại tôi đi."



La Ngữ Tịch vờ thở dài một hơi phân vân, vu vơ ám chỉ: "Chẳng phải chúng ta sẽ sớm ly hôn sao? Anh lấy lại đeo làm gì?"



"Đương nhiên là để khỏi chọc tức cha rồi!" Hạc Tư Đằng lên giọng đáp, giây trước giây sau liền hạ giọng van nài: "Xin cô đó, trả nhẫn cho tôi đi."



La Ngữ Tịch hờ hững nhìn chỗ khác, không có ý để Hạc Tư Đằng đạt được mục đích quá dễ dàng.



Nhìn sơ qua ánh mắt có phần thâm sâu của cô, Hạc Tư Đằng rất nhanh hiểu được vấn đề. Anh cắn răng cam chịu, tỏ ra thua thiệt hỏi: "Cô muốn trao đổi gì?"



Ngay lập tức, khoé môi La Ngữ Tịch liền cong lên. Cô xoay đầu nhìn lại anh, không chút khách khí đáp: "Tôi muốn anh tự nấu bữa tối cho tôi mỗi ngày."



Thay vì bất mãn với sự đòi hỏi của La Ngữ Tịch, Hạc Tư Đằng cố tình cười hắt ra lớn tiếng, thái độ trở nên cực kỳ kiêu ngạo: "Vậy mà sáng hôm đó còn chê đồ tôi nấu, ăn một lần ghiền cả đời rồi chứ gì?"1



Biểu cảm La Ngữ Tịch chớp mắt đã biến thành cả bầu trời khinh bỉ. Cô nhếch một bên môi tỏ ý xem thường, thẳng thừng đánh đổ sự hống hách của người đối diện: "Anh chưa ngủ đã mơ rồi à?"



"Sao chứ?" Hạc Tư Đằng mở to mắt, đề phòng hỏi lại.



La Ngữ Tịch mỉm cười nhàn nhạt, từ tốn nói vào trọng tâm: "Tôi đang giúp anh thể hiện giá trị của một người chồng, kẻo sau này anh tái hôn sẽ bị vợ đánh vì không biết nấu cơm."



Thái độ Hạc Tư Đằng như đang cố kìm nén cơn giận, đáp lại một cách đầy hiếu chiến: "Được, nấu thì nấu, tôi nhất định khiến cho cô ăn đồ tôi nấu đến nghiện không cai được!"



"Cố lên."



La Ngữ Tịch thờ ơ buông ra hai chữ ngắn gọn đáp trả, thành công khiến cho Hạc Tư Đằng nổi máu muốn gấp rút thể hiện bản thân.



Sau khi rời khỏi bệnh viện, Hạc Tư Đằng đưa La Ngữ Tịch ghé công ty thu dọn đồ đạc mới về nhà. Lúc cả hai trong văn phòng gom giấy tờ và đồ cá nhân, vì có mặt anh nên đồng nghiệp xung quanh không ai nói gì, nhưng ánh mắt họ dành cho La Ngữ Tịch đều mang đầy ý trêu chọc.



Bởi ai ai cũng đều đã tự mình tận tai nghe tận mắt thấy, kể từ ngày La Ngữ Tịch kết hôn cùng Hạc Tư Đằng, tần suất cả hai xuất hiện bên nhau vô cùng dày đặc, còn phải nói đến cả những lần anh chủ động đến tận nơi tìm cô.



Người không thích vì để đảm bảo sự nghiệp sẽ không nói ra, người ngưỡng mộ muốn biết cách có thể gả sếp tổng giống La Ngữ Tịch lại không được mách bảo. Trước mắt, họ chỉ có thể ghen tỵ xem vợ chồng mới cưới người ta "tương tác".



Buổi sáng chứng kiến cuộc nói chuyện giữa Hạc Tư Đằng và ông Hạc về việc ly hôn La Ngữ Tịch, tâm trạng cả ngày của bà Hạc luôn phơi phới. Bà tin rằng chín mươi phần trăm con trai bà sẽ kiên quyết ly hôn đến cùng, trừ phi mười phần trăm còn lại bị ủ mưu tính kế.



Buổi chiều ở nhà bà Hạc đang vui vẻ nói chuyện điện thoại nhóm với bạn bè, thế nhưng khi vừa bắt gặp La Ngữ Tịch về tới liền đanh mặt lại, thái độ chuyển niềm nở sang chán ghét không đến nửa giây.



Đã đồng ý chung sống hoà bình với Hạc Tư Đằng, La Ngữ Tịch không muốn vì mâu thuẫn riêng với bà Hạc mà khiến anh khó xử. Vậy nên, chào hỏi bà xong cô liền đi thẳng lên lầu tránh mặt.



Hạc Tư Đằng đi sau, đỗ xe trong gara xong mới thong dong bước vào nhà. Từ xa, anh đã bắt gặp bà Hạc lườm nguýt La Ngữ Tịch dù người đã sớm đi khuất.



Anh chuyển hướng đến phòng khách, có ý tốt mở lời nhắc nhở: "Mẹ, mẹ muốn con với La Ngữ Tịch sớm ly hôn thì mẹ đừng có gián tiếp gây chuyện nữa."



Bà Hạc quắc mắt qua nhìn Hạc Tư Đằng, ném luôn điện thoại chưa tắt kết nối lên bàn, hắng giọng mắng: "Từ ngày anh lấy cô ta, tôi thấy anh chẳng xem người mẹ này ra gì rồi đấy!"



Trước phản ứng của bà Hạc, sợ mọi chuyện thêm phiền phức, Hạc Tư Đằng dứt khoát quay người đi lên phòng. Bà Hạc kinh ngạc dõi mắt theo con trai phũ phàng, tức đến muốn nổ phổi.



Mải lo ghen ghét con dâu, cự nạnh con trai, bà Hạc hoàn toàn bỏ quên cuộc gọi vẫn luôn trong tình trạng đang kết nối. Mỗi lời nói của bà và Hạc Tư Đằng, cứ như thế bị lén ghi âm lại.

Bình luận

Truyện đang đọc