QUỶ SÚC NAM THẦN, SỦNG LÊN TRỜI!

Nhìn ánh mắt phẫn nộ của tiểu cô nương, Cố Tầm Xuyên thu liễm ý cười trên khoé môi, đầu lưỡi hơi liếm môi, sau đó mới nói, "Không sao, cô vẫn đang cao."

Tuy lời nói là như vậy, nhưng ngữ khí lại hoàn toàn khác nhau, Sở Từ không nhịn được nhấc chân đá anh.

Cố Tầm Xuyên bị đá một cái, nhướng mày nhìn tiểu cô nương muốn lên trời này, biểu tình cô lúc này đã thu lại, đặt điện thoại sang một bên, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc tiếp tục xếp hạng.

Một bộ dáng ta không hề làm gì, ngay cả một ánh mắt cũng không cho anh.

Một bụng toàn ý xấu.

[Giá trị yêu thích của Cố Tầm Xuyên +5, hiện tại 54.]

Cố Tầm Xuyên thu lại đôi chân dài, rũ mắt nhìn thoáng qua dấu giày trên quần của mình, cười khẽ một tiếng.

Sau khi tập luyện cả buổi chiều, Tiểu Tường đi từ bên ngoài vào, đưa các thủ tục cùng quy định của cuộc thi quốc gia năm nay cho bọn họ.

Không phải đội nào cũng có thể tham gia đấu giải, phải từng bước từng bước từ việc thành lập đội để đi lên, cuối cùng chỉ có mười đội là có thể tham gia đấu giải. Thi đấu diễn ra trong một tháng, đội chiến thắng sẽ được sang nước ngoài để tham gia đấu giải thế giới.

Sau khi nhắc nhở những điều cần chú ý xong, Tiểu Tường nhìn thoáng qua đám thanh niên đang ngồi trên sô pha, không nhịn được cười nói, "Được rồi, cuộc thi quốc gia cũng đã sắp bắt đầu, mau lấy lại tinh thần đi, bây giờ thứ chúng ta đang theo đuổi không chỉ đơn giản là tư cách tham dự cho giải đấu toàn cầu, hiểu chưa?"

Nghe tiếng trả lời đồng thanh vang lên, Tiều Tường vừa lòng gật lòng, nhìn Cố Tầm Xuyên đang ngồi cạnh Sở Từ, không nhịn được lên tiếng, "Cậu ngồi gần con gái nhà người ta như vậy làm gì? Mau bỏ tay xuống, tôi còn tưởng cậu muốn ra tay với cô bé 17 tuổi chứ?"

Cố Tầm Xuyên nghe vậy liền nhíu mày, không những không thu tay lại mà còn thả lỏng thân mình, chiếm hơn một nửa sô pha, tay để đằng sau chỗ tựa lưng, nhìn thoáng qua giống như đang ôm lấy Sở Từ, cơ hồ muốn ôm cô vào trong lòng ngực, lười biếng đáp, "Không được, tay chân dài, chiếm nhiều diện tích."

Tiểu Tường chỉ cười một tiếng, trong lòng không ngừng lên án, mà tiểu cô nương ngồi bên cạnh nghe vậy chớp mắt, liền nhấc chân đá "đôi chân dài" của Cố Tầm Xuyên.

Anh hơi khựng lại, nhìn tiểu cô nương bên cạnh rồi thu chân của mình về.

Làm tốt lắm, làm tốt lắm!

Mấy người khác chứng kiến toàn bộ một màn này, trong lòng không ngừng tung hô.

Tiểu Tường nhìn hành động của hai người, cười được nửa ngày xong rồi như mới nhớ ra chuyện gì, nhìn Sở Từ nói, "Đúng rồi, thời gian phát sóng trực tiếp của em đã được ấn định rồi, hai ngày sau, lúc bảy rưỡi tối, phải làm cho đám anh hùng bàn phím kia nhìn thấy 360 độ không góc chết của tiểu tiên nữ mà đội chúng ta tuyển chọn, sau đó vả mặt bọn họ."

"Hai ngày sau?" Cố Tầm Xuyên nhướng mày.

Trương Cẩn bên cạnh cũng lên tiếng, "Đến lúc đó toàn đội chúng ta sẽ đến phòng phát trực tiếp của Từ muội và ngồi xổm trong đó, phát thuốc cho bọn họ."

Sở Từ nghe vậy liếc nhìn mấy người xung quanh, đáy mắt loé tia sáng, nghiêm túc gật đầu, tay nắm thành quyền, "Để tôi đánh bể đầu bọn họ."

Mọi người:....

Đánh bể đầu bọn họ vẫn là bỏ đi....

Trà Bạch: Thiết lập của chúng ta là nhuyễn muội tử a a a a

Bình luận

Truyện đang đọc