SÁU NGƯỜI CHỊ GÁI CỰC PHẨM CỦA TÔI



Dịch Thanh Thiên sững sờ!
Sau khi hoàn hồn lại, sắc mặt của cậu ta đen như đít nồi!
Hàn Thất Thất sẵn sàng làm con giáp thứ mười ba chứ không...!
Trương Minh Vũ bất lực lắc đầu.

Tạo nghiệp mà.

Anh luôn cảm thấy chuyện ngày hôm nay không ổn.

Sắc mặt Dịch Thanh Tùng cũng trầm xuống, hắn ta lại nói: "Cô Hàn, anh ta không chỉ đã kết hôn, mà còn ở rể nhà người ta! Chịu biết bao lời chế nhạo và sỉ nhục! Anh ta chỉ là một tên vô dụng mà thôi!"
"Hơn nữa anh ta chẳng có một đồng một cắc nào cả! Anh ta chỉ là một tên nghèo kiết xác, cô..."
Hắn ta chỉ có thể cho rằng Trương Minh Vũ đang lừa Hàn Thất Thất, nên kể hết mọi chuyện cho cô ta nghe.

Hàn Thất Thất mặt không biểu cảm chỉ gật đầu: "Tôi biết mà".

"Cô..."

Dịch Thanh Tùng ngu người luôn!
Tình huống này...!là gì vậy?
Một lúc sau, Dịch Thanh Tùng mới tức giận nhìn Trương Minh Vũ, hắn ta phẫn nộ nói: "Trương Minh Vũ, anh làm vậy là sai! Sao anh có thể làm ra việc có lỗi như vậy với Kiều Hân chứ?"
Trương Minh Vũ khó chịu liếc mắt đáp: "Được rồi được rồi, đừng ra vẻ ta đây hào hiệp nữa, tôi cũng chẳng muốn nói nhiều với anh, anh mau dẫn người của anh cút đi cho tôi".

Anh cũng chẳng giải thích được cái gì, cảm thấy rất khó chịu.

"Anh...", nhịp thở của Dịch Thanh Tùng ngày càng gấp!
Dịch Thanh Thiên cũng sốt ruột nói: "Anh hai, em vừa bị ăn đòn đấy! Hắn ta còn cướp người phụ nữ của em!"
"Ai là người phụ nữ của anh!"
Vừa nói xong câu này, Hàn Thất Thất lập tức tức giận gầm lên.

Dịch Thanh Thiên sợ đến mức run rẩy, vội vàng câm họng, nhìn Dịch Thanh Tùng.

Dịch Thanh Tùng híp mắt, trong lòng vô cùng lo lắng.


Thà mất mặt còn hơn đắc tội cô ta, cái này...!
Trương Minh Vũ cũng khó chịu, lại mở miệng nói: "Mau đi đi cho tôi, còn không đi tí nữa mấy người không đi được đâu".

Lời này vừa dứt, Dịch Thanh Tùng nhíu mày, lửa giận xông lên đầu!
Hắn ta...!bị tên phế vật như Trương Minh Vũ uy hiếp!
Nhưng cuối cùng Dịch Thanh Tùng vẫn chỉ có thể nhẫn nhịn.

Đợi đến khi tên trọc đầu đến, chắc bọn họ không đi được nữa.

"Được, anh Trương Minh Vũ, có duyên chúng ta sẽ gặp lại!", Dịch Thanh Tùng nghiến răng nghiến lợi nói, chỉ có thể tạm thời nhẫn nhịn.

Nhưng trong lòng hắn ta đã sớm tính mưu ủ kế rồi.

Dịch Thanh Thiên sốt ruột, vội vàng nói: "Anh hai..."
Nhưng chưa nói xong, Trương Minh Vũ đã gầm lên: "Ăn đòn chưa đủ à!"
Nói xong liền nhặt chai rượu đặt lên bàn.

Trong lòng anh đang vô cùng khó chịu đây.

Dịch Thanh Thiên lập tức sợ giật mình, bất giác câm miệng..


Bình luận

Truyện đang đọc