SUỴT! BÍ MẬT

Những lá bùa được phát động, ánh sáng vàng bao phủ cửa phòng 203.

"Rầm", một tiếng vang lớn vang lên, pháp trận bao vây quái vật đánh tan nó, tro bụi mịt mù.

Tiếng động gây chú ý đến những người dưới lầu, cùng với tiếng la ó là tiếng bước chân hỗn loạn.

"Bọn họ đang lên đây!" Sở Nhuế nói.

Thương Trọng Lệ cắn chặt răng, vung tay tiếp tục phòng bùa tấn công, thu hút sự chú ý của quái vật về phía mình, dẫn dắt nó rời đi.

Quái vật ở thế giới hiện thực thường không chủ động tấn công con người, chúng thường ẩn nấp hành tung, tránh bị người tu đạo bắt gϊếŧ. Chúng thèm khát du͙© vọиɠ tăm tối của con người, đồng thời cũng sợ hãi nhân khí của con người.

Nhưng hiển nhiên, quái vật trước mắt lại không có ý định trốn tránh, thậm chí nó còn không ngừng nuốt nước bọt, tiếng nước dính nhớp vang vọng khắp hành lang, máu tươi dâng trào trong đáy mắt. Bị bùa của Thương Trọng Lệ đánh trúng, nó cũng không đuổi theo cậu mà lại xoay cổ như duỗi người giãn cơ, hai chân hạ thấp ngồi xổm xuống, sau đó dùng một sức bật kinh người nhảy vọt đến cầu thang.

"Không ổn, mục tiêu của nó là người sống!" Sở Nhuế la lên.

"Chết tiệt!" Thương Trọng Lệ đành buông Sở Nhuế ra, dán bùa bảo mệnh cho anh: "Anh nhớ ở yên đây!" Sau đó đuổi theo quái vật.

Sở Nhuế ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, anh lấy điện thoại ra gọi điện cho Hứa Diệu và Đới Hiểu Hoài.

Bây giờ chỉ hy vọng rằng hai người họ có thể tới nhanh một chút.

Một cậu bé đang đứng trên cầu thang hai mắt mở to, phát sáng nhìn quái vật đen có hình dạng kỳ quái, cậu bé ngây thơ nhìn nó như một món đồ chơi, ngờ nghệch cười "hi hi", còn giơ tay lên làm động tác chưởng: "Hây da, tiêu diệt yêu..."

"Phụt ——"

Máu tươi phun trào như một cột nước, bắn hết lên cầu thang.

Đầu cậu bé lăn từ trên cầu thang xuống, thân thể mất đầu vẫn còn làm động tác tiêu diệt quái vật, rồi thân thể đó bị xé toạc, quái vật sột soạt thích thú hút phần tủy sống vào miệng.

"A ————"

Tiếng thét chói tai của một người phụ nữ giúp những người còn lại bừng tỉnh, mọi người la hét, xô đẩy nhau chạy tán loạn. Bàn ghế bị đẩy ngã, rượu rơi vãi đầy đất, không một ai quan tâm.

Bảo vệ khoảng hai mươi tuổi lấy gậy bảo vệ để phòng ngự, bị cảnh tượng đáng sợ trước mắt làm cho hai chân đều tê dại, mồ hôi chảy ròng ròng, quên mất phải bỏ chạy. Y xuất thân không tốt, hoàn cảnh khốn khó, vất vả dựa vào quan thệ mới tìm được công việc bảo vệ ở trong khu biệt thự này, khó lòng tìm được chỗ nào khác có điều kiện tốt hơn...

Hai mắt trợn ngược, một đôi mắt đỏ rực đối diện với tầm mắt y, rất gần, vô cùng gần, gần đến mức y chỉ nhìn thấy đôi mắt đỏ rực ấy, không khí bỗng chốc tràn ngập mùi máu tươi, có vẻ là của cậu bé khi nãy, hoặc cũng có lẽ là... của y.

Cha mẹ cậu bé quỳ trên mặt đất khóc rống lên, cha cậu bé nhìn thấy quái vật đang gặm nhấm thi thể của người bảo vệ cách đó không xa, lòng căm thù dâng lên, túm lấy con dao gọt hoa quả ở gần đó lao đến đâm vào người quái vật. Động tác gặm nhấm của quái vật dừng lại một lát, nó không hề chuyển động thân mình, cổ bẻ ngược ra sau, nhìn chằm chằm người đàn ông, cái miệng đỏ lòm há rộng như đang cười, sau đó nó cắn đứt đầu người đàn ông.

"A a a a a!" Mẹ cậu bé run rẩy cả người, hoảng sợ đến khóc lóc, nước mắt nước mũi giàn giụa, điên cuồng đấm đá tay chân trên mặt đất, cảm giác thân thể đã không chịu được sự khống chế của mình nữa. Đột nhiên, sau cổ người phụ nữ lại nứt toác, một con quái vật khác bò ra ngoài theo khe hở, sau đó thân thể của người phụ nữ dần khô quắt, cuối cùng không còn lại gì.

Một sợi dây thừng dài màu vàng hạ xuống từ trên trời, thít chặt lấy miệng của con quái vật đang nhai đầu cha cậu bé, ở đầu còn lại của sợi dây là Thương Trọng Lệ đang đứng trên cầu thang. Sợi dây thừng này được tạo ra từ bùa chú, trong khoảng thời gian ngắn có thể ngưng động động tác của quái vật. Thương Trọng Lệ cúi đầu nhìn một con quái vật khác, cau mày.

Không ngờ không chỉ có một con...

Động tác của quái vật quá nhanh, cậu lại không thạo chú ngữ, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bảo vệ và người đàn ông bị ăn thịt. Nếu có Đường Kiền hoặc Thương Ly Việt ở đây, chắc chắn hành động của họ sẽ nhanh hơn cậu, như vậy đã có cơ hội cứu được cả ba người!

Hối hận cũng không thay đổi được gì, Thương Trọng Lệ bây giờ rất tức giận.

Ngay cả trẻ con cũng không tha, đáng chết!

"Thương Trọng Lệ, phía sau!" Sở Nhuế nhắc nhở từ xa, Thương Trọng Lệ quay đầu, một người đàn ông đeo kính chạy đến từ vườn hoa, thân thể không ngừng run rẩy.

"Cứu... Chạy mau..." Người đàn ông đeo mắt kính tràn ngập sợ hãi, chợt sau lưng lại nứt ra, bộ vest bị xé rách, quái vật trồi lên từ phía sau, nở nụ cười dữ tợn.

Quái vật nhanh chóng hút sạch máu thịt của người đàn ông đeo kính, sau khi rơi xuống mặt đất, nó dùng lưỡi liếʍ láp quanh miệng mình, nhìn về phía Thương Trọng Lệ: "Chạy mau..."

Vẫn còn quái vật!

Sở Nhuế bỗng có một suy nghĩ đáng sợ, quái vật ở khu trò chơi điện tử, người phụ nữ mặc đồ tang, còn cả hai quái vật ở trước mặt anh cùng với cha mẹ anh...

Sở Nhuế nuốt nước bọt, mở điện thoại, truy cập vào mạng xã hội, trên mục "Hot" xuất hiện những tin tức khiến Sở Nhuế sợ tới mức da đầu tê dại.

Vừa đập vào mắt là những bài đăng và bình luận có số lượng lên đến hàng triệu, có hàng ngàn hàng triệu video từ khắp nơi tình trạng tương tự ở trung tâm thành phố, khu mua sắm, rạp chiếu phim... Quái vật ồ ạt xuất hiện ăn thịt nhân loại, nhiễu nhương thế giới, không ngừng có video mới thay thế vị trí đứng đầu, quái vật xuất hiện cũng ngày một nhiều hơn.

Có một video quay toàn bộ quá trình quái vật chui ra từ sau lưng một người, từng giây từng phút trong video đều khiến cho người xem khϊếp đảm, quả thực đây chẳng khác gì những hình ảnh trong phim khoa học viễn tưởng được hiện thực hóa. Cũng có những video quay lại cảnh cảnh sát đang tấn công lại quái vật, nhưng mưa bom bão đạn cũng không thể thương tổn đến chúng, phía cảnh sát lại bị quái vật cắn nuốt lại gần như không còn ai, dù có tấn công chúng, các vết thương cũng sẽ tự động lành lại. Chúng đi trên mặt đất, bò trên tường, như thằn lằn rắn rết, song lại có sức bật kinh người, một cú nhảy đã cao đến 9, 10 mét.

Đồng thời độ cứng và độ dính của chúng cũng khiến con người hoảng sợ hơn.

Sở Nhuế thông qua những video này đã phát hiện một điều không hợp lý.

Trong video, khi quái vật ăn thịt người đều bắt đầu từ phần cổ hoặc phần lưng, sau đó miệng có động tác như đang hút. Khi chúng đang bắt hoặc c ắn vào cổ người, chúng cũng như đang ấn thứ gì đó, hay nói đúng hơn chúng đang bắt thứ gì đó ở trong cơ thể của con người.

Sở Nhuế nhìn kỹ, không bỏ qua một video nào, quả nhiên nhận ra khi quái vật bắt người đều có một chút tạm dừng, sau đó mới nhanh chóng có động tác bắt giữ.

Tìm được một video khoảng cách gần tua chậm, Sở Nhuế cuối cùng cũng nhìn thấy được những con quái vật đó đang bắt thứ gì.

Chúng đang bắt quái vật...

Tua chậm video có thể thấy sau khi khống chế được con người, móng tay đâm vào máu thịt con người, quái vật xé ra một cái khe, trong cái khe có một con quái vật nhỏ màu đen dính đầy máu, cái đầu nó nho nhỏ, giống như ký sinh trùng đang hấp thu dinh dưỡng trên xương sống của con người.

Nhìn thêm vài video khác để xác nhận, Sở Nhuế lạnh lẽo cả người. Anh nhớ tới Nhan Nghiên trong phó bản 《 Giấc mộng kê vàng 》sau khi biến thành quái vật cũng ăn thịt những quái vật khác, quái vật lớn ở đây cũng muốn ăn thịt quái vật nhỏ...

Quái vật sẽ ăn thịt đồng loại?

Trong đầu Sở Nhuế lóe lên một suy nghĩ mơ hồ, trong giây lát khó mà nắm bắt lấy.

Bây giờ suy nghĩ trọng điểm là... trong mỗi người đều ẩn chứa một con quái vật, hay chỉ là một bộ phận người có quái vật ký sinh sau lưng.

Nếu trong cơ thể mỗi người đều có quái vật... Sở Nhuế nhận ra anh không dám nghĩ tiếp nữa.

Tiếng hét chói tai vang vọng từ trong biệt thự ra đến bên ngoài, từ trong hiện thực cho đến những video trên màn hình, tiếng la hét liên miên không dứt.

Thế giới bị bao trùm trong một nỗi tuyệt vọng mơ hồ.

Sở Nhuế nhận được tin nhắn của Hứa Diệu.

【 Chúng tôi sắp tới rồi, hai cậu cố gắng xử lý quái vật. Trên đường nơi nơi đều có quái vật, chậm trễ thời gian, chúng tôi còn tìm một vài văn vật, tìm thấy ghi chép về quái vật, Sở Nhuế, đó là Trùng Hỗn Độn! 】

Sở Nhuế ngơ ngác nhìn thông tin mà Hứa Diệu gửi qua, trong miệng lẩm bẩm tự nói, thậm chí anh còn cảm thấy mình đang khàn giọng đi.

"Tham hư vinh là một con hổ, giàu sang là một thanh kiếm. Trùng Hỗn Độn, phát triển tốt trong du͙© vọиɠ, bám sâu vào máu thịt con người, bất tử bất diệt."

Bất tử... Bất diệt!

...

《 Thế giới hỗn độn 》

Mức độ khó: ★★★★★

Mức độ sinh tồn: ☆

Tham hư vinh là một con hổ, giàu sang là một thanh kiếm, lòng tham là lửa cháy, du͙© vọиɠ là ngục tù.

Người sinh du͙© vọиɠ, du͙© vọиɠ gϊếŧ chết người.

Bình luận

Truyện đang đọc