TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN TRỞ THÀNH LÃO BẢN CỦA TÔI


"A?"
"Chị bận không rảnh lo, em thế mà lại không nhớ!"
"Em chỉ nhớ ngày âm!"
"Ngày mai làm bù cho con."
"A?"
"Ngày mai, gọi mấy người Soso đến."
"Làm gì?"

"Hai đứa trẻ chơi chung với nhau.

Sẵn tiện chị hỏi Soso vài bí quyết chăm con."
Tôi cười xấu hổ, đây chẳng phải là chuyện của tôi và Soso cần trao đổi à, chị tham gia vào làm gì.

Tôi cười quắc tay gọi cô ấy lại.
"Cho chị một bất ngờ."

"Gì?"
"Khuynh Phàm ngoan, gọi mẹ đi, mẹ...!A...!mẹ...."
Khuynh Phàm đang cầm chiếc đũa trên tay mày mò, tôi cố ý dẫn lời bảo con bé gọi mẹ, con bé cười khanh khách gọi.
"Ma...ma...."
Phoebe kích động còn hơn tôi nghĩ, cô ấy bế Khuynh Phàm lên.
"Cục cưng, gọi lại nào, ngoan."
"Ma...ma...ma.".

Đọc‎ tг.


Bình luận

Truyện đang đọc