NỮ NHÂN CỦA VƯƠNG, AI DÁM ĐỘNG!

Từ trước đến nay, ngươi có từng thấy nam nhân nào, có thể bởi vì lớn lên quá đẹp trai, khiến các cô nương chỉ liếc nhìn hắn một cái, đã phấn khích mà bỏ mạng chưa?

Nếu không tận mắt chứng kiến, thì cho dù có đánh chết nàng cũng sẽ không tin.

Nhưng hôm nay, nàng thật sự tận mắt thấy một nữ nhân sốc và hộc máu, vì một cái liếc mắt căn bản không tồn tại kia của Cửu hoàng thúc.

Cửu hoàng thúc, mị lực của ngài so với cuồng đao lưỡi dao sắc bén còn có lực sát thương hơn, ngài làm được không?

Sức dụ hoặc giống như thần tiên vậy, quả thực chói đến mức mù mắt chó bạch kim của Phượng Cửu Nhi.

Nhưng bây giờ, không phải là lúc để sùng bái một người, còn không mau cứu nữ tử này, thì nàng ta thật sự không sống nổi nữa.

Thấy Ngự Kinh Phong vẫn đang khó xử, Phượng Cửu Nhi quyết định không đợi nữa, định đặt nữ tử đó nằm trên mặt đất để cứu giúp.


Không ngờ lúc này, tấm mành của xe ngựa bị một đạo chưởng lực xốc lên – Vậy mà lại được Cửu hoàng thúc xốc lên!

Trong lòng Phượng Cửu Nhi vui vẻ, định ôm nữ tử đang hôn mê lên thì Ngự Kinh Phong đã nhanh hơn nàng một bước, ôm người vòng về phía xe ngựa.

Phượng Cửu Nhi không rảnh nghĩ nhiều, bước nhanh đi theo.

Cửu vương gia lại cho phép nữ tử kia lên xe ngựa của mình! Những người xếp hàng chấn động đến cực điểm, trơ mắt nhìn nữ tử được Ngự Kinh Phong đưa lên xe.

Đương nhiên, cũng trơ mắt nhìn Phượng Cửu Nhi đi theo phía sau.

Sau đó, Ngự Kinh Phong thúc ngựa, nhanh chóng đánh xe ngựa vào cửa.

Đợi sau khi bọn họ phản ứng lại, mới đột nhiên ý thức được, đứa ngốc Phượng Cửu Nhi này vậy mà lại theo người ta lên xe rồi!

Giờ này phút này, không ai có thể nhớ ra, người vừa rồi thỉnh cầu đưa nữ tử hôn mê đó lên xe chính là Phượng Cửu Nhi.


Chỉ biết rằng, nữ tử đó quá may mắn, có thể lên xe ngựa của Cửu vương gia, còn Phượng Cửu Nhi......lại lợi dụng lúc hỗn loạn đi lên theo! Thật quá đáng!

......

Trong xe ngựa, Phượng Cửu Nhi kéo xiêm y của nữ tử đó ra.

Chiến Khuynh Thành hơi chau mày lại, hừ một cái, rồi quay mặt đi hướng khác không nhìn bọn họ nữa.

Phượng Cửu Nhi cũng không rảnh nghĩ xem cái gì nên làm cái gì không nên làm, lấy ra bao châm mang theo bên người, rút ra ngân châm cắm xuống huyệt vị trên ngực nữ tử.

Nhanh chuẩn tàn nhẫn! Thủ pháp điêu luyện như vậy, lập tức lại hấp dẫn ánh mắt của Chiến Khuynh Thành.

Phượng Cửu Nhi ngoài thi châm cho nữ tử, còn ấn huyệt vị cho nàng ta, nhưng phương thức nàng ấn không giống với người thường, mà là......đấm đánh?

"Nhìn cái gì mà nhìn? Còn không qua đây giúp đi!" Hô hấp của nữ tử bởi vì cơn sốc mà hoàn toàn ngừng lại.


Phượng Cửu Nhi nhổ ngân châm, lập tức thực hiện cấp cứu nhịp tim cho nàng ta, không chỉ phải ép ngực mà còn phải hô hấp nhân tạo!

Người bệnh phải hồi phục lại hô hấp, nàng mới có thể thi châm đẩy máu cho nàng ta, để huyết mạch của nàng ta lưu thông lại bình thường.

Trong chốc lát vừa rồi, chỉ sợ là bởi vì ánh mắt đó của Cửu hoàng thúc – Trên thực tế, có lẽ là không phải là nhìn nàng ta, mà chỉ là hiểu lầm.

Nhưng, cho dù có phải là hiểu lầm hay không, bây giờ cô nương người ta bởi vì cái liếc mắt đó của hắn, mà trái tim co thắt quá mạnh, cơ tim thiếu máu hiện ra trạng thái sốc.

Nếu không cứu kịp, thì thật sự sẽ chết người!

"Giúp thế nào?" Chiến Khuynh Thành thực ra đối với chuyện cứu người này thật sự không có chút hứng thú nào, nhưng, nhìn nha đầu này cứu người ngược lại rất thú vị.
"Cửu hoàng thúc, ngài thử ép ngực cho nàng, làm giống như ta vậy!"

Phượng Cửu Nhi thị phạm cho hắn xem, đè lên tim của nữ tử đó, có quy luật dùng sức ấn xuống.

"Cửu hoàng thúc, mau!"

Nhưng mà, qua hồi lâu vẫn không thấy Cửu hoàng thúc đến, nàng ngẩn đầu nhìn, lại thấy Cửu hoàng thúc vẫn bình tĩnh ngồi trên ghế, lạnh nhạt nhìn nàng.

"Cửu hoàng thúc......"

"Nếu như không cứu sống được, thì quăng nàng ta ra ngoài." Vậy mà lại bảo hắn dùng tay chạm vào cô nương kia, nha đầu này, đầu bị hỏng rồi sao?

Cho dù muốn chạm, cũng chỉ có thể chạm vào nàng!

Bình luận

Truyện đang đọc