PHU NHÂN, HÔM NAY CHỊ ĐÃ THÍCH EM CHƯA?

Ánh mặt trời xuyên qua khe hở của bức rèm chiếu vào bên trong, thông qua cửa sổ tạo ra những nét hoa văn ở trên sàn nhà, người trên giường xoa xoa giữa mày trông rất mệt mỏi, chậm rãi mở mắt.

Trần nhà quen thuộc hiện ra trước mắt, Kỳ Thanh ngây người trong chốc lát, quét mắt nhìn xung quanh, lúc này mới nhớ tới, tối hôm qua cô cùng Lục Uyển Đình trở về nhà của cô.

Lục Uyển Đình đã không ở đây, trên giường chỉ có một mình cô, Kỳ Thanh chống giường ngồi dậy, chăn từ trên người cô rớt xuống, lộ ra làn da trắng nõn, ở phía trên thì được lấp đầy bởi dấu hôn Lục Uyển Đình, từ cổ đến xương quai xanh lan tràn đến bụng nhỏ, những chỗ nào có thể thấy được, toàn bộ đều được Lục Uyển Đình Đóng đóng dấu riêng.

Kỳ Thanh có chút ngượng ngùng, kéo chăn bao lấy thân thể.

Ở bên mép giường đặt áo ngủ của cô,được xếp lại gọn gàng, nhìn đến áo ngủ, Kỳ Thanh nhớ tới tối hôm qua, nếu nhớ không lầm, tối hôm qua Lục Uyển Đình lột áo ngủ của cô, sau đó vo nó lại ném tới bên cái gối.

Chị ấy khi nào đem áo xếp gọn gàng đặt ở mép giường? Chỉ có thể là lúc rời đi.

Mặc vào áo ngủ vào, che khuất cơ thể đầy dấu hôn, Kỳ Thanh xốc lên chăn xuống giường.

Kéo ra bức màn, ánh mặt trời nháy mắt ùa vào tới trong phòng, sự ấm áp bao lấy cô, Kỳ Thanh đem cửa sổ mở ra một khoảng nhỏ, để cho không khí của ngày mới thổi vào căn phòng

Hít sâu hai hơi, cả người thanh tỉnh, phấn chấn.

Đứng bên cửa sổ một lát, Kỳ Thanh trở lại mép giường ngồi xuống, cầm lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường, xem xét tin nhắn.

Trợ lý Hoa đã nhắn cho cô mấy chục tin nhắn, còn có ba cuộc gọi nhỡ, thời gian là nửa giờ trước.

Nửa giờ trước, cô còn ôm chăn che lấy cơ thể đang khoả thân mà ngủ giống như con mèo lười. Điện thoại từ lúc ở rạp chiếu phim đã chỉnh qua chế độ yên lặng, ngủ quá sâu cho nên một chút rung cũng chưa nghe được.

Đây đều là công lao của Lục Uyển Đình, làm giấc ngủ của cô ngày càng thiếu, mấy cái buổi tối, cô bị Lục Uyển Đình lăn lộn đến không còn chút sức lực, chỉ cần nằm xuống là ngủ, không giống trước kia, lăn qua lộn lại ngủ không yên.

Xem xong tin nhắn của trợ lý Hoa, Kỳ Thanh cho nàng trả lời lại mấy chữ: [Tôi buổi chiều đến công ty.]

Kỳ Thanh kéo khung nhắn từ trên xuống dưới mở từng khung chat xem tin nhắn, chuyện công việc Kỳ Thanh ưu tiên trả lời, xem xong các tin nhắn chưa đọc, Kỳ Thanh phát hiện, Lục Uyển Đình không có nhắn tin cho cô.

Một cái đều không có!

Có trợ lý Tô nhắc nhở, Lục Uyển Đình nhìn thấy Trương Hoàng Nhã, cô lưu ý bảo trì khoảng cách với cô ta, nhưng mà vẫn là khó có thể thoát khỏi chuyện bắt tay với cô ta

"Lục tổng." Trương Hoàng Nhã nhiệt tình chủ động vươn tay.

Mùi nước hoa nồng đậm từ người Trương Hoàng Nhã thổi qua tới, Lục Uyển Đình cùng cô ta bắt tay xong, có cảm giác như muốn đi rửa tay.

Cô vẫn là khắc chế loại này cảm xúc này, làm cái tư thế mời, "Trương Tổng, mời ngồi."

Trương Hoàng Nhã ngồi xuống, Lục Uyển Đình ngồi xuống một cái ghế sô pha đơn bên cạnh đó. Tổng giám Chu cùng phó tổng Thẩm, hai người đã cùng mấy người bên Trương Trạch nói chuyện một lúc, không thấy được Lục tổng, Trương Hoàng Nhã không có hứng cùng với hai người họ mà nói chuyện cùng bọn họ.

Hiện tại gặp được Lục tổng, lập tức lấy ra một phần hợp đồng đưa tới.

Trương Hoàng Nhã nói: "Lục tổng, đây là hợp đồng của dự án bất động sản khu dân cư AI."

Hôm nay, Trương Hoàng Nhã trang điểm tinh xảo, mái tóc dài màu nâu được uốn loạn rũ trên vai, rất hợp với son môi màu hoa hồng vừa ôn nhu lại kiều mị dễ mê hoặc người khác, làm người vừa thấy sẽ động tâm, không dời mắt được.

Bên ngoài khoác một cái vest được may thủ công rất vừa khớp với đường cong của cơ thể, lúc ngồi xuống lại mở cúc áo ra, để lộ bên trong mặc một cái áo sơ mi lụa màu xanh, còn thắt một cái nơ con bướm, cả người toát ra là một doanh nhân nhưng lại không mất đi phong tình.

Lục Uyển Đình tiếp nhận hợp đồng dự án, ánh mắt còn không có chút lưu luyến nào trên con người kia, mở hợp đồng nhìn xem, "Dự án này đã được phê duyệt từ lúc chúng ta cùng với tập đoàn Thêm Phong, ba công ty cùng đầu tư khai phá dự án kia, nếu như tôi không nhìn lầm thì hiện tại những điều khoản trong hợp này, chỉ có tập đoàn Trương Trạch cùng với Lục Thị hợp tác."

Lục Uyển Đình ngẩng đầu, "Trương tổng, bây giờ muốn đem tập đoàn Thêm Phong đá sang một bên sao?"

"Không, đây là một cái dự án khác." Trương Hoàng Nhã lộ ra ý vị sâu xa tươi cười, đôi tay đặt ở đầu gối cúi người hướng gần Lục Uyển Đình, "Phía trước, ba công ty chúng ta ký kết hợp đồng hợp tác, chỉ là đầu tư xây dựng bất động sản. Còn hiện tại hợp đồng này, tên gọi là hợp đồng hợp tác đầu tư phát triển khu dân cư AI."

"Hợp đồng dự án lần trước, đã bao gồm việc phát triển khu dân cư AI." Lục Uyển Đình đưa hợp đồng trả lại cho Trương Hoàng Nhã, sắc mặt nghiêm túc, "Tập đoàn Lục Thị chúng tôi cùng với tập đoàn Thêm Phong hợp tác không chỉ có một dự án."

Ngụ ý của cô rất rõ ràng, không có khả năng chỉ vì một cái dự án khác mà cùng với tập đoàn Thêm Phong nháo không thoải mái, Trương Hoàng Nhã cười nhẹ lấy hợp đồng về, trợ lý bên cạnh hiểu ý duỗi tay tiếp nhận, đồng thời đưa một phần tư liệu khác đặt vào tay Trương Hoàng Nhã.

"Cô xem bản kế hoạch này đi, rồi hẳn quyết định." Trương Hoàng Nhã mắt nhìn lên bìa tư liệu, đem tư liệu này đưa cho Lục Uyển Đình.

Phó tổng Thẩm và tổng giá Chu tò mò, cái cổ dài thêm một chút để nhìn xem tư liệu kia là cái gì, có thể thay đổi chủ ý của Lục tổng sao?

Bản thân là tổng giám bộ phận kinh doanh, trong công ty có bao nhiêu dự án ký kết hợp tác với Thêm Phong, Chu Châu là người hiểu rõ nhất, còn việc dự án hợp tác với tập đoàn Trương Trạch, trừ bỏ cái dự án đầu tư xây dựng kia, công ty con ở bên Tấn Thiên cũng chỉ hợp tác hai cái dự án nhỏ.

Nhìn từ nét mặt của Lục tổng, không đoán được phần tư liệu kia có cái gì, Lục tổng rất thản nhiên mà xem xong, ngước mắt hỏi Trương tổng: "Nếu tôi không đồng ý hợp tác, kế tiếp có phải bên cô sẽ tìm tập đoàn Thêm Phong hợp tác, hay tự mình đầu tư phát triển?"

"Tôi chỉ nghĩ cùng cô hợp tác." Trương Hoàng Nhã tung ra một đòn có sát thương lớn, "Khu dân cư AI sẽ chọn đơn vị ở Giang Lâm làm, vốn đầu tư bỏ ra ngang nhau, Lục Thị chiếm 60% cổ phần, tập đoàn Trương Trạch chúng tôi chỉ cần 40%."

Dự án hợp tác kia, Lục Thị cùng với Trương Trạch là 35%, Thêm Phong 30%.

Lục Uyển Đình có chút dao động, nói "Phần tư liệu này tạm thời đặt ở chỗ tôi, hai ngày sau tôi sẽ cho cô câu trả lời."

"Cần thời gian lâu vậy sao?" Trương Hoàng Nhã cười hỏi, "Tôi cho rằng Lục tổng có thể lập tức ra quyết định."

"Bất kỳ dự án nào, đều yêu cầu mở họp thảo luận sau đó mới quyết định." Lục Uyển Đình liếc mắt nhìn phó tổng Thẩm và tổng giám Chu, "Cũng không phải một mình tôi có thể định đoạt."

"Vậy chuyện đầu tư Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật thì sao?" Ánh mắt Trương Hoàng Nhã yên lặng nhìn cô, "Bởi vì thân phận đặc biệt của Kỳ Thanh, cho nên không cần thảo luận bất cứ cái gì liền đã hợp tác với công ty nhỏ như Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật sao?"

Trương Hoàng Nhã đánh chủ ý lên Kỳ Thanh, nói thẳng ra tên công ty, rồi lại nói đến phu nhân của cô, trên mặt Lục Uyển Đình rốt cuộc cũng cho chút biến hoá.

Ánh mắt cô lạnh lẽo nhìn Trương Hoàng Nhã, cười lạnh nói, "Hai vấn đề của Trương tổng nói sai rồi. Thứ nhất, Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật là dựa vào thực lực mà cùng tập đoàn Lục Thị chúng tôi hợp tác. Thứ hai, sau khi hai bên ký hợp đồng, tất cả mọi người mới biết quan hệ của tôi và em ấy."

Về chuyện này, phó tổng Thẩm và tổng giám Chu là người rõ nhất. Phó tổng Thẩm luôn mắng bản thân mình làm chuyện ngu xuẩn kia, dám nói Kỳ Thanh là tiểu tam còn khuyên Lục tổng dừng hợp tác với Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật. Nhân lúc này vớt lại miếng ngu xuẩn kia.

Gương mặt mập mạp của phó tổng Thẩm cười ra nếp gấp, "Trương tổng không nên xem thường Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật. Tương lai của Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật không thể đoán trước được, nhưng mà sẽ trở thành công ty khoa học kỹ thuật lớn nhất ở Giang Lâm chúng tôi."

Trương Hoàng Nhã cười cười với ông ta, ánh mắt trở lại người Lục Uyển Đình, "Phải không?"

Vừa lúc này, điện thoại của Kỳ Thanh gọi đến, Lục Uyển Đình không trả lời câu hỏi kia, mà tiếp điện thoại của Kỳ Thanh trước, "Thật ngại, tôi muốn tiếp điện thoại của phu nhân nhà tôi."

Nghe được giọng nói của Kỳ Thanh, cả người Lục Uyển Đình nhu hoà xuống, nét mặt dịu dàng ấm áp so với ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trương Hoàng Nhã kia thật đối lập.

"Dậy rồi sao?" Lục Uyển Đình thấp giọng tí, ôn nhu hỏi, khoé môi cong lên.

Giọng nói Kỳ Thanh có chút khàn, thật giống như tiếng ngâm nga tối hôm qua ở bên tai cô, "Ân, dậy rồi, chị đi công ty lúc nào?"

Di động rung không nghe được thì thôi, Lục Uyển Đình khi nào dậy, khi nào rời khỏi nhà, cô cũng không biết. Cái này có hơi quá...

Quá đáng hơn nữa là Lục Uyển Đình không thèm nhắn cho cô.

"Hơn nửa tiếng trước." Lục Uyển Đình ngước mắt nhìn mọi người trong phòng khách, "Hiện tại, chị đang gặp khách hàng, là Trương tổng của tập đoàn Trương Trạch."

"Trương Hoàng Nhã?" Kỳ Thanh nhíu nhíu mi, nhớ tới người đang ở theo đuổi bạn thân của cô là Trương Tiêu Mộc, lại nghĩ tiếp, cô cùng A Châm có đoạn thời gian không gặp mặt.

Trước kia, cứ hai ba ngày Dương Châm sẽ tìm cô đi ăn cơm, từ khi biết cô cùng Lục Uyển Đình ở bên nhau, hai ba ngày cũng không thấy bóng người, không những không hẹn gặp mà tin nhắn cũng không nhắn nhiều.

Lục Uyển Đình ừ một tiếng, "Ăn sáng chưa?"

"Vẫn chưa." Kỳ Thanh nghiêng đầu dựa vào đầu giường. "Chị với Trương tổng nói chuyện tiếp đi, em lát nữa hẹn A Châm đi ăn trưa."

"Cô ấy hẹn em?" Nhắc tới cô bạn thanh mai trúc mã kia của Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình lại ăn dấm.

"Em hẹn cậu ấy." Kỳ Thanh cười, "Hiện tại, còn chưa có hẹn."

Sau đó nói tạm biệt với Lục Uyển Đình, cúp máy.

Lục Uyển Đình buông điện thoại, trong mắt đầy vẻ yêu chiều, ngước mắt tiếp tục cùng Trương Hoàng Nhã nói chuyện, ý cười trong mắt còn chưa rút đi, "Trương tổng, tôi thích phu nhân nhà tôi 8 năm, nếu em ấy thực sự là dựa vào mối quan hệ để đạt được hợp tác với Lục Thị, thì bốn năm trước khi em ấy vừa tốt nghiệp, tiếp nhận Kỳ Giang Khoa Học Kỹ Thuật, lúc đó chúng tôi hẳn là nên hợp tác với Kỳ Giang rồi."

Phó tổng Thẩm sờ sờ bụng, cảm giác như ăn một miệng cẩu lương.

Trương Hoàng Nhã nghi ngờ, "Vậy sao trước kia lại không thấy Lục tổng và Kỳ tổng ở bên nhau?"

"Bởi vì tôi yêu thầm em ấy." Lục Uyển Đình rất thoải mái mà thừa nhận rằng cô thích Kỳ Thanh, "Là tôi vẫn luôn thích em ấy."

Trương Hoàng Nhã kinh ngạc, đừng nói mình cô ấy, mấy người ở trong phòng khách cũng ngây người.

Này không phải tiệc trà chị em tâm sự, Lục Uyển Đình cầm tư liệu lại lật lật, đem đề tài trở về việc chính, "Chúng ta tiếp tục nói về dự án này, phó tổng Thẩm và tổng giám Chu đều ở đây, Trương tổng có thể nói chi tiết hơn..."

Kỳ Thanh ngắt điện thoại, ở trên giường nhắn cho Dương Châm.

Kỳ Thanh: [A Châm, giữa trưa có thời gian cùng nhau đi ăn trưa không?]

Lầu 27 cao ốc Đăng Phong, Dương Châm đang đối chiếu đóng dấu bản vẽ, cầm bút chì sửa qua mấy chỗ dựa theo bản chỉnh sửa trên máy tính, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Kỳ Thanh, trái tim có chút chấn động nhỏ.

Cô buông con chuột, lập tức gọi cho Kỳ Thanh, bụng đầy uỷ khuất, "Cậu cuối cùng cũng nhớ đến mình, cái người ở lãnh cung rồi sao?"

"Nào có a, vẫn luôn nghĩ tới cậu nha." Đối với người bạn này, Kỳ Thanh rất thoải mái.

"Mình muốn ghi âm lại, ngày đó cần dùng sẽ đem cái đoạn ghi âm này cho Lục tổng nghe." Dương Châm hưng phấn mà trêu đùa với cô.

Hai người nói chuyện phiếm với nhau vài câu, sau đó hẹn gặp nhau ở cao ốc Đăng Phong.

Kỳ Thanh tắm rửa một cái, không trang điểm để mặt mộc như vậy đi gặp bạn thân.

Làn da của cô rất tốt, trang điểm hay không trang điểm đều giống nhau, có thể gặp người khác.

Lúc đến cao ốc Đăng Phong, vẫn còn kịp giờ trưa, Dương Châm đã đặt bàn trước, chờ không bao lâu đã đến lượt các cô.

"Kỳ Thanh." Một người phụ nữ xinh đẹp tri thức ở phía sau gọi Kỳ Thanh, Kỳ Thanh quay đầu lại, Hà Chỉ từ xa đi đến, mắt nhìn người bên cạnh, cười nói: "Trùng hợp thật, ở đây gặp được em."

Gặp lại Hà học tỷ, trong lòng Kỳ Thanh không còn cảm giác sợ hãi nữa.

"Hà học tỷ ăn cơm một mình sao?" Kỳ Thanh nhìn nhìn phía sau cô, chủ động mời, "Có muốn cùng chúng tôi ăn cơm không?"

Hà Chỉ có chút ngoài ý muốn, Kỳ Thanh lại chủ động mời cô ăn cơm, nhìn không giống như lời khách sáo, "Không được rồi, tôi còn hẹn bạn, lát nữa cô ấy đến."

Bạn bè trong miệng cô nàng làm Kỳ Thanh nhớ đến giảng viên Tiêu "Vậy thì hẹn lần sau nếu có cơ hội."

Người phục vụ lần nữa gọi số bàn hai người, Dương Châm đi vào trước, Hà Chỉ nhìn cô một cái nói, "Gần đây có mở một tiệm trà, có thời gian thì cùng nhau uống trà đi."

"Được a." Kỳ Thanh nói "Buổi chiều, em có thời gian."

Hà Chỉ chăm chú nhìn cô nàng một lát, đột nhiên nở nụ cười, "Em có phải muốn hỏi tôi chuyện của Lục tổng?"

Kỳ Thanh không vòng vo, lập tức gật đầu, Hà Chỉ và Lục Uyển Đình là bạn học, cô nhớ rõ thời đại học, hay bắt gặp Hà Chỉ ở bên cạnh Lục Uyển Đình.

Về chuyện Lục Uyển Đình, khẳng định Hà Chỉ biết không ít việc.

Có lẽ, cái gọi là yêu thầm, cô ấy cũng biết.

Cô thực sự không thể tin được, từ thời đại học Lục Uyển Đình đã thích cô.

Hà Chỉ nhìn đồng hồ, nhớ tới những điều thầm kín của Lục Uyển Đình, cười đáp ứng, "Được."

Bình luận

Truyện đang đọc