SAU KHI XUYÊN THÀNH NỮ CHÍNH TIỂU BẠCH HOA

Quý Chu Chu trở về phòng, càng nghĩ đến lời nói của Chu Trường Quân càng cảm thấy khó hiểu, dứt khoát lên diễn đàn tìm kiếm tên "Trương Thành" một chút, xem có thể tìm ra điều gì đó hay không. Kết quả thật đúng là để cô tìm được.

Trương Thành xuất thân lưu manh, ban đầu là dựa vào sản nghiệp hắc đạo đi lên, bởi vì lúc đó đã cứu lão gia Cố gia một mạng, nên được Cố gia giúp đỡ, sau đó thành công chuyển mình, bây giờ mới bắt đầu làm ăn đàng hoàng.

Nhưng mà từ trong xương tủy đều lộ ra hơi thở cường đạo, mấy năm nay lại gây ra rất nhiều chuyện xấu. Không phải thuộc hạ bảo tiêu đem công nhân bị cắt giảm biên chế đánh trọng thương, thì chính là ác ý ăn cắp cơ mật của đối thủ cạnh tranh. Tóm lại giả vờ giống như người đàng hoàng, nhưng lại làm việc rất không đàng hoàng.

Tuy rằng trên diễn đàn có nhắc tới điều này, nhưng ông ta ỷ vào giao tình của Cố gia, nhiều năm như vậy cũng khá suôn sẻ. Quý Chu Chu xem đến líu lưỡi, sau khi đóng trang web lại hận bản thân không thể xuyên qua sớm hơn mười mấy năm, như vậy chuyện cứu Cố lão gia cô có thể làm thay rồi.

Khó trách Chu Trường Quân kêu mình không nên đi ra ngoài. Loại người này, mặc dù ở trước mặt Cố Quyện Thư không dám làm gì cô, nhưng ai biết được sau lưng sẽ làm gì cô đây, cô phải cẩn thận chút là đúng.

Quý Chu Chu buông tiếng thở dài. Để ý mức độ Cố Quyện Thư đối Chử Trạm, có lẽ cô ở bên cạnh anh một ngày, thì phải giúp anh gánh vác hỏa lực một ngày, nói cách khác nguy hiểm chỉ sẽ càng ngày càng nhiều. Cho dù sau này cô và Cố Quyện Thư hoàn toàn cắt đứt, cũng có khả năng sẽ có một số người ghi hận cô.

Quý Chu Chu chỉ muốn ăn no chờ chết bắt buộc mở Word ra, bắt đầu cố gắng làm việc, kịch bản của cô đã viết xong nội dung hai tập, viết thêm tập nữa thì có thể gửi cho công ty điện ảnh. Cô phải nhanh chóng bán kịch bản đi, chỉ có làm cho bản thân trở nên mạnh mẽ, mới có thể có lợi thế đối mặt mọi chuyện kế tiếp.

Bản thảo đã sớm chuẩn bị xong, tập thứ ba cũng viết được một phần, cho nên trước khi trời tối, cô rất nhanh đã đem mục tiêu của ngày hôm nay hoàn thành. Quý Chu Chu nhìn chăm chú bản thảo suy tư một hồi, cầm di động mở danh bạ ra tìm, nhấn vào tên "Nhóc con", suy nghĩ một chút thay đổi SIM B mà không ai biết, gửi tin nhắn.

"Diệp đạo, tôi là một biên kịch, mạo muội xin người khác số di động của ngài. Tôi có một bản thảo, ngài có hứng thú xem một chút không?"

Quý Chu Chu cảm thấy chuyện đối ngoại của mình tiết lộ càng ít càng tốt, cho nên lúc làm SIM cô đã cố ý làm hai cái, cái thứ hai không dùng số chứng minh thư của mình làm. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Nếu không phải không muốn giống như người mới chờ công ty điện ảnh trả lời dài dòng, cô căn bản không muốn cho Diệp Khuynh biết, bất cứ lúc nào sẽ tiết lộ thân phận của cô.

Tin nhắn của đối phương cách hai tiếng sau mới gửi lại, phía trên chỉ có một chuỗi địa chỉ hộp thư và một câu ngắn gọn: Đây là số riêng của tôi, cô từ đâu mà biết?

Quý Chu Chu qua loa trả lời bốn chữ: Một người bạn kia. Chờ sắp xếp kỹ lưỡng bản thảo rồi gửi đi, đã sắp 10 giờ tối, thức đêm đối với da cũng không tốt, cô vội tắt di động tắt máy tính, chui vào chăn bắt đầu ngủ.

Nếu cô là người mới như lúc trước, lúc chờ đợi câu trả lời nhất định thức trắng đêm không ngủ được, đáng tiếc cô đã là lão bánh quẩy(*) lăn lộn nhiều năm rồi, đối đầu với chuyện bản thảo này tâm trạng đã sớm không còn khẩn trương lắm.

(*) Lão bánh quẩy: người dày dặn kinh nghiệm nhưng láu lỉnh.

Quý Chu Chu thoải mái ngủ một đêm, chuyện đầu tiên sau khi thức dậy là giống như thường ngày mở di động ra, sau đó thì "Ting ting ting" hiện ra tới mười mấy tin nhắn.

Cô dừng một chút, lúc này mới nhớ tới chuyện đêm qua mình làm. Ngáp một cái mở tin nhắn ra, quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, Diệp Khuynh rất thích bản thảo này, đòi xem toàn bộ kịch bản.

Quý Chu Chu khẽ cười một tiếng, mặc dù thế giới này không có tác phẩm của cô, cô hoàn toàn có thể lấy kịch bản nổi tiếng trước kia gửi đi, nhưng dưới sự chuyên nghiệp và kiêu ngạo của bản thân, vì vậy cô vẫn là nghiêm túc viết kịch bản mới. Đây chính là toàn bộ kinh nghiệm đúc kết của cô, chất lượng đương nhiên có bảo chứng.

Diệp Khuynh liên tục hỏi cô rất nhiều vấn đề, thấy cô rề rà không trả lời, một điều cuối cùng hết sức vô ngữ: Không phải cô ngủ rồi chứ? Sau khi cô gửi kịch bản cho tôi, không đợi tin tức của tôi, mà dứt khoát đi ngủ?

Quý Chu Chu suy nghĩ một chút trả lời: Xin lỗi đạo diễn, sức khỏe của tôi không tốt, không thể thức đêm.

Mới vừa gửi đi, đối phương đã lập tức gọi lại, giống như vẫn luôn chờ cô. Quý Chu Chu hết hồn, vội vàng cúp máy anh ta, tiếp theo dùng tin nhắn trả lời: Xin lỗi đạo diễn, tôi không chuyện được.

Diệp Khuynh dường như cũng rất bó tay, sau khi gửi "..." lại hỏi: Cô chơi tôi ư?

Quý Chu Chu im lặng, Diệp Khung đã từng nghe giọng nói của cô, cô không thể để lộ được, chỉ có thể giả vờ không thể nói chuyện. Nhưng nếu kịch bản được duyệt rồi, sau này còn phải ký hợp đồng, các loại chuyện tập hợp thảo luận kịch bản, chuyện phiền phức còn nhiều hơn nữa, sớm muộn gì cũng bị bại lộ.

Cô suy nghĩ một chút, bất đắc dĩ trả lời: Diệp đạo, đột nhiên tôi cảm thấy phong cách của chúng ta không giống nhau lắm, anh còn có bạn đạo diễn nào khác không, cho tôi phương thức liên lạc đi, tôi đi hỏi bọn họ.

Vài giây sau Diệp Khuynh trả lời: Cô có bệnh không, đưa bản thảo cho lão tử còn muốn đưa cho người khác, lại còn muốn xin phương thức liên lạc từ tôi, lấy phụ nữ của tôi kêu tôi giới thiệu nhân tình có gì khác nhau?! Đây là của tôi! Tôi quyết định ký rồi!

"......"

Khóe miệng Quý Chu Chu trừu trừu, trong lòng cũng hoàn toàn không muốn đổi đạo diễn. Lúc đầu cô viết kịch bản vẫn đang xem《Mẹ kế quyến rũ của tôi》, bất tri bất giác đã thêm vào rất nhiều tình tiết cẩu huyết, không biết có hợp với Diệp Khuynh không. (Truyện chính chủ Wattpad TieuHiTieuHi). Kịch bản này gặp được đạo diễn biết thưởng thức nó không dễ dàng a.

"Tôi đây phải nói trước mấy lời, thân thể của tôi dị ứng thời gian dài, mắc chứng sợ hãi xã hội nghiêm trọng, không thể gặp người khác, hơn nữa không thể nói chuyện, vì vậy chỉ có thể trao đổi bằng tin nhắn, ngài xác định muốn cùng biên kịch như vậy ký hợp đồng sao?"

"Ký! Đem phần còn lại gửi tôi."

"Ừmmm chỉ có bản thảo OK không? Tôi lập tức viết ba tập." "......"

Sau khi làm cho Diệp Khuynh tức gần chết, Quý Chu Chu đi ăn bữa sáng với tinh thần sảng khoái. Nhìn thấy Cố Quyện Thư đang tiếp điện thoại, thì tự giác ngồi vào chỗ đối diện anh, yên lặng ăn cơm.

Sáng nay là bánh mì trứng gà, giăm bông và sữa bò, lại là bữa sáng kiểu Tây điển hình. Quý Chu Chu không muốn ăn những thứ này cho lắm, tốc độ ăn cũng hơi chậm.

"Hôm nay con đi nơi khác, không rảnh trở về, khi nào có thời gian sẽ giải thích với người...... Chuyện này con đã quyết định, kêu bọn họ không cần lãng phí tâm tư." Thần sắc của Cố Quyện Thư lạnh nhạt, rõ ràng là không vui cho lắm.

Quý Chu Chu mỉm cười nhìn anh, sau khi chờ anh cúp điện thoại thì hỏi: "Cố tiên sinh phải đi xa sao?"

"Ừ, đi một tuần."

Một tuần không cần gặp anh ta? Thoải mái a......

Cố Quyện Thư liếc cô một cái, thấy trong đĩa của cô trống không, chầm chậm mở miệng: "Phòng bếp vẫn còn."

"?"

"Lãng phí rất xấu hổ."

Quý Chu Chu còn chưa hiểu, ngược lại trong nháy mắt Chu Trường Quân đã hiểu, lập tức kêu người lại đem thêm một phần bữa sáng lên cho cô. Khóe miệng Quý Chu Chu trừu trừu, cảm thấy Cố Quyện Thư cố tình.

A a a a bữa cơm này rốt cuộc khi nào mới có thể xong!

Lúc Quý Chu Chu đang không tiếng động sụp đổ, di động Cố Quyện Thư vang lên, anh tiện tay nhấn mở loa lớn, lập tức nghe được giọng nói vui sướng của Diệp Khuynh trong di động truyền đến: "Kim chủ đại nhân, tôi mới vừa tìm được một kịch bản vô cùng hay, anh đầu tư không?"

"......" Diệp đạo thật vất vả rồi.

Cố Quyện Thư nhấp một hớp sữa bò: "Nội dung là gì?"

"Câu chuyện một người phụ nữ bị cấm sừng, vì trả thù nên gả cho ba của bạn trai cũ."

Tay cầm ly sữa của Cố Quyện Thư hơi dừng một chút.

"Mặt khác vì để anh trải nghiệm xem phim tốt đẹp, tôi cũng không xem trước kịch bản. Anh có hứng thú không? Tôi nói với anh kịch bản này tuyệt đối hot, kêu anh đầu tư là vì tốt cho anh." Quý Chu Chu mỉm cười, ăn thêm một cái trứng gà.

Cố Quyện Thư trầm ngâm một lát, cuối cùng là đồng ý. Diệp Khuynh hoan hô một tiếng với anh rồi cúp điện thoại.

Quý Chu Chu kiềm chế rất lâu mới không làm khóe miệng câu lên, đang định thăm dò ý nghĩ của Cố Quyện Thư một chút, xem anh định đầu tư bao nhiêu tiền, bên này Diệp Khuynh đã gửi tin tới rồi.

"Cô chỉ có ba tập này, tôi rất khó làm a, nhà đầu tư cũng không có can đảm ra tay. Như vậy đi, trong một tháng cô viết phần kịch bản còn lại cho xong, tôi cầm đi tìm nhà đầu tư."

"......" Tôi tin anh cái quỷ. Quý Chu Chu không nhịn được khẽ cười một tiếng, còn là vì chức vụ của bản thân thuận lợi mà cảm thấy vui vẻ.

Cố Quyện Thư nhìn thấy vui vẻ từ trong lòng cô phát ra, cảm thấy rất chướng mắt: "Ăn cơm đừng chơi di động."

"?" Quý Chu Chu khó hiểu nhìn về phía anh.

Cố Quyện Thư bình tĩnh giải thích: "Phóng xạ sẽ lan đến tôi."

"..." Đùa cái gì, người vừa rồi vẫn luôn gọi điện thoại suốt là ai?

Cố Quyện Thư không quan tâm sự lên án của cô, liếc cô một cái đứng dậy: "Gần đây ngoan ngoãn ở trong nhà, không có chuyện gì thì đừng đi ra ngoài."

Lại là những lời này, xem ra cô thật sự chướng mắt không ít người a. Quý Chu Chu run lên một cái, ngoan ngoãn gật đầu.

Cố Quyện Thư dừng một chút: "Có việc thì gọi điện thoại cho tôi."

"Được." Quý Chu Chu ngoan ngoãn trả lời.

Cố Quyện Thư đi phía trước hai bước rồi dừng lại: "Không có việc gì cũng có thể gọi, họp rất nhàm chán."

... Cho nên muốn lấy cô làm thú vui à? Khóe miệng Quý Chu Chu trừu trừu, dối lòng đáp ứng, sau đó liên tiếp mấy ngày cũng không liên lạc với anh.

Không cần ứng phó với người đó, tinh thần của Quý Chu Chu thật là vui sướng, chỉ là loại vui sướng này đến sáng sớm ngày thứ ba thì biến mất....

"Quý Chu Chu?"

Một người phụ nữ năm sáu chục tuổi đứng trước mặt Quý Chu Chu, toàn bộ khuôn mặt đều rất nghiêm nghị. Trong lòng Quý Chu Chu lộp bộp một tiếng.

Bình luận

Truyện đang đọc