SIÊU CẤP TUẦN CẢNH







"Ca ca, ngươi thực sự hôn nữ hài tử khi tuần tra sao ?" Trương Nhược Nam trông thấy Trương Sở Lăng ủ rũ đi đến phòng điều tra khiếu nại nội bộ , thế nào cũng không tin tưởng chuyện này là thực, lấy tính cách thật thà chất phác của ca ca , ngay cả tay của nữ hài cũng không dám nắm , làm sao có thể cùng nữ hài hôn môi trước mặt mọi người được .



"Trương Nhược Nam, lúc làm việc ít nói chuyện riêng đi . Trương Sở Lăng, ngươi tới phòng làm việc của ta một chút." Trương Nhược Nam thật tốt khi quan tâm đến ca ca , chợt nghe lời nói lạnh như băng của thủ trưởng , nàng không khỏi có chút lo lắng nhìn ca ca của mình .



Trương Sở Lăng không nói tiếng nào theo sát Viên Cảnh Lam đi vào phòng làm việc của nàng.



Viên Cảnh Lam vẫn âm thầm quan sát Trương Sở Lăng, từ khi biểu muội trao quyền cho cấp dưới đến tuần cảnh đội , tên của Trương Sở Lăng không ngừng vang lên bên tai mình , hơn nữa ngày càng trở nên hư hỏng, chỉ kém là chưa trở thành đại ma đầu , đêm qua Điền Ny đảm nhiệm hay không đảm nhiệm chức vụ đem chuyện Trương Sở Lăng hôn nữ hài tử khi đang đi tuần tra nói hết ra , nàng yêu cầu cần nghiêm túc điều tra Trương Sở Lăng .




Trong lúc Viên Cảnh Lam quan sát Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng làm sao không quan sát đến Viên Cảnh Lam.



Mặc một bộ trang phục màu lam bó sát làm thân thể nàng đầy đặn . Mang cái kính trắng, tóc được búi cao lên , trên trán rũ xuống vài sợi tóc , thoạt nhìn vừa giỏi giang lại quyến rũ, sau mắt kính là một đôi mắt hung hăng , chỉ thấy lúc này khoé môi nàng trề xuống , sát khí bức người.



Hai tròng mắt mỹ lệ lạnh lùng của Viên Cảnh Lam mỹ lệ liếc nhìn Trương Sở Lăng một chút , "Trương Sở Lăng, vào khoảng thời gian từ 8h đến 8h30 ngày 23 tháng 6 ngươi đang ở đâu làm gì ?"



"Báo cáo Madam, vào thời gian ta đang tuần tra với đồng nghiệp , hẳn là đang ở khu chợ ." Trương Sở Lăng không chú ý gì liền đáp lại, vào lúc bị Viên Cảnh Lam gọi đến , hắn chỉ biết mình bị người khác khiếu nại , đồng thời trong lòng cũng chuẩn bị tiếp thụ trách cứ .



"Có người khiếu này ngươi hôn một nữ hài tử trên đường khi đang tuần tra , có chuyện này sao?" Viên Cảnh Lam thấy bộ dạng Trương Sở Lăng không có chút sợ hãi , trong lòng kinh ngạc đồng thời cũng có chút nổi nóng, toàn bộ mọi người trong cục cảnh sát có mấy người thấy mình không chút sợ hãi , bó tay bó chân , thế mà người này bình thường nhát gan như chuột lại không sợ mình ? Nghĩ tới đây, nàng quyết định mạnh tay hơn .



"Madam, chính xác phải nói là cô bé kia hôn ta." Nghe khẩu khí hăm doạ của Viên Cảnh Lam , Trương Sở Lăng nhất thời cảm thấy có điểm tốt , nhịn không được đùa một câu "Sát thần bối nam sắc a?"



Nghe được Trương Sở Lăng nói, Viên Cảnh Lam nhíu mày một chút , nàng hiện tại có điểm tin tưởng những gì biểu muội nói , có khả năng là bị Trương Sở Lăng khi dễ , từ lúc hắn vào đến bây giờ, việc điều tra của mình có vẻ rất bị động , mà loại sự tình như thế này trước nay chưa hề xảy ra .



Nàng nghi hoặc nhìn về Trương Sở Lăng, phát hiện bộ dạng của hắn không có khúm núm chút nào , ngược lại , hiện tại Trương Sở Lăng hình như trở nên tự tin phi thường , hắn không né tránh chút nào có thể thấy được sự tự tin trong mắt hắn , tuy rằng không biết tự tin của hắn từ đâu mà đến.



Viên Cảnh Lam là một người đứng đắn nghiêm túc , hắn cũng không muốn quấy rầy chuyện Trương Sở Lăng hôn người khác , hơn nữa vấn đề này của Trương Sở Lăng cũng làm cho nội tâm của nàng có một chút chán ghét với Trương Sở Lăng .



"Ngươi có quan hệ gì với cô bé kia ?" Viên Cảnh Lam bất ngờ hỏi thăm .




"Madam, ta nghĩ cái này thuộc về cá nhân a, không có trong phạm vi điều tra ." Trương Sở Lăng phản ứng rất nhanh, cũng không có rút lui, hơn nữa câu trả lời của hắn cũng không chậm trễ.



Thấy đánh lén thất bại, Viên Cảnh Lam cảm thấy có điểm tiếc nuối, ngược lại lạnh lùng nói: "Trương Sở Lăng, làm một tuần cảnh, hẳn là tuân thủ quy định của cảnh sát , khi ngươi tuần tra lại cùng một nữ hài hôn nhau là chuyện có thật , ngươi không thừa nhận sao?"



Trương Sở Lăng ở trong đầu so sánh một chút được mất, sảng khoái địa điểm liễu gật đầu, "Madam, ta thừa nhận chuyện này là thật , đồng thời cam đoan về sau sẽ tuân thủ nghiêm ngặt quy định cảnh sát , làm một cách sát chuẩn mực ."



Viên Cảnh Lam không nghĩ tới Trương Sở Lăng lại nhanh chóng thừa nhận như vậy , trong lòng nàng thoáng có chút rối bời , làm cho nàng nhất thời có điểm khó chịu, nếu Trương Sở Lăng thú nhận như vậy , chuyện này chẳng phải kết thúc sao .



Viên Cảnh Lam hiếu kỳ liếc mắt nhìn Trương Sở Lăng, lại nhìn đồng hồ đeo tay một chút, chưa tới 2 phút . Có thể nói đây là lần điều tra nhẹ nhàng nhất của bản thân từ trước đến nay, nhanh chóng chấm dứt được một án kiện khiếu nại . Nếu là trước đây , cảnh viên nào cũng liều mạng biện hộ , hơn nữa tìm đủ các loại lý do để từ chối trách nhiệm của mình ?



"Ngươi xem biên bản điều tra này đi , xác nhận không thành vấn đề gì thì ký đi ." Viên Cảnh Lam có chút hứng thú .



Trương Sở Lăng tiếp nhận biên bản điều tra của Viên Cảnh Lam đưa đến , nhìn sơ qua một cái , tìm được nơi ký tên liền ký tên mình vào , thấy chữ viết khó coi như vậy Viên Cảnh Lam liền lắc đầu.



"Madam, ta thấy viền mắt ngươi biến thành màu đen, ngươi bình thường chắn chắn thưc khuya , hơn nữa đôi môi của ngươi trắng bệch, ngươi có dấu hiệu thiếu máu , ta đề nghị ngươi nên vừa làm việc kết hợp với nghi ngơi, nghỉ ngơi nhiều một chút, ăn uống chú trọng dinh dưỡng hơn ." Sau khi ký xong , Trương Sở Lăng cũng không có lập tức rời đi, mà là nghiêm túc nhìn Viên Cảnh Lam một hồi , sau đó nói ra như thế .



Môi Viên Cảnh Lam giật giật, lại không có nói gì , nhưng trong mắt tràn đầy kinh ngạc, đồng thời xuất hiện một tia ấm áp.



Từng hình ảnh xuất hiện trong đầu Viên Cảnh Lam , phụ mẫu qua đời lúc còn nhỏ , được cô dượng đem về nuôi , sau khi cô mất , một mình dượng phải gách vác việc buôn bán , cũng không có thời gian chiếu cố bản thân ; tuy rằng sau đó lại có được sự quan tâm của bạn trai , nhưng trong lúc chấp hành nhiêm vụ bạn trai lại hy sinh anh dũng . Có thể nói từ nhỏ đến lớn không có mấy người quan tâm đến nàng , đột nhiên ngày hôm nay trong lúc vô ý nghe được có người quan tâm đến mình , hơn nữa là một tiểu tuần cảnh mà mình rất coi thường , làm trong lòng nàng xuất hiện nhiều điểm ngoài ý muốn.



Trương Sở Lăng tự nhiên không biết việc mình nói ra vài câu tuỳ ý như vậy lại gợi lại Viên Cảnh Lam nhiều hồi ức đến thế , càng không nghĩ tới qua nàng sẽ vì vậy mà cảm động, trong lòng hắn đang lo lắng bởi vì hồ sơ không tốt mà ảnh hưởng tới việc tham gia huấn luyện PTU , mặc dù mình cũng không quan tâm tới việc huấn luyện này , nhưng phụ thân lại chú ý rất nhiều .




"Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu bay ngàn dặm." Khi Trương Sở Lăng trở lại phòng làm việc , việc hắn đùa giỡn trong lúc tuần tra là đề tài sôi nổi trong phòng làm việc , thái độ của mọi người không quá hai ngày liên khôi phục giống như ban đầu , nếu bị cấp trên ghi vào hồ sơ không tốt , hơn nữa còn là tác phong có vấn đề, mọi người cảm thấy hắn trong khoảng thời gian ngắn không thể nào thăng cấp được .



"Theo ta thấy a, lần trước máy tính trong phòng làm việc xuất hiện các hình ảnh đồi truỵ , chính là Trương Sở Lăng dùng máy vi tính truy cập vào các trang web đen làm cho máy tính dính virus , nếu không hắn làm sao có thể giải quyết vấn đề nhanh như vậy được ?" Lúc Trương Sở Lăng trở lại phòng làm việc , thânh âm của Trương Bình liền truyền vào tai hắn .



"Đúng vậy, hắn nhất định là ở nhà hay làm việc đó , giải quyết rất nhiều lần nên rất quen tay , liền xử lý một cách nhong chóng ." Lý miệng rộng tiếp miệng nói.



"Thảo nào lúc đó hắn xung phong tiếp nhận giải quyết vấn đề , nhất định là trong lòng có quỷ..."



"Ta nói a, bình thường hắn lại luôn giấu giếm trong lúc ấy kỹ thuật vi tính lại trở nên lợi hại như vậy , nguyên lai là như vậy a."



...



Mọi người càng nói càng hưng phấn, tựa hồ muốn đem việc Trương Sở Lăng truy cập trang web đồi truỵ làm cho máy tính có kết nối inte trong phòng làm việc bị nhiễm virus thành sự thật , bọn họ mới bằng lòng bỏ qua, chỉ có Tiêu thúc cùng Lưu Tuấn Hi cảm thông nhìn Trương Sở Lăng , bộ dạng lực bất tòng tâm .



Bỏ qua ánh mắt khinh bỉ của mọi người , trong miệng Trương Sở Lăng nhẹ nhàng nói hai chữ , "Vô tri."


Bình luận

Truyện đang đọc