THỨ NỮ ĐƯƠNG GẢ: NHẤT ĐẲNG THẾ TỬ PHI

Edit:..Lam Thiên..

Canh giờ dùng ngọ thiện vừa tới, Tĩnh vương phi liền tuyên bố khai tịệc.

Các thế gia phu nhân đều tự đi tìm vị trí ngồi xuống, đối với một ít vật phẩm bày trí trên bàn đều cảm thấy vô cùng ngạc nhiên. Nhóm tỳ nữ  nối đuôi nhau đem thức ăn vào, đâu vào đấy đặt thức ăn tinh xảo lên trên bàn.

Hạ Thính Ngưng cũng tìm vị trí ngồi xuống, đối với những khách nhân ngồi cùng bàn gật đầu thăm hỏi, bất chợt  nói ra vài câu.

Nàng cũng không cùng Bách Lí Thiên Phù và Bách Lí Lộ Dao ngồi chung một bàn, hai người này đều dùng  thiện trên một bàn khác.

`     May mắn Hạ Thính Ngưng chọn vị trí này vừa lúc ở phía sau các nàng nên nàng  lúc nào cũng có thể chú ý  tình huống của hai người.

Yến hội rất náo nhiệt, không khí cũng vui vẻ. Tuy nói, ăn không nói ngủ không nói nhưng giờ phút này người nào sẽ khép chặt miệng giả câm giả điếc. Lần này các nàng tới đây cũng không phải là tới học quy củ, có vài vị phu nhân đang ngồi ở đây chính mình cần đi qua giao hảo, tràng diện này đương nhiên là càng phải náo nhiệt mới càng tốt.

`     Liền ngay cả Tĩnh vương phi và nhị phu nhân cũng là vẻ mặt tươi cười nói chuyện với vài vị phu nhân ngồi cùng bàn.

Hạ Thính Ngưng lạnh nhạt  ngồi ở vị trí của mình, nhai kĩ nuốt chậm  ăn  thức ăn chính mình thích, ánh mắt bất chợt quét về phía bàn  Bách Lí Lộ Dao và Bách Lí Thiên Phù ở phía đối diện.

Chú ý hai người này chính là công việc chủ yếu ngày hôm nay của nàng, đương nhiên, tuy rằng đồng dạng là chú ý, nhưng hàm ý lại là bất đồng.

Chú ý Bách Lí Thiên Phù là vì khi đối phương có chuyện nàng có thể giúp đỡ một phen, mà chú ý Bách Lí Lộ Dao lại là vì không để cho nàng làm ra chuyện gì khác người hủy đi buổi yến hội này.

Ngọ thiện  kết thúc, các thế gia phu nhân đều mang vẻ mặt mỉm cười  buông đôi đũa trong tay xuống, bữa ngọ thiện này các nàng ăn thật sự vô cùng hài lòng. Có không ít người cũng nhận ra thức ăn trên bàn chính là đồ ăn của Noãn Yên Lâu, không khỏi tò mò hỏi thăm một chút.

Sau khi biết bữa ngọ thiện này là mời đầu bếp của Noãn Yên Lâu tự mình đến chuẩn bị các nàng cũng không khỏi sinh ra một chút cảm khái, Tĩnh Vương Phủ chính là phú quý, thức ăn của Noãn Yên Lâu nhưng là có tiếng  mĩ vị, giá cả đều vô cùng cao, ngay cả một ít gia đình quan lại cũng chỉ có thể ngẫu nhiên đi qua chỗ xa xỉ đó, càng miễn bàn đến việc đem đầu bếp người ta mời tời đây chuẩn bị ngọ thiện, nghĩ cũng biết phải tiêu tốn không ít bạc.

Hạ Thính Ngưng cũng không biết trong lòng người khác nghĩ cái gì, chỉ là nhìn thức ăn trên bàn cơ hồ đã bị ăn hết, nàng hơi nghiêng đầu, xem ra này đó thức ăn đều vô cùng được hoan nghênh. Nàng vốn còn tưởng rằng thế gia phu nhân  này đó sẽ không thế nào ăn nhiều, dù sao bảo trì dáng người là chuyện thật trọng yếu.

Sau khi kết thúc ngọ thiện, mọi người lại tụ lại một chỗ cùng nhau nói chuyện uống trà tiêu thức ăn. Khách nhân nào có chút cảm thấy mệt mỏi liền được tỳ nữ dẫn tới phòng khách nghỉ ngơi, cũng có một ít khách nhân kết bạn đến ra ngoài phòng muốn  tham quan cảnh sắc trong vương phủ một chút.

Hạ Thính Ngưng chỉ huy hạ nhân thu thập bàn ăn, dọn dẹp này nọ. Lúc này, Vãn Ngọc đi đến tiến đến bên tai Hạ Thính Ngưng nói nhỏ  vài câu.

Sau khi Hạ Thính Ngưng nghe xong nhất thời liền nhíu mày theo bản năng  tìm kiếm bóng dáng Bách Lí Lộ Dao.

Nhìn quét  một vòng cũng không thấy bóng người, Hạ Thính Ngưng lập tức đem tất cả sự tình đều giao cho người khác sau đó liền mang theo Vãn Ngọc ra khỏi đại sảnh.

Bách Lí Lộ Dao cẩn thận  tránh được đám người, mang theo một chút vội vàng  bước chân đi tới bên cạnh hồ nước.

Bách Lí Lộ Dao nhìn thấy Hứa thị và hai tỳ nữ  đã sớm chờ tại kia nhất thời cao hứng chạy nhanh  đi qua.

Sau khi Hứa thị nhìn quanh mọi nơi, nói “Khi ngươi đi qua có cẩn thận chú ý không?”

Bách Lí Lộ Dao gật gật đầu “Đương nhiên là có, một đường nữ nhi đều thật cẩn thận, sẽ không bị người phát giác.”

Hứa thị nghe xong, lúc này mới yên tâm  lên tiếng “Vậy là tốt rồi, việc này cũng không thể bị ngoại nhân biết, bằng không một cái không cẩn thận truyền  đi ra ngoài, đối với ngươi chính là vô cùng tai hại.”

Bách Lí Lộ Dao tỏ vẻ hiểu được gật đầu, vẻ mặt thẹn thùng  ngượng ngùng nói “Nương, khi nào thì đại hoàng tử đi qua?”

Chỉ cần kế sách hôm nay thành công, vậy nàng có thể an tâm chờ làm tân nương.

Hứa thị trầm ngâm  một lát, nói “Còn phải chờ một lát, chờ gã sai vặt bên người ca ca ngươi đi qua báo tin mới có thể chuẩn bị bắt đầu.”

Bách Lí Lộ Dao khẽ lên tiếng, sau đó khẽ cắn môi nói “Nương, đợi lát nữa nếu phụ vương vẫn không đồng ý hoặc là bị người xem thấu thì làm sao bây giờ?”

Hứa thị nhẹ giọng an ủi “Sẽ không, một hồi ngươi cùng đại hoàng tử có da thịt chi thân, phụ vương ngươi cho dù cường cũng chỉ có thể đồng ý cửa hôn sự này. Phụ vương ngươi vẫn luôn nhận định người  là một nữ nhi nhu thuận, chỉ cần ngươi diễn tốt một chút thế nào hắn cũng sẽ không hoài nghi đến trên người ngươi.”

Bách Lí Lộ Dao vui mừng  gật gật đầu, trên mặt không thể khống chế  bắt đầu biểu lộ ra tương lai tốt đẹp. Hôm kia mẫu thân đến Liên Viện nhìn nàng liền nói cho  nàng biết sau khi nhị ca và đại hoàng tử gặp mặt đã cùng nhau thương nghị định ra kế sách.

Hôm nay trong phủ tổ chức yến hội, đại hoàng tử sẽ tự mình đăng môn bái phỏng, mặc kệ là xuất phát từ tâm tư gì, đại hoàng tử đến phụ vương khẳng định sẽ luôn đi theo hắn, đến lúc đó nhị ca liền tìm cơ hội đem hai người dẫn tới hồ sen bên này, mà nàng chỉ cần giả bộ trượt chân rơi xuống nước, thừa dịp phụ vương còn chưa kịp phản ứng  đại hoàng tử liền đem nàng cứu lên bờ. Kể từ đó, hai người có tiếp xúc thân thể da thịt chi thân, vậy việc hôn sự lúc trước đại hoàng tử sai người tới đề cập cũng có thể thuận lý thành chương.

Dù sao một nữ tử y phục ướt đẫm  bị một nam tử ôm trong lòng, biện pháp duy nhất cũng chỉ có thể gả cho đối phương. Cho dù phụ vương  không tình nguyện cũng không thể làm gì khác.

Về phần làm như vậy có hợp lễ pháp hay không thỉ hoàn toàn không ở trong phạm vi lo lắng của Bách Lí Lộ Dao. Ở trong mắt nàng ta chỉ cần cuối cùng có thể đạt được mục đích là tốt rồi, dùng biện pháp gì nàng tuyệt đối đều không để ý, hơn nữa nơi này lại không có ngoại nhân, không có người biết chuyện này.

Trọng yếu nhất là nàng có thể gả đến Phủ Hoàng Tử hưởng phúc.

Trong lúc Bách Lí Lộ Dao đang đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp thì một người  xuất hiện nhất thời hù nàng nhảy dựng.

Hạ Thính Ngưng mang theo Vãn Ngọc bất thình lình  đi tới phía sau Bách Lí Lộ Dao, khẽ cười nói “Đại tiểu thư, ngươi và di nương không ở trong phòng không đợi chạy đến nơi này làm cái gì?.” Nhưng là khiến nàng phải tìm một hồi đâu.

Bách Lí Lộ Dao và Hứa thị đều cảm thấy cả kinh, tại sao Hạ Thính Ngưng lại tới đây.

Hứa thị phục hồi lại tinh thần đầu tiên, bà ta nhanh chóng khôi phục  vẻ mặt bình tĩnh  nói “Trong phòng có chút buồn, nhàn rỗi vô sự liền ra ngoài đi dạo một chút.”

Hạ Thính Ngưng đến cùng là làm sao lại tới đây, nếu lát nữa làm hỏng chuyện của nàng, vậy đã có thể nguy rồi.

Bách Lí Lộ Dao sau khi từ trong kinh sợ lấy lại tinh thần cũng vội vàng phụ họa nói “Đúng vậy, trong phòng có chút buồn, ta liền cùng di nương tới đây đi dạo một chút.”

Hạ Thính Ngưng nghe xong liền giật mình  lên tiếng “Thì ra là như vậy, vừa vặn ta cũng có chút buồn, nơi này  cảnh sắc quả thật không sai, đáng giá đi dạo một chút, sẽ không quấy rầy đến các ngươi đi?”

Bách Lí Lộ Dao và Hứa thị nghe vậy nhất thời cứng đờ, các nàng có thể nói cái gì? Chẳng lẽ nói nàng quả thật đang quấy rầy đến các nàng sao?

Hạ Thính Ngưng cười như không cười  liếc mắt nhin hai người sắc mặt không tốt trước mặt, thật sự vô sự như vậy, các nàng sẽ tránh người chạy đến bờ hồ sao? Đánh chết nàng cũng không tin, mới vừa rồi Dung Cẩn phái người đi qua truyền lời cho Vãn Ngọc nói là đại hoàng tử đến.

Đại hoàng tử muốn nạp Bách Lý Lộ Dao làm sườn phi đột nhiên tới cửa, mà lúc này Bách Lí Lộ Dao lại cùng Hứa thị lén lén lút lút, cho rằng nàng không biết các nàng có mờ ám hay sao. Nàng thật muốn nhìn,  hai người này muốn đùa giỡn hoa chiêu gì.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Hạ Thính Ngưng định khí thần nhàn  thưởng thức hoa thược dược được trồng  ở trên  đường nhỏ bên cạnh bờ hồ.

Hoa có thể được trồng ở trong vương phủ đương nhiên không phải vật phàm, mỗi đoá thược dược nở rộ đều vô cùng xinh đẹp.

Tâm tình Hạ Thính Ngưng không khỏi có phần vui vẻ bất quá hai người đứng bên cạnh có vẻ liền không có hứng trí như vậy.

Theo thời gian trôi qua, Bách Lí Lộ Dao không khỏi bắt đầu sốt ruột, Hạ Thính Ngưng liên tục ở đây, vậy các nàng làm sao có thể thực thi kế hoạch, lần này là tận dụng thời cơ, lần sau nếu muốn tìm cơ hội liền không phải dễ dàng như vậy.

Nàng gấp đến không được, quả thực hận không thể tiến lên đem người đánh ngất sau ném ra xa.

Hứa thị đè bả vai Bách Lí Lộ Dao lại hơi hơi lắc lắc đầu ý bảo nữ nhi an tâm một chút chớ nóng vội. Hạ Thính Ngưng rõ ràng là đang gây khó dễ cho nàng, nàng phải hảo hảo nghĩ  biện pháp khác mới được, tốt nhất là có thể một lần giải quyết  nàng.

Hạ Thính Ngưng vươn tay nhẹ phẩy qua hoa  thược dược màu trắng thuần, vẻ mặt  thong dong, nàng cũng không tin bản thân đang cản trở đứng ở nơi này hai người phía sau  lại không nóng nảy.

Nhìn bộ dáng nhàn nhã của Hạ Thính Ngưng, Trong mắt Hưá thị lướt qua một tia sáng đen tối không rõ,  trong lòng nhanh chóng tính toán.

Một lúc lâu sau, nàng gợi lên một nụ cười như có như không, kéo tay Bách Lí Lộ Dao, ở trên tay nàng ta viết vài chữ.

Bách Lí Lộ Dao một chữ một chữ đều cảm thụ được, sau khi nối thành một câu đầy đủ trong đầu, nhất thời không tiếng động  nở nụ cười, ánh mắt nhìn Hạ Thính Ngưng  có vẻ thập phần đen tối, lại ẩn chứa một loại hưng phấn mơ hồ.

Chỉ trong chốc lát, Hứa thị liền nhìn thấy gã sai vặt bên người Bách Lí Trần Hiên, nhìn thấy Hạ Thính Ngưng đang ở đây, đối phương thập phần cơ trí  núp vào, ở rất xa hướng Hứa thị đánh một cái dấu tay.

Trong lòng Hứa thị vừa động, vươn tay đẩy đẩy Bách Lí Lộ Dao, dùng ánh mắt liếc mắt nhìn Hạ Thính Ngưng.

Bách Lí Lộ Dao ngầm hiểu, lập tức lên tiếng nói “Đại tẩu, ngươi mau tới đây nhìn xem, đây là cái gì.”

Hạ Thính Ngưng nghe vậy liền xoay người lại, đi lên phía trước nghi hoặc  nói “Cái gì?”

Nàng vừa đi đến trước mặt Bách Lí Lộ Dao liền bị đối phương nắm chặt  hai tay, chỉ nghe đối phương hô lớn “Đại tẩu, ngươi làm cái gì vậy, mau thả ta ra.”

Hứa thị giúp đỡ Bách Lí Lộ Dao nắm chặt hai tay Hạ Thính Ngưng, cũng giả bộ thập phần sốt ruột nói “Thế tử phi, ngươi mau dừng tay, mau buông ra dao ra.”

Vãn Ngọc bị biến cố bất thình lình  làm cả kinh, sau khi lấy lại tinh thần liền vội vàng muốn tiến lên giúp đỡ Hạ Thính Ngưng. Trong miệng càng là sốt ruột  hô lớn“Các ngươi muốn làm gì, mau...” Lời còn chưa nói xong, liền bị hai cái tỳ nữ của Hứa thị cấp bịt miệng.

Hạ Thính Ngưng nhướng mày, muốn rút hai tay cũng không có pháp, ba người nhất thời đứng ở bờ hồ dây dưa.

Bên này, Tĩnh vương gia, Bách Lí Dung Cẩn, Bách Lí Trần Hiên ba người cùng đại hoàng tử sóng vai đi trên con đường nhỏ lát đá cuội.

Tĩnh vương gia mặt vô biểu tình, Bách Lí Dung Cẩn vẫn như trước là một bộ dáng thanh lãnh (trong trẻo nhưng lạnh lùng).

Khoảng cách cách hồ nước càng ngày càng gần, đại hoàng tử cùng Bách Lí Trần Hiên âm thầm trao đổi  một ánh mắt cho nhau.

Đúng lúc này, Tĩnh vương gia thình lình  nghe thấy  hồ nước phía trước truyền đến tiếng hô của Hứa thị và Bách Lí Lộ Dao liền nhất thời biến sắc. Đây là như thế nào?

Vội vàng đi nhanh vài bước, chỉ mơ hồ nhìn thấy chỗ  hồ nước hơi xa kia có ba bóng dáng đang dây dưa cùng nhau liền vội vàng nhanh chân đi đến phía trước.

Bách Lí Dung Cẩn thần sắc lạnh lùng, bước nhanh tới hồ nước, những người này muốn làm gì Ngưng Nhi của hắn.

Chỉ có Bách Lí Trần Hiên cùng đại hoàng tử đầu tiên là sửng sốt, sau lại không hẹn mà cùng  lộ ra một chút tươi cười, cấp tốc đi theo cùng nhau đuổi qua.

Bách Lí Lộ Dao gắt gao bắt lấy Hạ Thính Ngưng không buông, miệng lại thét to “Đại tẩu, ngươi đừng đẩy ta.”

Hứa thị nhìn như đang kéo hai người ra, kỳ thật cũng giống nhau nhanh chóng bắt lấy Hạ Thính Ngưng không tha. Vừa  mới rồi nàng đột nhiên nổi lên một kế, nếu như trước khi Dao nhi rơi xuống nước làm thành giả tượng bị Hạ Thính Ngưng đẩy xuống, lại vừa vặn bị vương gia nhìn thấy, kia cứ như vậy Hạ Thính Ngưng liền sẽ hết đường chối cãi, còn có thể bởi vậy mà bị vương gia tức giận, không chừng sẽ để cho thế tử hưu thê cũng không nhất định, nàng cũng có thể mượn cơ hội này trừ bỏ một cái tai hoạ ngầm.

Nghe thấy xa xa truyền đến tiếng bước chân, Hứa thị hướng Bách Lí Lộ Dao gật gật đầu, ý bảo nàng có thể mượn cơ hội làm bộ bị đẩy vào trong ao.

Bách Lí Lộ Dao vội vàng buông lỏng tay ra muốn nhảy xuống ao nhưng không nghĩ tới thân mình lại không có cách nào ngửa ra phía sau, cúi đầu vừa thấy, vạt áo nàng đang bị Hạ Thính Ngưng nắm chặt.

Bách Lí Lộ Dao vừa ngẩng đầu, chống lại ánh mắt trào phúng của Hạ Thính Ngưng, nhất thời cảm thấy ảo não, ra sức  muốn gỡ tay đối phương ra.

Bất đắc dĩ Hạ Thính Ngưng lại bắt được vô cùng nhanh, Bách Lí Lộ Dao nhất thời vô cùng tức giận, giận dữ nói “Mau buông tay ra.”

Nàng lúc này mới xem như hô lên lời nói dưới đáy lòng, bị nắm chặt như vậy, nàng làm sao nhảy vào ao được,  Hạ Thính Ngưng này là muốn hại chết nàng sao.

Hứa thị cũng nhìn ra  không thích hợp, vội vàng giúp đỡ Bách Lí Lộ Dao gỡ tay Hạ Thính Ngưng ra, đồng thời miệng cũng không quên tiếp tục hô to. 

Hạ Thính Ngưng “Thế tử phi, ngươi mau buông Dao nhi nhi, đừng đẩy nàng vào ao.”

Tình hình nhất thời chuyển ngược, hiện tại đổi thành Hạ Thính Ngưng cầm chặt Bách Lí Lộ Dao không tha.

Trong lòng Hứa thị quýnh lên, càng thêm lớn tiếng  ồn ào, nếu Hạ Thính Ngưng tiếp tục không buông tay, chờ vương gia chạy tới kia đã có thể nguy rồi.

Hạ Thính Ngưng gắt gao túm chặt xiêm y của Bách Lí Lộ Dao, trong mắt  trào phúng càng sâu, muốn tự nhảy xuống ao hãm hại nàng? Kia cũng phải xem nàng có chịu cấp đối phương cơ hội này hay không.

Nghiêng đầu nhìn về phía  Hứa thị bên cạnh vẫn đang giúp đỡ Bách Lí Lộ Dao muốn gỡ tay chính mình ra, Hạ Thính Ngưng nhàn nhạt  gợi lên ý cười, người này thật đúng là vướng bận.Diễn Đàn Lê Qúy Đôn, edit:..Lam Thiên..

Đôi mắt nhẹ nhàng nhíu lại, Hạ Thính Ngưng nhất thời nhấc chân, sạch sẽ lưu loát  đem người đá xuống ao, trên mặt nước nhất thời phát ra  một tiếng "bùm".

Bình luận

Truyện đang đọc