SIÊU CẤP TUẦN CẢNH







Khi nam tử có vẻ mặt dữ tợn đi vào phòng Chu Minh Cường , Chu Minh Cường đang đứng ở bên cửa sổ quan sát cái hồ cá của hắn .



"Sự tình thế nào rồi?" Theo tiếng bước chân, Chu Minh Cường liền biết là nam tử có vẻ mặt dữ tợn kia , cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi thăm.



"Chu ca, xin lỗi, nhiệm vụ ngài giao cho ta không có thể hoàn thành." Nam tử có vẻ mặt dữ tợn cúi đầu xuống , thanh âm phát ra thấp đến mức không thể nào thấp hơn được nữa .




"Hồ Bưu, ta không phải đã nói với người nên mang theo nhiều người một chút sao , thế nào ngay cả chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong ?" Chu Minh Cường vẫn chơi đùa với con cá của mình như cũ , nhưng ngữ khí trở nên sắc bén hơn .



"Ta cũng đã mang vài người , chính là Trương Sở Lăng kia thực sự thật lợi hại, khi đối mặt liền khiến cho ta mất đi năng lực hành động ." Lúc Hồ Bưu nói những lời này , trong đầu lại hiện lên cái vỗ vai quỷ dị của Trương Sở Lăng , trong lòng không kiềm được rùng mình một cái .



"Ngươi nói cái gì? Ngươi không thể đánh hắn được một cái sao ?" Câu nói cuối cùng của Hồ Bưu làm Chu Minh Cường không có tâm tư nào chơi đùa với con cá nữa , "Ngươi hãy kể lại quá trình xảy ra cho ta nghe , sót một chữ cũng không được !"



Cũng khó trách Chu Minh Cường có phản ứng này . Hồ Bưu là học cảnh có thực lực cực manh về phương diễn đánh nhau trong học kỳ một này , trước khi thi vào trường học cảnh sát , hắn đã có một thời gian học quyền đạo , tại đây trong huấn luyện thân thể tại học kỳ một này , thực lực của hắn càng doạ mọi người, mà thân thể của Trương Sở Lăng thoạt nhìn có vẻ yếu nhược , lấy thực lực như Hồ Bưu , hẳn sẽ rất dễ dàng đánh ngã được Trương Sở Lăng , tuy rằng bên cạnh hắn có một Lưu Tuấn Hi, thế nhưng lại có mấy người cùng đi theo , hẳn là cũng đủ ứng phó bất cứ cái gì xảy ra ngoài ý muốn a .



Đối với ánh mắt sắc bén của Chu Minh Cường , Hồ Bưu không dám giấu diếm bất cứ cái gì , bắt đầu thuật lại chuyện đã xảy ra khi bản thân tiến vào phòng thể hình .



Lúc Chu Minh Cường nghe được Hồ Bưu bị Trương Sở Lăng gài để nói ra mình chính là người đã sai khiến , hắn đã không có tâm tình để tiấp tục nghe nữa , chỉ vào Hồ Bưu lớn tiếng mắng , "Phế vật, thực sự là phế vật, chuyện nhỏ như vậy mà làm không xong , còn có mặt mũi trở về gặp ta sao ."



Chu Minh Cường thực sự tức giận , nước bọt của hắn văng đầu mặt Hồ Bưu , thế nhưng Hồ Bưu lại không có lấy tay lau đi chút nào , trên mặt càng không dám có chút bất mãn nào , mà là lộ ra một bộ dạng tươi cười nịnh bợ , "Chu ca, vậy ngươi có đáp ứng thưởng cho ta ngân tiêu tử ( cái còi bạc ) không ?"



"Thưởng ngân tiêu tử ? Ngươi hiện tại còn muốn hỏi chuyện thưởng ngân tiêu tử à , ngươi hay đi cầu khẩn để mình có thể thuận lợi mà tốt nghiệp trường học cảnh sát đi ." Chu Minh Cường xem thường liếc mắt nhìn Hồ Bưu nói. Hồ Bưu cùng hắn căn bản là là người ở hai thế giới , nếu không phải đột nhiên nhớ tới Hồ Bưu có giá trị để lợi dụng , Chu Minh Cường căn bản là sẽ không xuất hiện cùng Hồ Bưu , về phần thưởng ngân tiêu tử , chỉ là con mồi dùng để câu mà thôi , cũng chỉ có loại tứ chí phát triển như Hồ Bưu mới có loại ý nghĩ đơn giản như vậy .




Lúc Hồ Bưu phẫn nộ rời khỏi phòng Chu Minh Cường , trong lòng cũng là vắng vẻ , cảm giác có điểm gì là lạ, rồi lại nghĩ ra được rốt cuộc là không đúng chỗ nào .



"Trương Sở Lăng kia lợi hại như vậy sao ? Không phải là tên Hồ Bưu kia bị hắn mua chuộc chứ ?" Xem qua danh sách huấn luyên PTU, Chu Minh Cường biết được Trương Sở Lăng là đến từ cục cảnh sát Thâm Thuỷ , "Được rồi, bản thân mình không phải là có bạn học Lương Siêu làm đôn đốc ở đó sao ?" Nghĩ tới đây, hắn liền điện thoại cho Lương Siêu .



Chu Minh Cường nhận thấy , có thể tiến nhập huấn luyên PTU tại trường học cảnh sát , khẳng định lập không ít công lao , hơn nữa từng có người ở đó , chính là sau khi nói chuyện điện thoại với Lương Siêu ,mặt hắn như méo đi , bởi vì khi nhắc đến Trương Sở Lăng thì ngữ khi của Lương Siêu hoàn toàn xem thường , chỉ nói đó chỉ là một tên có cẩu thỉ vận , hắn sở dĩ có thể tham gia huấn luyện PTU , hoàn toàn là nhờ vào Điền Ny .



Chu Minh Cường tự nhiên không biết được Lương Siêu có quan hệ với Trương Sở Lăng , Lương Siêu nhanh chóng nghe thấy trong câu hỏi cùng giọng nói của chu mình cường có ít manh mối , hắn tự cho là thông minh liền theo phỏng đoán của bản thân , cho rằng Chu Minh Cường hỏi bản thân là để hiểu rõ về Trương Sở Lăng , để tiến hành khảo nghiêm toàn diện về Trương Sở Lăng . Lương Siêu tận lực chửi bới Trương Sở Lăng, chính là vì để Chu Minh Cường có ấn tượng xấu với Trương Sở Lăng ,



"Ha hả, cẩu thỉ vận sao , bản thân ta muốn xem cẩu thỉ vận của ngươi có thể được bao lâu ." Khi nghe thất Hồ Bưu không phải là đối thủ của Trương Sở Lăng , Chu Minh Cường trong lòng còn có chút khiếp sợ, khi biết được sự thình thực sự của Trương Sở Lăng , hắn thậm chí còn sinh ra một tia sợ hãi với Trương Sở Lăng , nếu như Trương Sở Lăng trí dũng song toàn , như vậy việc làm của hắn thật đúng là phải cố kỵ nhiều điều .



Thấy thân ảnh của Hồ Bưu rời đi ở lầu dưới , trong mắt Chu Minh Cường toả ra hần ý nồng đậm , "Dám thông đồng gạt ta , ngươi hãy chờ mà nhận hậu quả đi ."



Tội nghiệp cho Hồ Bưu không biết gì , bởi vì bản thân nhất thời tham lam , ngược lại không hiểu vì sao lại chọc đến phiền toái lớn .



Trông thấy khí trời lạnh dần, Trương Sở Lăng mới phát hiện thời gian gia nhập huấn luyện tại trường học cảnh sát đã được 2 tháng , chương trình huấn luyện về súng ống cũng gần kết thúc . Trong hai tháng này , những ngày sau đó gió yên biển lặng , Chu Minh Cường cũng không có tìm hắn gây phiền phức gì , Trương Sở Lăng tận lực ẩn dấu thực lực , toàn bộ thành tích huấn luyện đều là miễn cưỡng mà vượt qua được , cũng không có khiến cho người khác quan tâm .




Trương Sở Lăng biết, sự tình tuyệt đối không có đơn giản như biểu hiện bên ngoài , trừ phi Điền Ny bị Chu Minh Cường nắm trong tay , hoặc Điền Ny cùng bản thân bất hoà, Chu Minh Cường mới có thể thu tay lại . Chính là không biết Điền Ny ăn phải thuốc gì , mặc dù không có tận lực tiếp cận bản thân, nhưng ánh mắt khi nhìn về phía mình bao giờ cũng hết sức ôn nhu , hoàn toàn không có điểm hung dữ khi nhìn người khác giống như là hai người khác nhau . Mà Điền Ny hết lần này tới lần khác lại là tiêu điểm quan tâm của mọi người , chỉ cần không phải là người mù, là có thể nhìn ra được quan hệ của Trương Sở Lăng và Điền Ny tuyệt đối không đơn giản.



"A lăng, cái tên Chu Minh Cường kia có phải uống lộn thuốc không , hai tháng nay chưa có xảy ra chuyện gì , giờ học lý thuyết trước đây bình thường hắn luôn làm khó dễ ngươi, hiện tại cũng không chiếu cố đặc biệt đến ngươi." Lưu Tuấn Hi chờ đợi lo lắng hơn 2 tháng qua , lúc này cũng phát hiện thấy dị thường, thiếu kiên nhẫn mà hỏi thăm.



"Không có chuyện gì phát sinh không phải tốt lắm sao, lẽ nào ngươi hi vọng phát sinh ra chuyện không tốt sao ?" Trông thấy bạn tốt quan tâm , Trương Sở Lăng cười nói. Kỹ xảo đánh nhau của bạn tốt tuy rằng có thể rất tốt , thái độ làm người cũng trượng nghĩa, chính là có lúc cũng có chút kích động, đó cũng là nguyên nhân khiến Trương Sở Lăng không dám đem lo lăng trong lòng nói ra .



Chu Minh Cường càng im lặng , lại càng cho thấy sự đáng sợ của hắn . Hắn không động thủ thì thôi, nếu động thủ , khẳng định sẽ làm bản thân không có cách nào chông đỡ được.



"A lăng, khi nào thân thể của ngươi lại tốt như vậy, trước đây cũng không phát hiện ra a." Khi Trương Sở Lăng đang suy nghĩ Chu Minh Cường có thể dùng thủ đoạn nào để đối phó với mình , Lưu Tuấn Hi lại cắt đứt suy nghĩ của hắn , "Trong hai tháng này , toàn bộ cường đôh huấn luận ngươi đều theo kịp , ta lúc đầu cũng còn lo lắng Chu Minh Cường sẽ gây khó khăn cho ngươi ở phương diện này ."



"Nếu như ngươi bình thường làm nhiều việc nặng một chút , thân thể của ngươi cũng tự rèn luyên được a." Trương Sở Lăng hồi đáp, tuy rằng hắn trải qua khoảng thời gian huấn luyện để thân thể nhanh chóng cường tráng , chính là thoạt nhìn bên ngoài, thân thể của hắn so với lúc trước cũng không sai biệt lắm , mà chỉ tăng lực lượng cùng sự dẻo dai mà thôi , cũng khó trách Lưu Tuấn Hi sẽ sinh ra nghi vấn như vậy.


Bình luận

Truyện đang đọc