THỨ NỮ ĐƯƠNG GẢ: NHẤT ĐẲNG THẾ TỬ PHI

Edit:..Lam Thiên..

Sau khi dùng xong ngọ thiện, đám tỳ nữ  động tác nhanh nhẹn  đem đồ ăn thừa  mang  xuống. Mặt khác lại dâng nước trà và điểm tâm lên.

Tĩnh Vương Gia mở nắp ly trà bình tĩnh nhấp một ngụm, sau đó hướng  Tĩnh vương phi nói: “ Hiện tại Cẩn Nhi đã cưới thê tử, vậy đem một chút công việc trong phủ phân chia cho thê tử của Cẩn nhi đi.” Mọi người nghe vậy sắc mặt đều biến đổi.

Tĩnh vương phi tất nhiên là thập phần vui sướng  nhanh chóng đáp ứng, ý tứ này là muốn để con dâu luyện tập một chút, ngày sau có thể dễ dàng nắm quyền.

Nguyễn thị nghe xong lời này cũng thiếu chút nữa thét chói tai, cất cao  thanh âm nói “Phụ vương, cái này sao có thể.”

Lời vừa nói ra khỏi miệng, mọi người đều nhìn lại, nàng ta thế này mới ý thức được chính mình thất lễ.

Đè nén lại âm điệu nàng ta nói “Con dâu là nói, đại tẩu chưa có kinh nghiệm quan lý gia sự. Dù sao đại tẩu cũng là thứ nữ, lúc trước làm sao được học qua cái này.”

Nói đến cuối cùng, càng là đúng lý hợp tình, bất quá chỉ là thứ nữ, chưa từng quản lý gia sự mà chuyện trong Tĩnh Vương Phủ thế nào cũng phải nên giao cho người xuất thân đích nữ như nàng mới đúng, một thứ nữ thì có thể đảm đương được  chuyện gì.

Tĩnh Vương Phi nhất thời không vui  nói “Thê tử của Cẩn nhi là trưởng tẩu của các ngươi, là thế tử phi của  Tĩnh Vương Phủ  chúng ta, chuyện trong phủ không giao cho nàng thì giao cho ai?.”

Chuyện vừa rồi nàng còn chưa có nguôi giận đâu, hiện tại vừa nhìn thấy Nguyễn thị nàng liền tức giận. Lại nói, Cẩn Nhi thế nhưng là thế tử, tương lai còn phải kế thừa vương phủ, sự vụ lớn nhỏ trong phủ không giao cho thê tử của Cẩn nhi thì còn muốn giao cho ai?. Thực cho nàng không biết, từ sau khi Nguyễn thị này vào cửa, liền không ít lần muốn cầm quyền trong phủ, ai biết nàng  ta đang có tâm tư gì.

Cũng may vương gia thủy chung không có giao quyền cho đối phương, cũng không muốn cấp con dâu này cầm quyền,nàng mới yên lòng không để ý tới. Nay Cẩn Nhi rốt cục cũng cưới thê tử, chuyện trong phủ tự nhiên là phải giao cho thể tử của Cẩn nhi mới đúng.

Nguyễn thị bị Tĩnh Vương Phi chặn không nói ra lời, ở trong lòng nàng ta, sớm hay muộn Tĩnh Vương Phủ này cũng sẽ là  của phu quân  nàng ta, nàng ta mới đúng là thế tử phi, chuyện trong phủ  tự nhiên  phải giao cho nàng ta mới đúng. Nhưng Tĩnh Vương Phi lại nói như vậy, nàng ta còn có thể nói cái gì, chẳng lẽ nói đại ca cũng không sống được vài năm nữa, vị trí thế tử này sớm hay muộn cũng đều sẽ rơi vào trên đầu thứ tử hay sao.?

Bách Lí Lộ Dao nghe vậy thần sắc căng thẳng, cuối cùng vẫn là nhẹ giọng mở miệng nói “Nhưng là đại tẩu quả thật không hiểu chuyện quản sự, nếu như xảy ra chút sai lầm nào vậy phải làm sao? Này không phải sẽ khiến người khác chê cười hay sao?”

Nhị tẩu quá môn đã một năm, nhưng cho tới bây giờ phụ vương đều chưa giao cho nàng một chút chuyện nào, ngược lại đại tẩu vừa mới vào cửa, đã được phụ vương đối đãi như vậy. Đây là đang nói cho các nàng biết, thứ tử sẽ không có cơ hội kế thừa vương phủ sao.

Tĩnh Vương Phi nhất thời buồn bực, hảo tốt, một đám, cuối cùng  đã lộ ra đuôi hồ ly, vài năm nay thân mình Cẩn nhi càng ngày càng không tốt, những người này  liền dần dần lộ ra tâm tư khác nhau. Bất quá là thứ xuất, cũng dám mơ tưởng vị trí thế tử này.

Lập tức liền lạnh lùng  khẽ hừ một tiếng nói “Không hiểu có thể từ từ học, cũng không phải muốn nàng quản gia ngay hiện tại, chẳng qua là học  trước mà thôi.”

Lúc trước nàng còn tưởng rằng  thứ nữ này là người an phận, không nghĩ tới đúng là giấu được thật sâu.

Lúc này, Hạ Thính Ngưng lại thản nhiên mở miệng nói “Đại tiểu thư, không biết ngươi làm thế nào biết được ta không hiểu chuyện quản gia  đây?”

Những người này vừa lên tiếng liền bám chặt lấy thân phận thứ nữ của nàng, khẳng định nàng không hiểu chuyện quản gia chuyện mà nói. Cũng không hỏi nàng một tiếng, liền trực tiếp nhận định nàng không được. Thật đúng là quá mức suy đoán.

Bách Lí Lộ Dao ngẩn ra, đây là có ý tứ gì? Sau một lúc lâu mới khẽ cắn môi nói “Chẳng lẽ không đúng sao? Thời điểm đại tẩu ở nhà mẹ đẻ, chẳng lẽ đích mẫu (mẹ cả) có dạy đại tẩu làm sao để quản lý gia sự sao?” Nàng là thứ nữ, đối với việc này lại càng hiểu hơn ai hết. Việc quản gia này đích mẫu nào sẽ chịu dạy cho thứ nữ.

Hạ Thính Ngưng thản nhiên cười nói “Phu nhân quả thật là không dạy ta, bất quá, ta không phải lớn lên trong Hạ Phủ, từ nhỏ ta vẫn luôn ở tại Nghi Hưng Thành. Bởi vì thân thể mẫu thân không tốt, cho nên khi mới mười một tuổi ta đã tiếp nhận tất cả mọi chuyện trong nhà, chỉ là đại tiểu thư, ngươi nói lời này, chính là có ý xem thường thứ nữ  sao?”

Nàng cũng không phải là nữ tử  được nuôi dạy trong khuê phòng ở triều đại này, cả ngày chỉ biết thêu hoa đánh đàn, chờ tuổi vừa đến liền làm mai lập gia đình, đối với nàng mà nói quản lý gia sự, cũng không có gì là quá khó khăn.

Tĩnh Vương Phi nghe vậy liền vui vẻ, nhìn về phía Hạ Thính Ngưng nói “Thính Ngưng, con nói là sự thật?”

Nàng thật sự không nghĩ tới, con dâu sẽ có kinh nghiệm ở phương diện này. Nguyên bản nàng còn nghĩ, đứa nhỏ này thoạt nhìn là người thông mình, chỉ cần ở bên người nàng hảo hảo học, ngày sau thế nào cũng sẽ không kém.

Hạ Thính Ngưng tao nhã cười, đáp “Tất nhiên con dâu không dám lừa gạt bà bà, thời điểm ở Hạ phủ, tất cả  sự tình trong viện cũng đều do con dâu quản  . Đối vơi chuyện quản gia, ít nhiều vẫn là có chút kinh nghiệm.”

Tuy rằng nàng đối với quyền quản gia không có  hứng thú quá nhiều, nhưng hôm nay xem ra, trong vương phủ này cũng  không thái bình. Nếu như mất đại quyền, như vậy ngày sau sợ là sẽ có không ít chuyện phiền phức. Dù sao Dung Cẩn cũng là thế tử, về sau chắc chắn sẽ phải kế thừa vương phủ, chuyện quản gia này cuối cùng vẫn là rơi xuống đầu nàng, nàng vẫn là thừa dịp này làm quen trước một chút cũng tốt.

TĩnhVương Phi vừa lòng  nở nụ cười, càng có vẻ minh diễm động lòng người. Đem những người khác nhìn quét  một vòng, nói “Đều nghe thấy hết rồi chứ, chuyện này còn ai không đồng ý?”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Bách Lí Lộ Dao càng thêm trắng bệch,  lời nói vừa rồi của Hạ Thính Ngưng không thể nghi ngờ là đem nàng đẩy lên đầu sóng ngọn gió. Lúc trước nàng cùng nhị tẩu ngoài sáng trong tối chỉ trích đối phương khinh thường nàng là thứ nữ. Nay lại bị đối phương mượn việc này trả đũa, nàng thậm chí  còn có thể nhìn thấy ánh mắt thất vọng của phụ vương.

Hứa thị vẫn luôn chưa từng mở miệng  rốt cục cũng lên tiếng nói “Hết thảy liền theo  ý tứ của vương gia.”

Lần trước bởi vì chuyện Hiên nhi cưới thê tử, vương gia đã rất giận nàng, hôm nay nàng không thể lại làm ra chút chuyện khác, bằng không sợ là sẽ chọc vương gia chán ghét.

Tĩnh Vương Gia nhìn Nguyễn thị liếc mắt một cái, trong lòng đối với này con dâu thứ càng thêm không vui. Lại nhìn về phía  Bách Lí Lộ Dao, nữ nhi này, hắn từ trước đến nay vẫn luôn cưng chiều nàng, lại không nghĩ tới hiện tại ngược lại dưỡng  nàng thành  tính tình như vậy, không chỉ là tâm  lớn không có chừng mực. Càng là ngay cả  chính nàng cũng khinh thường thứ nữ, cho rằng thê tử của Cẩn nhi cũng giống như người khác, không lên được bàn tiệc ( bình thường ở cổ đại trong những bữa cơm gia đình ngoài nam tử chủ gia đình thì cũng chỉ có vợ cả và con của vợ cả được phép ăn cùng với nhau tại đại sảnh còn lại tiểu thiếp và thứ nữ đều không được phép ăn cùng mà  chỉ có thể ăn ở tại phòng của chính mình.)

Hắn càng nghĩ càng thất vọng, chuyện lúc trước quyết định quả nhiên là không đúng, nữ nhi này tuyệt đối  không thể quá sủng, còn có thứ nhi tử cũng phải hảo hảo dạy dỗ lại một phen.

‘Đinh’  một tiếng vang lên, Tĩnh Vương Gia đậy nắp ly trà lại, trầm giọng nói “Việc này cứ quyết định  như vậy đi.”

Cẩn Nhi là trưởng tử của hắn, chẳng sợ thân thể hắn không tốt, hắn vẫn tính toán để Cẩn nhi kế thừa vương phủ. Cho dù thực sự nhi tử không thể sống được vài năm nữa, nhưng hắn cũng sẽ đem vị trí thế tử này lưu lại cho nhi tử của Cẩn Nhi. Hiện tại con dâu cũng đã vào cửa, nghĩ đến sang năm hắn có thể sẽ được ôm tôn tử.

Chuyện trong phủ  giao cho thể tử của Cẩn nhi cũng là chuyện hắn đã sớm quyết định, dù sao ngày sau tôn tử kế thừa vương phủ, quyền quản lý này vẫn là phải rơi xuống  đầu mẫu thân ruột của hắn. Hiện tại trước để con dâu luyện tập một chút, qua năm tiếp nhận cũng liền quen thuộc.

Một lúc lâu, hắn lại quay đầu nói với Tĩnh Vương Phi “Về sau, chi phí ăn mặc của mỗi người trong phủ đều phải chiếu theo quy củ mà làm.”

Lời này đó là muốn giảm bớt đãi ngộ của Hứa thị cùng hai đứa nhỏ của nàng đi.

Tĩnh Vương Phi sửng sốt, sau khi lấy lại tinh thần liền đáp ứng. Nàng cũng không phải là quả hồng mềm, lúc trước chịu đựng những người này bất quá là vì bọn họ phải làm thiếp, hơn nữa nàng lại là chính thê. Nếu như nàng đối vương gia nói lời bất mãn, không chừng nàng sẽ bị hiểu lầm thành lòng dạ hẹp hòi, không khoan dung với thiếp thất cùng thứ nữ thứ tử.

Hôm nay vương gia tự mình nói ra, đương nhiên nàng sẽ không còn ngu ngốc từ chối.

Sau khi nghe nói như vậy, mọi người đều không dám lại mở miệng, Tĩnh Vương Gia là người nói một không hai, hơn nữa lúc này rõ ràng là hắn đang tức giận, ai còn dám lên tiếng phản đối.

Nhị lão gia cùng nhị phu nhân đều là vẻ mặt lạnh nhạt, chiếu theo quan sát của bọn họ, chuyện trong phủ này giao cho đại cháu dâu đó là chuyện bình thường. Trong vương phủ nào mà không phải là thế tử phi giúp đỡ quản gia, nhị cháu dâu lại ngay cả điểm ấy cũng không nhìn rõ, còn toàn tâm toàn ý muốn tranh đoạt quyền quản gia. Không an phận thủ thường kết quả tự nhiên chính là bị đánh quay về nguyên hình.

Hứa thị không có mở miệng, chỉ là trong mắt lại hiện ra một mảnh đen tối.

Bách Lí Trần Hiên lẳng lặng  uống trà, trên mặt cũng không có cái gì khác thường, nhưng bàn tay nắm chặt được giấu ở trong ống tay lại hiển lộ ra lúc này trong lòng hắn cũng không có bình tĩnh như vậy.

Nguyễn thị vô cùng buồn bực, cư nhiên lại muốn cắt giảm chi phí ăn mặc của các nàng. Phải biết rằng bởi vì lúc trước Tĩnh Vương Gia vẫn luôn đối đãi bình đẳng ngang hàng, chẳng sợ phu quân của nàng chỉ là thứ tử, cũng đều được nhận đãi ngộ giống như trưởng tử. Lúc này phụ vương lại nói ngày sau đều phải dựa theo quy củ, kia chẳng phải là nói nàng không bao giờ có thể được ăn tốt nhất, mặc tốt nhất nữa sao?.

Từ sau khi nàng vào cửa, chuyện lớn nhỏ trong phủ nàng đều không thể tham dự, dù là lúc đó đại ca còn chưa đón dâu, phụ vương cũng đồng dạng không chịu để nàng nhúng tay vào. Nghĩ cũng biết cho dù phu quân cưới nàng, nhưng phụ vương vẫn là tận lực cùng mẫu thân của nàng ---thừa tướng phu nhân duy trì khoảng cách, bởi vậy mới không cho phép nàng tiếp nhận chuyện trọng phủ đồng thời cũng là đang nói cho người khác biết, cho dù bản thân thừa tướng phủ có gả đích nữ đi qua, cũng không mượn được sức của Tĩnh Vương Gia.

Chỉ là cho dù nàng có tức giận, nhưng cũng không dám mở miệng phản bác. Dù sao chuyện này người ở bên ngoài nhìn vào đều là chuyện bình thường, bất quá là bởi vì lúc trước tác phong của Tĩnh Vương Gia bất đồng nên Tĩnh vương phủ mới cùng người khác không giống nhau. Hiện tại Tĩnh Vương Gia muốn thu hồi đại ngộ của thứ xuất, kia bất quá cũng chỉ là một câu nói, ai dám nói hắn làm không đúng.

Hạ Thính Ngưng cười nhẹ, thần sắc tự nhiên  uống ly trà.

Bách Lí Dung Cẩn cầm tay nàng, trên mặt hiện lên một chút tươi cười nhu hòa.

Bách Lí Dung Kỳ và Bách Lí Dung Thần đều là hai tiểu hài tử, không hiểu được người lớn nói chuyện, chỉ tự mình ăn điểm tâm trên bàn. Bên môi còn dính một chút  điểm tâm, dáng vẻ dị thường đáng yêu.

Hạ Thính Ngưng ngoái đầu nhìn nhìn Bách Lí Dung Cẩn, cũng là cười thầm. Cây trâm ngọc bích linh lung cài trên đầu chiết xạ một chút ánh sáng, vừa lúc chiếu vào trong mắt Nguyễn thị.

Lúc này Nguyễn thị đang tức giận không thôi, đột nhiên lại bị ánh sáng chiếu qua, không khỏi theo nguồn sáng nhìn lại.

Chỉ thấy trâm gài tóc trên đầu Hạ Thính Ngưng đang dần hiện ra ánh sáng lấp lánh, chuỗi ngọc được xuyên vào chỉ bạc tinh tế buông hạ xuống dưới theo đông tác của đối phương mà di chuyển, phát ra kiều diễm động lòng người.

Nhất thới ánh mắt Nguyễn thị đỏ lên, lại liên tưởng đến lời nói của tỳ nữ Thu Mạn. Ánh mắt nhìn về phía Hạ Thính Ngưng  lại càng chứa ghen tị, nàng đã nói đối phương bất quá chỉ là một thứ nữ của quan tứ phẩm, làm sao có thể mặc  tốt như vậy. Còn vừa ra tay đã đưa cho các nàng lễ vật gặp mặt xa xỉ.

Nếu không phải Thu Mạn nói cho nàng biết đồ cưới đối phương mang đến cư nhiên chỉ có năm mươi rương, còn lại  đều là sính lễ Tĩnh Vương Phủ đưa qua lúc trước, không chừng nàng cũng đã bị lừa như vậy.

Hiện tại nghĩ lại, hôm nay đối phương cấp mấy thứ này khẳng định đều là do đại ca chuẩn bị, bằng không  một thứ nữ nho nhỏ như nàng, từ đâu có  tiền đặt mua thứ tốt.

Nguyễn thị càng nghĩ càng khó chịu, lại nhìn Hạ Thính Ngưng tươi cười đầy mặt, càng thêm không vui, hừ, cười cái gì cười, rất nhanh ta sẽ cho ngươi muốn khóc cũng khóc không được.

Nguyễn thị đè nén lửa giận, giơ lên khuôn mặt tươi cười nói “Đại tẩu, ngươi vừa gả vào vương phủ nên khả năng chưa biết, đồ cười của tân nương mới gả đến  đều phải kiểm kê sau đó mới được cất giữ, miễn cho ngày sau xuất hiện thiếu hụt này nọ nhưng lại không cách nào kiểm chứng được. Đồ cưới đại tẩu mang đên không khải là đang đặt ở Thanh Lan Viên chỗ đại ca đi, không bằng thừa dịp này chuyển qua kiểm kê lại cũng tốt.”

Đến lúc đó này nọ được mang tới, nàng cũng không tin năm mươi rương đồ cưới này không thể khiến Hạ Thính Ngưng bị mất mặt trước mặt mọi người.

Tĩnh Vương Phi nghe thấy lời này, mi tâm cũng là nhíu lại, nàng biết con dâu chỉ mang đến năm mươi rương đồ cưới. Lúc  trước lại nghe được lý ma ma nói đối phương cùng đích mẫu quan hệ vô cùng không tốt, cho nên hôm qua nghe hạ nhân hồi bẩm đồ cưới nàng tuy rằng tức giận, nhưng lại không trách đến trên người đứa nhỏ. Dù sao Hạ phu nhân kia cũng là người lòng dạ hẹp, mà  con dâu của nàng lại đem đồ cưới lúc trước mang qua đều mang về. Sau khi suy nghĩ một chút, nàng cũng liền không so đo này đó, dù sao vương phủ cũng không thiếu một chút đó.

Chỉ là thê tử của Trần Hiên lại đột nhiên nhắc tới việc này, đến cùng là có ý tứ gì?. Nếu như đem đồ cưới mang tới, sau này con dâu chẳng phải là không ngóc đầu lên nổi. Dù sao đồ cưới của nàng cũng chỉ có năm mươi khiêng.

Nghĩ vậy, Tĩnh Vương Phi liền lên tiếng nói “Không cần, một chút chuyện này, ta để Lý ma ma dẫn người đi qua kiểm kê được. Thế nào cần chuyển đến đây.”

Hiện tại Thính Ngưng là con dâu nàng, nàng làm sao có thể để nàng bị mất mặt trước mặt mọi người.

Nguyễn thị nghe vậy làm sao khẳng y, tiếp tục nói “Con dâu là nhìn thấy đại tẩu mặc tốt như vậy, nói vậy đồ cưới chuẩn bị hẳn cũng đều là đồ tốt, con chỉ muốn mở mang tầm mắt một chút mà thôi. Đại tẩu, ngươi sẽ không cự tuyệt yêu cầu nho nhỏ của đệ muội đi.”

Lời kia vừa thốt ra, người khác làm sao có thể lại cự tuyệt.

Hạ Thính Ngưng buông ly trà trong tay xuống, thản nhiên hướng Nguyễn thị cười nói “Đã nhị đệ muội dùng mọi cách yêu cầu như vậy, ta đây tất nhiên là không thể không đồng ý.”

Xem vẻ mặt đối phương  đắc ý, nghĩ đến đồ cưới của nàng như vậy, tốt,vậy  nàng sẽ khiến đối phương hảo hảo kiến thức một phen, hi vọng đến lúc đó đừng ghen tị đến phát cuồng là được.

Hạ Thính Ngưng quay đầu phân phó Thanh Vũ cùng Vãn Ngọc  “Thanh Vũ, ngươi mang vài thị vệ tới Thanh Lan Viên đem đồ cưới chuyển đến đây. Vãn Ngọc, ngươi cũng cùng nhau đi qua, đừng để bị chuyển sai.”

Vãn Ngọc tất nhiên là ngầm hiểu ý gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn thị  càng mang theo một loại cảm giác giống như nhìn một đồ ngốc, nhị thiếu phu nhân này nói cái gì không tốt, lại muốn nhìn  đồ cưới của tiểu thư nàng. Đợi lát nữa nàng đừng tự mình trợn to mắt là được.

Thanh Vũ lặng yên không tiếng động  cùng Vãn Ngọc đi ra khỏi đại sảnh.

Nguyễn thị cười đến sáng lạn, không có hảo ý  nói “Đúng vậy a, đồ cưới này nhưng đừng để chuyển sai a.”

Nếu đối phương dám chuyển  sính lễ Tĩnh vương phủ đưa qua lúc trước, vậy  nàng liền càng có thể đã mất mặt.

Hiển nhiên Nguyễn thị đã hiểu lầm  ý tứ của Hạ Thính Ngưng, người sau là muốn Vãn Ngọc đem đồ cưới tự nàng chuẩn bị cấp chuyển đến. Người trước lại cho rằng đối phương là muốn đem sính lễ Tĩnh Vương Phủ đưa qua chuyển đến.

Hạ Thính Ngưng tuy rằng nghe ra ý tứ trong lời nói của Nguyễn thị, cũng biết đối phương hiển nhiên đã hiểu lầm, nhưng nàng lại không tính toán mở miệng giải thích. Đợi lát nữa nàng ta đều có thể sẽ bị câm miệng.

Trên mặt Tĩnh Vương Phi lộ ra một chút lo lắng, con dâu đây là đang muốn làm cái gì, thế nào lại đáp ứng đối phương. Này không phải khiến chính nàng mất mặt trước mọi người sao.

Bách Lí Dung Cẩn vẫn cầm tay Hạ Thính Ngưng, hắn cũng không biết Ngưng Nhi chuẩn bị  bao nhiêu đồ cưới, hắn cũng không có chú ý cái này, ở trong mắt hắn, chỉ cần Ngưng nhi gả cho hắn là đủ rồi. Còn lại gì đó hắn đều không muốn so đo. Nhưng xem bộ dáng khiêu khích của nhị đệ muội, định là muốn làm lớn đây.

Hạ Thính Ngưng nhẹ nhàng hồi cầm tay đối phương, quay đầu thản nhiên cười với hắn.

Nhìn Hạ Thính Ngưng tươi cười giảo hoạt, Bách Lí Dung Cẩn nhất thời yên lòng, Ngưng Nhi của hắn cũng phải là người không chịu thiệt, bộ dáng này khẳng định là  thập phần  nắm chắc ứng phó được đối phương.

Những người khác cũng không biết huyền cơ bên trong, tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng là chỉ lẳng lặng  cùng đợi.

Sau thời gian nửa ly trà, Thanh Vũ cùng Vãn Ngọc mới về tới đại sảnh, phía sau còn có mấy  thị vệ vác đồ cưới vào. Mỗi người đều có vẻ có chút thở hổn hển, cảm thấy thập phần buồn bực, trong rương này  đến tột cùng là cái gì, cư nhiên lại nặng như vậy. Bọn họ thật đúng là chưa nâng qua rương nào nặng như vậy.

Đồ cưới vừa được chuyển vào, chỉnh tề  đặt ở trên đất. Vừa khéo là vẻn vẹn năm mươi khiêng.

Nguyễn thị vừa thấy nhất thời cả cười xuất ra, vẻ mặt lại thập phần kinh ngạc nói “Đại tẩu, chẳng lẽ này đó chính là đồ cưới của ngươi? Chỉ có năm mươi khiêng?”

Tuy rằng nàng có chút kinh ngạc đối phương không đem sính lễ chuyển đến cho đủ số, nhưng này cũng không tổn hại đến mục đích của nàng.

Nhưng người khác trong đại sảnh  cũng đều là biến sắc, không nghĩ tới cư nhiên sẽ là tình huống như vậy.

Năm mươi khiêng đồ cưới? Này, này cũng quá khó coi đi.

Hạ phủ cư nhiên lại chỉ chuẩn bị năm mươi khiêng đồ cưới,  cái này mà truyền ra ngoài, chẳng phải là khiến người khác chê cười sao. Liền ngay cả tân nương cũng sẽ bởi vì số đồ cưới ít ỏi này mà không ngóc đầu lên nổi ở nhà chồng.

Tĩnh Vương Phi đã sớm biết kết quả sẽ là như vậy, há miệng thở dốc lại không biết nên nói cái gì. Rốt cuộc con dâu là như thế nào, người khác gặp phải chuyện như vậy, đều là che đậy. Thế nào con dâu lại làm ngược lại, tự nhiên hào phóng  đem đồ vật cấp mang ra ngoài.

Hạ Thính Ngưng cười nhẹ “Không sai, đây là đồ cưới ta chuẩn bị. Còn dư lại là hai trăm bốn mươi tám khiêng sính lễ lúc trước vương phủ đưa tới ta đều cấp thành đồ cưới nâng trở về.”

Nguyễn thị nhất thời cười đến vô cùng kiêu ngạo, đùa cợt  nói “Đại tẩu, Hạ phủ  cuộc sống khó khăn như vậy sao? Cư nhiên chỉ chuẩn bị cho ngươi  năm mươi khiêng đồ cưới.” Diễn Đàn Lê Qúy Đôn- edit:..Lam Thiên..

Hạ Thính Ngưng vẫn luôn tươi cười không thay đổi, dường như không thấy được đối phương  đang cười nhạo nói “Nhị đệ muội, lời này của ngươi sai rồi, năm mươi khiêng đồ cưới này đều không phải nhà mẹ đẻ chuẩn bị cho ta, tất cả đều là ta tự mình đặt mua.”

Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người trong đại sảnh biến đổi.

Bình luận

Truyện đang đọc