SAU KHI GIẢI NGHỆ, CA NHI NỔI TIẾNG NHỜ THÊU THÙA

Ở một nơi khác, Vệ Đình Tiêu nhìn tin nhắn, trên mặt hiện lên một chữ “囧” thật to.

Nói đến việc thêm WeChat thì thật lúng túng.

Từ sau lần Ngạn Sơ đưa thuốc cách đây một tháng, hai người đã thêm đủ loại phương thức liên lạc.

Hiện tại hắn không chỉ có WeChat của Ngạn Sơ, mà còn có cả số điện thoại của cậu nữa.

Nếu thêm nữa chẳng phải sẽ lộ tẩy sao?

Vì vậy chỉ có thể vội vàng đăng ký một tài khoản phụ.

Sáng nay hắn không có cảnh quay, đang nghỉ ngơi trong phòng, Vệ Gia Hằng bên cạnh thì nằm bò ra thảm chơi game quên trời đất.

Tên nhóc này cũng thật là tuỳ tiện, khả năng thích nghi cực kỳ mạnh, đặt cậu ở đâu cũng có thể ăn ngon ngủ yên chơi vui vẻ.

Chắc chắn là lão già sai cậu nhóc đến để giám sát mình! Vệ Đình Tiêu không về ăn Tết, đối phương liền phái cái đuôi to đùng này đến hành hạ mình.

Ngoài ăn bám, ở bám, chẳng có ích lợi gì!

Vệ Đình Tiêu càng nghĩ càng bực mình, ngồi trên giường dùng chân đá vào lưng cậu nhóc, “Này, em có số điện thoại nào không dùng đến không?”

Vệ Gia Hằng rút kinh nghiệm từ lần trước, khi anh họ hỏi thì phải ưu tiên anh họ trước, nếu không lại bị chặn.

Cậu nhóc vội vàng đặt điện thoại xuống, xoay người quỳ ngay ngắn, “Em có một đống số điện thoại không dùng đến, đại ca muốn số nào, nói cho em một con số may mắn, em chọn giúp anh được không?”

Vệ Đình Tiêu kinh ngạc: “Em dùng nhiều số điện thoại như vậy để làm gì, tên nhóc này, em có phải đang làm lừa đảo viễn thông không đấy?!”

Vệ Gia Hằng mếu máo: “Em là lương dân, đừng vu oan cho em, là do trước đây dùng để đăng kí tài khoản game phụ mà mua mười mấy cái sim điện thoại, em cũng không biết tại sao, lúc nào cũng có người khiếu nại em, nhà phát hành toàn đi khoá tài khoản của em.”

Vệ Đình Tiêu cạn lời: “Chẳng phải là do em vừa gà mờ vừa thích chửi người khác sao, gỡ game đi, đây không phải là khu vực thoải mái của em, cái đó… cho anh một số, anh có việc gấp.”

Vệ Gia Hằng nghe xong có chút không phục nhưng lại không dám cãi, game chính là mạng sống của cậu, cậu sẽ không bỏ đâu!

“Anh, anh cần số điện thoại mới để làm gì? Không phải cũng là để đăng ký tài khoản phụ nào đó chứ?”

Phải nói là tên nhóc này ở một số khía cạnh vẫn rất nhạy bén.

Vệ Đình Tiêu cũng không có gì phải giấu diếm, nghiêm túc nói: “Anh muốn tạo thêm một tài khoản WeChat nữa, để tách danh sách công việc và danh sách cuộc sống.”

Lý do này cũng hợp lý, Vệ Gia Hằng không hề nghi ngờ.

Cậu nhóc vênh mặt nói: “Anh, anh không biết WeChat có thể dùng một số điện thoại đăng ký hai tài khoản sao? Anh căn bản không cần phải dùng thêm một số điện thoại mới.”

Nói đến việc chạy theo trào lưu, chắc chắn vẫn là những người trẻ tuổi như Vệ Gia Hằng đi đầu xu hướng, Vệ Đình Tiêu trước mặt em trai đã trở thành người già rồi.

“Làm thế nào?” Vệ Đình Tiêu cũng không khách sáo, trực tiếp hỏi, đột nhiên phát hiện ra em trai mình vẫn có chút tác dụng.

“Anh đưa điện thoại cho em, em làm giúp anh, chỉ mất vài phút thôi, cực kỳ đơn giản!”

Vệ Đình Tiêu do dự một giây, trước tiên tắt ứng dụng của Cam ngọt, sau đó mới dám đưa điện thoại qua.

Vệ Gia Hằng sẽ không tự ý xem tin nhắn của anh họ, điểm này cậu nhóc vẫn biết giữ chừng mực.

Vệ Đình Tiêu nhìn cậu nhóc tạo tài khoản, nào nhập mã xác minh, nào gửi tin nhắn xác minh, một loạt thao tác nhanh như hổ, rất nhanh đã đăng ký cho hắn một cái mới.

Còn giúp hắn tạo một bản sao WeChat trên màn hình, ngay lập tức, trên màn hình điện thoại xuất hiện hai biểu tượng màu xanh lá cây.

“Giỏi đấy, tên nhóc này…” Vệ Đình Tiêu khi cần khen thì vẫn khen, mấu chốt là lúc này cậu ta thực sự đã giúp hắn một việc lớn.

Vệ Gia Hằng cười hềnh hệch, sau đó ngay cả khi chơi game thua liên tục cũng nhịn không chửi bậy.

Vệ Đình Tiêu lập tức thêm WeChat của Ngạn Sơ ngay và thông báo qua tin nhắn riêng.

【Đình Tiền Hoa Khai】: Đã thêm rồi.

【Vân Quyển Vân Thư】: Ừm, là cô W phải không ạ?

【Đình Tiền Hoa Khai】: Đúng vậy.

Vệ Đình Tiêu đặt tên cho tài khoản WeChat phụ của mình đơn giản là [W], còn đổi giới tính thành nữ, nhân vật hắn thiết lập là một phú bà trưởng thành.

……

Ngạn Sơ đang trò chuyện giữa chừng thì phát hiện ra vị khách hàng này chính là người đã tặng quà giá trị khổng lồ cho cậu hôm đó, trong lòng càng thêm cảm kích.

Tên WeChat của cậu cũng là chữ cái, là viết tắt của tên【YS】.

【YS】: Giá của bức Song ngư này là 61.800 tệ. Nếu ngài có ý định mua, có thể trả trước một nửa tiền đặt cọc, sau khi nhận hàng, xác nhận tàng phẩm không có bất kỳ hư hỏng nào thì thanh toán nốt số tiền còn lại.

【W】: Bức tranh này cậu thêu trong bao lâu?

【YS】: 54 ngày, gần hai tháng.

Quả nhiên, lần đầu tiên vô tình vào nhà Ngạn Sơ, thứ nhìn thấy chính là bức Song ngư mới chỉ thêu được một phần nhỏ.

Bây giờ bức tranh hoàn chỉnh đẹp hơn lúc đó rất nhiều nhưng Vệ Đình Tiêu vẫn nhận ra ngay.

Ngày mưa hôm đó hắn nhìn thấy chàng trai ngồi dưới hiên nhà tỉ mỉ thêu từng mũi kim, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc. Lúc đó hắn suýt nữa đã rung động, muốn hỏi cậu có bán tác phẩm này không.

Nhưng lại không muốn quá đường đột và mạo phạm, đối với các tác phẩm nghệ thuật sưu tầm, có những thứ không thể mua được bằng tiền.

Vì vậy, khi Ngạn Sơ bán tác phẩm thêu đầu tiên trong buổi livestream, Vệ Đình Tiêu đã nhắn tin ngay lập tức không chút do dự.

Hắn sợ mình không mua được, liền sử dụng tốc độ tay tối đa của một “người già” chơi điện thoại.

Hắn nên mừng vì hiện tại người hâm mộ của Ngạn Sơ vẫn chưa quá nhiều, mức giá này đối với các gia đình bình thường đã là một khoản tiền khổng lồ. Nếu không phải người có ngân sách dư dả sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định mua hàng nhanh chóng như vậy.

Vệ Đình Tiêu từ nhỏ đã không phải lo lắng về vật chất. Sinh ra trong gia đình như vậy, hắn chỉ cảm thấy những quy tắc trong hào môn rất phiền phức.

Sau này tự mình đóng phim kiếm tiền cũng không có cảm giác gì. Động lực khiến hắn đóng phim chưa bao giờ là tiền bạc mà là sự yêu thích đối với ngành này.

Nhưng hôm nay, Vệ Đình Tiêu lần đầu tiên cảm thấy mình giàu có là một điều tốt, sẽ không phải do dự bất cứ điều gì khi mua thứ mình thích.

Nói trắng ra là hôm nay Ngạn Sơ dù định giá bao nhiêu hắn cũng nhất định phải mua cho bằng được.

【W】: WeChat của tôi dễ bị giới hạn số tiền, cậu cho tôi số tài khoản ngân hàng đi, tôi chuyển khoản sẽ tiện hơn.

【YS】: Vâng ạ.

Ngạn Sơ căn bản không nghĩ đến vấn đề giới hạn số tiền, đối phương nói như vậy cậu liền tin.

Không hiểu sao, cô W này lại cho người ta cảm giác rất an toàn.

Sau khi gửi số tài khoản ngân hàng, cậu cứ nghĩ sẽ chỉ nhận được tiền đặt cọc.

Kết quả tin nhắn báo thẳng: [Tài khoản số đuôi 6688 đã chuyển cho bạn 100.000 tệ].

Ngạn Sơ: “!!!”

Cậu run run ngón tay gõ chữ——

【YS】: Ngài gửi thừa rồi.

【W】: Tôi rất thích tác phẩm này, muốn thanh toán toàn bộ luôn.

【YS】: Nhưng mà số tiền này vượt xa toàn bộ số tiền rồi! [emoji kinh ngạc]

【W】: Cậu vất vả hai tháng trời, rất không dễ dàng. Nghề thủ công truyền thống như vậy xứng đáng với giá cao hơn.

Vệ Đình Tiêu vẫn còn đang kiềm chế. Trong lòng hắn, tác phẩm này còn có thể có giá cao hơn nữa. Vật hiếm thì quý, hiện tại những người vẫn đang làm đồ thêu thủ công di sản phi vật thể trên cả nước đều đang kiên trì kế thừa một nền văn hóa, họ cần được phát hiện, được khích lệ, được khen ngợi.

【YS】: Như vậy không đúng quy tắc, một khi tôi đã tự định giá rồi có nghĩa là số tiền này trong lòng tôi là xứng đáng, cảm ơn ngài đã yêu thích, nhưng tôi vẫn phải kinh doanh trung thực.

【YS】: Ngài cho tôi số tài khoản, tôi chuyển lại số tiền thừa.

Vệ Đình Tiêu: “…”

Đứa trẻ này cũng thật cứng đầu, hắn muốn ủng hộ cậu một chút mà cậu cũng không chịu.

Suy nghĩ một hồi, Vệ Đình Tiêu trả lời——

【W】: Tiền tôi đã đưa ra chưa bao giờ lấy lại. Nếu cậu thực sự để tâm đến chuyện này, vậy tôi có thể xin thêm một tác phẩm của cậu không, dù là loại nào cũng được, tôi chỉ thích tranh cậu thêu thôi.

Ngạn Sơ không biết làm sao, mọi chuyện có chút nằm ngoài dự đoán của cậu. Cậu không nghĩ mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này.

Vị khách hàng hơi bá đạo nhưng tất cả đều xuất phát từ sự yêu thích của đối phương đối với tác phẩm của cậu.

Trong lòng Ngạn Sơ thực sự rất vui, tác phẩm được người ta công nhận, cậu cũng được khích lệ.

Trong lúc Ngạn Sơ im lặng suy nghĩ, đối phương lại gửi đến một tin nhắn, giống như đang… làm nũng.

【W】: Dù sao tôi cũng là người đứng đầu bảng xếp hạng tặng quà trong buổi livestream của cậu, cho chút phúc lợi được không, chỉ lần này thôi, sau này tôi đều mua theo quy định, xin cậu đấy ~ [emoji đáng thương]

Vệ Đình Tiêu nhớ lại giọng điệu của nhóc em họ vô dụng hôm qua, mặt không cảm xúc gõ ra câu này, trong lòng vô cùng khinh bỉ chính mình.

Tốt lắm, cuối cùng hắn cũng vì đạt được mục đích mà vứt bỏ hoàn toàn mặt mũi của mình…

Cái kiểu vừa dụ dỗ vừa uy hiếp này hình như hơi ti tiện, nhưng hắn cũng chẳng quản được nhiều nữa.

【YS】: Được rồi, tôi đồng ý.

【YS】: Sắp Tết rồi, tôi thêu cho ngài và gia đình ngài mấy cái bùa hộ mệnh nhé. Ngài có thể nói cho tôi biết số lượng.

Trái tim Vệ Đình Tiêu lại bắt đầu mềm nhũn, Ngạn Sơ sao lại thật thà như vậy, vừa lễ phép vừa hiểu chuyện.

【W】: Ba cái thôi, ba mẹ và em trai tôi.

【YS】: Vậy còn ngài? Ngài cũng cần mà.

【W】: Không muốn cậu quá vất vả, tôi là người may mắn, ngay cả bệnh vặt cũng không có.

【YS】: Không vất vả đâu, đây là công việc của tôi. Ngài bỏ tiền, tôi bỏ công sức, nên làm vậy, đến lúc đó thêu xong bốn cái sẽ gửi cho ngài cùng với bức Song ngư.

Cuộc trò chuyện sau đó không còn mâu thuẫn hay trở ngại gì nữa, Vệ Đình Tiêu báo địa chỉ ở biệt thự của hắn tại Yên Tây Viên, hệ số an toàn cao, sẽ không xảy ra sơ sót.

Sau khi trò chuyện xong với vị khách hàng lắm tiền nhiều của này, Ngạn Sơ thở phào nhẹ nhõm.

Rõ ràng chỉ trò chuyện 20 phút, nhưng cậu lại cảm thấy đặc biệt lâu.

Những người trong phòng livestream cũng đã đợi lâu, Ngạn Sơ vội vàng khôi phục trạng thái livestream như thường lệ, cậu cất khung tranh Song ngư đi, rồi giải thích với mọi người trong phòng livestream.

“Bức Song ngư vừa rồi đã được một người bạn rất nhiệt tình mua rồi, cô ấy là người đầu tiên nhắn tin cho tôi, không ngờ giao dịch lại thuận lợi như vậy, xin lỗi những người bạn còn lại, đợi lần sau tôi sẽ ra mắt tác phẩm mới nhé.”

[Phòng livestream đang phát nhạc nền, trưng bày sản phẩm thêu nhưng không thấy streamer lên tiếng, tôi còn tưởng streamer đi vệ sinh, hóa ra đã bắt đầu giao dịch với người ta rồi!]

[Cứ như vậy giao dịch công khai trước mặt chúng tôi, có hợp lý không vậy?]

[Đây là tác phẩm thêu đầu tiên có thể bán được của em trai Vân Thư chúng ta, rốt cuộc là ai có phúc như vậy?]

[Ý nghĩa của Song ngư rất tốt, tôi vừa vào muộn không giành được vị trí đầu tiên! Nhắn tin riêng hỏi giá, đúng là hơi vượt quá ngân sách, khụ khụ, tôi phải tiết kiệm tiền, tranh thủ cơ hội lần sau.]

[Thấy có người nói như vậy, vậy chắc chắn là thứ tôi không mua nổi, tôi vẫn nên từ bỏ ý định này đi, đoán là sẽ không rẻ nên càng tò mò là vị đại gia nào lại dứt khoát mua như vậy?]

[Không hiểu sao, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh đại diện của một phú bà…]

[Tôi cũng…]

[Phú bà đứng đầu bảng xếp hạng tặng quà trước đó, không phải là chị ấy chứ?]

Ngạn Sơ nhìn cuộc trò chuyện trên màn hình, tâm trạng tốt vô cớ nên nói thêm vài câu.

“Trực giác của mọi người thật nhạy bén.”

[!!!]

[Chị Hoa đúng là không làm chúng ta thất vọng!]

Bình luận

Truyện đang đọc