NHÂN SINH TỪ DÒ MÌN BẮT ĐẦU

Cho đến nhân viên đánh giá ngồi tại khu vực bên dưới – những người may mắn có cơ hội được tận tay trải nghiệm sớm “Plants vs Zombies” thì càng không cần phải bàn. Giờ phút này ai nấy đều đang say sưa với công cuộc “trồng cây gây vườn” trên máy tính bảng, tay liên tục nhặt ánh nắng trồng cây miệng thì lẩm bẩm tính toán những nước đi tiếp theo. Mải mê đến nỗi xung quanh xảy ra những gì bọn họ cũng không thèm để ý.

“Vâng, có vẻ như là không chỉ các vị giám khảo mà ngay cả đội ngũ nhân viên đánh giá cũng đều ưa thích trò chơi “Plants vs Zombies” này thưa các quý vị khán giả.” Sau một hồi hỏi thăm ý kiến đánh giá của năm vị giám khảo, MC lại bước xuống khu vực phía dưới dạo qua một vòng để thu thập thêm ý kiến của đội ngũ nhân viên về trò chơi. Thế nhưng tất cả những gì mà người MC này có được chỉ là những câu nói qua loa đại khái như game hay không tả được, hoặc là thú vị lắm vân vân…. Nói chung là phản ứng của cộng đồng người chơi thử “Plants vs Zombies” tại vòng chung kết năm nay không khác gì “Slither” khi xưa.

Dù thế thì người MC năm nay có vẻ chuyên nghiệp hơn người MC năm ngoái khá nhiều, một mặt tự mình đúc rút ra kết luận mặt khác người này lại tiếp tục lân la dò hỏi những người nhân viên đánh giá. Nỗ lực của MC không hề uổng phí, cứ việc thông tin mới có được vẫn không khá hơn là bao song ít ra chúng cũng đã góp phần làm cho sự hứng thú của những khán giả đứng ngoài cuộc vui ngày càng trở nên dày đặc.

“Không phải đâu, có mỗi nhặt đốm nắng xong trồng cây thôi mà cũng thích thú đến vậy hả?”

“Đừng vội phán, trông thế nhưng khoai phết đấy. Giám khảo trên kia tý nữa thì thủng một cổng với con cầm sào rồi kia kìa.”

“Ồ, còn có cả chế độ chơi mạng? Hai người phối hợp với nhau? Xem chừng tải trò này về chơi không lo lỗ tiền rồi, chơi đơn chán chê xong lên mạng chơi tiếp ez giết thời gian!”

“Còn có cả so tài nữa đấy ông ơi, nhìn màn hình số ba đi. Trông thú vị hơn chế độ phối hợp nhiều.”

Tiếng xì xào bàn tán của những người khán giả phía dưới ngày một lớn, chúng kết hợp với những tiếng cười đùa khoái trá của đội ngũ nhân viên đánh giá tạo thành một bầu không khí rộn ràng phấn khích. Mà cảnh tượng này dĩ nhiên là không thể nào nằm ngoài tầm mắt của Dương Khoa, vốn không ngừng chăm chú quan sát toàn bộ hội trường từ khi khâu thử nghiệm trò chơi bắt đầu đến giờ.

“Thành công tám chín phần mười rồi đó mọi người ạ.” Vẻ mặt phấn chấn hắn quay sang nói với những người đồng đội đứng cạnh suy nghĩ của mình. Phản ứng của các thành viên trong nhóm trước câu nói này của hắn cũng rất khác nhau. Hưng, Hiền và Thanh Lam ba người chưa từng tham dự tranh tài GamExpo lần nào thì hứng thú hỏi lại hắn rằng sao lại biết hay thế. Trọng Lâm im lặng gật đầu còn Thiếu Hoàng thì coi đó như một chuyện đương nhiên, anh chắp tay sau lưng nhìn về phía giám khảo và những người nhân viên phía dưới một cách ngạo nghễ.

“Có điều anh thấy ít người chơi thử chế độ chơi mạng quá. Không biết liệu có phải là do không mấy hứng thú không nữa.” Duy có Duy Hải vẫn giữ thái độ tỉnh táo pha lẫn một chút lo âu.

“Anh Hải yên chí. Chắc là do chế độ chơi đơn đã đủ hấp dẫn rồi nên người ta chưa vội tìm đến ngay thôi. Thêm nữa cũng phải làm quen với cây cối và zombie trong chế độ chơi đơn trước thì mới hiểu được trong chế độ chơi mạng có gì, nên anh đừng lo lắng quá.” Dương Khoa bình tĩnh trấn an Duy Hải, kế đó hắn tiếp tục trở lại với công việc dẫn dắt dở dang.



Mười lăm phút sau.

Bởi vì “Plants vs Zombies” có quá nhiều thứ để người chơi khám phá, cho nên không có gì ngạc nhiên khi tiếng chuông báo hiệu hết thời gian trải nghiệm vang lên giữa lúc ai nấy vẫn còn đang say mê với trò chơi. Thế rồi từ ban giám khảo cho đến những người nhân viên đánh giá ai nấy đều mờ mịt nhìn nhau như để hỏi xem sao thời gian trôi qua nhanh thế?

“… E hèm. Thôi nào các vị, chúng ta quay trở lại với chuyên môn thôi. Còn tới bốn đội nữa đang chờ đấy.” Cuối cùng Mạnh Tuấn vẫn là người đầu tiên lấy lại tinh thần trước nhất. Tiếp đó không đợi MC lên tiếng ông nhấc micro lên phát biểu luôn: “Trước hết, tôi xin được gửi lời cảm ơn đến đoàn đội Ninja Studio, các bạn đã mang đến đây một sản phẩm dự thi xuất sắc!”

“Cảm ơn giám khảo.”

“Về phần đánh giá chi tiết, thứ nhất khía cạnh đồ họa của trò chơi này thật sự rất ưu tú. Giao diện gọn gàng, tạo hình các nhân vật được thiết kế ngộ nghĩnh phù hợp với mọi lứa tuổi. Thứ hai, khía cạnh âm thanh thì tôi thấy không có nhiều điểm sáng lắm¸ thế nhưng tổng thể mà nói… có thể coi như tạm ổn.”

“Chắc mấy lão này chưa mở bài hát ra nghe rồi. Cơ mà thôi kệ, khâu âm thanh này chắc cũng không ảnh hưởng nhiều lắm.” Nghĩ là vậy Dương Khoa điềm đạm gật đầu.

“Yếu tố thứ ba là khía cạnh lối chơi.... Chà, cái này thật sự có rất nhiều thứ để khen ngợi. Trò chơi này sở hữu cho mình một phong cách thủ thành cực kỳ mới lạ, không sử dụng hệ thống địa hình phức tạp như các trò chơi thường thấy trên thị trường mà chỉ gói gọn trong một vùng đất trống đơn giản. Tôi thích....”

“Xin lỗi giám khảo, cho phép tôi được ngắt lời một chút ạ.” Dương Khoa đột ngột cướp lời Mạnh Tuấn: “Địa hình trò chơi mặc dù chỉ gói gọn trong một khuôn viên nhỏ hẹp, thế nhưng ta không thể nói là nó đơn giản được. Đội ngũ chúng tôi đã có những nỗ lực rất đáng ghi nhận trong việc tuỳ biến địa hình nhằm mục đích gia tăng thử thách, nhất là ở những màn chơi về sau của chế độ cốt truyện.”

“… Thật sự?” Mạnh Tuấn nghe thấy vậy bèn quay sang hỏi một vị giám khảo ngồi cạnh. Ban nãy ông chỉ chú tâm vào tìm hiểu mấy màn chơi đầu tiên của chế độ cốt truyện nên cũng không biết được về sau địa hình có bị biến đổi đúng như lời Dương Khoa vừa nói không.

“Cậu Khoa nói đúng đấy anh Mạnh.” Một vị giám khảo khác gật đầu xác nhận: “Về sau

trò chơi có cả làn đường hồ nước lẫn làn đường dốc mái nhà, chưa kể hình như còn có sự góp mặt của yếu tố sương mù nữa.”

“Chà, thì ra là thế. Vậy thì, lại thêm một điểm cộng nữa dành cho trò chơi này của các cậu rồi.” Mạnh Tuấn thấy vậy quay về phía Dương Khoa cười nói: “Như đã nói, tôi rất thích cách các cậu thiết lập địa hình đơn giản dễ nắm bắt như vậy. Ít nhất người chơi già cả chúng tôi đây không bị rối mắt nhức đầu với cả một đống mê cung lắt léo phức tạp. (cười)”

“Tiếp theo, phải nói thật là mặc dù mới chỉ chơi qua vài màn chơi cốt truyện song tôi đã cảm thấy lối chơi hạch tâm của trò chơi này có rất nhiều điểm sáng. Trong đó phải đặc biệt kể đến yếu tố dễ dàng nắm bắt, người chơi hầu như không mất bao nhiều thời gian để biết được mình cần phải làm gì.”

“Tuy thế thì càng về sau mọi thứ càng trở nên khó khăn đấy anh Tuấn ạ.” Một vị giám khảo khác chợt xen vào: “Nếu không có sự tìm hiểu kỹ lưỡng thì trò chơi này không dễ ăn đâu, đừng để sự đơn giản ban đầu của nó đánh lừa.”

“Ồ, vậy có phải là anh Huyền đã chơi đến những màn phía sau rồi phải không?”

“Không nhịn được bèn nhảy cóc tới một màn hồ bơi chơi thử. Thua tan tác! (cười lớn)”

“Đại khái là, trò chơi này thuộc về phạm trù dễ chơi nhưng khó giỏi đi.” Vị giám khải nữ bày tỏ quan điểm: “Không thể không công nhận, các bạn rất thông minh khi quyết định xây dựng một lối chơi như vậy. Phối hợp với yếu tố thân thiện với mọi lứa tuổi, tôi tin rằng khả năng thành công trong tương lai của trò chơi này là rất lớn.”

“Cảm ơn giám khảo ạ.”

“Cũng phải nhắc đến tính năng chơi mạng của trò chơi này nữa.” Vị giám khảo cuối cùng đưa ra đánh giá của bản thân mình: “Ban đầu tôi cũng không nghĩ rằng trò chơi này của các bạn có chế độ chơi mạng đâu đấy, tuy rằng việc người chơi hợp tác với nhau cũng không phải là chi tiết hiếm lạ gì trong các tựa game thể loại thủ thành. Hơn nữa, tôi còn khá bất ngờ với chế độ so tài mà ở trong đó hai người chơi sẽ chia thành hai phe công thủ lẫn nhau. Quả là một ý tưởng độc đáo.”

“Đúng thế, điều đó sẽ gia tăng tuổi thọ của trò chơi lên rất nhiều. Khi mà người chơi đã chinh phục được hết những thử thách trong chế độ chơi đơn thì họ có thể nhảy sang ngay chế độ chơi mạng để tìm kiếm những trải nghiệm mới.” Giám khảo Mạnh Tuấn lên tiếng tổng kết: “Tóm lại, ưu điểm của trò chơi “Plants vs Zombies” này của các bạn rất nhiều. Về phần khuyết điểm,... thực sự là ngoài việc cảm thấy giao diện có chút nhỏ ra còn đâu tôi không cảm thấy có gì đáng để chê trách cả.”

“Tất nhiên chơi trên máy tính bảng như tôi đây thì không thành vấn đề, thế nhưng khi phải chơi trên những chiếc điện thoại thông minh có kích cỡ quá mức khiêm tốn thì tôi nghĩ thao tác của người chơi ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng. Không biết các bạn đã suy nghĩ đến vấn đề này chưa?”

Bất ngờ trước câu hỏi đột ngột được đưa ra, Dương Khoa đớ người mất một giây rồi cầm micro lên trả lời: “Thưa giám khảo, chuyện này đoàn đội chúng tôi đã nghĩ đến. Thế nên khi thiết kế giao diện tổng thể của trò chơi các thành viên trong nhóm đã có sự sắp đặt vô cùng cẩn thận để giảm thiểu tối đa khả năng người chơi thao tác nhầm lẫn. Dù vậy thì điều đó chắc chắn là không thể tránh khỏi vì một số yếu tố khách quan, tỷ như kích cỡ thiết bị quá nhỏ như giám khảo vừa nhắc tới.”

“Bản thân tôi cho rằng, đây là một khuyết điểm nhỏ có thể chấp nhận được vì dính dáng đến hạn chế cố hữu của các trò chơi trên hệ máy di động. Cho đến giải pháp khắc phục trong tương lai nếu cần thiết, tôi nghĩ rằng đoàn đội chúng tôi hoàn toàn có thể dựa theo nội dung sẵn có để làm ra một phiên bản trò chơi to lớn hơn, dễ dàng thao tác hơn dành cho hệ máy PC. Đó sẽ là cứu cánh dành cho những người không thích trải nghiệm trò chơi trên các hệ máy di động. Xin hết.”

“Port (chuyển) lên hệ máy PC? Này xác thực là một giải pháp hữu hiệu, mặc dù không phải người chơi nào cũng có điều kiện cũng như nguyện ý đầu tư thêm để chơi game trên PC.” Người giám khảo nở nụ cười hiền từ tạm chấp nhận biện pháp chữa cháy của Dương Khoa. Đoạn ông hội ý nhanh với các thành viên trong ban giám khảo một hai câu rồi ra hiệu cho MC rằng khâu đánh giá đã kết thúc.

“Vâng, như vậy là phần ý kiến đánh giá của năm vị giám khảo đã kết thúc. Xin mời ban giám khảo và nhân viên công tác phía dưới đưa ra số điểm tổng kết của mình về trò chơi “Plants vs Zombies” của Ninja Studio.” Như thường lệ, bảng tổng kết số điểm chung cuộc lại hiện lên trên màn hình chính giữa sân khấu ngay khi MC lên tiếng tổng kết. Thế rồi, biểu đồ hình tròn biểu thị ý kiến tán thành của đội ngũ nhân viên đánh giá chạy trước tiên, kế đó cả hội trường chợt dấy lên một loạt thanh âm reo hò phấn khích khi thấy cả hình tròn chỉ toàn là một màu xanh lá cây phủ kín.

“Thật không thể tin được! Chỉ trong vài giây số lượng nhân viên tán thành đã đạt tới 170, không 180! 190 rồi, liệu sẽ có một số điểm tuyệt đối không đây?... Và kết quả chung cuộc là 197 người tán thành trên tổng số 200 người! Một con số vô cùng vô cùng ấn tượng nếu so với những trò chơi trước....”

MC còn chưa kịp nói hết, một số điểm cao chót vót “94” đã hiện lên trên màn hình. Một lời tuyên bố cực kỳ hùng hồn đến từ giám khảo Mạnh Tuấn, như để khẳng định rằng chất lượng của trò chơi này là không phải bàn cãi.

“Thật tuyệt vời, ngày hôm nay rốt cuộc cũng có một trò chơi nhận được số điểm lớn hơn 90! Chúng ta hãy cũng chờ xem... hai vị giám khảo liên tiếp đưa ra con số 93! Hai người nữa, vâng lại có thêm một con số 94! Chúng ta chỉ còn lại vị nữ giám khảo duy nhất... 92 điểm! Và như vậy là “Plants vs Zombies” đã giành được số điểm trung bình là 93,2 điểm! Tỷ lệ cộng đồng người chơi tán thành là 98,5%.”

“Một pha vươn lên ngoạn mục đến từ đoàn đội Ninja Studio! Họ đã cướp được ngôi vị đầu tiên từ tay Hoasgame, và khoảng cách chênh lệch giữa họ là rất rất rất lớn! Liệu rằng những trò chơi tiếp sau có còn cơ hội nữa hay không đây, khi mà “Plants vs Zombies” đã có cho mình một số điểm gần như tuyệt đối!”

Bình luận

Truyện đang đọc