SỞ HÁN TRANH BÁ

Trần Hi cười sầu thảm, lại hướng sang Hạng Trang, nói: - Hạng Trang, xem như ngươi lợi hại.

Dừng lại một chút, vẻ mặt Trần Hi lại dữ tợn nói: - Tuy nhiên ngươi cũng đừng đắc ý vội, Lưu Bang đã trở lại Ngao Thương, sớm thì ngày kia, hắn nhất định sẽ biết tin tức, sau đó mang theo Bành Việt, Lã Trạch cùng một trăm ngàn đại quân đến tấn công Hổ Lao Quan, ngươi sẽ không chạy thoát đâu, bản tướng quân sẽ ở dưới chờ ngươi, ha ha ha…

- Việc này không cần ngươi lo lăng.

Hạng Trang dứt lời, lại nhẹ nhàng giơ tay phải lên.

Chỉ trong chốc lát binh giáp quân Sở bao vây Trần Hi và mười mấy người đều lui về phía sau, lập tức gần trăm cung tiễn thủ cầm trong tay cung khảm sừng xuất hiện ở phía trước, cùng lúc tay phải Hạng Trang hạ xuống, gần trăm cung tiễn thủ đều kéo cung bắn tên, trong chốc lát, hàng tên dày đặc như châu chấu bắn vào Trần Hi và hơn mười người.

Trần Hi cùng với hơn mười viên Đại tướng hầu hết trong trận chém giết vừa rồi đều đã bị trọng thương, thậm chí có may mắn không bị thương, thì từ lâu sức cũng đã kiệt, miễn cưỡng đón đỡ được một lúc, hơn mười người này đều bị làn mưa tên dày đặc như châu chấu bắn thành con nhím, trên người Trần Hi ít nhất có sáu bảy mươi mũi tên, bị bắn không còn hình dạng.

Nhìn cảnh tượng thảm liệt này, Ngụy Duyệt không kìm được thầm thở dài.

Hạng Trang chậm rãi xoay người, lại nhìn về phía Ngụy Duyệt, trong mắt hình như có tia áy náy, tuy nhiên rất nhanh đã biến mất, Hạng Trang lập tức tiến lên phía trước, nhẹ nhàng ôm lấy tấm eo nhỏ nhắn của Ngụy Duyệt, cúi xuống nói: - Phu nhân, chúng ta nên đi quân doanh thành Bắc khao tam quân.

- Vâng. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

Ngụy Duyệt khẽ gật đầu, ánh mắt có chút mơ màng.

Nhìn Ngụy Duyệt khẽ chau mày, bộ dạng buồn bực không vui, Hạng Trang bất giác cũng có chút thương xót, hắn dùng thủ đoạn để áp chế Ngụy Duyệt thực ra là tuyệt đối không cao minh, sở dĩ Ngụy Duyệt sẽ trở thành quân cờ của hắn, và mặc hắn bài bố, hoàn toàn là bởi vì nàng thiện lương, thiện lương đến mức Hạng Trang tùy tiện đem bách tính đất Ngụy hoặc tráng đinh của Ngụy Quốc để áp chế, nàng sẽ ngoan ngoãn nhập cốc.

Tiểu cô nương Ngụy Duyệt này thật sự là thiện lương, nàng không nên sinh ra vào thời loạn thế này.

Hai tiếng sau, Hạng Trang, Ngụy Duyệt đi xe ngựa, dưới sự bảo vệ của máy trăm quân tinh nhuệ, chậm rãi đi vào quân doanh Thành Bắc.

Tráng đinh đang ở trong quân doanh nghển cổ chờ rượt thịt liền hoan hô như sóng thần, Hạng Trang và Úy Liêu phán đoán hoàn toàn chính xác, tráng đinh đất Ngụy này căn bản là chưa trung thành với Trần Hi, hoặc là bởi vì thời gian giữ quân của Trần Hi quá ngắn, lại quá bận chiến sự. Chiến sự, căn bản là không kịp hướng về những tráng đinh này để truyền bá tư tưởng lòng trung thành.

Cho nên, khi Hạng Trang đi cùng Ngụy Duyệt xuất hiện, tất cả tráng đinh quân Ngụy đều nhiệt liệt hoan hô.

Đi theo Hạng Trang, Ngụy Duyệt cùng nhau bước vào quân doanh, còn có một cỗ xe chở đầy rượu và một xe chở đầy thịt bò.

Lần này đến đây, Úy Liêu áp tải đầy đủ hơn năm trăm lượng thịt bò, mặt trên hơn một ngàn hũ sành lớn, ngoài ra trong vại sành lớn còn có năm trăm người ẩn trong đó, còn lại đều là rượu nhạt! Úy Liêu gần như là đem tửu phường Lạc Dương đến, hơn năm trăm vại sành đựng rượu này cũng đủ cho ba vạn đại quân xâu xé một lúc.

Nhìn xe rượu nhạt và xe thịt bò đến này, ba vạn tráng đinh càng hoan hô nhiệt liệt hơn.

Hạng Trang vung tay lên, Công Tôn Toại đã vội vàng mang theo hai trăm quân tinh nhuệ tiến lên, sau đó cùng kêu to: - Toàn bộ Đội suất cùng Tiểu giáo bước ra khỏi hàng, chuẩn bị lĩnh rượu thịt!

Rất nhanh, gần sáu trăm Đội suất cùng với ba trăm Đồn trưởng cùng tiến lên, bắt đầu lĩnh rượu thịt.

Nhìn gần ngàn đội trưởng, Đội suất này, trong lòng Hạng Trang rất nhanh đã có quyết định, vì mau chóng năm trong tay quân Ngụy, một ngàn tiểu giáo bậc thấp này tạm thời không thể bỏ cũ thay mới được, tuy nhiên từ trong quân Sở điều lão binh đi đảm nhiệm giả Đồn trưởng, giả Đội suất cũng là tất yếu, nếu không ba vạn tráng đinh này rất khó hình thành sức chiến đấu chân chính.

Ngoài ra, chọn chủ tướng các quân cũng phải suy xét.

Tráng đinh Ngụy quân đang tận hưởng rượu thịt, Hạng Trang, Úy Liêu và Vũ Thiệp đã bắt đầu mật nghị.

Đầu tiên Hạng Trang hỏi Vũ Thiệp: - Vũ Thiệp tiên sinh, tương thủ Hổ Lao quan là ai, đã điều tra xong chưa?

Đối với việc tương thủ Hổ Lao quan, Hạng Trang có thể nói là hận thấu xương, Kinh Thiên, Bàng Ngọc vội mang theo năm trăm khinh binh quân tinh nhuệ đi tiếp ứng Vũ Thiệp không ngờ toàn bộ bị diệt, thậm chí ngay cả Kinh Thiên suýt nữa bị chết trận! Quân Sở từ Đại Biệt Sơn phá vây tới này, chưa từng nếm qua sự tổn thất lớn như vậy, Hạng Trang há chịu để yên sao?

Huống chi, nghe nói tay đem thủ Hổ Lao quan này vô cùng trẻ tuổi, nhiều nhất cũng chưa tới hai mươi tuổi.

Căn cứ theo miêu tả của Kinh Thiên, Bàng Ngọc, người này khi lâm trận chỉ huy cực kỳ có phong phạm đại tướng, chẳng lẽ lại là một Hàn Tín? Nếu đợi hắn ta trưởng thành, chẳng phải là sự uy hiếp rất lớn đối với quân Sở hay sao? Cho nên, nếu có cơ hội đem bóp chết danh tướng trẻ tuổi này trước, Hạng Trang tuyệt đối sẽ không nương tay.

Vũ Thiệp đáp: - Đã điều tra xong, đem thủ Hổ Lao quan là Lữ Danh Đài, là con trai cả của Quận Thủ Tam Xuyên Lã Trạch, nghe nói người này thuở nhỏ thích cung mã binh thư, còn từng bái Trương Lương học tập binh pháp, cùng với Chu Quan Phu con cả của Chu Bột, Vương Hấp con cả của Vương Khởi cùng xưng là nhất đại tam kiệt trẻ tuổi quân Hán, tuy nhiên Vương Khởi đã bị Thượng Tướng Quân chém giết ở Đại Biệt Sơn.

- Tam tuấn kiệt?

Hạng Trang nhíu mày nói: - Lã Đài? Con trai cả của Quận thủ Tam Xuyên Lã Trạch ư?

Úy Liêu vuốt chòm râu dài bùi ngùi thở dài nói; - Thật đúng là "hổ phụ vô khuyển tử", Lã Đài này tuổi còn trẻ mà đã đột phá như vậy, vậy thì thời gian sau này thì sẽ như nào chứ?

Hạng Trang khoát tay áo, nói: - Quân sự, chuyện của Lã Đài khoan nói trước đã.

- Cũng được.

Úy Liêu gật đầu nói: - Việc cấp bách chính là chỉnh quân, mặc kệ là quân Ngụy, hay là quân Sở, hiện tại nhu cầu cấp bách là tiến hành chỉnh đốn lại một lần nữa, đề cao sức chiến đấu ở mức cao nhất.

Sự thật như thế, từ sau khi chỉnh quân tại Đại Biệt Sơn, quân Sở ngàn dặm liên tục chiến đấu ở các chiến trường, nhiều lần ác chiến, đã tổn thất một lượng lớn lão binh, lúc trước khi theo Đại Biệt Sơn xuất chinh, quân Sở ước chừng có hơn năm nghìn người, nhưng hiện giờ, nhất là trải qua trận chiến đấu ngày hôm qua tại Hổ Lao quan, quân Sở đã chỉ còn lại có hơn ba nghìn năm trăm người.

Đương nhiên, không phải quân Sở không bổ sung nguồn lính mới.

Hai trăm tàn binh của Bàng Ngọc, Tấn Tương là xuất thân môn khách Tấn thị, mỗi một người đều dũng mãnh thiện chiến.

Tám trăm cựu bộ của Điền Hoành cũng xuất thân môn khách Điền thị, cũng tinh nhuệ vô cùng.

Hơn ngàn tinh nhuệ này, Hạng Trang tuyệt đối sẽ không bỏ qua, không chừng, sẽ sung nhập Hãm Trận Doanh!

Tuy nhiên, Hạng Trang không thể vô duyên vô cớ liền cướp đoạt binh quyền của Bàng Ngọc, Tấn Tương, đặc biệt là Điền Hoành, cho nên phải bồi thường đủ cho bọn họ, Bàng Ngọc đọc đủ thứ binh thư, rất có thao lược, Tấn Tương thì còn tuổi nhỏ, Hạng Trang quyết định đem bọn họ hai mang theo bên mình, đào tạo cho thật tốt, về phần Điền Hoành, thì chỉ có thể dùng lung lạc là chính, Hạng Trang quyết định bổ nhiệm hắn làm hữu quân đại tướng!

Lập tức Hạng Trang nói:

- Quân sư, Vũ Thiệp tiên sinh, ta định đem tam vạn tráng đinh sắp xếp đưa vào làm tiền hậu hữu tả trung quân, phân chia bổ nhiệm Hoàn Sở, Tiêu Khai, Quý Bố, Điền Hoành làm tiền tướng quân, hậu tướng quân, tả tướng quân, cùng với hữu tướng quân, trung quân chủ tướng thì ta tự mình kiêm nhiệm, ngoại trừ trung quân, còn lại tứ quân phân chia lĩnh năm nghìn người, thế nào?

Úy Liêu vui vẻ gật đầu, Vũ Thiệp lại nói: - Thượng Tướng Quân, bổ nhiệm Điền Hoành làm hữu tướng quân có vẻ không ổn lắm?

- Lời này của tiên sinh là sai rồi.

Hạng Trang quả quyết lắc đầu nói: - Điền Hoành chính là kiêu hùng loạn thế, nếu không dùng thì trực tiếp giết chết, còn nếu dùng thì nhất định phải để hắn đủ tín nhiệm, nếu giống như Bành Việt vậy, thủy chung chỉ coi Điền Hoành như một khách khanh, thì Điền Hoành rất có khả năng vào thời khắc mấu chốt sẽ cho ngươi một đòn trí mạng.

Úy Liêu vô cùng tán thành nói: - Thượng Tướng Quân anh minh, Điền Hoành hoặc là trọng dụng, hoặc là giết chết.

Dừng lại một chút, Úy Liêu lại nói: - Tuy nhiên, tám trăm bộ cũ dưới trướng Điền Hoành, không để hắn toàn bộ mang theo, lão hủ nghĩ nhiều nhất hắn cũng chỉ có thể mang theo hai trăm người!

Hạng Trang cười nói: - Quân sư, lão và ta thật sự là anh hùng chí lớn gặp nhau, ha ha ha…

Úy Liêu lại nói: Còn nữa, sau khi chỉnh quân, cờ hiệu quân Ngụy cũng không thể dùng lại, lão hủ nghĩ, Thượng Tướng Quân đã cưới công chúa nước Ngụy và vẫn là đại Ngụy Giám quốc Thượng Tướng Quân, Ngụy, sở hiện giờ đã là người một nhà, cho nên cũng sẽ không nên phải phân biệt rõ ràng như vậy, sau này mọi người đều là quân Sở.

Vũ Thiệp cũng nói: - Thượng Tướng Quân, có lẽ nên thêu một lá cờ lớn cho người hay không?

- Không cần thiết.

Hạng Trang quả quyết lắc đầu, việc này quả thật không cần thiết.

Hạng Trang hiện giờ chỉ là Thượng Tướng Quân Sở quốc, còn chưa xưng vương, sao lại có thể đi quá giới hạn sử dụng đại kỳ mà chỉ có vương công mới đủ tư cách? Thứ đồ này ngoại trừ có thể làm thỏa mãn hư vinh của mình ra, thì còn dùng vào gì chứ?

***

Buổi chiều cùng ngày, Hổ Lao chỉnh quân chính thức bế mạc.

Tam vạn Ngụy địa tráng đinh được biên thành năm đội tiền, hậu, tả, hữu, trung quân.

Ngoại trừ Hạng Trang đích thân lĩnh trung quân có gần vạn người, còn lại tứ quân đều là năm nghìn nhân.

Hoàn Sở, Tiêu Khai, Quý Bố mặc dù còn đang nửa đường cùng với Điền Hoành, được Hạng Trang bổ nhiệm làm tiền, hậu, tả, hữu, trung quân chủ tướng, cùng lúc đó, Hạng Trang tỉ mỉ chọn lựa đi ra hơn một trăm tinh anh quân Sở điều động nhập vào các quân, phân chia đảm nhiệm các chức quân hầu, Tư Mã cùng với Giáo Úy.

Ngoài ra, gần ngàn lão binh quân Sở cũng được điều nhập ngũ quân, phân chia đảm nhiệm các chức giả đồn trưởng, giả Đội suất.

Cuối cùng còn lại hơn hai ngàn năm trăm lão binh quân Sở toàn bộ sung nhập vào thân quân Hạng Trang, đồng thời gần ngàn môn khách Tấn thị, Điền thị cũng đều sung vào thân quân Hạng Trang, Điền Hoành có chút không muốn, nhưng sau nửa canh giờ cùng Hạng Trang và Úy Liêu thảo luận bí mật, cuối cùng hắn cũng đồng ý với yêu cầu của Hạng Trang, lấy sáu trăm bộ cũ đổi lấy năm nghìn đại quân!

Trải qua lần chỉnh quân này, thân quân Hạng Trang đã mở rộng tới ba ngàn năm trăm người!

Biên chế thân quân vẫn là Hãm Trận Doanh, Tiên Đăng Doanh cùng với Nộ Phong Doanh, tuy nhiên bởi vì ở Lạc Dương, Hổ Lao quan thu được một lượng lớn cung khảm sừng, Nộ Phong Doanh của Cao Sơ từ năm trăm nhân mở rộng tới rồi một ngàn nhân.

***

Chạng vạng, việc chỉnh quân đã chấm dứt

Hoàn Sở, Quý Bố, Tiêu Khai cũng theo Lạc Dương chạy tới Hổ Lao quan, về phần phòng ngự Lạc Dương, Hạng Trang đã phái Kinh Thiên, Bàng Ngọc trở về gấp, Kinh Thiên mặc dù có chút lỗ mãng, nhưng có Bàng Ngọc phụ tá, hẳn là sẽ không có bại lộ gì, bất kể thế nào, trong khoảng thời gian ngắn Lạc Dương lọt vào công kích khả năng tính vẫn là rất nhỏ.

Lập tức, Hạng Trang liền triển khai hội nghị quân sự lần đầu tiên sau khi chỉnh quân.

Ngoài giữ lại Hoàn Sở, Tiêu Khai hai quân đóng giữ Hổ Lao quan, còn lại các quân toàn bộ xuất phát quay về Lạc Dương, dù sao, vũ khí áo giáp thu được từ Hổ Lao quan chỉ đủ trang bị mười ngàn nhân, còn lại hai vạn đại quân còn đều mặc áo vải thủng, cầm kích mộc kiếm trúc, bộ phận tráng đinh này nhu cầu cấp bách nhận được binh khí áo giáp từ kho vũ khí của Lạc Dương.

Bình luận

Truyện đang đọc