NHÂN SINH TỪ DÒ MÌN BẮT ĐẦU

Tại một quán net nào đó.

“Lại một thằng mua hỗ trợ tăng tốc, phắc diu!”

Một thanh niên choai choai đang chơi “Snek Aztec” bực tức dộng chuột xuống bàn tỏ vẻ cay cú sau khi bị tiêu diệt. Động tác này mạnh đến nỗi va cả vào bàn phím của một thanh niên khác ngồi bên cạnh, thấy có người tự dưng động vào người này quay sang nhíu mày:

“Đập vừa thôi!” 

“À ok, xin lỗi tại đang hơi bức xúc.”

“Bức xúc thì bức xúc chứ con chuột có tội gì….” Thế rồi người này quay trở lại màn hình thì nhìn thấy nhân vật của mình đã nằm lăn ra đất từ lúc nào.

Đúng là chơi điện tử mà mất tập trung một cái thôi là ra đi nhanh lắm! Thấy thế người thanh niên thở dài ngửa đầu ra ghế, mắt nhìn sang màn hình người kia rồi buột miệng:

“… Mà chơi cái trò đấy thì bức xúc là phải rồi còn kêu gì nữa? Đã ra đến cyber rồi sao không kiếm trò nào cho ra hồn mà chơi, đâm đầu vào mấy trò minigame làm chi?”

“Có mà, đang chơi “Kỷ nguyên 3K” nhưng mà phải chờ đứa bạn online. Trong lúc chờ đành chơi tạm trò này cho nóng người.”

“Chơi cho nóng người mà lại đi chọn trò đấy? Bây giờ trong trò này toàn bọn nạp tiền mua đồ thôi dân nghèo không đánh lại được đâu. Không đọc bài tụi nó viết trên diễn đàn gameT à?” Cùng là kẻ nghiện net nên hai người rất nhanh chóng quên đi xung đột vừa rồi, bắt đầu trao đổi với nhau rất tự nhiên.

“Thế à, nhưng mà biết mỗi game này để luyện phản xạ thôi. Chơi game khác thì lại mất thời gian.”

“Pffft! Nông cạn.” Thế rồi người thanh niên vội vàng vùng dậy, đưa tay giành lấy chuột phím của người kia nhanh chóng đăng xuất ra khỏi trò chơi.

“Này, đang chơi mà làm cá….”

“Yên, để đây cho xem.” Thế rồi người này mở ra một trang web, gõ vào thanh tìm kiếm cái tên “Slither” rồi nhấn Enter. Trang chủ của trò chơi lập tức hiện ra ngay sau đó.

“Đây chơi cái game gốc này này. Không có đồ đạc cày cuốc gì hết, kỹ năng thằng nào cao thì thằng đấy thắng. Chơi lại nhanh gọn tiện lợi không phải chờ người chờ phòng hay gì hết, cứ bấm một phát là vào luôn.”

”Thế à… ơ mà nó đòi Smile ID này.”

“Thì đăng ký đi, 5 giây chứ mấy?”

“Ờ nhể, cảm ơn nhé…. Đúng là vào chơi được luôn này, giống trò kia quá sao biết hay thế?”

“Chăm lên diễn đàn gameT xem tin tức vào, đang có drama to tướng ở trên đấy đấy. Ông cứ như vừa từ hải đảo bơi ra đây ấy.”

“Á đù xúc phạm! Tao quê Phú Quốc đó.”



Ở một diễn đàn về trò chơi khác.

Tại khu thảo luận chung, một trong những nơi mà “Snek Aztec” đã từng gây bão khi ra mắt giờ phút này cũng đang rộ lên hàng loạt chủ đề, bình luận nhắn lại. Có điều nội dung của chúng lại là phân tích so sánh hơn kém trò chơi với đối thủ ra mắt muộn hơn một ngày của nó, từ đó châm ngòi cho một cuộc chiến tranh dư luận nổ ra giữa hai phe.

Chỉ là, theo thời gian trôi đi kẻ đi sau hoàn toàn chiếm được ưu thế, áp đảo người đi trước một cách triệt để. 

Luke34: “… Bài viết sặc mùi PR.”

Sboi30: “Ô hô. Tôi phân tích so sánh nó rõ ràng như thế mà bạn còn bảo là PR thì tôi đầu hàng. Bây giờ tôi chỉ hỏi bạn một câu thôi là những điều tôi mới trình bày có phải là sự thật hay không? Bạn trả lời đi vào trọng tâm hộ tôi cái?”

BVStheFEAR: “Thì ông đúng là PR thật chứ còn cái *** gì nữa? Nhưng tôi phải công nhận là ông nói đúng, chơi “Slither” thuận tiện hơn “Snek Aztec” khá nhiều. Nhiều lúc chờ thêm mấy mạng nữa để bắt đầu thôi mà cũng phải mất cả phút lận.”

Tashuryu: “Chơi cái đấy còn bực mình với mấy thằng Pay to Win lắm các ông ạ. Nhiều lúc tôi tủi thân vãi ra ý, cày cả ngày trời mới đủ tiền mua đâu chục cái ra đa, không bằng một thằng nạp 20000 vào có cả trăm cái.”

Hotboycuoivoi: “Tôi thì thực ra không ngại chuyện phải cày lẫn đồ hoạ ghê rợn như các ông phân tích, nhưng mà vào chơi “Slither” một cái thì đúng là không còn muốn quay về “Snek Aztec” nữa thật. Đăng nhập lằng nhằng rồi tìm phòng chờ người chơi các thứ mất thời gian quá, đợi vào đến game thì hứng thú mất một nửa rồi.”

Sboi30: “Đâu rồi cái bạn Luke34 sao không thấy nói gì nữa nhỉ? Hay là thấy không cãi lại được bèn trốn rồi?”



Trên một kênh livestream tại khu phát sóng trò chơi “Slither”, streamer Tisco vừa lạng lách đánh võng giữa một bầy sâu khát máu vừa liếc mắt trả lời những dòng chat hiện lên:

“Cảm ơn bạn hongtq vừa donate (ủng hộ) nhé.... Tại sao anh hay chơi game này thế? À thì game này chơi rất là vui, rất là lôi cuốn, hơn nữa nó rất là phù họp trong lúc mình chờ hệ thống tìm đối thủ trong “Haven Kingdom” bạn ạ.”

“Cái gì? Sao anh không chơi “Snek Aztec” á nó cũng tương tự mà. Trò đấy mình có thử qua rồi nhưng thấy không hợp bạn ạ.”

“Anh kén cá chọn canh hay gì… không mình không kén cá chọn canh! Bạn hiểu nhầm rồi, trò đấy nó thực sự không phù hợp để làm nhanh một ván trong lúc chờ đối thủ đâu bạn ơi. Bạn cứ nghĩ mà xem, đăng nhập rồi tìm phòng cho đủ người rồi mới bắt đầu thì game ở bên ngoài nó lại sắp bắt đầu rồi, còn chơi cái gì nữa?”

“Anh chuyển đổi cửa sổ trò chơi cũng được mà... ừ thì tất nhiên là được nhưng mình không thích. Mình thích cái kiểu trang web thế này hơn, thu nhỏ lại rồi chơi bên cạnh màn hình game kia thì mình biết được lúc nào thì có đối thủ khá là tiện.”

“Với lại mình chơi mấy cái kiểu game dạng này là vì thấy lối ganh đua nó lạ lẫm mà lại lôi cuốn, đáng để thư giãn một lúc thôi chứ mình không muốn chơi nó theo kiểu cày cuốc như “Haven”. Mà trong cái trò “Snek Aztec” đấy một là các bạn phải cày nhiều mới có đồ, hai là các bạn đổ tiền đổ của vào mua đồ thì mới đua lại được với người ta.”

“Mà các bạn thấy rồi đấy nhà mình NGHÈO lắm làm gì có tiền mà nạp này nạp kia. Cho nên mình thấy “Slither” vẫn là hay hơn. Cứ vào chơi là chơi thôi, chả phải nghĩ ngợi gì.”

“Anh chỉ được cái xạo *** á? Ừ anh chỉ được cái xạo *** thôi em, à ngoài ra anh còn biết cấm chat em 5 phút nữa này, đấy em thấy thần kỳ chưa?”



Những ngôn luận nâng lên sự ưu việt của “Slither” xen lẫn đả kích “Snek Aztec” nhanh chóng được đội ngũ SmileIndie thả ra tràn lan khắp mọi nơi trên internet. Chỉ trừ những trang báo chính thống đưa tin về trò chơi ra, còn lại trên những diễn đàn thảo luận trò chơi, trên các kênh chat cộng đồng, trên các kênh livestream trò chơi vân vân..., đâu đâu người ta cũng thấy được những luận điệu như thế được đưa lên dồn dập không ngớt.

Mà đây cũng chính là đòn phản công sắc bén của Tịch. Nó đã từng xuất hiện thoáng qua trong đầu anh vào cái hôm gặp mặt Dương Khoa tuần trước, và chỉ mới được định hình thành kế hoạch hoàn chỉnh trong quãng thời gian nghỉ ngơi vừa rồi của anh.

Mục đích của Tịch khi phát động kế hoạch lần này vô cùng đơn giản, đó là làm cho cả thiên hạ biết rằng: “Snek Aztec” thực chất không hề dễ chơi, chí ít là không dễ chơi như “Slither”.

Cái này thì anh thực sự phải cảm ơn Dương Khoa, bởi vì chính sự cường điệu nhấn mạnh rằng “Slither” thích hợp để chơi xen giữa các trò chơi khác của cậu ấy mới làm anh nhận ra một điều: chính sự đơn giản trong mọi mặt của nó lại là thứ hấp dẫn người ta tìm đến nó nhất, dù chỉ là vài phút mỗi ngày.

Và “Snek Aztec”, sau tất cả những màu mè hoa lá thêm vào¸ theo thời gian qua đi tự nó sẽ lộ ra điểm yếu đúng như người thanh niên thiên tài kia dự định. Còn lại công việc của anh đơn giản chỉ là đem nó phơi bày trước mắt công chúng mà thôi.

Người chơi “Snek Aztec” phải cài đặt rồi thao tác đăng nhập rườm rà? Xin lỗi, “Slither” chơi ngay trên web đấy, một cái nhấn chuột là xong.

Người chơi “Snek Aztec” phải đợi tiến vào trò chơi, đợi tìm phòng, đợi đủ người chơi mới có thể chơi? Xin lỗi, “Slither” không bắt ai phải đợi hết, một cái nhấn chuột là xong.

Người chơi “Snek Aztec” phải tính toán đồ đạc rồi mua này mua nọ trong khi chơi? Xin lỗi, “Slither” chẳng có đồ vật nào ảnh hưởng đến lối chơi hết, một cái nhấn chuột... cũng chẳng phải nhấn. Cứ vô tư mà chơi thôi.

Những điều này sau khi được chứng thực lan đi rất nhanh trong cộng đồng, với hàng loạt người chơi rỉ tai nhau qua từng giây từng phút. Thêm vào đó, các thế lực hiện tại đã có xu hướng ngừng việc duy trì dư luận ủng hộ “Snek Aztec” để tập trung cho sản phẩm của mình, điều này càng khiến cho kế hoạch quấy phá BFG của Tịch không gặp bất cứ trở ngại nào đáng kể.

Cán cân thắng lợi của cuộc chiến từ từ nghịch chuyển, và giờ phút này đã nghiêng hẳn về phía anh và SmileIndie.

...

Tổng bộ công ty BFG Company. 

Dáng vẻ thâm trầm Nam và một số nhân viên phòng phát hành nối đuôi nhau đi lên phòng họp. Ngày hôm nay sau khi biết được tin tức “Snek Aztec” bị cộng đồng người chơi phê phán, sếp tổng đã tổ chức ngay một cuộc họp khẩn cấp với hai bộ phận chịu trách nhiệm chính về trò chơi: thiết kế và phát hành.

May mắn là hôm nay Nam cùng đồng bọn tránh được một kiếp, bởi vì hiển nhiên họ không phải là tác nhân then chốt dẫn đến sự kiện lần này. Vừa mở cửa bước vào phòng, Nam đã nghe thấy người sếp tổng lớn tiếng mắng mỏ nhân viên:

“Tôi chỉ nói lại một lần nữa thôi! Rốt cuộc ai là người đưa ra ý tưởng vật phẩm phụ trợ trong trò chơi?”

Thấy cuộc họp đã bắt đầu, Nam và đồng bọn vội vàng tìm chỗ ngồi sát với bộ phận thiết kế. Mà ngày khi vừa mới ngồi xuống thì một người ở bên cạnh rụt rè đứng lên.

“Thưa sếp, là em ạ.”

“Vậy ban nãy tôi hỏi tại sao anh không trả lời?”

“Dạ....” Người này đắn đo nhìn về phía đồng nghiệp của mình, tựa hồ có điều khó nói.

“Thôi! Tôi cũng không muốn nghe. Từ giờ phút này anh không còn đứng trong dự án nữa, về thu dọn đồ đạc xuống phòng chăm sóc khách hàng ở đó ba tháng đi.”

“... Vâng thưa sếp.” Dứt lời người này mang vẻ mặt đưa đám chậm rãi thu dọn giấy tờ đi ra khỏi phòng. Sau đó sếp tổng tiếp tục chất vấn đội ngũ thiết kế:

“Vậy các anh đã có biện pháp khắc phục nào chưa, nói cho tôi nghe xem.”

Mấy nhân viên thiết kế lại nhìn nhau, sau đó một người có vẻ như là trưởng nhóm ấp úng lên tiếng:

“Thưa sếp, khắc phục là rất khó. Nếu bỏ hoàn toàn những tính năng chúng ta đã thêm vào thì sẽ dính vào vấn đề bản quyền, mà nếu muốn làm ra thay đổi thì bọn em cần thời gian suy tính ạ.”

“Cần thời gian? Tôi cho các anh thời gian liệu chúng nó có cho các anh thời gian không!” Thế rồi người sếp tổng quay sang nhìn về phía Nam: “Còn các anh nữa, đã cam đoan sẽ phối hợp kín kẽ với các bên, tại sao vẫn để xảy ra sơ sót? Để đến bây giờ bên đối tác họ gọi điện thẳng đến chỗ tôi chì chiết?”

“Thưa sếp, nguyên cớ chính không phải do tụi em ạ.” Nam chủ động đứng lên: “Không bên nào có thể lường được chúng nó sẽ đem trò chơi lên hệ thống livestream, hơn nữa còn thu được thành công.”

“Mà cho dù biết trước chúng em cũng không có những biện pháp cản tay hiệu quả, suy cho cùng thì thực lực chúng ta cũng có hạn. Còn về phần công kích không có kết quả... em xin nhận trách nhiệm về việc này.”

“... Thôi được, coi như tôi chấp nhận lời giải thích vừa rồi của anh. Vậy thì anh giải thích thế nào về tình trạng trò chơi bị công kích trên các diễn đàn vừa mới xảy ra đấy? Ngay dưới mí mắt các anh mà còn để xảy ra chuyện như vậy, thế thường ngày các anh đến cơ quan để làm những gì?”

“Chúng em vẫn luôn theo sát để ứng phó thưa sếp, nhưng lần này chúng nó dẫn dắt dư luận đánh thẳng vào đặc điểm của trò chơi khiến cho bọn em rất là bị động. Anh biết đấy, tính năng về trò chơi bọn em đâu thể can thiệp?”

Vẻ mặt người sếp chợt nhăn lại sau khi nghe thấy câu trả lời rành mạch của Nam, tựa hồ nhận ra ý tứ đằng sau lời nói mới rồi. Đó là phòng phát hành muốn đẩy trách nhiệm trở lại các bên, họ chẳng phải chịu trách nhiệm nào hết trừ việc công kích đối thủ không thành.

Đúng là công ty toàn những kẻ ranh ma.

“Tôi không muốn nghe những điều này, hiện tại các anh phải lập tức lăn xả vào cuộc ngay cho tôi. Bằng mọi giá phải kéo danh tiếng của trò chơi lên. phòng thiết kế cũng sẽ theo sát các anh để từng bước khắc phục. Rõ chưa?”

“Vâng!”

“Quay lại phòng thiết kế, bây giờ các anh ngồi đây lập tức cho ra phương án cải thiện tình hình cho tôi ngay. Không nghĩ ra thì không cần phải về....”

Thấy chuyện êm, Nam ngồi xuống thở ra một hơi, trong lòng không quên dâng lên tâm tư oán hận kẻ địch được đà lấn tới: “*** chết, lần này đúng là đen đủi!”

Bình luận

Truyện đang đọc