NỮ NHÂN CỦA VƯƠNG, AI DÁM ĐỘNG!

Bộ dáng ghen tuông của Cửu hoàng thúc thật sự là quá đáng sợ, sát khí cũng không phải dạng vừa.

Sát khí đằng đằng này, đến cả Ngự Kinh Phong cũng có thể cảm nhận được, vội vàng quỳ một gối xuống, nhanh chóng giải thích.

"Vương gia, giữa thuộc hạ với Cửu Nhi tiểu thư tuyệt đối không có tư tình, thật ra hành động vừa rồi của Cửu Nhi tiểu thư, qua phân tích thì thuộc hạ cảm thấy có lẽ nàng đã bị sợ hãi đến mức đầu hỏng luôn rồi."

"Ngươi......" Cửu Nhi thật muốn đá hắn bay đi thật xa!

Tốt xấu gì người ta cũng thật sự muốn hắn sống sót, vậy mà hắn dám nói nàng rớt não sao!

"Cút!" Ánh mắt Chiến Khuynh Thành trầm xuống.

"Vâng, thuộc hạ cút ngay!" Ngự Kinh Phong liếc nhìn Phượng Cửu Nhi, cho nàng một ánh mắt ý nói nàng tự cầu phúc đi rồi quay người lăn đi.

Xưa nay Cửu vương gia không thích tức giận, nhưng một khi đã tức giận thì uy lực vô cùng khủng bố.


Cho nên hắn cứ cút đi trước đã, còn Cửu Nhi tiểu thư......bỏ đi, người tự có mệnh của mình, tạm biệt!

Người cặn bã không có đạo nghĩa như thế, vừa rồi nàng còn muốn bảo vệ hắn làm cái gì cơ chứ? Phượng Cửu Nhi hối hận đến ruột cũng xanh cả lên.

"Cửu hoàng thúc, thật ra vừa rồi ta......A! Cửu hoàng thúc, ngài nhẹ chút! A......nhẹ chút, đau......"

Nửa đêm canh ba, âm thanh khẽ gọi của nữ tử thật sự khiến người ta không khỏi suy nghĩ.

Nhưng nếu ngươi cẩn thận đi xem, thì chắc chắn sẽ phát hiện, hình ảnh của bọn họ không hề ái muội chút nào cả.

Chỉ thấy một nam tử tuyệt sắc mặc bạch y đang ngồi trên lưng ngựa thúc ngựa chạy nhanh.

Còn nữ tử đang ngồi trong lồng ngực hắn –– Được rồi, nằm trên đùi hắn cũng miễn cưỡng coi là trong lồng ngực hắn đi.

Bởi vì đường đi xóc nảy, cũng bởi vì đùi của nam nhân này quá cứng rắn, giống như sắt thép vậy khiến nàng khó chịu muốn chết.


Cuối cùng, phải cố gắng ôm lấy vòng eo gợi cảm của Cửu hoàng thúc, nàng mới miễn cưỡng khiến mình ngồi lên đùi hắn được.

Mặt chôn vào ngực hắn, mượn việc này để tránh gió lớn trên đường đi, Phượng Cửu Nhi cuối cùng cũng được hít vào một hơi.

Cái tên này, trông ý vị cứ như thần tiên vậy, nhưng trên thực tế, lại là một tên táo bạo ngông cuồng.

Vừa rồi bị xóc vài cái, ngực đau muốn chết, không biết nơi đó của người ta yếu ớt lắm sao?

Hu hu hu, người xấu, cũng không biết có bị đè bẹp hay không nữa, hu......

Cuối cùng, khi Phượng Cửu Nhi sắp bị gió mạnh quật đến ngất đi thì đã đến Cửu vương phủ.

Lúc xuống ngựa, Phượng Cửu Nhi vẫn ôm chặt lấy vòng eo của Cửu vương gia, cả người giống như đang treo trên người hắn vậy.

Đám thị vệ hạ nhân trong phủ, tất cả đều nhìn đến há mồm trợn mắt.


Nha đầu này, quá không biết xấu hổ rồi?

Cho dù vương gia nhà bon họ có tuấn dật vô song lại còn mê hoặc người ta không đền mạng, cũng không cần không biết xấu hổ cứ ôm người ta không buông như vậy chứ!

Cửu tiểu thư Phượng gia, vừa ngốc vừa vô sỉ! Chỉ là kỳ lạ, tại sao Củu vương gia lại không ném nàng đi.

"A......" Đến khi hai đùi của mình đã lấy lại được một chút sức lực, Phượng Cửu Nhi mới thở dài một hơi, vội vàng buông eo người ta ra.

Thực sự là, vừa rồi cưỡi ngựa chạy trên đường như điên, tốc độ thật sự quá nhanh, chân......chân nàng đã tê rần rồi.

Nếu không phải ôm lấy hắn, thì nàng chắc chắc sẽ ngã xuống như chó gặm bùn.

Nhưng......Cửu vương phủ?

Nàng nhìn xung quanh một vòng, nhịn không được thở dài, lại đến chỗ này rồi.

"Đưa nàng đi tắm rửa thay y phục." Đợi sau khi Phượng Cửu Nhi nguyện ý buông mình ra, Chiến Khuynh Thành lập tức bước đi, đi đến phòng ngủ.
"Vâng." Hai nô tỳ lập tức đi đến, đỡ Cửu Nhi cũng đi về phía phòng ngủ, "Cửu Nhi tiểu thư, mời."

"Các ngươi......sao ta chưa từng gặp qua?"

"Chúng nô tỳ là người chuyên môn tới hầu hạ Cửu tiểu thư." Hai người cười hi hi nói, sau khi đỡ Cửu Nhi đi vào cửa, lập tức có người đem nước nóng tắm rửa đi đến.

Cửu hoàng thúc không biết đã đi đến phòng ngủ nào, nhưng nơi này rõ ràng là phòng của hắn.

Một nô tỳ cười rồi nói: "Cửu Nhi tiểu thư, vương gia rất nhanh sẽ trở về, mau tắm rửa sạch sẽ chờ vương gia đi."

Bình luận

Truyện đang đọc