TÌNH NHÂN CUỐI TUẦN TRỞ THÀNH LÃO BẢN CỦA TÔI


Tôi cười giơ tay đỡ cô ấy xuống bàn, tôi ghé vào tai cô ấy khẽ nói.
"Ở đây không thú vị, chúng ta đi ra ngoài đi."
Trước giờ tôi chưa từng xấu xa như lần này, tôi muốn đem mấy trăm đêm của hai năm nay, đòi về hết.

Phoebe nghĩ là tôi muốn về phòng ngủ, nhưng mà tôi kéo cô ấy lại lắc đầu, tiếp tục ở bên tai cô ấy nói.
"Chúng ta đến bãi đậu xe đi."
Phoebe nhìn tôi có chút phẫn nộ.

Tôi vừa cười vừa lấy áo ngủ mặc vào cho cô ấy.
"Tình thú một chút được không, có thể chấp nhận yêu cầu của em được không?"
Cô ấy giờ đây rất cưng chiều tôi, nếu là trước kia chắc tôi bị ăn hành rồi.

Nhưng mà bây giờ mặt cô ấy đỏ ửng không ngừng, cuối cùng cũng đồng ý yêu cầu của tôi.
Tôi cầm lòng không được hôn lên môi cô ấy, cô ấy nhiệt tình đáp lại tôi.


Nhưng mà không biết vì sao, cô ấy lại khóc.

Tôi đau lòng lau nước mắt cho ấy, tôi hiểu, mấy năm qua, người thống khổ không chỉ một mình tôi.

Vào lúc tôi bị giam cầm ở trong phòng giam nhỏ nhoi, thì nhất định cô ấy cũng ở một nơi nào đó trông giữ tình yêu của chúng tôi.
Tôi hôn nước mắt của cô ấy, đau lòng, tựa như tình yêu của chúng tôi đến không quá dễ dàng, chỉ toàn là đau.
Hai chúng tôi có tật giật mình đi ra khỏi thư phòng, Phoebe nhìn như không có gì, gương mặt của cô ấy thay đổi biểu cảm còn nhanh hơn cả tôi.

Chúng tôi đi vào phòng ngủ tắm lại một lần, sau một hồi tắm uyên ương xoá sạch tình cảm mãnh liệt vừa rồi, tôi khoác vai cô ấy kéo đến bãi đậu xe.

Đây là lần đầu tiên tôi đi vào bãi đậu xe riêng của cô ấy, nhìn đủ loại siêu xe có ở trong đó, Phoebe đắc ý nhìn tôi.
"Muốn vào trong xe à? Vậy chọn đi, chiếc nào cũng được."
Cái dáng vẻ ngạo nghễ của cô ấy làm tôi cảm thấy đáng yêu, tôi cắn ngón tay nhìn khắp nơi, sau đó chỉ vào chiếc xe được xếp phía trong cùng.
"Vậy chiếc kia đi."
Đó là chiếc Z4 lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, cô ấy hơi cau mày.
"Không gian có nhỏ quá không?"
Tôi lại chỉ một chiếc khác, đó chiếc xe lần thứ hai cô ấy cho tôi hửi khói.

Cô ấy miễn cưỡng gật đầu.

Vậy là chọn được chiếc xe, cô ấy đến cạnh cửa bãi đậu xe, mở cái hộp có mã khoá ra lấy chìa khoá xe mở khoá.
Rất nhanh chúng tôi đã ngồi vào trong xe, này là xe chấn đi, sau lại thêm chấn ngoài hoang dã nữa càng thú vị.

Đừng trách đầu óc tôi toàn sắc dục, làm tình nhất định phải có ác thú vị, nhất định phải có! Nhưng vậy tình cảm sinh hoạt mới thêm phong phú.
Suy nghĩ này là thuốc trợ tim cho tôi, rốt cuộc thì đây là lần đầu tiên tôi làm chuyện này, cái loại cảm giác này giống như lần đầu tiên tôi vào Phoebe hẹn nhau gặp mặt.
Chúng tôi điều chỉnh lại ghế xe, cúi người chặn ngang người Phoebe.


Cô ấy lại đỏ mặt, tôi vờ thâm tình vuốt ve gương mặt cô ấy.
"Chị yêu, đêm nay sao chị lại dễ thẹn thùng thế???"
Mặt Phoebe lập tức trầm xuống.
"Có muốn làm hay không?"
Đêm nay, em đây còn phải lăn lộn chị cả đêm chứ.

Chẳng thèm để ý cô ấy phát cáu, tôi tiếp tục trêu.
"Không cần thẹn, chị không thấy Vương Phi Phàm bị huỷ nhan sắc rất men sao?"
"Không chơi, xuống xe."
Cô ấy đẩy tôi ra chuẩn bị xuống xe, tôi lanh tay lẹ mắt khoá cửa xe lại.

Lại lần nữa đẩy cô ấy ngã xuống.
"Cô bé, lên thuyền tặc rồi đừng nghĩ xuống."
Phoebe thực sự không nhịn được nữa, vừa bị tôi chọc tức vừa buồn cười.

Cô ấy giơ tay lên ôm tôi.
"Không ngờ em hư từ trong xương cốt đến vậy, lưu manh."
Tôi sờ sờ chóp mũi cô ấy, đôi mắt thâm tình nhìn cô ấy.
"Em chỉ lưu manh với chị."
Cúi người hôn lên môi cô ấy, ngón tay tôi một lần nữa bám lên ngực cô ấy, vẫn là cách một lớp vải, tôi dùng đầu lưỡi khiêu khích viên anh đào, Phoebe lập tức bị tôi làm cho động tình, ở cái không gian này càng tạo cảm giác kích thích, cảm giác được trận hoan ái này càng mãnh liệt hơn.

Nhưng mà tôi lại tính sai, tính sai hoàn toàn.

Bất thình lình Phoebe lại phản công làm chân tay tôi luống cuống.

Tay cô ấy rất tự nhiên mà bò vào trong quần áo tôi, có lẽ là không có kinh nghiệm gì, cho nên sờ soạng lung tung cũng không tôi không có chút tình thú nào.

Thôi kệ, cứ kệ cô ấy muốn làm gì làm, tôi tiếp tục tấn công.
Nhưng mà người phụ nữ khó hiểu phong tình này lại học theo, tôi làm cái gì thì cô ấy làm theo cái đó, thật sự là bắt chước tôi mà.

Tay cô ấy có chút cứng đờ chạm vào quần lót tôi.

Tôi có chút lùi bước, nhưng mà cái tinh thần bất khuất không chịu từ bỏ của cô ấy làm tôi không thể không thoải hiệp.
Cô ấy nằm trên khuỷu tay tôi, cái tay nhàn rỗi còn lại của tôi cởi bỏ áo ngủ của cô ấy, chỉ còn lại một chiếc quần lót nhỏ che nơi tư mật lần này cô ấy thật sự chơi lớn, hơn nữa còn thở dốc nói với tôi.
"Chị muốn cho em, cũng muốn em.".


Bình luận

Truyện đang đọc