SIÊU CẤP TIÊN Y

Khoảng sáu giờ rưỡi sáng, Trương Văn Trọng lái xe tiến vào Ung Thành, sắc trời vẫn rất âm u, hai bên đường lóe lên đèn đường mờ nhạt, thoáng xua tan một chút vẻ âm u của sáng sớm, chiếu sáng con đường cho những người đi làm hay đến trường sớm.

Vưu Văn đang dựa đầu ngủ say sưa. Cuối cùng cũng thức tỉnh, thoáng hoạt động thân thể tê dại, mờ mịt nhu nhu mắt, nhìn cảnh tượng bên ngoài xe, kinh ngạc nói: "A, đã trở lại Ung Thành rồi sao? Nói như vậy dọc theo đường đi tôi chỉ ngủ à? Ai, sao tôi lại ngủ lâu như vậy, còn ngủ say như chết? Trương ca, sao anh không đánh thức tôi dậy? Tôi còn nói thay anh lái xe, cho anh nghỉ ngơi nữa."

Bởi vì bị Chúc Do Thuật, chuyện xảy ra dọc đường gặp phải Tượng Quận Triệu gia hắn đều đã quên sạch không còn một mảnh. Hắn chỉ nhớ mang máng, sau khi mình lên xe tự dưng cảm thấy mệt mỏi rã rời, sau đó phải dựa vào ghế ngủ, nhưng lại không nghĩ đến, vừa ngủ đã ngủ thẳng đến lúc tới Ung Thành mới thức tỉnh.

Trương Văn Trọng vừa cười vừa nói: "Tôi thấy cậu ngủ thật ngon, hơn nữa tôi cũng không thấy mệt, cho nên cũng không đánh thức cậu. Được rồi Vưu Văn, cậu định về đâu? Tôi đưa cậu về."

Ngay giờ này thời gian còn rất sớm, Vưu Văn muốn tự về cũng không dễ, cho nên hắn cũng không khách khí với Trương Văn Trọng, báo ra một địa chỉ, để Trương Văn Trọng lái xe đưa hắn về nhà. Đương nhiên, dọc đường hắn cũng không quên oán giận bản thân mình vài câu.

Sau khi đưa Vưu Văn về đến nơi, Trương Văn Trọng lái xe quay trở về tiểu khu biệt thự Hải Vận.

Lúc này tuy rằng đã hơn bảy giờ sáng, thế nhưng sắc trời vẫn còn rất âm u, hơn nữa gió lạnh đến tận xương, toàn bộ tiểu khu biệt thự Hải Vận hầu như không nhìn thấy bóng người đi lại. Cho nên khi lái xe trực tiếp vào biệt thự của mình, Trương Văn Trọng cũng không sợ bị người nhìn thấy, trực tiếp gọi Tam Túc Ô và ba tiểu yêu, để chúng nó giúp đỡ mình vận chuyển toàn bộ linh tài liệu trên xe vào nhà. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Trong lúc vận chuyển linh tài liệu, Tam Túc Ô và ba tiểu yêu đều rất phấn khởi. Bởi vì chúng nó đều rất rõ ràng, những linh tài liệu này, vô luận luyện chế thành đan dược hay pháp bảo, đều tuyệt đối không thể thiếu phần của chúng. Điều này làm nhiệt tình công tác của chúng tăng vọt. Mà trên đường ba tiểu yêu hồng hộc vận chuyển linh tài liệu, càng không ngừng lẩm bẩm tiếng người vừa học được từ chỗ Tam Túc Ô: "Theo...chủ nhân...tốt...thật tốt!"

Hiệu suất làm việc của Tam Túc Ô rất cao, chỉ một lát đã vận chuyển toàn bộ linh tài liệu trên xe vào trong nhà, đồng thời dựa theo Trương Văn Trọng phân phó, phân loại sắp xếp xong xuôi. Ở trong đó, linh tài liệu thuộc dạng thực vật, được chúng nó trồng vào vườn hoa bên trong biệt thự, nương theo tác dụng của Linh Khí Nhãn trồng những loại linh tài liệu này, rất nhanh sẽ có thể mọc rễ nảy mầm, không dám nói có thể thu hoạch rất nhiều, thế nhưng tự cấp tự túc hẳn không thành vấn đề. Dù sao bốn phía biệt thự đều có trận pháp tồn tại, dù bị người sáng suốt nhận ra linh tài liệu trồng trong vườn hoa, bọn họ cũng đừng mong mơ tưởng nhúng tay vào. Về phần những loại khoáng thạch, hay loại kim chúc, được bày gần bên Linh Khí Nhãn, dùng để hấp thu linh khí, hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể đề thăng công hiệu của chúng.

Hành trình đi Tinh Thành lần này đạt được linh tài liệu, toàn bộ đã sắp xếp được thích đáng. Trương Văn Trọng lấy điện thoại ra xem thời gian, đã hơn tám giờ sáng. Suy nghĩ một chút hắn gọi điện thoại cho Hồ Cường, xin nghỉ một ngày. Đầu kia điện thoại, Hồ Cường quan tâm hỏi thăm dặn dò Trương Văn Trọng phải nghỉ ngơi, đồng thời còn chủ động hỏi Trương Văn Trọng, xin nghỉ có đủ hay không. Có muốn nghỉ ngơi thêm một hai ngày, hiển nhiên hắn cho rằng mấy ngày nay Trương Văn Trọng lo việc chống bệnh ôn dịch nên đã quá mệt mỏi, cho nên mới xin nghỉ phép.

Trương Văn Trọng cũng không giải thích, chỉ nói nửa ngày nghỉ cũng đã đủ. Sau khi cắt đứt điện thoại, Trương Văn Trọng cầm lấy Lão Quân Đằng đấu giá được tại Ba Hà sơn, đi vào phòng sách ngay trung tâm Linh Khí Nhãn, chuẩn bị bắt đầu hóa sinh nguyên anh.

Lúc đi vào phòng sách, Trương Văn Trọng nhìn Tam Túc Ô vẫy tay, ý bảo nó cùng mình đi vào phòng, chỉ để lại ba tiểu yêu ở ngoài chủ trì canh giữ trận pháp trong biệt thự, để ngừa những kẻ không có mắt chạy tới quấy rối trong lúc hắn đang hóa sinh nguyên anh.

Vào phòng sách, Trương Văn Trọng cũng không vội vã bắt đầu hóa sinh nguyên anh, mà trước tiên dùng linh lực đem Nam Hải Tử Kim Sa, Tung Sơn Thái Mộc Tinh các loại tài liệu áp thành bột mịn, sau đó dùng Thiên Trì Ngọc Hàn Trấp điều hòa, ở bên trong phòng sách cấu trúc ra một Tụ Linh Ngưng Thần Thiên Nguyên Trận. Trận pháp này, không chỉ có công hiệu tụ linh ngưng thần, đồng thời còn có thể hữu hiệu chống đỡ tâm ma tập kích, đối với việc hóa sinh nguyên anh có giúp đỡ cực lớn.

Đợi khi Tụ Linh Ngưng Thần Thiên Nguyên Trận bắt đầu vận chuyển lên, Trương Văn Trọng chậm rãi đi tới ngay giữa trận, nhìn Tam Túc Ô gật đầu: "Có thể bắt đầu..."

"Dạ." Tam Túc Ô lên tiếng, vỗ mạnh hai cánh, Thái Dương tinh hỏa hừng hực từ hai cánh của nó phóng ra, trong nháy mắt đã vây quanh Trương Văn Trọng.

Trương Văn Trọng ở bên trong Thái Dương tinh hỏa, trên gương mặt vẫn bình thản, tuy rằng Thái Dương tinh hỏa thiêu đốt rừng rực, nhưng chỉ thiêu hủy quần áo trên người hắn, vẫn chưa làm bỏng thân thể hắn, thậm chí lông tóc cũng không hề tổn hao gì.

Trương Văn Trọng đứng thẳng, bắt đầu vận chuyển Y Giám Tâm Kinh, đồng thời hắn cũng không tiếp tục áp chế niệm lực cảm kích trong người, tùy ý cho chúng dung hợp cùng linh lực của bản thân, đồng thời cuối cùng thành công chuyển hóa thành linh lực của hắn. Để tu vi của hắn trong nháy mắt đột nhiên tăng mạnh, đột phá bình cảnh Kim Đan kỳ, thuận lợi tiến lên Nguyên Anh kỳ.

Ngay lúc Trương Văn Trọng vừa bước vào Nguyên Anh kỳ, Thái Dương tinh hỏa vây quanh người hắn bốc lên thành một vòng lửa, từ lòng bàn chân hắn bắt đầu, lên trên chậm rãi xoay tròn. Ngay khi vòng lửa lên tới mặt Trương Văn Trọng, hắn bỗng nhiên há mồm, hộc ra một viên kim đan sáng rực kim quang, vòng lửa lập tức bỏ qua Trương Văn Trọng, cuồn cuộn vây quanh viên kim đan, nâng nó huyền phù ngay giữa không trung.

Được Thái Dương tinh hỏa luyện hóa, kim đan của Trương Văn Trọng tan rã rất nhanh, hóa thành một đoàn dịch thể màu vàng kim không ngừng cuồn cuộn tỏa ra linh lực cực kỳ tinh thuần.

Cũng đúng lúc này, Trương Văn Trọng đem Lão Quân Đằng đưa ra, dùng chính kiếm ý vô cùng sắc bén của mình cắt thành hai trăm lẻ sáu khối, xấp xỉ như khớp xương trong cơ thể con người. Sau đó ném vào trong đoàn dịch thể màu vàng kim phiêu phù giữa không trung, cùng lúc đó, Trương Văn Trọng cầm mấy món linh tài liệu đã chuẩn bị sẵn cũng ném vào trong.

Trương Văn Trọng muốn dùng Lão Quân Đằng làm chủ tài liệu, những linh tài liệu khác làm phụ, hóa sinh ra một nguyên anh có một không hai.

Ngày xa xưa, Thái Ất chân nhân đã dùng Cửu Chuyển Liên chí bảo ngàn năm làm xương cốt, lá sen làm thịt, làm ra một cỗ thân thể mới cho đệ tử của ông là Na Tra.

Mà nay, Trương Văn Trọng muốn nói theo Thái Ất chân nhân, dùng thiên cấp ngũ phẩm Lão Quân Đằng làm thành cốt cách của nguyên anh, dùng địa cấp cửu phẩm Khôn Thổ Tức Nhưỡng, Âm Dương Kiền Thiết làm cơ thể của nguyên anh, dùng địa cấp bát phẩm Viêm Dương Tinh Thạch, Cửu Huyền Hàn Đồng làm da của nguyên anh, lại đem linh khí của Linh Khí Nhãn hóa thành máu cho nguyên anh. Kể từ đó, nguyên anh hóa sinh ra, dù kém Cửu Chuyển Liên chí bảo tiên thiên của Thái Ất chân nhân, nhưng cũng đủ làm cho kẻ khác trợn mắt líu lưỡi.

Tam Túc Ô lúc này cố sức vỗ mạnh hai cánh, để Thái Dương tinh hỏa thiêu đốt càng thêm cháy rực. Trương Văn Trọng nhắm mắt lại, để thần thức của mình truyền nhập vào trong Thái Dương tinh hỏa, để Lão Quân Đằng cùng những linh tài liệu khác có thể triệt để cùng kim đan luyện hóa dung hợp, có thể ngưng luyện hóa sinh thân thể cho nguyên anh. Cùng lúc đó, Tụ Linh Trận đã sớm được bố trí cũng bắt đầu vận chuyển lên thật nhanh, đem linh khí chất chứa trong Linh Khí Nhãn liều mạng hút ra, sau đó toàn bộ dung nhập vào trong cơ thể nguyên anh đang từ từ thành hình, dung hợp với dịch thể màu vàng kim, hóa sinh trở thành máu chảy trong cơ thể nguyên anh.

Thời gian trôi qua thật nhanh, mặt trời mọc lên rồi hạ xuống, cuối cùng lại mọc lên.

Bấm tay tính ra, từ khi bắt đầu hóa sinh nguyên anh cho đến bây giờ, cũng đã trôi qua hơn hai mươi lăm giờ.

Bên trong phòng sách, Tam Túc Ô mệt rũ, giống như nỏ mạnh hết đà, mặc dù trong quá trình nó cũng ăn vào vài viên Linh Khí Hoàn để bù đắp linh lực bị tiêu hao, nhưng dù vậy tới thời khắc này, nó vẫn cảm giác sắp sửa không chịu được nữa. Mà tình huống của Trương Văn Trọng cũng tốt hơn không được bao nhiêu, vẻ mặt mệt mỏi ủ rũ, trong mắt tràn đầy tơ máu, thậm chí hô hấp cũng đã sớm rối loạn tiết tấu.

Tuy rằng cả hai đều đã như nỏ mạnh hết đà, nhưng bọn họ cũng vẫn đau khổ chống đỡ, bởi vì họ đều rất rõ ràng, nguyên anh gần hóa sinh, thành bại trong vài phút cuối cùng này, thậm chí chỉ là vài giây!

Ngay lúc này, một đạo kim quang chói mắt từ Thái Dương tinh hỏa phóng ra, chiếu sáng cả căn phòng thành màu vàng kim chói lòa, giống như được rắc lên một lớp nước vàng kim. Mà Trương Văn Trọng vốn đã cạn kiệt linh lực, toàn thân uể oải, đột nhiên cũng cảm nhận được một cỗ linh lực vô biên dũng mãnh tràn vào trong cơ thể của mình, trong nháy mắt đã xua tan tất cả cảm giác uể oải.

"Thành công rồi!" Trương Văn Trọng mở mắt, quá đỗi vui mừng.

Cùng lúc đó, trên thần châu đại địa, mỗi một người tu chân, mỗi một dị năng giả cùng với yêu ma quỷ quái, toàn bộ đều cảm giác được một cỗ linh lực vô biên từ tỉnh Thiên Nam phóng lên cao, trực trùng chín tầng trời!

Dị tượng như vậy, chưa từng có trong mấy trăm năm qua!

Bình luận

Truyện đang đọc