SIÊU CẤP TUẦN CẢNH







Điền Ny lái xe rất bình ổn, từ sau khi rời khỏi cục cảnh sát Thâm Thuỷ, Trương Sở Lăng cũng không có mở mắt.



Vì muốn nhanh chóng khôi phục thể chất của bản thân , từ sau khi đến thế giới này, mỗi ngày Trương Sở Lăng đều rèn luyện từ buổi chiều cho tới đêm khuya, trong lúc tuần tra vào buổi sáng, hắn mang trên người thêm 50 kg phụ trọng, do đó vô luận là tinh thần hay thể lực, hắn đều cảm giác có điểm tiêu hao, hiện tại có thời gian nghỉ ngơi, Trương Sở Lăng tự nhiên là giành giật từng giây để khôi phục tinh thần bản thân.



Thân thể hiện tại của bản thân thực sự quá kém , mới mang thêm trên người 50 kg phụ trọng mà đã có điểm uể oải không chịu được , mà với thân thể trước kia của mình, cho dù 100 kg phụ trọng cũng là rất bình thường. Điều này cũng làm cho ý thức về việc rèn luyện thân thể của Trương Sở Lăng trở nên cấp bách , tuy rằng rất nhiều dụng cụ và thực vật phụ trợ cho việc rèn luyện có ở thể kỷ 30 mà không tìm được ở thế kỷ 21, nhưng là mình vẫn có thể dựa vào các kiến thức cao nhất trong đầu để có thể làm ra các dụng cụ tập thể hình có công năng gần giống với thế kỷ 30.



Trương Sở Lăng có tuyệt đối nắm chắc, chỉ cần cho mình thời gian là nửa năm , hắn tuyệt đối có thể làm cho thân thể của cính mình đạt trạng thái tốt nhất , tuy rằng không có cách nào giống thân thể trước kia của mình , nhưng cũng là một thân thể cường tráng nhanh nhẹn ở thế kỷ 21, nghĩ tới đây khoé miệng Trương Sở Lăng mỉm cười, thân thể cường tráng chính là tiền vốn cơ bản a, nếu không cuộc sống có tốt như thế nào đi nữa cũng không có cách nào mà hưởng thụ.




Trương Sở Lăng đang nhắm mắt thoải mái suy nghĩ, một tiếng "Phanh" thật lớn làm hắn giật mình tỉnh giấc .



"Chuyện gì thế?" Trương Sở Lăng nghi hoặc nhìn Điền Ny, Điền Ny đang xoa bàn tay sưng đỏ của nàng, hiển nhiên tiếng nổ vừa rồi chính là kiệt tác của nàng.



"Xe bị lủng lốp mà ngươi vẫn ngủ như con lợn chết, cẩn thận không dậy nổi a." Điền Ny thấy mình là một nữ nhân phải cực khổ lái xe, mà Trương Sở Lăng là một đại nam nhân lại ngủ say sưa, trong lòng nàng rất không dễ chịu, mà chiêc xe này giống như muốn chống đối nàng hết lần này đến lần khác, vừa mới đi đến đoạn đường hẻo lánh liền bị lủng lốp.



Đang chuẩn bị xin sự giúp đỡ của Trương Sở Lăng, lại phát hiện khóe miệng hắn tự nhiên mỉm cười, còn tưởng rằng Trương Sở Lăng đang mộng đẹp, mơ tới chuyên gì vui vẻ, dưới cơn nóng giận liền đập vào tay lái một tiếng, Vì vậy mới có tiếng nổ như vậy.



"Nóng tính như vậy làm gì, tức giận có thể giải quyết vấn đề sao? Nếu như ngươi cảm thấy xem ta không vừa mắt, ta có thể xuống xe." tâm tình Điền Ny nóng nảy Trương Sở Lăng tự nhiên nhìn ra được , nhưng vô duyên vô cớ bị người ta chửi bới làm Trương Sở Lăng trong lòng bốc hỏa.



Trương Sở Lăng nói không nhanh không chậm làm Điền Ny ngẩn ra, không biết vì sao, tuy rằng Trương Sở Lăng cũng không có hướng đến nàng rống to hoặc nói cái gì không phải , chính là lời nói bình thản cùng nhãn thần của Trương Sở Lăng làm cho nàng có cảm giác sợ hãi. Chính là rất nhanh nàng đã biết đem loại sợ hãi nàng đè ép xuống, tại sao mình lại có khả năng sợ hãi người này ,người mà mọi người đều có thể sai bảo?



"Ngươi muốn xuống xe thì xuống đi, không ai cản ngươi." Câu nói của Điền Ny chính là thể hiện sự giận dỗi, nơi nàng đang dừng xe, phía trước không có thôn làng khách điếm nào, Trương Sở Lăng chắc chắn sẽ không xuống xe, hơn nữa nghe đồn tính tình Trương Sở Lăng rất tốt , không có khả năng cùng bản thân mình cãi nhau.



Nghe thế , Trương Sở Lăng cũng không liếc mắt nhìn Điền Ny , liền mở cửa xe trực tiếp xuống xe. Trương Sở Lăng tuy rằng tự nhận là có nóng nảy, nhưng nội tâm cực kỳ kiêu ngạo , câu nói có tính chất đuổi khách này của Điền Ny làm cho hắn không chịu được, ly khai lúc này là lựa chọn tốt nhất của hăn.




Trông thấy bóng lưng quyết định rời đi của Trương Sở Lăng , Điền Ny tức giận mà trút giận vào cái xe. Xa xa , Trương Sở Lăng cũng có thể nghe được âm thanh từ bên trong chiếc xe,



Trương Sở Lăng đi tới vị trí mà Điền Ny không nhìn thấy mình, liền móc ra điện thoại của mình.



"Uy, trung tâm sửa xe phải không, hướng Thâm Thuỷ, đường hầm Quỳ Dũng có một chiêc xe đang bị lủng lốp, cần phải sửa chữa một chút."



"A lăng, tiểu tử ngươi đã lâu như vậy không có ghé chỗ chúng ta a, nhanh lên đến gặp tỷ tỷ thỉnh an nào, nếu không đừng mơ tưởng đến việc ta sửa xe cho." Điện thoại đầu kia đầu tiên là dừng một chút, tiếp theo kinh hỉ hô lên, thanh âm quyến rũ êm dịu mười phần .



"Na tỷ, ngươi có thể nghe ra được a. Ta vừa rồi là bịt mũi nói chuyên a." Nghe thanh âm quen thuộc ở đâu kia điện thoại, Trương Sở Lăng trên mặt cũng mỉm cười.



Cùng hắn nói chuyện chình là Lữ Na ,lão bản của trung tâm sửa xe, trung tâm sủa xe này chính là nơi sửa xe cho cục cảnh sát Thâm Thuỷ, xe cảnh sát có trục trặc gì , đều đến trung tâm này sủa chữa. Mà đối tượng để cục cảnh sát sai bảo , không ai khác chính là Trương Sở Lăng, thường xuyên qua lại , hai người liền quen thuộc.



Điêù Trương Sở Lăng cảm thấy may mắn chính là, Lữ Na không có dùng ánh mắt khác thường đối đãi hắn, ngược lại luôn chiếu cố hắn, cẩn thận quan tâm hắn, giống như là một đại tỷ . Duy nhất để Trương Sở Lăng bất mãn chính là, Lữ Na rất thích đùa giỡn hắn, hơn nữa rất thích thấy bộ dạng Trương Sở Lăng đỏ mặt tới mang tai.



"A lăng, ngươi với ai đang ở cùng một chỗ a, ta phải xác minh trước mới được, nếu như cùng nữ nhân ở một chỗ ta sẽ mặc kệ a, nếu không ở cùng nữ nhân ta sẽ lập tức cho người đến chỗ ngươi sữa xe." Lữ Na biết Trương Sở Lăng không có xe, vì vậy vừa hỏi thử.



"Na tỷ, ngươi không cần phả làm như vậy a, ngươi không đến lẽ nào muốn ta đi bộ từ Lệ Giác về đến Thâm Thuỷ sao ?" Đối với Trương Sở Lăng , Na tỷ tuy không phải người thân nhưng cũng là người ngoài thân thiết nhất, vì vậy hai người nói chuyện cũng không khách sáo.




"Đừng giả bộ thương cảm trước mặt ta, ngươi theo đường hầm Quỳ Dũng quay ngược lại 1 km, lên phía bên kia đường có thể đón được xe ô tô, cái này là hình phạt nho nhỏ dành cho ngươi vì tội đi câu dẫn nữ nhân bên ngoài." Lữ Na nghe câu trả lời củaTrương Sở Lăng liền biết hắn thật là cùng nữ nhân ở một chỗ, nói xong câu đó liền đem cúp điện thoại.



Trương Sở Lăng nghe đầu kia điện thoại truyền đến âm thanh tít tít , lắc đầu làm theo lời nói của Lữ Na. Lữ Na tuy rằng nhìn rất ôn nhu, nhưng bên trong lại là một nữ nhân mạnh mẽ, bất kể là lời nói hay việc làm đều rất quyết đoán.



Nửa giờ sau, Trương Sở Lăng rốt cục cũng đến được trung tâm sửa xe.



Trương Sở Lăng xuống xe chạy vào bên trong, Lữ Na giống như canh đúng thời gian mà thướt tha từ bên trong xưởng đi ra.



Một khuôn mặt có ngũ quan tinh xảo, lông mi dài, hơi cong về phía lông mày, trông như mắt phượng, cái mũi thẳng , cặp môi khêu gợi, mọi thứ đều hoàn mỹ nhất. Bất quá Trương Sở Lăng còn thấy được khoé mắt nàng ẩn hiện có vài nếp nhăn.



Lữ Na mặc một bộ sườn xám màu hồng, thân thể phong mãn mềm mại được bộ sườn xám bó chặt , làm da thịt căng lên , bộ sườn xám như phụ trợ làm tôn lên những đường con mềm mại tinh tế của nàng, nút buộc cổ áo sườn xám mở rộng để lộ ra hai qủa đào tiên như ẩn hiện làm cho nhãn cầu của Trương Sở Lăng kích động.



Tư thế bước đi của Lữ Na làm Trương Sở Lăng có một loại ảo giác, bước đi của nàng giống như con mèo bước đi trên võ đài, mỗi bước đi của nàng giống như muốn biểu diễn vóc dáng mê người của nàng , chính là mỗi cước bộ của nàng lại giống như hoàn toàn tự nhiên , khiến người ta nhìn không ra một chút kệnh cỡm nào.


Bình luận

Truyện đang đọc